Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn
Chương 543: Tử Huyền hiện
Tương Tác Ta
24/11/2023
Nói cho ta biết, ta là ai?!
Trong sự kinh hãi, Ma Thất Tuyệt bất giác nhìn vào mắt của Đế Nguyên Quân thì đột nhiên. Ý thức của hắn ta bị một lực lượng vô hình nào đó kéo hắn vào một khoảng không vô định và xung quanh thì chỉ có bóng tối.
“Chuyện gì đã xảy ra? Đây là đâu?”
Ma Thất Tuyệt quay người nhìn xung quanh với vẻ mặt khó hiểu và xem lẫn sự hốt hoảng.
“Chẳng phải ta đang ở trong trận chiến đó hay sao? Chẳng lẽ, tên khốn đó đã dùng ám chiêu khiến ý thức của ta chuyển đến nơi này hay sao?”
Không đợi hẳn ta kịp nghĩ ra thì dưới chân hắn bổng xuất hiện một khoảng trắng và khoảng trắng đó dần tạo thành một con đường dẫn ra xa.
Nhìn theo con đường đó, Ma Thất Tuyệt vẻ mặt khó hiểu nhìn ra xa. Trong vô thức, hắn đột nhiên bước chân đi về phía điểm trắng đó. Hắn càng đi, càng cảm thấy không gian này có điều gì đó khác lạ.
Tuy hắn không hề cảm nhận được bất cứ khí tức hay sinh mệnh lực nào ở xung quanh nhưng tận sâu trong thâm tâm bổng có một cảm giác lo lắng và có một thứ gì đó khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Tuy không biết phía trước sẽ có điều gì đáng sợ đang chờ đợi ở phái trước nhưng điều đó chỉ càng khiến hắn cảm thấy phấn khích hơn bao giờ hết.
Một lúc lâu sau, Ma Thất Tuyệt đã đi đến điểm cuối của căn phòng nhưng không phát hiện được điều gì. Cảm thấy mất kiên nhẫn, hắn ta bộc phát lực lượng của bản thần rồi quát lớn.
"Rốt cuộc thì chuyện quái quỷ gì đang diễn ra? Tên khốn kiếp đó đã làm gì ta?"
"Ngươi tốt nhất đừng để ta thoát ra ngoài, nếu không ta sẽ lột ra, róc xương và sẽ luyện ngươi thành con rối để ta thoải mái điều khiển".
Phát tiết ra xung quanh một lúc thì đột nhiên, điểm sáng ở dưới chân đột nhiên biến mất và cơ thể hẳn đột nhiên bị một cổ lực lượng khác kéo bay đi và dẫn hẳn đến một nơi nào đó khác biệt.
Khác với ban nãy, nơi này hoàn toàn để lộ trước mắt hẳn. Mọi thứ ở đây đều hiến hiện và khí tức thì có ở khắp mọi nơi.
Bất giác, sự phấn khích trong lòng hắn ta một lần nữa bộc phát. Không một giây suy nghĩ, hắn ta bộc phát lực lượng rồi lao thẳng về phía trước.
Càng đi vào sâu thì khí tức ở xung quanh càng ngày càng nhiều và có điều khiến hắn ta càng cảm thấy phấn khích hơn nữa là vì ở nơi này có tử khí, ma khí vô cùng nồng đậm.
Hắn ta cảm tưởng ở trong đầu, chỉ cần tu luyện ở nơi này thì hắn ta có thể đột phá cảnh giới nhanh hơn bên ngoài phải gấp mười, gấp trăm lần.
Đột nhiên, Ma Thất Tuyệt phát hiện phía trước có một đại trận ngăn cách khiến hắn ta cảm thấy khó hiểu nhưng khi càng tiến lại gần đại trận đó thì khí tức tử khí và ma khí càng nổng đậm.
Hắn ta lúc này thầm nghĩ chắc chắn ở trong đó có một đại cơ duyên đang chờ đợi thì hắn cảm tháy háo hức vô cùng.
Đặt tay lên đại trận, hắn ta nhắm mắt và cảm nhận trận nhãn và muốn phá trận. Nhưng khi hắn ta đặt tay lên thì đột nhiên bị đại trận nuốt chửng.
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì khi hắn mở mắt thì đồng tử đột nhiên co rút lại. Trước mắt hứn ta bỗng xuất hiện một vùng vô cùng rộng lớn, nơi này giống như một phiến thiên địa hoàn toàn cách biệt.
Điều khiến hắn cảm thấy kinh hãi hơn là ở khắp mọi nơi đều có thi cốt của hàng ngàn vạn hung thú, ma tộc và thậm chí còn có cả nhân loại.
Đang tự hỏi không biết sẽ có chuyện gì chờ đợi, hẳn ta đang vui mừng vì đạt được đại cơ duyên thì đột nhiên. Một giọng nói giống như từ trong hư không vang vọng bỗng truyền đến khiến hắn ta giật mình.
"Nếu đã đến rồi thì tại sao vẫn còn đứng ở đó?"
Lời nói vừa dứt thì ở dưới chân hắn bỗng xuất hiện từng hàng bậc thang dẫn lên cao. Khi hắn ta ngẩng đầu thì trông thấy một hòn đảo lớn đang trôi nổi ở trên không trung.
Không kip nghĩ nhiều, Ma Thất Tuyệt trong lòng còn thầm mừng vì bản thân sắp đạt được truyển thừa của một cường giả tuyệt thế và đang mơ tưởng đến tương lai tốt đẹp của bản thân.
Hắn ta sẽ đạp lên tất cả thiên kiêu và đứng ở trên đỉnh cao!
Bản thân sẽ được người người ngẩng đầu nhìn hẳn!
Hối hả leo lên từng bậc thang, Ma Thất Tuyệt dừng chân trước một cánh cửa lớn rồi dùng lực đẩy cửa và tiến vào thần điện. Khi mở cửa, ở bên trong thần điện chỉ là một vùng tối tăm nhưng khi hắn đặt chân vào thì ở hai bên lối đi và ở trên vách tường có từng ngọn đuốc sáng lên và chiếu rọi khắp nơi.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Ma Thất Tuyệt không hể nhìn thấy thứ gì xung quanh mà chỉ nhìn thấy ở đằng xa có một bóng hình hư ảo nào đó đang ngồi ở trên cao và dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn.
Quá tò mò và mong dợi, Ma Thất Tuyệt hít vào một hơi rồi đi thẳng về phía trước mà không chần chừ. Nhưng khi hắn tiến lại gần thì đột nhiên sững ngưởi lại, đồng tử đột nhiên nhíu chặt lại và gương mặt để lộ sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hẳn, một bóng người với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bảo vị và ở sau lưng người đó là hư ảnh một thông đạo với những thứ gì đó đầy đáng sợ đang cố gắng thoát ra.
Nhìn kỹ, hắn thấy đó chính là những bóng người, hung thú, yêu tộc, ma tộc,.. bị ma khí bao trùm đang gào thét đòi mạng và muốn thoát ra bên ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ma Thất Tuyệt chết sững, cơ thể hắn đang không ngừng run hầy và không thể giấu được sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, người ngồi ở trước mắt trông không khác gì Thần Minh, người nắm giữ sinh mệnh và cái chết của tất cả sinh linh. Nhưng khi hẳn ta nhìn kỹ thì trông thấy người này có phần quen mắt.
Bất giác, Ma Thất Tuyệt sợ hãi ngã người ra sau và chỉ tay về phía người ngồi ở trên cao và thốt ra với giọng điệu sợ hãi đến cùng cực. Khi ngã xuống, hẳn ta cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn bàn tay đang nắm chặt lấy cơ thể rồi kéo hắn xuống ma khí tối tăm và kinh khủng.
"Là... Là ngươi? Không... Không thể nào?"
Không để hẳn ta hết kinh hãi thì người ngồi ở trên cao bống lên tiếng.
"Nói cho ta biết? Ta là ai?"
Bị nỗi sợ hãi xâm chiếm tâm trí, Ma Thất Tuyệt trong vô thức thốt ra.
"Ngươi... Ngươi... Ngươi là ma?"
Ở bên ngoài!
Ma Thất Tuyệt thốt ra một câu khiến toàn trường gần như chết lặng. Chuyện vừa rồi diễn ra quá nhanh và họ còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra. Ngay cả năm vị trưởng lão cũng không hể biết.
Nhưng khi nhìn thấy Ma Thất Tuyệt bị bóp chặt cổ thì ba vị trưởng lão Âm Ma Tông mới hốt hoảng thốt ra.
"Thánh tử?"
"Tên khốn, nhanh buống tay?"
Ba người vừa thốt ra vừa bộc phát toàn bộ lực lượng rồi lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi tung ra từng đạo kình khí như muốn giết chết hắn.
Cảm thấy có nguy hiểm, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía ba vị trưởng lão đang lao đến thì hai con ngươi đột nhiên trầm xuống. Chỉ thấy hắn ta giẫm mạnh chân xuống một cái khí toàn bộ khu vực dưới chân hắn lõm xuống một hố sâu và một cổ khí tức khủng bố quét ra xung quanh.
Cùng với đó, Đế Nguyên Quân lạnh giọng thốt ra.
"Tử Huyền".
Chỉ thấy ở trên thắt lưng hẳn, một đạo quang mang đột nhiên ánh lên và có một thứ gì đó trông giống như một que tăm màu đen trôi lơ lửng ở sau lưng hắn.
Thình lình, que tăm màu đen đó đột nhiên biến lớn hóa thành một thanh trường trương đang hướng mũi nhòn về phía ba vị trưởng lão.
Không đợi Đế Nguyên Quân hạ lệnh, Tử Huyền đột nhiên phát ra một tiếng tê minh khiến tất cả những người có mặt cảm thấy đại não đau nhức vô cùng.
Lời nói vừa dứt thì ở dưới chân hắn bổng xuất hiện từng hàng bậc thang dẫn lên cao. Khi hắn ta ngẩng đầu thì trông thấy một hòn đảo lớn đang trôi nổi ở trên không trung.
Không kip nghĩ nhiều, Ma Thất Tuyệt trong lòng còn thầm mừng vì bản thân sắp đạt được truyền thừa của một cường giả tuyệt thế và đang mơ tưởng đến tương lai tốt đẹp của bản thân.
Hắn ta sẽ đạp lên tất cả thiên kiêu và đứng ở trên đỉnh cao!
Bản thân sẽ được người người ngẩng đầu nhìn hắn!
Hối hả leo lên từng bậc thang, Ma Thất Tuyệt dừng chân trước một cánh cửa lớn rồi dùng lực đẩy cửa và tiến vào thần điện. Khi mở cửa, ở bên trong thần điện chỉ là một vùng tối tăm nhưng khi hắn đặt chân vào thì ở hai bên lối đi và ở trên vách tường có từng ngọn đuốc sáng lên và chiếu rọi khắp nơi.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Ma Thất Tuyệt không hể nhìn thấy thứ gì xung quanh mà chỉ nhìn thấy ở đằng xa có một bóng hình hư ảo nào đó đang ngồi ở trên cao và dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn.
Quá tò mò và mong dợi, Ma Thất Tuyệt hít vào một hơi rồi đi thẳng về phía trước mà không chần chừ. Nhưng khi hắn tiến lại gần thì đột nhiên sững ngưởi lại, đồng tử đột nhiên nhíu chặt lại và gương mặt để lộ sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, một bóng người với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bảo vị và ở sau lưng người đó là hư ảnh một thông đạo với những thứ gì đó đầy đáng sợ đang cố gắng thoát ra.
Nhìn kỹ, hắn thấy đó chính là những bóng người, hung thú, yêu tộc, ma tộc,... bị ma khí bao trùm đang gào thét đòi mạng và muốn thoát ra bên ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ma Thất Tuyệt chết sững, cơ thể hẳn đang không ngừng run hầy và không thể giấu được sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, người ngồi ở trước mắt trông không khác gì Thần Minh, người nắm giữ sinh mệnh và cái chết của tất cả sinh linh. Nhưng khi hắn ta nhìn kỹ thì trông thấy người này có phần quen mắt.
Bất giác, Ma Thất Tuyệt sợ hãi ngã người ra sau và chỉ tay về phía người ngồi ở trên cao và thốt ra với giọng điệu sợ hãi đến cùng cực. Khi ngã xuống, hắn ta cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn bàn tay đang nắm chặt lấy cơ thể rồi kéo hắn xuống ma khí tối tăm và kinh khủng.
"Là... Là ngươi? Không... Không thể nào?"
Không để hẳn ta hết kinh hãi thì người ngồi ở trên cao bỗng lên tiếng.
"Nói cho ta biết? Ta là ai?"
Bị nỗi sợ hãi xâm chiếm tâm trí, Ma Thất Tuyệt trong vô thức thốt ra.
"Ngươi... Ngươi... Ngươi là ma?"
Ở bên ngoài!
Ma Thất Tuyệt thốt ra một câu khiến toàn trường gần như chết lặng. Chuyện vừa rồi diễn ra quá nhanh và họ còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra. Ngay cả năm vị trưởng lão cũng không hể biết.
Nhưng khi nhìn thấy Ma Thất Tuyệt bị bóp chặt cổ thì ba vị trưởng lão Âm Ma Tông mới hốt hoảng thốt ra.
"Thánh tử?"
"Tên khốn, nhanh buống tay?"
Ba người vừa thốt ra vừa bộc phát toàn bộ lực lượng rồi lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi tung ra từng đạo kình khí như muốn giết chết hắn.
Cảm thấy có nguy hiểm, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía ba vị trưởng lão đang lao đến thì hai con ngươi đột nhiên trầm xuống. Chỉ thấy hắn ta giẫm mạnh chân xuống một cái khí toàn bộ khu vực dưới chân hắn lõm xuống một hố sâu và một cổ khí tức khủng bố quét ra xung quanh.
Cùng với đó, Đế Nguyên Quân lạnh giọng thốt ra.
"Tử Huyền".
Chỉ thấy ở trên thắt lưng hẳn, một đạo quang mang đột nhiên ánh lên và có một thứ gì đó trông giống như một que tăm màu đen trôi lơ lửng ở sau lưng hắn.
Thình lình, que tăm màu đen đó đột nhiên biến lớn hóa thành một thanh trường trương đang hướng mũi nhòn về phía ba vị trưởng lão.
Không đợi Đế Nguyên Quân hạ lệnh, Tử Huyền đột nhiên phát ra một tiếng tê minh khiến tất cả những người có mặt cảm thấy đại não đau nhức vô cùng.
Sau tiếng tê minh đó, Tử Huyền bộ phát ra thương ý vô cùng khủng bố hướng thẳng về phía ba vị trưởng lão mà đánh.
Chỉ thấy những đạo kình khí bị mũi thương đánh tan. Không dừng lại ở đó, Tử Huyền tiếp tục lao thẳng về phía ba vị trưởng lão mà bộc phát uy năng của mình.
Tất cả công kích đều bị đánh tan, ba vị trưởng lão sắc mặt xám xịt và vẻ mặt lộ ra vẻ khó tin thốt ra.
"Không thể nào? Tất cả công kích của ta đều bị phát tan?"
"Ta không tin một kiện pháp bảo có linh khí có thể chống lại được Tinh Cực cảnh đỉnh phong bọn ta?"
Nói xong, cả ba vị trưởng lão bộc phát toàn bộ lực lượng rồi vung tay tung chưởng đánh thẳng về phía Tử Huyền.
Đôi mặt với một kích toàn lực của Tinh Cực cảnh đỉnh, Tử Huyền trực tiếp bị đánh văng và cắm chặt mũi thương sâu xuống lôi dài.
Bị đánh bay, Tử Huyền tức giận kêu lên từng thanh âm tê minh rồi một lần nữa bộc phát thương ý vô cùng mãnh liệt và muốn lao lên tấn công.
Nhưng đúng lúc này, thanh âm Đế Nguyên Quân đột nhiên vang lên.
"Tử Huyền, dừng lại?"
Trong sự kinh hãi, Ma Thất Tuyệt bất giác nhìn vào mắt của Đế Nguyên Quân thì đột nhiên. Ý thức của hắn ta bị một lực lượng vô hình nào đó kéo hắn vào một khoảng không vô định và xung quanh thì chỉ có bóng tối.
“Chuyện gì đã xảy ra? Đây là đâu?”
Ma Thất Tuyệt quay người nhìn xung quanh với vẻ mặt khó hiểu và xem lẫn sự hốt hoảng.
“Chẳng phải ta đang ở trong trận chiến đó hay sao? Chẳng lẽ, tên khốn đó đã dùng ám chiêu khiến ý thức của ta chuyển đến nơi này hay sao?”
Không đợi hẳn ta kịp nghĩ ra thì dưới chân hắn bổng xuất hiện một khoảng trắng và khoảng trắng đó dần tạo thành một con đường dẫn ra xa.
Nhìn theo con đường đó, Ma Thất Tuyệt vẻ mặt khó hiểu nhìn ra xa. Trong vô thức, hắn đột nhiên bước chân đi về phía điểm trắng đó. Hắn càng đi, càng cảm thấy không gian này có điều gì đó khác lạ.
Tuy hắn không hề cảm nhận được bất cứ khí tức hay sinh mệnh lực nào ở xung quanh nhưng tận sâu trong thâm tâm bổng có một cảm giác lo lắng và có một thứ gì đó khiến hắn cảm thấy sợ hãi.
Tuy không biết phía trước sẽ có điều gì đáng sợ đang chờ đợi ở phái trước nhưng điều đó chỉ càng khiến hắn cảm thấy phấn khích hơn bao giờ hết.
Một lúc lâu sau, Ma Thất Tuyệt đã đi đến điểm cuối của căn phòng nhưng không phát hiện được điều gì. Cảm thấy mất kiên nhẫn, hắn ta bộc phát lực lượng của bản thần rồi quát lớn.
"Rốt cuộc thì chuyện quái quỷ gì đang diễn ra? Tên khốn kiếp đó đã làm gì ta?"
"Ngươi tốt nhất đừng để ta thoát ra ngoài, nếu không ta sẽ lột ra, róc xương và sẽ luyện ngươi thành con rối để ta thoải mái điều khiển".
Phát tiết ra xung quanh một lúc thì đột nhiên, điểm sáng ở dưới chân đột nhiên biến mất và cơ thể hẳn đột nhiên bị một cổ lực lượng khác kéo bay đi và dẫn hẳn đến một nơi nào đó khác biệt.
Khác với ban nãy, nơi này hoàn toàn để lộ trước mắt hẳn. Mọi thứ ở đây đều hiến hiện và khí tức thì có ở khắp mọi nơi.
Bất giác, sự phấn khích trong lòng hắn ta một lần nữa bộc phát. Không một giây suy nghĩ, hắn ta bộc phát lực lượng rồi lao thẳng về phía trước.
Càng đi vào sâu thì khí tức ở xung quanh càng ngày càng nhiều và có điều khiến hắn ta càng cảm thấy phấn khích hơn nữa là vì ở nơi này có tử khí, ma khí vô cùng nồng đậm.
Hắn ta cảm tưởng ở trong đầu, chỉ cần tu luyện ở nơi này thì hắn ta có thể đột phá cảnh giới nhanh hơn bên ngoài phải gấp mười, gấp trăm lần.
Đột nhiên, Ma Thất Tuyệt phát hiện phía trước có một đại trận ngăn cách khiến hắn ta cảm thấy khó hiểu nhưng khi càng tiến lại gần đại trận đó thì khí tức tử khí và ma khí càng nổng đậm.
Hắn ta lúc này thầm nghĩ chắc chắn ở trong đó có một đại cơ duyên đang chờ đợi thì hắn cảm tháy háo hức vô cùng.
Đặt tay lên đại trận, hắn ta nhắm mắt và cảm nhận trận nhãn và muốn phá trận. Nhưng khi hắn ta đặt tay lên thì đột nhiên bị đại trận nuốt chửng.
Chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì khi hắn mở mắt thì đồng tử đột nhiên co rút lại. Trước mắt hứn ta bỗng xuất hiện một vùng vô cùng rộng lớn, nơi này giống như một phiến thiên địa hoàn toàn cách biệt.
Điều khiến hắn cảm thấy kinh hãi hơn là ở khắp mọi nơi đều có thi cốt của hàng ngàn vạn hung thú, ma tộc và thậm chí còn có cả nhân loại.
Đang tự hỏi không biết sẽ có chuyện gì chờ đợi, hẳn ta đang vui mừng vì đạt được đại cơ duyên thì đột nhiên. Một giọng nói giống như từ trong hư không vang vọng bỗng truyền đến khiến hắn ta giật mình.
"Nếu đã đến rồi thì tại sao vẫn còn đứng ở đó?"
Lời nói vừa dứt thì ở dưới chân hắn bỗng xuất hiện từng hàng bậc thang dẫn lên cao. Khi hắn ta ngẩng đầu thì trông thấy một hòn đảo lớn đang trôi nổi ở trên không trung.
Không kip nghĩ nhiều, Ma Thất Tuyệt trong lòng còn thầm mừng vì bản thân sắp đạt được truyển thừa của một cường giả tuyệt thế và đang mơ tưởng đến tương lai tốt đẹp của bản thân.
Hắn ta sẽ đạp lên tất cả thiên kiêu và đứng ở trên đỉnh cao!
Bản thân sẽ được người người ngẩng đầu nhìn hẳn!
Hối hả leo lên từng bậc thang, Ma Thất Tuyệt dừng chân trước một cánh cửa lớn rồi dùng lực đẩy cửa và tiến vào thần điện. Khi mở cửa, ở bên trong thần điện chỉ là một vùng tối tăm nhưng khi hắn đặt chân vào thì ở hai bên lối đi và ở trên vách tường có từng ngọn đuốc sáng lên và chiếu rọi khắp nơi.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Ma Thất Tuyệt không hể nhìn thấy thứ gì xung quanh mà chỉ nhìn thấy ở đằng xa có một bóng hình hư ảo nào đó đang ngồi ở trên cao và dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn.
Quá tò mò và mong dợi, Ma Thất Tuyệt hít vào một hơi rồi đi thẳng về phía trước mà không chần chừ. Nhưng khi hắn tiến lại gần thì đột nhiên sững ngưởi lại, đồng tử đột nhiên nhíu chặt lại và gương mặt để lộ sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hẳn, một bóng người với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bảo vị và ở sau lưng người đó là hư ảnh một thông đạo với những thứ gì đó đầy đáng sợ đang cố gắng thoát ra.
Nhìn kỹ, hắn thấy đó chính là những bóng người, hung thú, yêu tộc, ma tộc,.. bị ma khí bao trùm đang gào thét đòi mạng và muốn thoát ra bên ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ma Thất Tuyệt chết sững, cơ thể hắn đang không ngừng run hầy và không thể giấu được sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, người ngồi ở trước mắt trông không khác gì Thần Minh, người nắm giữ sinh mệnh và cái chết của tất cả sinh linh. Nhưng khi hẳn ta nhìn kỹ thì trông thấy người này có phần quen mắt.
Bất giác, Ma Thất Tuyệt sợ hãi ngã người ra sau và chỉ tay về phía người ngồi ở trên cao và thốt ra với giọng điệu sợ hãi đến cùng cực. Khi ngã xuống, hẳn ta cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn bàn tay đang nắm chặt lấy cơ thể rồi kéo hắn xuống ma khí tối tăm và kinh khủng.
"Là... Là ngươi? Không... Không thể nào?"
Không để hẳn ta hết kinh hãi thì người ngồi ở trên cao bống lên tiếng.
"Nói cho ta biết? Ta là ai?"
Bị nỗi sợ hãi xâm chiếm tâm trí, Ma Thất Tuyệt trong vô thức thốt ra.
"Ngươi... Ngươi... Ngươi là ma?"
Ở bên ngoài!
Ma Thất Tuyệt thốt ra một câu khiến toàn trường gần như chết lặng. Chuyện vừa rồi diễn ra quá nhanh và họ còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra. Ngay cả năm vị trưởng lão cũng không hể biết.
Nhưng khi nhìn thấy Ma Thất Tuyệt bị bóp chặt cổ thì ba vị trưởng lão Âm Ma Tông mới hốt hoảng thốt ra.
"Thánh tử?"
"Tên khốn, nhanh buống tay?"
Ba người vừa thốt ra vừa bộc phát toàn bộ lực lượng rồi lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi tung ra từng đạo kình khí như muốn giết chết hắn.
Cảm thấy có nguy hiểm, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía ba vị trưởng lão đang lao đến thì hai con ngươi đột nhiên trầm xuống. Chỉ thấy hắn ta giẫm mạnh chân xuống một cái khí toàn bộ khu vực dưới chân hắn lõm xuống một hố sâu và một cổ khí tức khủng bố quét ra xung quanh.
Cùng với đó, Đế Nguyên Quân lạnh giọng thốt ra.
"Tử Huyền".
Chỉ thấy ở trên thắt lưng hẳn, một đạo quang mang đột nhiên ánh lên và có một thứ gì đó trông giống như một que tăm màu đen trôi lơ lửng ở sau lưng hắn.
Thình lình, que tăm màu đen đó đột nhiên biến lớn hóa thành một thanh trường trương đang hướng mũi nhòn về phía ba vị trưởng lão.
Không đợi Đế Nguyên Quân hạ lệnh, Tử Huyền đột nhiên phát ra một tiếng tê minh khiến tất cả những người có mặt cảm thấy đại não đau nhức vô cùng.
Lời nói vừa dứt thì ở dưới chân hắn bổng xuất hiện từng hàng bậc thang dẫn lên cao. Khi hắn ta ngẩng đầu thì trông thấy một hòn đảo lớn đang trôi nổi ở trên không trung.
Không kip nghĩ nhiều, Ma Thất Tuyệt trong lòng còn thầm mừng vì bản thân sắp đạt được truyền thừa của một cường giả tuyệt thế và đang mơ tưởng đến tương lai tốt đẹp của bản thân.
Hắn ta sẽ đạp lên tất cả thiên kiêu và đứng ở trên đỉnh cao!
Bản thân sẽ được người người ngẩng đầu nhìn hắn!
Hối hả leo lên từng bậc thang, Ma Thất Tuyệt dừng chân trước một cánh cửa lớn rồi dùng lực đẩy cửa và tiến vào thần điện. Khi mở cửa, ở bên trong thần điện chỉ là một vùng tối tăm nhưng khi hắn đặt chân vào thì ở hai bên lối đi và ở trên vách tường có từng ngọn đuốc sáng lên và chiếu rọi khắp nơi.
Liếc mắt nhìn xung quanh, Ma Thất Tuyệt không hể nhìn thấy thứ gì xung quanh mà chỉ nhìn thấy ở đằng xa có một bóng hình hư ảo nào đó đang ngồi ở trên cao và dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn hắn.
Quá tò mò và mong dợi, Ma Thất Tuyệt hít vào một hơi rồi đi thẳng về phía trước mà không chần chừ. Nhưng khi hắn tiến lại gần thì đột nhiên sững ngưởi lại, đồng tử đột nhiên nhíu chặt lại và gương mặt để lộ sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, một bóng người với mái tóc trắng bạc đang ngồi trên bảo vị và ở sau lưng người đó là hư ảnh một thông đạo với những thứ gì đó đầy đáng sợ đang cố gắng thoát ra.
Nhìn kỹ, hắn thấy đó chính là những bóng người, hung thú, yêu tộc, ma tộc,... bị ma khí bao trùm đang gào thét đòi mạng và muốn thoát ra bên ngoài.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Ma Thất Tuyệt chết sững, cơ thể hẳn đang không ngừng run hầy và không thể giấu được sự kinh hãi đến tột độ.
Trong mắt hắn, người ngồi ở trước mắt trông không khác gì Thần Minh, người nắm giữ sinh mệnh và cái chết của tất cả sinh linh. Nhưng khi hắn ta nhìn kỹ thì trông thấy người này có phần quen mắt.
Bất giác, Ma Thất Tuyệt sợ hãi ngã người ra sau và chỉ tay về phía người ngồi ở trên cao và thốt ra với giọng điệu sợ hãi đến cùng cực. Khi ngã xuống, hắn ta cảm thấy có hàng ngàn, hàng vạn bàn tay đang nắm chặt lấy cơ thể rồi kéo hắn xuống ma khí tối tăm và kinh khủng.
"Là... Là ngươi? Không... Không thể nào?"
Không để hẳn ta hết kinh hãi thì người ngồi ở trên cao bỗng lên tiếng.
"Nói cho ta biết? Ta là ai?"
Bị nỗi sợ hãi xâm chiếm tâm trí, Ma Thất Tuyệt trong vô thức thốt ra.
"Ngươi... Ngươi... Ngươi là ma?"
Ở bên ngoài!
Ma Thất Tuyệt thốt ra một câu khiến toàn trường gần như chết lặng. Chuyện vừa rồi diễn ra quá nhanh và họ còn chưa nhận thức được chuyện gì đang xảy ra. Ngay cả năm vị trưởng lão cũng không hể biết.
Nhưng khi nhìn thấy Ma Thất Tuyệt bị bóp chặt cổ thì ba vị trưởng lão Âm Ma Tông mới hốt hoảng thốt ra.
"Thánh tử?"
"Tên khốn, nhanh buống tay?"
Ba người vừa thốt ra vừa bộc phát toàn bộ lực lượng rồi lao thẳng về phía Đế Nguyên Quân rồi tung ra từng đạo kình khí như muốn giết chết hắn.
Cảm thấy có nguy hiểm, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về phía ba vị trưởng lão đang lao đến thì hai con ngươi đột nhiên trầm xuống. Chỉ thấy hắn ta giẫm mạnh chân xuống một cái khí toàn bộ khu vực dưới chân hắn lõm xuống một hố sâu và một cổ khí tức khủng bố quét ra xung quanh.
Cùng với đó, Đế Nguyên Quân lạnh giọng thốt ra.
"Tử Huyền".
Chỉ thấy ở trên thắt lưng hẳn, một đạo quang mang đột nhiên ánh lên và có một thứ gì đó trông giống như một que tăm màu đen trôi lơ lửng ở sau lưng hắn.
Thình lình, que tăm màu đen đó đột nhiên biến lớn hóa thành một thanh trường trương đang hướng mũi nhòn về phía ba vị trưởng lão.
Không đợi Đế Nguyên Quân hạ lệnh, Tử Huyền đột nhiên phát ra một tiếng tê minh khiến tất cả những người có mặt cảm thấy đại não đau nhức vô cùng.
Sau tiếng tê minh đó, Tử Huyền bộ phát ra thương ý vô cùng khủng bố hướng thẳng về phía ba vị trưởng lão mà đánh.
Chỉ thấy những đạo kình khí bị mũi thương đánh tan. Không dừng lại ở đó, Tử Huyền tiếp tục lao thẳng về phía ba vị trưởng lão mà bộc phát uy năng của mình.
Tất cả công kích đều bị đánh tan, ba vị trưởng lão sắc mặt xám xịt và vẻ mặt lộ ra vẻ khó tin thốt ra.
"Không thể nào? Tất cả công kích của ta đều bị phát tan?"
"Ta không tin một kiện pháp bảo có linh khí có thể chống lại được Tinh Cực cảnh đỉnh phong bọn ta?"
Nói xong, cả ba vị trưởng lão bộc phát toàn bộ lực lượng rồi vung tay tung chưởng đánh thẳng về phía Tử Huyền.
Đôi mặt với một kích toàn lực của Tinh Cực cảnh đỉnh, Tử Huyền trực tiếp bị đánh văng và cắm chặt mũi thương sâu xuống lôi dài.
Bị đánh bay, Tử Huyền tức giận kêu lên từng thanh âm tê minh rồi một lần nữa bộc phát thương ý vô cùng mãnh liệt và muốn lao lên tấn công.
Nhưng đúng lúc này, thanh âm Đế Nguyên Quân đột nhiên vang lên.
"Tử Huyền, dừng lại?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.