Chương 32: Đại minh tinh ước hẹn
Bại Gia Công Tử
02/05/2019
Tiêu Hạo nhận lấy đồ từ hòm thư, ấn vào mở ra ngẫu nhiên khoa kỹ chế tác, một loạt thanh âm hệ thống lại tiếp tục vang lên.
“Đinh, mở ra ngẫu nhiên khoa kỹ chế tác thành công.Chúc mừng kí chủ đạt được công nghệ siêu cấp AI điện thoại màn không gian 3 chiều từ trung cấp khoa huyễn thế giới.”
“Đinh, kích hoạt ẩn tàng nhiệm vụ chính tuyến:thành lập công ty.Làm một chung cực toàn năng hệ thống người được chọn, làm sao không có thế lực trong thương trường.Nhiệm vụ yêu cầu trong vòng một năm mở ra một công ty có giá trị trên ức đô la mỹ.Độ khó: 3 sao.
Thành công khen thưởng:
Công ty đạt hàng đơn vị(1 - 9) ức giá trị tài sản:Dị năng thuốc khoa kỹ chế tác + 10 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng chục(10 - 99) ức giá trị tài sản:Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 30 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng trăm(100 - 999) ức giá trị tài sản:Đan dược khoa kỹ chế tác + Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 50 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng ngàn(1000 - 9999) ức giá trị tài sản:Siêu cấp tạo thần khoa kỹ chế tác + đan dược khoa kỹ chế tác + Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 1 triệu điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng vạn mức cực hạn 99999 ức giá trị tài sản, tiến hành đứng đầu thế giới:Cơ Giới phổ + 10 triệu điểm hối đoái.
Thất bại trừng phạt:bị hệ thống lăng trì.”
“Đinh, kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng chính tuyến:Khôi phục Địa Cầu.Nguyên bản Địa Cầu thời cổ đại là một nơi đầy đủ linh khí, nhưng dần dần bị khô kiệt.Nhiệm vụ yêu cầu khôi phục lại linh khí Địa Cầu, để Địa Cầu bước vào thời kì toàn dân tu luyện, biến Địa Cầu thành một khoa huyễn thế giới.Độ khó: 8 sao.Thời gian:100 năm.
Thành công khen thưởng:
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành tiểu thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành trung thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành đại thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Thất bại trừng phạt:Địa Cầu bị vực ngoại dị tộc nô dịch. ”
Liên tiếp thanh âm đến từ hệ thống vang lên nhiệm vụ khiến Tiêu Hạo một trận đau trứng.Này con mẹ nó là muốn Hạo ca làm anh hùng tình huống à?Ca không muốn, làm anh hùng nhanh chết sớm.Ca muốn làm là lưu manh khắp thiên hạ thôi mà.Mẹ mày cái hệ thống hố cha.
Còn có vực ngoại dị tộc là cái gì quỷ?khách đến từ bên ngoài ghé thăm à?Thôi mặc kệ, tới 100 năm để làm nhiệm vụ mà, ca cứ tà tà mà đi thôi.
Tiêu Hạo biểu thị một trận phiền muộn.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Tiêu Hạo hỏi hệ thống.
“Hệ thống, làm sao ẩn tàng nhiệm vụ chính tuyến này độ khó 3 sao mà lại hiện ra thành công khen thưởng cùng thất bại trừng phạt vậy?còn chia cả mốc hoàn thành cùng phần thưởng nữa?Nhớ là mấy nhiệm vụ trước chỉ ghi không biêt thôi.”
“Đinh, bởi vì những nhiệm vụ đó phần thưởng cùng trừng phạt sẽ tùy theo tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của kí chủ.Ngoài ra sẽ có thể phát sinh thay đổi nên cả hai cái đều không biểu hiện rõ phần thưởng cùng trừng phạt.”
Trên đường về nhà, Tiêu Hạo ba người cũng ghé siêu thị mua một đống nguyên liệu nấu ăn cùng vật cần thiết.Mà Tiêu Hạo ở đây lại biết được Tống Nhạc là người vô cùng khéo léo trong việc lựa chọn nguyên liệu nấu.Tiêu Hạo trong lòng cảm thán:thằng này là con trai mà cũng giỏi lựa chọn đồ tốt phết.
Về đến nhà, mang đống đồ mua từ siêu thị về.Nhìn thấy hai nữ đang ngồi xem ti vi cười nói với nhau.Tiêu Hạo đưa đống đồ vào một góc cười nói.
“Hai em đoán xem anh mua cái gì?”
Hai nữ lườm Tiêu Hạo một cái không nói gì, Tiêu Hạo tức giận lên ghế sofa gia pháp hầu hạ làm hai nữ cầu xin tha thứ.
Thấy Tiêu Hạo tiến hành vung thức ăn cho chó, Cao Viễn bụm mặt chạy đi qua căn biệt thự nhà mình làm chuyện đứng đắn đi.
Tống Nhạc nhìn đùa giỡn trên ghế sofa 3 người, tâm lý không hiểu sao lại có cảm giác ê ẩm.Đột nhiên trong lòng một trận hoảng hốt:mình đây là làm sao đây?quả thật không được à.
Tự giễu cười cười, Tống Nhạc lúc này mới nói.
“Hạo ca, nếu không có chuyện gì thì tiểu đệ về trước.Có gì thì liên hệ em nha.”
“Chậm đã.”
Tiêu Hạo cũng ngưng đùa giỡn hai nữ, quay sang nhìn Tống Nhạc mang theo áy náy nói.
“Xin lỗi tiểu Nhạc, là tôi không đúng, vung thức ăn cho chó lung tung.”
Hai nữ nghe vậy tức giận lườm Tiêu Hạo một cái.
Tống Nhạc gương mặt lộ vẻ khó hiểu.
“Hạo ca, còn có chuyện gì đâu?”
Tiêu Hạo cười nói.
“Dù sao cũng gần 5 giờ chiều, ở lại ăn với nhà tôi bữa cơm rồi về.Hôm nay tôi đích thân xuống bếp nấu nha.”
Khương Du Du oa lên một tiếng nhìn Tống Nhạc cười nói.
“Cậu có thể có lộc ăn nha, ông xã xuống bếp thì như đồ ăn nhà hàng khách sạn 5 sao ấy.”
Tống Nhạc ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.
“Hạo ca sẽ còn làm bếp?”
Tống Nhạc ánh mắt lộ vẻ không tin, nghi ngờ trong lòng.
Tiêu Hạo thấy Tống Nhạc không tin mình sẽ làm bếp, trong nháy mắt lộ ra nụ cười gian nói.
“Thế nào?tiểu Nhạc đây là không tin Hạo ca rồi?”
Tống Nhạc lắc đầu.
“Không thể nào?”
“Vậy chúng ta đánh cược cái đi.”
“Cược cái gì?”
“Nếu Hạo ca thật làm ăn ngon, đáp ứng tôi một điều kiện.Nếu nấu không được, tôi đáp ứng cậu một điều kiện thế nào?”
Tống Nhạc nghe vậy lộ vẻ suy nghĩ.Tiêu Hạo thấy vậy lộ vẻ khiêu khích.
“Làm sao?nghi ngờ trình độ Hạo ca mà cược cũng không dám?”
Tống Nhạc nghe vậy cả giận.
“Ai nói không dám.Cược thì cược, ai sợ ai.”
Thấy cá đã mắc câu, Tiêu Hạo lộ ra nụ cười thỏa mãn gật đầu đi vào nhà bếp.
Sau một hồi, trên bàn ăn bày lên đầy đủ các món ăn bắt mắt đầy hương vị.Tống Nhạc nuốt nước miếng một cái, thầm nghĩ không tốt, chẳng lẽ phải thua?Tống Nhạc có chút không phục, bóc lên một miếng cá biển ăn thử.
Thế là Tống Nhạc một đường giết đến La Mã, ăn một lần gần cả nửa bàn thức ăn khiến nhóm 4 người trợn mắt hốc mồm.
Ngồi thừ người ra trên ghế, Tống Nhạc thỏa mãn khẽ vuốt cái bụng ợ một cái cảm thán.
“Không ngờ Hạo ca nấu ăn lại ngon đến thế, quả nhiên không có thổi.Nếu đã đánh cuộc thì tiểu đệ nguyện ý chịu thua.”
Tống Nhạc quả thật muốn tìm cái gì lỗi nhỏ để bắt chẹt nhược điểm nhằm thắng cược.Nhưng những thứ này món ăn vị đạo quá hoàn mỹ, không thể bắt bẻ được đi nơi nào.
Tiêu Hạo thấy vậy làm ra cái ok thủ thế nói.
“Được rồi, vậy Hạo ca đưa ra điều kiện nha.Cậu ở đây đàm luận nhân sinh với ta đi, tối Hạo ca gọi xe đưa về nhà.”
Không đợi Tống Nhạc trả lời, Tiêu Hạo chuông điện thoại vang lên.Tiêu Hạo lúc này nói.
“Ok, chờ một chút, ta nghe điện thoại cái.”
Tiêu Hạo đi ra ban công nghe điện thoại.
Người gọi đến là quản lý hãng xế hộp lúc trưa 3 người đi mua xe.Người này nói là chiếc xe trị giá 50 tỷ đã có biển số, nhờ Tiêu Hạo báo cho cái địa chỉ để mang xe đến.
Đợi một hồi, xe cũng chạy đến khu đỗ xe biệt thự làm hấp dẫn vô số người chú ý.
Tiêu Hạo nhóm người cũng đi vào bãi đỗ xe biểu thị cảm ơn tài xế, cho chút tiền gọi taxi đi về.
Hai nữ nhìn thấy chiếc xe kiểu dáng vừa đẹp vừa mạnh mẽ thế này vô cùng ưa thích, muốn xin Tiêu Hạo lái thử nhưng bị Tiêu Hạo cho cự tuyệt.Nói đùa, hai cô vợ nhỏ này không biết lái xe, lỡ có gì xảy ra thì xe bảo bối của anh bị hỏng thì sao?
Tiêu Hạo quả thật bất đắc dĩ, bây giờ nôn nóng muốn leo lên lái thử nhưng phải chờ xin cấp cái bằng lái xe 4 bánh cái đã.
Lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Tiêu Hạo nhìn số điện thoại lộ ra nụ cười ôn nhu nói với nhóm người.
“Anh đi nghe điện thoại đây.”
Đứng một góc, Tiêu Hạo tiếp điện thoại.
“Tiểu bảo bối, làm sao?nhớ anh rồi?”
Đầu dây bên kia Dương Sơ Tuyết nghe vậy nũng nịu.
“Em nhớ anh muốn chết rồi đây.”
Tiêu Hạo cười haha hèn mọn hỏi.
“Là nhớ anh hay nhớ của anh chuối tiêu đây?”
“Chán ghét, vừa dài vừa thô, người ta mới không thích đâu rồi.”
“Đúng rồi, em gọi anh có gì không bà xã?”
Tiêu Hạo có chút nghi vấn hỏi.
“Đáng ghét, người ta nhớ anh thì gọi không được sao?”
Tiêu Hạo bên này trầm mặc vài giây đồng hồ, Dương Sơ Tuyết mới nói tiếp.
“Không đùa anh nữa, em có chính sự đây.Thứ 4 tuần sau là sinh nhật của bạn em, ông xã có thể bỏ ít thời gian đi cùng bà xã được không nào?”
Tiêu Hạo nghe vậy gật đầu đồng ý.
“Được.Anh cứ tưởng là chuyện gì chứ.Sinh nhật bạn em mà anh không đi cùng thì lỡ em bị cái sắc lang nào trong đó để ý là xong.Anh quả thật không yên tâm.”
Dương Sơ Tuyết nghe vậy không cho là đúng phản bác.
“Người ta hiện tại cùng là Luyện Khí tầng 3 rồi chứ bộ.Ai dám động em em đánh người nào hừhừ.”
Tiêu Hạo có chút lạnh giọng mắng.
“Cô vợ nhỏ của anh ơi, Luyện Khí tầng 3 cũng không phải vô địch thiên hạ mà là cái yếu gà.Nhỡ em gặp phải tu sĩ mạnh hơn thì sao?Nhớ là đừng ỷ có chút bản sự thì đắc ý, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên có biết không.”
Nghe Tiêu Hạo giáo huấn, Dương Sơ Tuyết biết Tiêu Hạo vì quan tâm mình, nàng trong lòng ngọt ngào nũng nịu.
“Ông xã, em biết lỗi rồi mà, lần sau không dám nữa.Vậy nha, lúc nào vào game chơi thì báo em.Nên nhớ là anh còn nợ em 1 ván đơn đấu đó nha.”
Tiêu Hạo lộ ra nụ cười gian nói.
“Vậy anh đơn đấu trên giường trả nợ được không?”
“Chán ghét mà, thôi em gác máy đây.Em bận một số việc về triển khai dự án mới.”
“Ừ, đừng làm việc quá sức, nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ nha.Tạm biệt.”
“Bái bai ông xã.”
Tiêu Hạo bấm kết thúc cuộc gọi, bỏ điện thoại vào túi chuẩn bị rời đi.Ai biết lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Tiêu Hạo trong lòng buồn bực, hôm nay làm gì mà ai cũng gọi tìm mình.
Nhìn thấy là cái số lạ, Tiêu Hạo có chút không kiên nhẫn, bấm nút trả lời lạnh giọng hỏi.
“Ai?”
“Cho hỏi đây có phải là số của Tiêu thần y không?”
Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm êm tai của một nữ nhân.Tiêu Hạo nghe thanh âm này rất quen nhưng cũng không nhớ được là của ai nên hỏi lại.
“Cô là ai à?”
“Tôi là Cố Khuynh Thành, cháu gái của bệnh nhân mấy ngày trước Tiêu thần y đã chữa khỏi ấy.”
Điện thoại đầu dây bên kia hồi đáp.
“Cố đại minh tinh?”
Tiêu Hạo có chút nghi hoặc, bệnh cũng chữa khỏi, làm sao lại gọi điện tìm mình nữa đâu, quả thật là mẹ nó phiền.
Nếu Tiêu Hạo lời nói đại minh tinh tìm mình gây phiền bị truyền ra ngoài, đảm bảo một đám fan hâm mộ mấy chục triệu người không dùng nước bọt nhổ dìm chết chìm thằng này mới là lạ.
Người ta Cố đại minh tinh gọi điện cho mày là của mày vinh hạnh, dám nói phiền là tiết tấu gây chiến với mấy chục triệu người à nha.
“Vâng là tôi.Tôi quả thật hiện tại cần Tiêu thần y hỗ trợ.Có thể cho một cái hẹn được sao?”
Tiêu Hạo nghe vậy sững sờ, chợt cười bỉ ổi.Haha, ca cũng có ngày được đại minh tinh gọi điện chủ động xin hẹn một cuộc.Có khi nào sau đó sẽ là mở phòng loại hình, 2 người cùng chơi trò xếp hình đàm luận nhân sinh không hắc hắc.
“Tốt, lúc nào?”
“Ngay bây giờ được không?”
“Ở đâu?”
“Donut coffee Nguyễn Trãi.”
“Ok, chờ tôi một lát.”
Tiêu Hạo gác máy, sắc mặt có chút chờ mong, không biết đại minh tinh sẽ đối với mình thế nào đây.Tiêu Hạo trong lòng yy một đám lớn.
Trở lại bãi đỗ xe chỗ nhóm người mình, Cao Viễn tò mò hỏi.
“Là ai gọi vậy Hạo ca?”
Tiêu Hạo nghe vậy cười trêu ghẹo Cao Viễn.
“Là Khuynh Thành nữ thần của mày gọi cho tao chứ ai.”
“What?”
Cao Viễn ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt khinh bỉ.Tiêu Hạo thấy vậy vuốt cái trán thở dài.
“Ài, nói thật mà lại không ai tin đâu?”
Ninh Tuyết Yên lúc này cười hỏi.
“Chị Khuynh Thành gọi điện tìm anh có chuyện gì?”
Tiêu Hạo lắc đầu nói.
“Anh cũng không biết, chắc là mắc phải bệnh gì nhờ anh đến xem giúp không biết chừng.”
“Cắt!”
Cao Viễn cùng Tống Nhạc một bên lại ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt khinh bỉ.Tiêu Hạo nội tâm thật mẹ nó muốn điên.Ngay cả tiểu đệ nhóm cũng khinh bỉ mình, ca nói thật mà sao bọn mày không tin đâu.Dám nghi ngờ năng lực của Hạo ca, khà khà muốn chết.
Khương Du Du một bên thấy vậy cười giải vây.
“Được rồi, ông xã quả thật hội y thuật đâu.Ai không tin thì xin đi theo xem thử.”
“Cắt, quả thật mới lười đi kiểm chứng đâu.Ở nhà ngồi xem Khuynh Thành nữ thần cho khỏe.”
Cao Viễn bĩu môi nói thầm.
Tiêu Hạo nghe vậy không hiểu hỏi.
“Tài sản Đảo quốc của mày đâu, sao không xem nữa.”
Cao Viễn nghe vậy cười hèn mọn thấp giọng nói.
“Hôm nay đi gấp quá, chưa kịp từ nhà đem theo, chỉ lưu trong điện thoại vài bộ.Hạo ca, cho em mượn tài khoản Mega của anh để xem kho phim đi thôi.”
“Cút.”
Tiêu Hạo tức giận đá cho Cao Viễn một cái.
Tống Nhạc lúc này cũng nói.
“Hạo ca, anh không biết lái xe.Hay là để em lái xe dẫn anh đi gặp người thôi.”
Tiêu Hạo cũng cảm thấy có lý gật đầu.
“Được.Mấy em về trước đi thôi, anh đi chút sẽ về.”
Tống Nhạc lên xe cầm lái nổ máy.Rất nhanh hai người xe cũng lăn bánh mà rời khỏi.
“Đinh, mở ra ngẫu nhiên khoa kỹ chế tác thành công.Chúc mừng kí chủ đạt được công nghệ siêu cấp AI điện thoại màn không gian 3 chiều từ trung cấp khoa huyễn thế giới.”
“Đinh, kích hoạt ẩn tàng nhiệm vụ chính tuyến:thành lập công ty.Làm một chung cực toàn năng hệ thống người được chọn, làm sao không có thế lực trong thương trường.Nhiệm vụ yêu cầu trong vòng một năm mở ra một công ty có giá trị trên ức đô la mỹ.Độ khó: 3 sao.
Thành công khen thưởng:
Công ty đạt hàng đơn vị(1 - 9) ức giá trị tài sản:Dị năng thuốc khoa kỹ chế tác + 10 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng chục(10 - 99) ức giá trị tài sản:Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 30 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng trăm(100 - 999) ức giá trị tài sản:Đan dược khoa kỹ chế tác + Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 50 vạn điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng ngàn(1000 - 9999) ức giá trị tài sản:Siêu cấp tạo thần khoa kỹ chế tác + đan dược khoa kỹ chế tác + Robot chiến sĩ khoa kỹ chế tác + Dị năng khoa kỹ chế tác + 1 triệu điểm hối đoái.
Công ty đạt hàng vạn mức cực hạn 99999 ức giá trị tài sản, tiến hành đứng đầu thế giới:Cơ Giới phổ + 10 triệu điểm hối đoái.
Thất bại trừng phạt:bị hệ thống lăng trì.”
“Đinh, kích hoạt nhiệm vụ ẩn tàng chính tuyến:Khôi phục Địa Cầu.Nguyên bản Địa Cầu thời cổ đại là một nơi đầy đủ linh khí, nhưng dần dần bị khô kiệt.Nhiệm vụ yêu cầu khôi phục lại linh khí Địa Cầu, để Địa Cầu bước vào thời kì toàn dân tu luyện, biến Địa Cầu thành một khoa huyễn thế giới.Độ khó: 8 sao.Thời gian:100 năm.
Thành công khen thưởng:
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành tiểu thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành trung thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Trong 100 năm Địa Cầu biến thành đại thiên khoa huyễn thế giới:không biết.
Thất bại trừng phạt:Địa Cầu bị vực ngoại dị tộc nô dịch. ”
Liên tiếp thanh âm đến từ hệ thống vang lên nhiệm vụ khiến Tiêu Hạo một trận đau trứng.Này con mẹ nó là muốn Hạo ca làm anh hùng tình huống à?Ca không muốn, làm anh hùng nhanh chết sớm.Ca muốn làm là lưu manh khắp thiên hạ thôi mà.Mẹ mày cái hệ thống hố cha.
Còn có vực ngoại dị tộc là cái gì quỷ?khách đến từ bên ngoài ghé thăm à?Thôi mặc kệ, tới 100 năm để làm nhiệm vụ mà, ca cứ tà tà mà đi thôi.
Tiêu Hạo biểu thị một trận phiền muộn.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, Tiêu Hạo hỏi hệ thống.
“Hệ thống, làm sao ẩn tàng nhiệm vụ chính tuyến này độ khó 3 sao mà lại hiện ra thành công khen thưởng cùng thất bại trừng phạt vậy?còn chia cả mốc hoàn thành cùng phần thưởng nữa?Nhớ là mấy nhiệm vụ trước chỉ ghi không biêt thôi.”
“Đinh, bởi vì những nhiệm vụ đó phần thưởng cùng trừng phạt sẽ tùy theo tiến độ hoàn thành nhiệm vụ của kí chủ.Ngoài ra sẽ có thể phát sinh thay đổi nên cả hai cái đều không biểu hiện rõ phần thưởng cùng trừng phạt.”
Trên đường về nhà, Tiêu Hạo ba người cũng ghé siêu thị mua một đống nguyên liệu nấu ăn cùng vật cần thiết.Mà Tiêu Hạo ở đây lại biết được Tống Nhạc là người vô cùng khéo léo trong việc lựa chọn nguyên liệu nấu.Tiêu Hạo trong lòng cảm thán:thằng này là con trai mà cũng giỏi lựa chọn đồ tốt phết.
Về đến nhà, mang đống đồ mua từ siêu thị về.Nhìn thấy hai nữ đang ngồi xem ti vi cười nói với nhau.Tiêu Hạo đưa đống đồ vào một góc cười nói.
“Hai em đoán xem anh mua cái gì?”
Hai nữ lườm Tiêu Hạo một cái không nói gì, Tiêu Hạo tức giận lên ghế sofa gia pháp hầu hạ làm hai nữ cầu xin tha thứ.
Thấy Tiêu Hạo tiến hành vung thức ăn cho chó, Cao Viễn bụm mặt chạy đi qua căn biệt thự nhà mình làm chuyện đứng đắn đi.
Tống Nhạc nhìn đùa giỡn trên ghế sofa 3 người, tâm lý không hiểu sao lại có cảm giác ê ẩm.Đột nhiên trong lòng một trận hoảng hốt:mình đây là làm sao đây?quả thật không được à.
Tự giễu cười cười, Tống Nhạc lúc này mới nói.
“Hạo ca, nếu không có chuyện gì thì tiểu đệ về trước.Có gì thì liên hệ em nha.”
“Chậm đã.”
Tiêu Hạo cũng ngưng đùa giỡn hai nữ, quay sang nhìn Tống Nhạc mang theo áy náy nói.
“Xin lỗi tiểu Nhạc, là tôi không đúng, vung thức ăn cho chó lung tung.”
Hai nữ nghe vậy tức giận lườm Tiêu Hạo một cái.
Tống Nhạc gương mặt lộ vẻ khó hiểu.
“Hạo ca, còn có chuyện gì đâu?”
Tiêu Hạo cười nói.
“Dù sao cũng gần 5 giờ chiều, ở lại ăn với nhà tôi bữa cơm rồi về.Hôm nay tôi đích thân xuống bếp nấu nha.”
Khương Du Du oa lên một tiếng nhìn Tống Nhạc cười nói.
“Cậu có thể có lộc ăn nha, ông xã xuống bếp thì như đồ ăn nhà hàng khách sạn 5 sao ấy.”
Tống Nhạc ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiêu Hạo.
“Hạo ca sẽ còn làm bếp?”
Tống Nhạc ánh mắt lộ vẻ không tin, nghi ngờ trong lòng.
Tiêu Hạo thấy Tống Nhạc không tin mình sẽ làm bếp, trong nháy mắt lộ ra nụ cười gian nói.
“Thế nào?tiểu Nhạc đây là không tin Hạo ca rồi?”
Tống Nhạc lắc đầu.
“Không thể nào?”
“Vậy chúng ta đánh cược cái đi.”
“Cược cái gì?”
“Nếu Hạo ca thật làm ăn ngon, đáp ứng tôi một điều kiện.Nếu nấu không được, tôi đáp ứng cậu một điều kiện thế nào?”
Tống Nhạc nghe vậy lộ vẻ suy nghĩ.Tiêu Hạo thấy vậy lộ vẻ khiêu khích.
“Làm sao?nghi ngờ trình độ Hạo ca mà cược cũng không dám?”
Tống Nhạc nghe vậy cả giận.
“Ai nói không dám.Cược thì cược, ai sợ ai.”
Thấy cá đã mắc câu, Tiêu Hạo lộ ra nụ cười thỏa mãn gật đầu đi vào nhà bếp.
Sau một hồi, trên bàn ăn bày lên đầy đủ các món ăn bắt mắt đầy hương vị.Tống Nhạc nuốt nước miếng một cái, thầm nghĩ không tốt, chẳng lẽ phải thua?Tống Nhạc có chút không phục, bóc lên một miếng cá biển ăn thử.
Thế là Tống Nhạc một đường giết đến La Mã, ăn một lần gần cả nửa bàn thức ăn khiến nhóm 4 người trợn mắt hốc mồm.
Ngồi thừ người ra trên ghế, Tống Nhạc thỏa mãn khẽ vuốt cái bụng ợ một cái cảm thán.
“Không ngờ Hạo ca nấu ăn lại ngon đến thế, quả nhiên không có thổi.Nếu đã đánh cuộc thì tiểu đệ nguyện ý chịu thua.”
Tống Nhạc quả thật muốn tìm cái gì lỗi nhỏ để bắt chẹt nhược điểm nhằm thắng cược.Nhưng những thứ này món ăn vị đạo quá hoàn mỹ, không thể bắt bẻ được đi nơi nào.
Tiêu Hạo thấy vậy làm ra cái ok thủ thế nói.
“Được rồi, vậy Hạo ca đưa ra điều kiện nha.Cậu ở đây đàm luận nhân sinh với ta đi, tối Hạo ca gọi xe đưa về nhà.”
Không đợi Tống Nhạc trả lời, Tiêu Hạo chuông điện thoại vang lên.Tiêu Hạo lúc này nói.
“Ok, chờ một chút, ta nghe điện thoại cái.”
Tiêu Hạo đi ra ban công nghe điện thoại.
Người gọi đến là quản lý hãng xế hộp lúc trưa 3 người đi mua xe.Người này nói là chiếc xe trị giá 50 tỷ đã có biển số, nhờ Tiêu Hạo báo cho cái địa chỉ để mang xe đến.
Đợi một hồi, xe cũng chạy đến khu đỗ xe biệt thự làm hấp dẫn vô số người chú ý.
Tiêu Hạo nhóm người cũng đi vào bãi đỗ xe biểu thị cảm ơn tài xế, cho chút tiền gọi taxi đi về.
Hai nữ nhìn thấy chiếc xe kiểu dáng vừa đẹp vừa mạnh mẽ thế này vô cùng ưa thích, muốn xin Tiêu Hạo lái thử nhưng bị Tiêu Hạo cho cự tuyệt.Nói đùa, hai cô vợ nhỏ này không biết lái xe, lỡ có gì xảy ra thì xe bảo bối của anh bị hỏng thì sao?
Tiêu Hạo quả thật bất đắc dĩ, bây giờ nôn nóng muốn leo lên lái thử nhưng phải chờ xin cấp cái bằng lái xe 4 bánh cái đã.
Lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Tiêu Hạo nhìn số điện thoại lộ ra nụ cười ôn nhu nói với nhóm người.
“Anh đi nghe điện thoại đây.”
Đứng một góc, Tiêu Hạo tiếp điện thoại.
“Tiểu bảo bối, làm sao?nhớ anh rồi?”
Đầu dây bên kia Dương Sơ Tuyết nghe vậy nũng nịu.
“Em nhớ anh muốn chết rồi đây.”
Tiêu Hạo cười haha hèn mọn hỏi.
“Là nhớ anh hay nhớ của anh chuối tiêu đây?”
“Chán ghét, vừa dài vừa thô, người ta mới không thích đâu rồi.”
“Đúng rồi, em gọi anh có gì không bà xã?”
Tiêu Hạo có chút nghi vấn hỏi.
“Đáng ghét, người ta nhớ anh thì gọi không được sao?”
Tiêu Hạo bên này trầm mặc vài giây đồng hồ, Dương Sơ Tuyết mới nói tiếp.
“Không đùa anh nữa, em có chính sự đây.Thứ 4 tuần sau là sinh nhật của bạn em, ông xã có thể bỏ ít thời gian đi cùng bà xã được không nào?”
Tiêu Hạo nghe vậy gật đầu đồng ý.
“Được.Anh cứ tưởng là chuyện gì chứ.Sinh nhật bạn em mà anh không đi cùng thì lỡ em bị cái sắc lang nào trong đó để ý là xong.Anh quả thật không yên tâm.”
Dương Sơ Tuyết nghe vậy không cho là đúng phản bác.
“Người ta hiện tại cùng là Luyện Khí tầng 3 rồi chứ bộ.Ai dám động em em đánh người nào hừhừ.”
Tiêu Hạo có chút lạnh giọng mắng.
“Cô vợ nhỏ của anh ơi, Luyện Khí tầng 3 cũng không phải vô địch thiên hạ mà là cái yếu gà.Nhỡ em gặp phải tu sĩ mạnh hơn thì sao?Nhớ là đừng ỷ có chút bản sự thì đắc ý, nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên có biết không.”
Nghe Tiêu Hạo giáo huấn, Dương Sơ Tuyết biết Tiêu Hạo vì quan tâm mình, nàng trong lòng ngọt ngào nũng nịu.
“Ông xã, em biết lỗi rồi mà, lần sau không dám nữa.Vậy nha, lúc nào vào game chơi thì báo em.Nên nhớ là anh còn nợ em 1 ván đơn đấu đó nha.”
Tiêu Hạo lộ ra nụ cười gian nói.
“Vậy anh đơn đấu trên giường trả nợ được không?”
“Chán ghét mà, thôi em gác máy đây.Em bận một số việc về triển khai dự án mới.”
“Ừ, đừng làm việc quá sức, nghỉ ngơi ăn uống đầy đủ nha.Tạm biệt.”
“Bái bai ông xã.”
Tiêu Hạo bấm kết thúc cuộc gọi, bỏ điện thoại vào túi chuẩn bị rời đi.Ai biết lúc này chuông điện thoại lại vang lên, Tiêu Hạo trong lòng buồn bực, hôm nay làm gì mà ai cũng gọi tìm mình.
Nhìn thấy là cái số lạ, Tiêu Hạo có chút không kiên nhẫn, bấm nút trả lời lạnh giọng hỏi.
“Ai?”
“Cho hỏi đây có phải là số của Tiêu thần y không?”
Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm êm tai của một nữ nhân.Tiêu Hạo nghe thanh âm này rất quen nhưng cũng không nhớ được là của ai nên hỏi lại.
“Cô là ai à?”
“Tôi là Cố Khuynh Thành, cháu gái của bệnh nhân mấy ngày trước Tiêu thần y đã chữa khỏi ấy.”
Điện thoại đầu dây bên kia hồi đáp.
“Cố đại minh tinh?”
Tiêu Hạo có chút nghi hoặc, bệnh cũng chữa khỏi, làm sao lại gọi điện tìm mình nữa đâu, quả thật là mẹ nó phiền.
Nếu Tiêu Hạo lời nói đại minh tinh tìm mình gây phiền bị truyền ra ngoài, đảm bảo một đám fan hâm mộ mấy chục triệu người không dùng nước bọt nhổ dìm chết chìm thằng này mới là lạ.
Người ta Cố đại minh tinh gọi điện cho mày là của mày vinh hạnh, dám nói phiền là tiết tấu gây chiến với mấy chục triệu người à nha.
“Vâng là tôi.Tôi quả thật hiện tại cần Tiêu thần y hỗ trợ.Có thể cho một cái hẹn được sao?”
Tiêu Hạo nghe vậy sững sờ, chợt cười bỉ ổi.Haha, ca cũng có ngày được đại minh tinh gọi điện chủ động xin hẹn một cuộc.Có khi nào sau đó sẽ là mở phòng loại hình, 2 người cùng chơi trò xếp hình đàm luận nhân sinh không hắc hắc.
“Tốt, lúc nào?”
“Ngay bây giờ được không?”
“Ở đâu?”
“Donut coffee Nguyễn Trãi.”
“Ok, chờ tôi một lát.”
Tiêu Hạo gác máy, sắc mặt có chút chờ mong, không biết đại minh tinh sẽ đối với mình thế nào đây.Tiêu Hạo trong lòng yy một đám lớn.
Trở lại bãi đỗ xe chỗ nhóm người mình, Cao Viễn tò mò hỏi.
“Là ai gọi vậy Hạo ca?”
Tiêu Hạo nghe vậy cười trêu ghẹo Cao Viễn.
“Là Khuynh Thành nữ thần của mày gọi cho tao chứ ai.”
“What?”
Cao Viễn ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt khinh bỉ.Tiêu Hạo thấy vậy vuốt cái trán thở dài.
“Ài, nói thật mà lại không ai tin đâu?”
Ninh Tuyết Yên lúc này cười hỏi.
“Chị Khuynh Thành gọi điện tìm anh có chuyện gì?”
Tiêu Hạo lắc đầu nói.
“Anh cũng không biết, chắc là mắc phải bệnh gì nhờ anh đến xem giúp không biết chừng.”
“Cắt!”
Cao Viễn cùng Tống Nhạc một bên lại ném cho Tiêu Hạo cái ánh mắt khinh bỉ.Tiêu Hạo nội tâm thật mẹ nó muốn điên.Ngay cả tiểu đệ nhóm cũng khinh bỉ mình, ca nói thật mà sao bọn mày không tin đâu.Dám nghi ngờ năng lực của Hạo ca, khà khà muốn chết.
Khương Du Du một bên thấy vậy cười giải vây.
“Được rồi, ông xã quả thật hội y thuật đâu.Ai không tin thì xin đi theo xem thử.”
“Cắt, quả thật mới lười đi kiểm chứng đâu.Ở nhà ngồi xem Khuynh Thành nữ thần cho khỏe.”
Cao Viễn bĩu môi nói thầm.
Tiêu Hạo nghe vậy không hiểu hỏi.
“Tài sản Đảo quốc của mày đâu, sao không xem nữa.”
Cao Viễn nghe vậy cười hèn mọn thấp giọng nói.
“Hôm nay đi gấp quá, chưa kịp từ nhà đem theo, chỉ lưu trong điện thoại vài bộ.Hạo ca, cho em mượn tài khoản Mega của anh để xem kho phim đi thôi.”
“Cút.”
Tiêu Hạo tức giận đá cho Cao Viễn một cái.
Tống Nhạc lúc này cũng nói.
“Hạo ca, anh không biết lái xe.Hay là để em lái xe dẫn anh đi gặp người thôi.”
Tiêu Hạo cũng cảm thấy có lý gật đầu.
“Được.Mấy em về trước đi thôi, anh đi chút sẽ về.”
Tống Nhạc lên xe cầm lái nổ máy.Rất nhanh hai người xe cũng lăn bánh mà rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.