Chung Cực Truyền Thừa

Chương 425: Ẩn nấp

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Bất quá, giữa bộc phát tiềm lực và thực lực chân chính, vẫn có hào rộng không cách nào vượt qua được!

Lại lần nữa nhìn thoáng qua thi thể thảm trạng trên mặt đất, thân thể nhoáng một cái, biến mất tại trong không khí...

Khi hắn lại lần nữa xuất hiện lại ở lưu ngân quáng mạch, lông mày lại hơi hơi nhíu một cái.

- Có người đã đến.

Dấu chất mất trật tự trên mặt đất khiến Trương Chủng Phàm lập tức minh bạch vừa rồi có người đã đến, nhưng sau khi nhìn kỹ một chút , lại thở dài một hơi.

- Xem ra, hẳn là hai người bình thường, cũng không phát hiện Sinh linh cung.

Sau khi dấu chân vòng vo một hồi, liền rời đi, lấy kinh nghiệm của Trương Chủng Phàm, hắn tự nhiên có thể nhìn ra giữa những dấu chân này không có vết đứt nào, nói cách khác, hai người này chỉ vòng vo thoáng một chút rồi rời đi.

- Chỉ còn ba ngày nữa Sinh linh cung sẽ mở ra, sinh linh quả sẽ thành thục, vẫn nên đi vào trước thì hơn, người của Thiên Sát đại khái cũng sắp đến rồi a?

Nghĩ đến đây, cổ tay Trương Chủng Phàm hơi run, một vòng kiếm ảnh màu trắng lập tức ầm ầm bay về phía lối vào thế giới dưới lòng đất.

Bồng mà một tiếng vang thật lớn, sau đó sơn mạch cũng theo đó chấn động một cái! Hào quang lục sắc, lập tức xuất hiện trong mắt Trương Chửng Phàm, chỉ thấy cổ tay của hắn lại lần nữa run lên, lại là một đạo kiếm ảnh bắn ra, chỉ là, lúc này, lại bắn về phía không trung.

Thân thể Trương Chửng Phàm lại lập tức lóe lên, trong khoảnh khắc liền lao vào trong động, mà kiếm ảnh màu trắng kia, đã trong nháy mắt khi Trương Chửng Phàm tiến vào động, từ trên không trung xoay quanh một cái, sau đó lại lần nữa đã rơi vào phía trên sơn mạch, lại là một tiếng vang thật lớn, cửa động, hoàn toàn biến mất...

Nhìn thoáng qua tràng cảnh trong động, thân thể Trương Chửng Phàm tìm tòi, rơi xuống từ trên.

- Xem ra không có cửa vào khác nữa rồi.

Lâm Dịch từ không trung rơi trên mặt đất.

Không gian này quả nhiên rất lớn, đoán chừng toàn bộ đường kính của không gian cũng chừng trăm dặm. Lâm Dịch bỏ ra hơn ba giờ, mới tính toán đi khắp cái không gian này, tràn đầy không gian, vẫn là loại tinh thể lục sắc này, chỉ là, cũng không tìm được cửa vào nào khác.

Vừa mới rơi xuống đất, một hồi tiếng ầm vang xa xa từ trên đỉnh đầu truyền xuống, con mắt Lâm Dịch lập tức sáng ngời:



- Rốt cuộc đã tới.

Lập tức ánh mắt hơi quét, tìm một nơi không người chú ý nấp vào, toàn thân khí tức hoàn toàn thu liễm, ánh mắt nhìn về phía lối vào, sau đó chờ đợi.

Ước chừng đợi vài phút sau, một đạo bạch mang tiến đến. Lâm Dịch tập trung nhìn vào, đúng là tên thanh niên tuấn mỹ kia!

- Quả nhiên là hắn...

Lâm Dịch thầm nghĩ trong lòng, sau đó liền chú ý hành động của tên thanh niên kia, hắn lúc này đang trốn đằng sau một khối cự thạch lục sắc, xuyên thấu qua khe hở của cự thạch có thể đơn giản nhìn thấy cửa vào, nhưng lại không dễ dàng bị phát hiện.

Trương Chửng Phàm ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn kĩ bốn phía, sau đó nhắm mắt cảm ứng một phen, mới mở mắt.

- Xem ra, ta là người thứ nhất đến đấy.

Hắn cũng không có cảm ứng được Lâm Dịch nấp ở cách đó không xa.

Lâm Dịch đương nhiên biết rõ, công phu che dấu khí tức này cũng là Lâm Cường năm đó giết chết người của cổ thuật sau đó tìm được trong không gian giới chỉ, tự nhiên không phải là phàm phẩm. Trên thực tế nó còn có một danh tự, gọi là ẩn tức, một cái tên rất phù hợp.

Sử dụng môn công pháp này, thì có thể làm cho ngoại hô hấp biến thành nội hô hấp, từ biểu hiện mà xem, đặc thù tánh mạng sẽ hoàn toàn biến mất. Thậm chí ngay cả nhiệt năng của thân thể cũng hoàn toàn được ẩn nấp mất. Có thể nói như vậy, chỉ cần có ẩn tức, cho dù cách đối phương chưa đầy một mét, chỉ cần không phải con mắt đối phương thấy được ngươi, liền hoàn toàn không thể cảm nhận được sự tồn tại của ngươi. Quả nhiên vô cùng biến thái.

Trương Chửng Phàm tuy rằng lợi hại, nhưng lại làm sao có thể cảm ứng được ẩn tức chứ? Lập tức tự nhiên cho rằng mình là người đến đầu tiên.

- Trong vòng 3 ngày, những người kia nhất định sẽ cả đám đều đến, ta trước ẩn núp trong bóng tối, chờ các ngươi đấu đến khi lưỡng bại câu thương, Sinh linh quả chính là của ta.

Trương Chửng Phàm nghĩ đến, lập tức nhìn quanh bốn phía, muốn tìm một nơi phù hợp để ẩn thân, cuối cùng con mắt sáng ngời, chạy về một phương hướng.

- Bị hắn phát hiện? !

Lâm Dịch lập tức càng hoảng sợ, bởi vì phương hương hắn bay tới, đúng là phương hướng của mình.



- Không có khả năng! Ẩn tức không có khả năng bị phát hiện đượcy!

Lâm Dịch vừa mới chuẩn bị động lại đột nhiên sinh sinh ngừng lại thân thể muốn động, chợt một bên vận chuyển ẩn tức, một bên nhìn chằm chằm Trương Chửng Phàm, đã làm xong chuẩn bị tùy thời có thể phát động công kích. Từ trong chiến đấu vừa rồi của hắn với tên kia, Lâm Dịch có thể cảm giác được hắn ít nhất cũng là cường giả hạ tinh vị thượng giai, thậm chí trung tinh vị hạ giai! Cường giả như vậy, đối với Lâm Dịch hôm nay mà nói, thức sự quá mức cường đại!

- Xem nét mặt của hắn hẳn là không phát hiện mình.

Lâm Dịch quan sát biểu lộ của Trương Chửng Phàm, sau đó suy đoán. Bởi vì ánh mắt của Trương Chửng Phàm, cũng không có đặt lên người mình.

Nhưng không hề nghi ngờ, nếu như mình thật sự bị phát hiện, đối phương tuyệt đối sẽ lập tức giết chết mình!

Khí trong cơ thể Lâm Dịch bắt đầu nhanh chóng chuyển động.

- Bất đắc dĩ, chỉ có thể dùng năng lượng màu vàng thôi.

Lâm Dịch thầm nghĩ trong lòng. Năng lượng màu vàng, đến bây giờ cũng mới ngưng tụ được một chút thôi.Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng lực công kích của nó lại không thể nghi ngờ.

Cộng thêm công năng tăng phúc của Băng Sương Vinh Ngậm Chi Tàn Khuyết trong tay trái Lâm Dịch, cộng thêm lực công kích của tụ lực cùng với điểm phá, dù không có thời gian gia trì chiến văn, Lâm Dịch cũng có mấy thành nắm chắc một kích giết chết Trương Chửng Phàm.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là tại đối phương không kịp phản ứng.

Theo Trương Chửng Phàm không ngừng tới gần, thân thể Lâm Dịch cũng bắt đầu căng thẳng, tùy thời đều có thể phát ra một kích trí mạng với hắn.

Trương Chửng Phàm không hề phát giác tiếp tục đi tới, khi hắn tới gần trên không Lâm Dịch, lại đột nhiên ngừng lại, tim Lâm Dịch đã trào lên cổ họng, hắn chỉ cần cúi đầu, Lâm Dịch sẽ không còn chỗ ẩn thân!

Lâm Dịch khẩn trương, trong lòng bàn tay đổ mồ hôi. Hắn rất rõ ràng biết mình tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương. Mặc dù là đánh lén, cũng chỉ có ba thành nắm chắc! Năng lượng trong cơ thể kích động không ngừng, một tầng huyết kim quang mang ẩn ẩn bao trùm Băng Sương Vịnh Ngâm Chi Tàn Khuyết bên tay trái Lâm Dịch, nếu như đối phương thật sự cúi đầu xuống, Lâm Dịch cũng chỉ có thể phát động công kích với hắn thôi.

Tuy rằng hi vọng xa vời.

Lâm Dịch hiện giờ, cũng không có tin tưởng ngạnh kháng của cường giả trung tinh vị hạ giai. Cho nên, không đến một khắc cuối cùng, Lâm Dịch không thể ra tay...

Cũng may,Trương Chửng Phàm không cúi đầu, ngược lại nhẹ nhàng bay về một hướng khác, Lâm Dịch không khỏi âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Trầm tĩnh lại mới phát hiện, lòng bàn tay của hắn đã đổ đầy mồ hôi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook