Chương 58: Bạo lô ra cực phẩm đan dược
Bại Gia Công Tử
02/05/2019
Tiêu Hạo không còn gì để nói. Dẹp qua một bên không thèm để ý đến dược điền, Tiêu Hạo trở về tu luyện tháp tiếp tục luyện đan.
“Móa, chỉ còn đủ dược liệu luyện chế 2 lò thanh tâm đan. Nếu không ra được cực phẩm đan dược thì xong.”
…
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đậu móa hai lần nổ lô.”
Tiêu Hạo cả người chật vật trong đám bụi hơi dược liệu bị nổ lô tản ra mà tức giận mắng.
“Cũng may là Tuyên cổ luyện đan pháp nổ lô không bị tạc chết, nếu không Hạo ca có mấy cái mạng cũng không chịu nổi.”
Hiện tại dược liệu mua từ Hồi Xuân các cũng đã luyện chế hết sạch. Một lần thành công 2 lần thất bại cũng làm Tiêu Hạo có chút nản chí: luyện đan quả thật là khó, lần đầu chắc là may mắn mới luyện chế ra đến thượng phẩm đan dược.
Nhìn ống exp chức nghiệp luyện đan sư tăng lên 2/10 vạch, Tiêu Hạo thắc mắc hỏi hệ thống.
“Cái này ống exp luyện đan sư chức nghiệp là thế nào? làm sao mấy chức nghiệp khác lại không có?”
“Là vì kí chủ hiện tại trải qua luyện đan thất bại nên gia tăng kinh nghiệm, các chức nghiệp khác lại không thể tăng lên vì kí chủ mua sắm nó trong cửa hàng. Cách nâng cấp chỉ có dùng hối đoái điểm mà thôi.”
“Ồ đúng là thế thật.” Tiêu Hạo gật đầu, cái chức nghiệp y sư trước đó chữa trị cho Cố Chấn Hoa ống exp cũng lên một chút xíu.
“Vậy quy tắc tăng điểm exp là gì?”
“Kí chủ thành công thì thưởng 1/2 exp, thất bại thì nhận toàn bộ exp.”
“Đậu xanh cái gì quy tắc kì cục vậy?”
Tiêu Hạo triệt để bó tay với hệ thống quy tắc rồi, quá mẹ nó ngược với lẽ thường.
“Thôi ca mặc kệ mày cái gì quy tắc thường hay ngược ngạo, quan trọng là tìm kiếm dược liệu tiếp tục luyện chế đan dược hoàn thành nhiệm vụ mới là vương đạo.”
Vào trong hệ thống cửa hàng, Tiêu Hạo cũng không tìm thấy chỗ nào bán dược liệu luyện chế đan dược, sắc mặt có chút khó coi.
“Hệ thống, làm sao cửa hàng lại không có bán dược liệu luyện đan đâu?”
“Đinh, bản hệ thống làm vậy là vì muốn tốt cho kí chủ. Vì phải đem kí chủ biến thành chung cực toàn năng người thừa kế nên sẽ không để kí chủ quá phụ thuộc vào hệ thống. Ngoài ra còn để ma luyện tâm cảnh của kí chủ, sau này vô cùng có lợi cho con đường tiến cảnh tu luyện.”
“Ta móa, lý do nghe có vẻ chính đáng vãi cả nồi.”
Tiêu Hạo cũng để ý là sau khi bị hệ thống hố nhiều lần, tâm cảnh cũng trở nên vô cùng kiên định bền bỉ, trong nội tâm vừa bực mình vừa buồn cười: thì ra là cái này hệ thống cũng thật tốt đây, mình vẫn còn quá ngây thơ, cần phải ma luyện nhiều hơn nữa.
“Đi mày cái phá hệ thống, đừng làm Hạo ca cảm động chứ hả?”
Thấy hệ thống không có hồi đáp, Tiêu Hạo cũng trầm mặc một lúc, hệ thống thanh âm cũng vang lên.
“Vì kí chủ luyện đan thành công lần đầu, hệ thống đưa ra gói quà tân thủ luyện đan sư, mời kiểm tra và nhận.”
Tiêu Hạo mở ra gói quà hệ thống thanh âm chúc mừng vang lên.
“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được hạ phẩm pháp khí Tam Vạc đỉnh.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được gói phàm dược tân thủ.”
“Đinh, chúc mừng nhận được da dê ố vàng 1 tấm.”
Dùng phá vọng chi nhãn tra xét thông tin mấy món vật phẩm này, Tiêu Hạo sắc mặt vui mừng.
Tam Vạc đỉnh: hạ phẩm pháp khí, chuyên dùng để luyện đan hoặc tế đỉnh đè chết kẻ địch.
Gói phàm dược tân thủ: gồm 10 phần dược liệu luyện chế phàm cấp đan dược.
Da dê ố vàng: bản đồ không rõ lai lịch.
“Cuối cùng cũng có dược liệu tiến hành luyện đan, cảm ơn hệ thống đại ca nhiều.”
Tiêu Hạo cười haha bắt đầu vào quá trình luyện chế đan dược tiếp tục.
…
Cục cảnh sát tỉnh Đồng Xuyên.
Lý Kiến Quân dùng tay xoa xoa huyệt thái dương nhìn trên laptop báo cáo, sắc mặt có chút âm trầm không biết đang suy nghĩ gì.
Qua một lúc, Mục Hi Ngọc gọi điện đến.
“Alo, chú Quân, lại phát hiện có người mất tích.”
Lý Kiến Quân cũng đang rất phiền muộn, nghe Mục Hi Ngọc nói vậy thần sắc cũng trở nên nghiêm túc lên nghe.
“Chuyện thế nào?”
“Vâng. Là một người gọi Nguyễn Chí Khoan, CEO của công ty Encom cùng với một cô gái khác gọi La Châu. Hai người biến mất một cách kỳ lạ mà quần áo mặc trên người vẫn còn tại hiện trường.”
Lý Kiến Quân thầm nói quả nhiên, suy nghĩ một chút mới nói với Mục Hi Ngọc.
“Vẫn tương tự như các vụ mất tích khác mấy ngày gần đây. Tiểu Ngọc, con lập tức về đồn viết cái báo cáo đi, việc này chú sẽ có sắp xếp.”
Mục Hi Ngọc đầu dây bên kia có chút khó hiểu.
“Chú Quân, những người này đều cậy lớn hiếp nhỏ, trong hồ sơ cũng có một ít vụ hối lộ hay làm việc phạm pháp, chúng ta tại sao vẫn không bắt lấy bọn chúng đây?”
Lý Kiến Quân nghe vậy thở dài một hơi.
“Trong lòng con cũng biết rõ làm sao còn hỏi chú đây?Chúng ta mặc dù là cảnh sát, nhưng có một số việc lại dính đến thế cục rắc rối phức tạp bên chính trị đấu tranh, nếu như liên quan vào thì rất dễ bị vạ lây. Bất đắc dĩ lắm mới mở một con mắt, nhắm một con mắt, miễn sao bọn họ không làm cái gì quá phận là được.”
Mục Hi Ngọc quả thật không cam lòng.
“Chẳng lẽ không có cách nào để thanh trừng nhóm ác nhân trong tối này sao?”
“Tiểu Ngọc à, ở đâu cũng có tốt cùng xấu, người thiện kẻ ác, nó cũng giống như là âm dương điều hòa mà duy trì cân bằng của xã hội. Con còn chưa tiếp xúc với một số thứ nên không nhận ra được vấn đề này, vậy thôi cứ về đồn đi rồi nói tiếp.”
Cúp điện thoại, Lý Kiến Quân sắc mặt âm tình bất định không biết là vui hay buồn.
“Tiểu Ngọc bắt đầu tò mò việc của tu luyện giới rồi, chuyện này vô cùng khó làm. Ài tới đâu tính tới đó đi, là phúc thì không là họa, là họa thì chạy trời cũng không khỏi nắng.”
Đang lúc Lý Kiến Quân nhíu mày trầm tư, Địch Quốc Thắng hai ông cháu thần sắc vẫn còn hoảng sợ sắc mặt tái nhợt bước vào đồn cảnh sát. Thấy hai người sắc mặt không đúng, Lý Kiến Quân có chút lo lắng.
“Tổng tư lệnh, ngài đây là làm sao?”
Địch Quốc Thắng khoát tay lòng vẫn còn sợ hãi nói ra.
“Cũng không có gì, gặp một vị tiền bối nên đi một vòng từ quỷ môn quan dạo chơi.”
Lý Kiến Quân có chút ngưng trọng dò hỏi.
“Là bạn hay là địch?”
Địch Quốc Thắng lắc đầu.
“Vẫn chưa xác định, nhưng hiện tại chú muốn con làm giúp một việc.”
“Mời tổng tư lệnh đưa ra chỉ thị.”
Lý Kiến Quân làm một cái thủ thế chờ lệnh trong quân đội.
“Giúp chú cử người nhìn chằm chằm người học sinh gọi Tiêu Hạo này, thông tin đều ở trong usb. Nếu đối phương có bất cứ động tĩnh gì thì báo ngay cho chú.”
Địch Quốc Thắng đưa cho Lý Kiến Quân một cái usb đưa ra nhiệm vụ.
Nói xong, Địch Quốc Thắng trầm giọng nói với Địch Lệ Diệp Na.
“Na Na, tìm cơ hội tiếp cận đối tượng, nếu có thể từ đối phương lấy được thông tin thì càng tốt. Chúng ta cần xác nhận xem người này học sinh hay kẻ sau màn là quan hệ địch hay bạn.”
Địch Lệ Diệp Na gật đầu, ánh mắt lóe lên không biết suy nghĩ gì.
…
Hoa Hạ Huyết Linh giáo tổng đà.
Doãn Chí Minh sắc mặt âm tình bất định nhìn trong vạn lý truyền âm phù từ Doãn Chí Thanh, ánh mắt lóe lên tia hàn mang lạnh giọng phân phó.
“Tiểu Thanh bên kia đang bị trọng thương, đang cần người hỗ trợ. Bọn mày có thằng nào tự nguyện đi tiếp ứng không?”
“Để thuộc hạ đi qua đó hỗ trợ thiếu chủ đi.”
Một cái tráng hán nam tử cao lớn như hùng sư đứng ra lên tiếng, trong tay còn cầm lấy một cánh tay người mà gặm sống.
Doãn Chí Minh khẽ nhíu mày một lúc, nhưng sau đó cũng gật đầu an tâm.
“Đã mày Thiết Hùng ra tay hỗ trợ tiểu Thanh thì quá tốt. Sẵn dịp qua đó thống nhất cái quân cờ hắc bang của mày đi thôi.”
“Vâng, thuộc hạ tự đề cử xin đi cũng vì vấn đề đó, còn có một cái mỹ nữ thuộc hạ dưỡng bên đó mà chưa kịp ăn đây khà khà.”
Doãn Chí Minh nghe vậy sững sờ, chợt cười to lên.
“Mày rất giỏi, rất độc bất quả bản giáo chủ thích khặcxxx khặcxxx.”
Trong tổng đà của Huyết Linh giáo đều cùng vang lên tiếng cười khát máu đầy dã tính của nhóm người biến thái.
…
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đậu bà nó chứ, lần thứ 6 luyện chế thất bại rồi. Khi thì hỏa hầu không đủ, khi thì ngưng đan bị đứt rời không tụ hình, đến gần cuối thì mẹ nó gần ra đan dược lại nổ lô, còn ra được đan dược cũng thành phế đan. Cái XXX số Hạo ca thế nào đen như vậy đâu?”
Tiêu Hạo càng luyện đan càng cảm thấy phiền muộn, tinh khí thần bị mất đi vô cùng nhiều, thể xác cùng tinh thần trở nên vô cùng mệt mỏi như chó chết nằm xả lai xuống, trên đầu mồ hôi nhễ nhại.
“Hệ thống, có cách nào ở Luyện Khí kỳ mà hao ít tinh thần lực để luyện chế đan dược không? móa nó cảnh giới thấp quả thật là thua thiệt mà.”
“Làm vì chung cực toàn năng người thừa kế, mời kí chủ tự tìm hiểu.”
“Cái móa XXX bà nó.”
Tiêu Hạo quả thật tức muốn đập nát cái này cặn bã hệ thống.
Sau khi vào Thiên Cơ các bỏ ra 7000 điểm hối đoái tra thông tin, Tiêu Hạo lại vào cửa hàng hệ thống tiêu hao 50 vạn điểm đổi lấy 1 quyển Tam Hoa Tụ Đỉnh pháp môn bản Luyện Tinh thiên.
“Ôi mẹ ơi, mười mấy triệu điểm của Hạo ca không đến hai ngày thì bay gần hết rồi, đáng chết hắc hệ thống.”
Nhưng mà Tiêu Hạo quả thật hài lòng với bản Tam Hoa Tụ Đỉnh pháp môn này, vừa khôi phục tinh thần lực lại có thể làm nó tăng lên.
Khôi phục không sai biệt lắm, Tiêu Hạo lần này bắt đầu suy nghĩ nguyên nhân thất bại, đem tất cả những kinh nghiệm luyện đan mà mình trải nghiệm so sánh với trong quyển Thần Nông tiên.
Một lúc sau đó, Tiêu Hạo lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ sắc mặt vui mừng như trúng xổ số.
“Thì ra là thế, bây giờ Hạo ca đã biết mình thất bại ở đâu. Haha, nhiệm vụ phần thưởng, Hạo ca đến đây.”
Thế là Tiêu Hạo vẫn theo một phương hướng cũ một đường luyện chế đan dược, nhưng có bất đồng là lần này Tiêu Hạo vô cũng cẩn thận khi lựa chọn tỉ lệ đan dược luyện chế cùng ngưng đan chưởng khống lực.
Ở giai đoạn ngưng đan, Tiêu Hạo tâm thần vô cùng tập trung đến max chỉ số, sắc mặt nghiêm túc chưởng khống toàn bộ tình hình trong đan lô. Nhưng vấn đề ngoài ý muốn vẫn phát sinh: ngay ở giai đoạn đan dược vừa thành hình, đan lô lại bị nổ tung làm Tiêu Hạo có chút chật vật.
“Móa nó chứ, rõ ràng là đã khắc phục được toàn bộ khuyết điểm rồi mà vẫn bị bạo lô là thế nào?”
Ở Tiêu Hạo đang suy nghĩ nguyên nhân bạo lô, thanh âm hệ thống trong đầu vang lên liên tục.
“Đinh, luyện chế thành công dưỡng thú đan: 3 viên trung phẩm, 1 viên thượng phẩm, 10 viên cực phẩm, kinh nghiệm +700 exp.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ luyện đan nhập môn, đánh giá: hoàn mỹ. Phần thưởng: vé lĩnh ngộ ý cảnh miễn phí 1 ngày, 5 vạn hối đoái điểm cùng bạch ngân vé rút thưởng x2 đã gửi vào hòm thư, mời kí chủ kiểm tra và nhận.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp thành công chức nghiệp luyện đan sư lên nhị phẩm.”
“Móa, chỉ còn đủ dược liệu luyện chế 2 lò thanh tâm đan. Nếu không ra được cực phẩm đan dược thì xong.”
…
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đậu móa hai lần nổ lô.”
Tiêu Hạo cả người chật vật trong đám bụi hơi dược liệu bị nổ lô tản ra mà tức giận mắng.
“Cũng may là Tuyên cổ luyện đan pháp nổ lô không bị tạc chết, nếu không Hạo ca có mấy cái mạng cũng không chịu nổi.”
Hiện tại dược liệu mua từ Hồi Xuân các cũng đã luyện chế hết sạch. Một lần thành công 2 lần thất bại cũng làm Tiêu Hạo có chút nản chí: luyện đan quả thật là khó, lần đầu chắc là may mắn mới luyện chế ra đến thượng phẩm đan dược.
Nhìn ống exp chức nghiệp luyện đan sư tăng lên 2/10 vạch, Tiêu Hạo thắc mắc hỏi hệ thống.
“Cái này ống exp luyện đan sư chức nghiệp là thế nào? làm sao mấy chức nghiệp khác lại không có?”
“Là vì kí chủ hiện tại trải qua luyện đan thất bại nên gia tăng kinh nghiệm, các chức nghiệp khác lại không thể tăng lên vì kí chủ mua sắm nó trong cửa hàng. Cách nâng cấp chỉ có dùng hối đoái điểm mà thôi.”
“Ồ đúng là thế thật.” Tiêu Hạo gật đầu, cái chức nghiệp y sư trước đó chữa trị cho Cố Chấn Hoa ống exp cũng lên một chút xíu.
“Vậy quy tắc tăng điểm exp là gì?”
“Kí chủ thành công thì thưởng 1/2 exp, thất bại thì nhận toàn bộ exp.”
“Đậu xanh cái gì quy tắc kì cục vậy?”
Tiêu Hạo triệt để bó tay với hệ thống quy tắc rồi, quá mẹ nó ngược với lẽ thường.
“Thôi ca mặc kệ mày cái gì quy tắc thường hay ngược ngạo, quan trọng là tìm kiếm dược liệu tiếp tục luyện chế đan dược hoàn thành nhiệm vụ mới là vương đạo.”
Vào trong hệ thống cửa hàng, Tiêu Hạo cũng không tìm thấy chỗ nào bán dược liệu luyện chế đan dược, sắc mặt có chút khó coi.
“Hệ thống, làm sao cửa hàng lại không có bán dược liệu luyện đan đâu?”
“Đinh, bản hệ thống làm vậy là vì muốn tốt cho kí chủ. Vì phải đem kí chủ biến thành chung cực toàn năng người thừa kế nên sẽ không để kí chủ quá phụ thuộc vào hệ thống. Ngoài ra còn để ma luyện tâm cảnh của kí chủ, sau này vô cùng có lợi cho con đường tiến cảnh tu luyện.”
“Ta móa, lý do nghe có vẻ chính đáng vãi cả nồi.”
Tiêu Hạo cũng để ý là sau khi bị hệ thống hố nhiều lần, tâm cảnh cũng trở nên vô cùng kiên định bền bỉ, trong nội tâm vừa bực mình vừa buồn cười: thì ra là cái này hệ thống cũng thật tốt đây, mình vẫn còn quá ngây thơ, cần phải ma luyện nhiều hơn nữa.
“Đi mày cái phá hệ thống, đừng làm Hạo ca cảm động chứ hả?”
Thấy hệ thống không có hồi đáp, Tiêu Hạo cũng trầm mặc một lúc, hệ thống thanh âm cũng vang lên.
“Vì kí chủ luyện đan thành công lần đầu, hệ thống đưa ra gói quà tân thủ luyện đan sư, mời kiểm tra và nhận.”
Tiêu Hạo mở ra gói quà hệ thống thanh âm chúc mừng vang lên.
“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được hạ phẩm pháp khí Tam Vạc đỉnh.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được gói phàm dược tân thủ.”
“Đinh, chúc mừng nhận được da dê ố vàng 1 tấm.”
Dùng phá vọng chi nhãn tra xét thông tin mấy món vật phẩm này, Tiêu Hạo sắc mặt vui mừng.
Tam Vạc đỉnh: hạ phẩm pháp khí, chuyên dùng để luyện đan hoặc tế đỉnh đè chết kẻ địch.
Gói phàm dược tân thủ: gồm 10 phần dược liệu luyện chế phàm cấp đan dược.
Da dê ố vàng: bản đồ không rõ lai lịch.
“Cuối cùng cũng có dược liệu tiến hành luyện đan, cảm ơn hệ thống đại ca nhiều.”
Tiêu Hạo cười haha bắt đầu vào quá trình luyện chế đan dược tiếp tục.
…
Cục cảnh sát tỉnh Đồng Xuyên.
Lý Kiến Quân dùng tay xoa xoa huyệt thái dương nhìn trên laptop báo cáo, sắc mặt có chút âm trầm không biết đang suy nghĩ gì.
Qua một lúc, Mục Hi Ngọc gọi điện đến.
“Alo, chú Quân, lại phát hiện có người mất tích.”
Lý Kiến Quân cũng đang rất phiền muộn, nghe Mục Hi Ngọc nói vậy thần sắc cũng trở nên nghiêm túc lên nghe.
“Chuyện thế nào?”
“Vâng. Là một người gọi Nguyễn Chí Khoan, CEO của công ty Encom cùng với một cô gái khác gọi La Châu. Hai người biến mất một cách kỳ lạ mà quần áo mặc trên người vẫn còn tại hiện trường.”
Lý Kiến Quân thầm nói quả nhiên, suy nghĩ một chút mới nói với Mục Hi Ngọc.
“Vẫn tương tự như các vụ mất tích khác mấy ngày gần đây. Tiểu Ngọc, con lập tức về đồn viết cái báo cáo đi, việc này chú sẽ có sắp xếp.”
Mục Hi Ngọc đầu dây bên kia có chút khó hiểu.
“Chú Quân, những người này đều cậy lớn hiếp nhỏ, trong hồ sơ cũng có một ít vụ hối lộ hay làm việc phạm pháp, chúng ta tại sao vẫn không bắt lấy bọn chúng đây?”
Lý Kiến Quân nghe vậy thở dài một hơi.
“Trong lòng con cũng biết rõ làm sao còn hỏi chú đây?Chúng ta mặc dù là cảnh sát, nhưng có một số việc lại dính đến thế cục rắc rối phức tạp bên chính trị đấu tranh, nếu như liên quan vào thì rất dễ bị vạ lây. Bất đắc dĩ lắm mới mở một con mắt, nhắm một con mắt, miễn sao bọn họ không làm cái gì quá phận là được.”
Mục Hi Ngọc quả thật không cam lòng.
“Chẳng lẽ không có cách nào để thanh trừng nhóm ác nhân trong tối này sao?”
“Tiểu Ngọc à, ở đâu cũng có tốt cùng xấu, người thiện kẻ ác, nó cũng giống như là âm dương điều hòa mà duy trì cân bằng của xã hội. Con còn chưa tiếp xúc với một số thứ nên không nhận ra được vấn đề này, vậy thôi cứ về đồn đi rồi nói tiếp.”
Cúp điện thoại, Lý Kiến Quân sắc mặt âm tình bất định không biết là vui hay buồn.
“Tiểu Ngọc bắt đầu tò mò việc của tu luyện giới rồi, chuyện này vô cùng khó làm. Ài tới đâu tính tới đó đi, là phúc thì không là họa, là họa thì chạy trời cũng không khỏi nắng.”
Đang lúc Lý Kiến Quân nhíu mày trầm tư, Địch Quốc Thắng hai ông cháu thần sắc vẫn còn hoảng sợ sắc mặt tái nhợt bước vào đồn cảnh sát. Thấy hai người sắc mặt không đúng, Lý Kiến Quân có chút lo lắng.
“Tổng tư lệnh, ngài đây là làm sao?”
Địch Quốc Thắng khoát tay lòng vẫn còn sợ hãi nói ra.
“Cũng không có gì, gặp một vị tiền bối nên đi một vòng từ quỷ môn quan dạo chơi.”
Lý Kiến Quân có chút ngưng trọng dò hỏi.
“Là bạn hay là địch?”
Địch Quốc Thắng lắc đầu.
“Vẫn chưa xác định, nhưng hiện tại chú muốn con làm giúp một việc.”
“Mời tổng tư lệnh đưa ra chỉ thị.”
Lý Kiến Quân làm một cái thủ thế chờ lệnh trong quân đội.
“Giúp chú cử người nhìn chằm chằm người học sinh gọi Tiêu Hạo này, thông tin đều ở trong usb. Nếu đối phương có bất cứ động tĩnh gì thì báo ngay cho chú.”
Địch Quốc Thắng đưa cho Lý Kiến Quân một cái usb đưa ra nhiệm vụ.
Nói xong, Địch Quốc Thắng trầm giọng nói với Địch Lệ Diệp Na.
“Na Na, tìm cơ hội tiếp cận đối tượng, nếu có thể từ đối phương lấy được thông tin thì càng tốt. Chúng ta cần xác nhận xem người này học sinh hay kẻ sau màn là quan hệ địch hay bạn.”
Địch Lệ Diệp Na gật đầu, ánh mắt lóe lên không biết suy nghĩ gì.
…
Hoa Hạ Huyết Linh giáo tổng đà.
Doãn Chí Minh sắc mặt âm tình bất định nhìn trong vạn lý truyền âm phù từ Doãn Chí Thanh, ánh mắt lóe lên tia hàn mang lạnh giọng phân phó.
“Tiểu Thanh bên kia đang bị trọng thương, đang cần người hỗ trợ. Bọn mày có thằng nào tự nguyện đi tiếp ứng không?”
“Để thuộc hạ đi qua đó hỗ trợ thiếu chủ đi.”
Một cái tráng hán nam tử cao lớn như hùng sư đứng ra lên tiếng, trong tay còn cầm lấy một cánh tay người mà gặm sống.
Doãn Chí Minh khẽ nhíu mày một lúc, nhưng sau đó cũng gật đầu an tâm.
“Đã mày Thiết Hùng ra tay hỗ trợ tiểu Thanh thì quá tốt. Sẵn dịp qua đó thống nhất cái quân cờ hắc bang của mày đi thôi.”
“Vâng, thuộc hạ tự đề cử xin đi cũng vì vấn đề đó, còn có một cái mỹ nữ thuộc hạ dưỡng bên đó mà chưa kịp ăn đây khà khà.”
Doãn Chí Minh nghe vậy sững sờ, chợt cười to lên.
“Mày rất giỏi, rất độc bất quả bản giáo chủ thích khặcxxx khặcxxx.”
Trong tổng đà của Huyết Linh giáo đều cùng vang lên tiếng cười khát máu đầy dã tính của nhóm người biến thái.
…
“Đinh, luyện chế thất bại, kinh nghiệm luyện đan +100.”
“Đậu bà nó chứ, lần thứ 6 luyện chế thất bại rồi. Khi thì hỏa hầu không đủ, khi thì ngưng đan bị đứt rời không tụ hình, đến gần cuối thì mẹ nó gần ra đan dược lại nổ lô, còn ra được đan dược cũng thành phế đan. Cái XXX số Hạo ca thế nào đen như vậy đâu?”
Tiêu Hạo càng luyện đan càng cảm thấy phiền muộn, tinh khí thần bị mất đi vô cùng nhiều, thể xác cùng tinh thần trở nên vô cùng mệt mỏi như chó chết nằm xả lai xuống, trên đầu mồ hôi nhễ nhại.
“Hệ thống, có cách nào ở Luyện Khí kỳ mà hao ít tinh thần lực để luyện chế đan dược không? móa nó cảnh giới thấp quả thật là thua thiệt mà.”
“Làm vì chung cực toàn năng người thừa kế, mời kí chủ tự tìm hiểu.”
“Cái móa XXX bà nó.”
Tiêu Hạo quả thật tức muốn đập nát cái này cặn bã hệ thống.
Sau khi vào Thiên Cơ các bỏ ra 7000 điểm hối đoái tra thông tin, Tiêu Hạo lại vào cửa hàng hệ thống tiêu hao 50 vạn điểm đổi lấy 1 quyển Tam Hoa Tụ Đỉnh pháp môn bản Luyện Tinh thiên.
“Ôi mẹ ơi, mười mấy triệu điểm của Hạo ca không đến hai ngày thì bay gần hết rồi, đáng chết hắc hệ thống.”
Nhưng mà Tiêu Hạo quả thật hài lòng với bản Tam Hoa Tụ Đỉnh pháp môn này, vừa khôi phục tinh thần lực lại có thể làm nó tăng lên.
Khôi phục không sai biệt lắm, Tiêu Hạo lần này bắt đầu suy nghĩ nguyên nhân thất bại, đem tất cả những kinh nghiệm luyện đan mà mình trải nghiệm so sánh với trong quyển Thần Nông tiên.
Một lúc sau đó, Tiêu Hạo lộ vẻ bừng tỉnh đại ngộ sắc mặt vui mừng như trúng xổ số.
“Thì ra là thế, bây giờ Hạo ca đã biết mình thất bại ở đâu. Haha, nhiệm vụ phần thưởng, Hạo ca đến đây.”
Thế là Tiêu Hạo vẫn theo một phương hướng cũ một đường luyện chế đan dược, nhưng có bất đồng là lần này Tiêu Hạo vô cũng cẩn thận khi lựa chọn tỉ lệ đan dược luyện chế cùng ngưng đan chưởng khống lực.
Ở giai đoạn ngưng đan, Tiêu Hạo tâm thần vô cùng tập trung đến max chỉ số, sắc mặt nghiêm túc chưởng khống toàn bộ tình hình trong đan lô. Nhưng vấn đề ngoài ý muốn vẫn phát sinh: ngay ở giai đoạn đan dược vừa thành hình, đan lô lại bị nổ tung làm Tiêu Hạo có chút chật vật.
“Móa nó chứ, rõ ràng là đã khắc phục được toàn bộ khuyết điểm rồi mà vẫn bị bạo lô là thế nào?”
Ở Tiêu Hạo đang suy nghĩ nguyên nhân bạo lô, thanh âm hệ thống trong đầu vang lên liên tục.
“Đinh, luyện chế thành công dưỡng thú đan: 3 viên trung phẩm, 1 viên thượng phẩm, 10 viên cực phẩm, kinh nghiệm +700 exp.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ luyện đan nhập môn, đánh giá: hoàn mỹ. Phần thưởng: vé lĩnh ngộ ý cảnh miễn phí 1 ngày, 5 vạn hối đoái điểm cùng bạch ngân vé rút thưởng x2 đã gửi vào hòm thư, mời kí chủ kiểm tra và nhận.”
“Đinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp thành công chức nghiệp luyện đan sư lên nhị phẩm.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.