Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Chương 386: Ba tháng đột phá
Tương Tác Ta
01/08/2022
Ngay khi vừa đặt chân đến tầng thứ hai, Đế Nguyên Quân ngay lập tức bị giật mình và đứng sững lại. Hắn không phải vì những khung cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc mà lượng linh khí ở nơi này nồng đậm đến mức khiến hắn khó lòng mà cưỡng lại được.
Đưa tay lên cao, Đế Nguyên Quân có cảm giác ở trong lòng bàn tay có một thứ lực lượng gì đó nồng đậm và thoải mái thì khẽ nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Thật khó tin, nồng độ linh khí ở tầng thứ nhất đã có thể xem là không tệ rồi nhưng đến tầng này lại đồng đậm hơn gấp hai lần? Nếu như ta tiến đến tầng cao nhất thì linh khí sẽ còn gấp nhiều lần nữa hay sao?”
“Quyết định tiến vào tòa tháp này đúng là một quyết định đúng đắn?”
Cất bước đi vào, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy những người La gia đang miệt mài tìm kiếm những cơ duyên ở xung quanh và ngay cả Lâm Tuyết Nhi cũng thế, cô cũng bị những thứ xung quanh thu hút và mong muốn tìm thấy được một thứ gì đó.
Đi lướt qua từng món đồ được đặt gọn gàng ở xung quanh, Đế Nguyên Quân tản mát ra tinh thần lực của bản thân bao trùm một vùng rộng lớn rồi đi lượn xung quanh và tất cả những món đồ nằm trong phạm vi tinh thần lực đều bị hắn dò xét một cách triệt để.
Khác với tầng thứ nhất là có rất nhiều pháp bảo và ngọc thạch trân quý thì tầng thứ hai chính là một biển sách vở được ghi chép lại và ẩn ở trong đó có không ít công pháp nhưng tất cả đều không thể nhập vào nhãn quan của hắn. Thứ mà hắn cần nhất hiện tại chính là những loại đan dược chứa đựng ma khí hoặc một thứ nào đó tương tự mà thôi.
Đi dọc qua hai mươi giá cách cao gần hai mươi trượng, Đế Nguyên Quân đi vào một lối đi tương đối rộng dẫn vào một căn phòng ở sâu bên trong. Ngay khi vừa đặt chân vào thì hắn đã có cảm giác nơi này có những cổ khí tức là lạ. Ngay khi vừa tiến vào thì thấy căn phòng nhỏ này là một nhà kho lưu giữ những loại vũ khí với nhiều phẩm cấp và loại khác nhau.
Nhưng trong mắt hắn, tất cả những loại vũ khí ở nơi này đều không có chút tác dụng nào đối với hắn cả. Cảm thấy có chút thất vọng, Đế Nguyên Quân quay người đi đến căn phòng ở phía đối diện thì thấy nơi này chính là thư phòng với xung quanh là những giá sách, giỏ đựng những bức tranh. Trông chúng gần như không có gì đặc biệt nhưng Đế Nguyên Quân lại có một cảm giác khó nói nào đó.
Đưa mắt nhìn bức tranh treo ở cuối góc tường, hai mắt Đế Nguyên Quân bất giác mở lớn và trên khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, nói.
“Tranh sơn họa thủy này đúng là không tệ, người vẽ ra được bức này lúc còn sinh thời chắc là một người rất có tên tuổi? Thật là hiếm khi được nhìn thấy?”
Nhìn ngắm một hồi lâu, Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài và trên gương mặt hắn lộ rõ có chút không được vui vẻ cho lắm. Tiếp tục đi vào theo lối đi, Đế Nguyên Quân tìm đến một căn phòng cũng ở gần đó nhưng cũng chẳng có được chút thu hoạch nào cả.
Đó là một căn phòng nghĩ của một ai đó và xung quanh có không ít trân tài nhưng trong mắt hắn thì tất cả chỉ là những thứ tầm thường. Tiếp tục tìm đến một căn phòng tiếp theo nhưng đều không có chút thu hoạch nào cả.
Phải mãi cho đến khi hắn đi đến căn phòng cuối cùng thì bước chân hắn đột nhiên dừng lại và biểu cảm trên gương mặt dần lộ rõ sự vui mừng. Mặc dù bị cánh cửa và trận pháo ở trong căn phòng ngăn lại nhưng vẫn không thể giữ được mùi dược lực nồng đậm đang tản mát ra ngoài.
Đặt nhẹ tay lên tòa trận pháp, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi từ từ nhắm mắt lại. Ở trong không gian tiềm thức, toàn bộ xung quanh hắn là một vùng tối tăm và chỉ có bản thân và tòa trận pháp đang sáng lên giữa màn đêm tối.
Cảm nhận nhãn trận thêm một lúc, hai mắt Đế Nguyên Quân từ từ mở ra và trong lòng bàn tay hắn, một lượng chân nguyên lớn xâm nhập vào trận pháp cùng với một lượng lớn tinh thần lực trùng kích về phía trận nhãn.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ trận pháp của nơi này đều tan biến hết toàn bộ và để lộ một căn phòng nhỏ bị dính đầy bụi bặm trông nơi này giống như không có người qua lại đã một thời gian dài.
Tức tốc đẩy cửa tiến vào, trước mắt hắn là ba kệ đan dược cao gần mười trượng và ở trên đó sắp xếp không ít đan dược trân quý. Nhìn thấy căn phòng này từ trước đến giờ vẫn chưa được khai phá, Đế Nguyên Quân cảm thấy vui mừng vô cùng.
Chỉ thấy hắn thả tinh thần lực của bản thân ra ngoài rồi bao trùm lấy toàn bộ căn phòng. Bất giác, Đế Nguyên Quân để ý đến một bình đan dược màu đen ở kệ cuối cùng thì khẽ lên tiếng.
“Nơi này có ít nhất cũng phải một trăm bình đan dược các loại nhưng chỉ có một bình đan dược Địa cấp và một bình đan dược màu đen đặc biệt kia là tương đối tốt. Tuy phẩm chất không quá cao nhưng như thế này cũng đủ đáp ứng yêu cầu của ta rồi?”
“Ngoại trừ hai bình đan dược này thì những thứ còn lại để cho những người khác vậy?”
Vung tay thu lấy toàn bộ đan được, Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài và hướng về phía trận pháp ở cuối căn phòng. Tại đây, hắn nhìn thấy một trận pháp có quy mô lớn và thâm sâu hơn trận pháp ở dưới tầng thứ nhất. Tuy cũng có ba trận pháp xếp chồng lên nhau và trận nhãn cứ di chuyển liên tục nhưng chỉ có một điểm khác biệt là trận pháp này không hề bị hao tổn.
Nhìn ngó một hồi lâu, Đế Nguyên Quân vẻ mặt có chút đăm chiêu suy nghĩ.
“Trận pháp này trải qua bao nhiêu năm mà không hề bị hao tổn? Chuyện này đúng thật là khó tin? Không biết ở trên tầng thứ ba có gì có thể cung cấp lực lượng cho trận pháp này duy trì đây?”
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa đặt tay lên trận pháp. Ngay khi vừa chạm tay, vẻ mặt Đế Nguyên Quân dần hiện lên sự kinh ngạc và không thể giấu diếm được sự vui mừng của bản thân.
“Đúng là may mắn? Ta không ngờ ở địa phương này lại tồn tại một lượng lớn ma khí đến như vậy? Nếu những cảm nhận của ta là đúng thì tầng thứ ba ắt hẳn có một thứ nào đó liên quan đến ma khí, đúng là như vậy thì đó chính là cơ duyên lớn nhất đối với ta hiện tại?”
Không chần chừ suy nghĩ, Đế Nguyên Quân phát động chân nguyên và tinh thần lực của bản thân để tìm kiếm trận nhãn. Chẳng mấy chốc, ở trên bề mặt trận pháp bỗng hiện lên một lối đi nhỏ.
Nhanh chóng tiến vào bên trong, Đế Nguyên Quân chỉ nhìn thấy xung quanh bị màn đêm bao trùm, cơ thể thì bị một thứ lực lượng vô hình nào đó cuốn lấy và trong sâu thẳm hắn cảm thấy bản thân với nơi này cực kỳ thân thuộc, giống như vừa quay trở về nhà vậy. Hít vào một hơi thật sâu, Đế Nguyên Quân cảm nhận lượng ma khí ở trong không khí tương đối nồng đậm thì bất giác cười lớn một tiếng.
“Đúng là ông trời giúp ta mà? Có thể luyện hóa triệt để ma khí ở nơi này thì Thiên Ma Chi Khí ở trong người có thể chạm tới điểm cực hạn? Đây đúng là thứ ta tìm kiếm suốt thời gian này?”
Di chuyển ra giữa căn phòng, Đế Nguyên Quân đặt mông ngồi xuống và bày trí một trận pháp Tụ Linh tương đối lớn và lấy bản thân làm trận nhãn. Đưa tay lên cảm nhận ma khí đang dần tụ tập lại với một tốc độ nhanh thấy rõ, Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng.
“Thời gian này chắc không có ai có thể đặt chân tới tầng thứ ba nên việc ta bế quan sẽ không bị ai làm ảnh hưởng? Mà kể cả có người đến thì khi ma khí vẫn còn tồn đọng ở nơi này thì chắc chắn sẽ không có một ai dám tiến vào?”
Toàn lực thì triển “Côn Bằng Công Đồ”, Đế Nguyên Quân tế ra một tôn Côn Bằng với cơ thể to lớn cao đến mười trượng và dài hơn hai mươi trượng đang uốn lượn xung quanh người hắn. Chỉ thấy hai con mắt màu đỏ tươi của nó bỗng ánh lên, khóe miệng nó khẽ run lên một cái rồi há lớn miệng và đang điên cuồng thôn phệ ma khí.
Chỉ bằng với mắt thường, Đế Nguyên Quân nhìn hắc khí ở trong trận pháp đang bị Côn Bằng cắn nuốt một cách nhanh chóng và từ trong miệng nó bỗng hiện lên một cơn lốc xoáy lớn đang cuốn những dòng ma khí ở xung quanh đổ dồn vào trong miệng.
Chỉ thấy nó càng nuốt thì phần đan điền Đế Nguyên Quân dần bị căng lên và chân nguyên trong cơ thể đang dần dao động một cách mãnh liệt. Đợi đến khi đan điền không còn chứa đựng được nữa, Đế Nguyên Quân đưa tay ra trước ngực rồi bắt đầu kết ấn, chỉ thấy tôn Côn Bằng khép miệng lại rồi ngẩng cao đầu rống lớn một tiếng. Sau đó, nó nhắm chặt hai mắt lại và dần luyện hóa ma khí biến thành ma hải và cuối cùng lại hóa thành Thiên Ma Chi Khí.
Tiếp tục lặp đi lặp lại quá trình đó, lượng ma khí ở tầng thứ ba bị luyện hóa ngày một nhiều và khí tức trên người Đế Nguyên Quân đang tăng lên một cách chóng mặt. Cảm nhận lượng Thiên Ma Chi Khí nồng đậm ở trong cơ thể, Đế Nguyên Quân vẻ mặt vui mừng thốt ra.
“Không đến ba tháng nữa, ta có thể nhập Thiên Đố và đột phá Thiên Địa cảnh?”
Đưa tay lên cao, Đế Nguyên Quân có cảm giác ở trong lòng bàn tay có một thứ lực lượng gì đó nồng đậm và thoải mái thì khẽ nở một nụ cười nhẹ, nói.
“Thật khó tin, nồng độ linh khí ở tầng thứ nhất đã có thể xem là không tệ rồi nhưng đến tầng này lại đồng đậm hơn gấp hai lần? Nếu như ta tiến đến tầng cao nhất thì linh khí sẽ còn gấp nhiều lần nữa hay sao?”
“Quyết định tiến vào tòa tháp này đúng là một quyết định đúng đắn?”
Cất bước đi vào, Đế Nguyên Quân đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy những người La gia đang miệt mài tìm kiếm những cơ duyên ở xung quanh và ngay cả Lâm Tuyết Nhi cũng thế, cô cũng bị những thứ xung quanh thu hút và mong muốn tìm thấy được một thứ gì đó.
Đi lướt qua từng món đồ được đặt gọn gàng ở xung quanh, Đế Nguyên Quân tản mát ra tinh thần lực của bản thân bao trùm một vùng rộng lớn rồi đi lượn xung quanh và tất cả những món đồ nằm trong phạm vi tinh thần lực đều bị hắn dò xét một cách triệt để.
Khác với tầng thứ nhất là có rất nhiều pháp bảo và ngọc thạch trân quý thì tầng thứ hai chính là một biển sách vở được ghi chép lại và ẩn ở trong đó có không ít công pháp nhưng tất cả đều không thể nhập vào nhãn quan của hắn. Thứ mà hắn cần nhất hiện tại chính là những loại đan dược chứa đựng ma khí hoặc một thứ nào đó tương tự mà thôi.
Đi dọc qua hai mươi giá cách cao gần hai mươi trượng, Đế Nguyên Quân đi vào một lối đi tương đối rộng dẫn vào một căn phòng ở sâu bên trong. Ngay khi vừa đặt chân vào thì hắn đã có cảm giác nơi này có những cổ khí tức là lạ. Ngay khi vừa tiến vào thì thấy căn phòng nhỏ này là một nhà kho lưu giữ những loại vũ khí với nhiều phẩm cấp và loại khác nhau.
Nhưng trong mắt hắn, tất cả những loại vũ khí ở nơi này đều không có chút tác dụng nào đối với hắn cả. Cảm thấy có chút thất vọng, Đế Nguyên Quân quay người đi đến căn phòng ở phía đối diện thì thấy nơi này chính là thư phòng với xung quanh là những giá sách, giỏ đựng những bức tranh. Trông chúng gần như không có gì đặc biệt nhưng Đế Nguyên Quân lại có một cảm giác khó nói nào đó.
Đưa mắt nhìn bức tranh treo ở cuối góc tường, hai mắt Đế Nguyên Quân bất giác mở lớn và trên khóe miệng hắn nở một nụ cười nhàn nhạt, nói.
“Tranh sơn họa thủy này đúng là không tệ, người vẽ ra được bức này lúc còn sinh thời chắc là một người rất có tên tuổi? Thật là hiếm khi được nhìn thấy?”
Nhìn ngắm một hồi lâu, Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài và trên gương mặt hắn lộ rõ có chút không được vui vẻ cho lắm. Tiếp tục đi vào theo lối đi, Đế Nguyên Quân tìm đến một căn phòng cũng ở gần đó nhưng cũng chẳng có được chút thu hoạch nào cả.
Đó là một căn phòng nghĩ của một ai đó và xung quanh có không ít trân tài nhưng trong mắt hắn thì tất cả chỉ là những thứ tầm thường. Tiếp tục tìm đến một căn phòng tiếp theo nhưng đều không có chút thu hoạch nào cả.
Phải mãi cho đến khi hắn đi đến căn phòng cuối cùng thì bước chân hắn đột nhiên dừng lại và biểu cảm trên gương mặt dần lộ rõ sự vui mừng. Mặc dù bị cánh cửa và trận pháo ở trong căn phòng ngăn lại nhưng vẫn không thể giữ được mùi dược lực nồng đậm đang tản mát ra ngoài.
Đặt nhẹ tay lên tòa trận pháp, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi từ từ nhắm mắt lại. Ở trong không gian tiềm thức, toàn bộ xung quanh hắn là một vùng tối tăm và chỉ có bản thân và tòa trận pháp đang sáng lên giữa màn đêm tối.
Cảm nhận nhãn trận thêm một lúc, hai mắt Đế Nguyên Quân từ từ mở ra và trong lòng bàn tay hắn, một lượng chân nguyên lớn xâm nhập vào trận pháp cùng với một lượng lớn tinh thần lực trùng kích về phía trận nhãn.
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ trận pháp của nơi này đều tan biến hết toàn bộ và để lộ một căn phòng nhỏ bị dính đầy bụi bặm trông nơi này giống như không có người qua lại đã một thời gian dài.
Tức tốc đẩy cửa tiến vào, trước mắt hắn là ba kệ đan dược cao gần mười trượng và ở trên đó sắp xếp không ít đan dược trân quý. Nhìn thấy căn phòng này từ trước đến giờ vẫn chưa được khai phá, Đế Nguyên Quân cảm thấy vui mừng vô cùng.
Chỉ thấy hắn thả tinh thần lực của bản thân ra ngoài rồi bao trùm lấy toàn bộ căn phòng. Bất giác, Đế Nguyên Quân để ý đến một bình đan dược màu đen ở kệ cuối cùng thì khẽ lên tiếng.
“Nơi này có ít nhất cũng phải một trăm bình đan dược các loại nhưng chỉ có một bình đan dược Địa cấp và một bình đan dược màu đen đặc biệt kia là tương đối tốt. Tuy phẩm chất không quá cao nhưng như thế này cũng đủ đáp ứng yêu cầu của ta rồi?”
“Ngoại trừ hai bình đan dược này thì những thứ còn lại để cho những người khác vậy?”
Vung tay thu lấy toàn bộ đan được, Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài và hướng về phía trận pháp ở cuối căn phòng. Tại đây, hắn nhìn thấy một trận pháp có quy mô lớn và thâm sâu hơn trận pháp ở dưới tầng thứ nhất. Tuy cũng có ba trận pháp xếp chồng lên nhau và trận nhãn cứ di chuyển liên tục nhưng chỉ có một điểm khác biệt là trận pháp này không hề bị hao tổn.
Nhìn ngó một hồi lâu, Đế Nguyên Quân vẻ mặt có chút đăm chiêu suy nghĩ.
“Trận pháp này trải qua bao nhiêu năm mà không hề bị hao tổn? Chuyện này đúng thật là khó tin? Không biết ở trên tầng thứ ba có gì có thể cung cấp lực lượng cho trận pháp này duy trì đây?”
Đế Nguyên Quân vừa nói vừa đặt tay lên trận pháp. Ngay khi vừa chạm tay, vẻ mặt Đế Nguyên Quân dần hiện lên sự kinh ngạc và không thể giấu diếm được sự vui mừng của bản thân.
“Đúng là may mắn? Ta không ngờ ở địa phương này lại tồn tại một lượng lớn ma khí đến như vậy? Nếu những cảm nhận của ta là đúng thì tầng thứ ba ắt hẳn có một thứ nào đó liên quan đến ma khí, đúng là như vậy thì đó chính là cơ duyên lớn nhất đối với ta hiện tại?”
Không chần chừ suy nghĩ, Đế Nguyên Quân phát động chân nguyên và tinh thần lực của bản thân để tìm kiếm trận nhãn. Chẳng mấy chốc, ở trên bề mặt trận pháp bỗng hiện lên một lối đi nhỏ.
Nhanh chóng tiến vào bên trong, Đế Nguyên Quân chỉ nhìn thấy xung quanh bị màn đêm bao trùm, cơ thể thì bị một thứ lực lượng vô hình nào đó cuốn lấy và trong sâu thẳm hắn cảm thấy bản thân với nơi này cực kỳ thân thuộc, giống như vừa quay trở về nhà vậy. Hít vào một hơi thật sâu, Đế Nguyên Quân cảm nhận lượng ma khí ở trong không khí tương đối nồng đậm thì bất giác cười lớn một tiếng.
“Đúng là ông trời giúp ta mà? Có thể luyện hóa triệt để ma khí ở nơi này thì Thiên Ma Chi Khí ở trong người có thể chạm tới điểm cực hạn? Đây đúng là thứ ta tìm kiếm suốt thời gian này?”
Di chuyển ra giữa căn phòng, Đế Nguyên Quân đặt mông ngồi xuống và bày trí một trận pháp Tụ Linh tương đối lớn và lấy bản thân làm trận nhãn. Đưa tay lên cảm nhận ma khí đang dần tụ tập lại với một tốc độ nhanh thấy rõ, Đế Nguyên Quân thở ra một hơi rồi lên tiếng.
“Thời gian này chắc không có ai có thể đặt chân tới tầng thứ ba nên việc ta bế quan sẽ không bị ai làm ảnh hưởng? Mà kể cả có người đến thì khi ma khí vẫn còn tồn đọng ở nơi này thì chắc chắn sẽ không có một ai dám tiến vào?”
Toàn lực thì triển “Côn Bằng Công Đồ”, Đế Nguyên Quân tế ra một tôn Côn Bằng với cơ thể to lớn cao đến mười trượng và dài hơn hai mươi trượng đang uốn lượn xung quanh người hắn. Chỉ thấy hai con mắt màu đỏ tươi của nó bỗng ánh lên, khóe miệng nó khẽ run lên một cái rồi há lớn miệng và đang điên cuồng thôn phệ ma khí.
Chỉ bằng với mắt thường, Đế Nguyên Quân nhìn hắc khí ở trong trận pháp đang bị Côn Bằng cắn nuốt một cách nhanh chóng và từ trong miệng nó bỗng hiện lên một cơn lốc xoáy lớn đang cuốn những dòng ma khí ở xung quanh đổ dồn vào trong miệng.
Chỉ thấy nó càng nuốt thì phần đan điền Đế Nguyên Quân dần bị căng lên và chân nguyên trong cơ thể đang dần dao động một cách mãnh liệt. Đợi đến khi đan điền không còn chứa đựng được nữa, Đế Nguyên Quân đưa tay ra trước ngực rồi bắt đầu kết ấn, chỉ thấy tôn Côn Bằng khép miệng lại rồi ngẩng cao đầu rống lớn một tiếng. Sau đó, nó nhắm chặt hai mắt lại và dần luyện hóa ma khí biến thành ma hải và cuối cùng lại hóa thành Thiên Ma Chi Khí.
Tiếp tục lặp đi lặp lại quá trình đó, lượng ma khí ở tầng thứ ba bị luyện hóa ngày một nhiều và khí tức trên người Đế Nguyên Quân đang tăng lên một cách chóng mặt. Cảm nhận lượng Thiên Ma Chi Khí nồng đậm ở trong cơ thể, Đế Nguyên Quân vẻ mặt vui mừng thốt ra.
“Không đến ba tháng nữa, ta có thể nhập Thiên Đố và đột phá Thiên Địa cảnh?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.