Chung Cực Truyền Thừa

Chương 443

Vũ Thần Vũ

28/04/2018

- Nhị ca, lấy ra rồi.

Thần thái Quái xà có đầu màu vàng cực kỳ kích động, trong đôi đồng tử u lục sắc mang theo hưng phấn không áp chế nổi.



- Hai vạn năm...Hai vạn năm...Hôm nay, rốt cục đã sắp thành công rồi!



Quái xà có đầu màu vàng hít sâu một hơi, ngăn chặn kích động nơi ngực, sau đó hít sâu một hơi hô:



- Xuất phát!



Ba đầu quái xà lập tức thân thể khẽ động, bơi ra khỏi động phủ, tốc độ cực nhanh, giống như ba đầu hắc tuyến, bất quá một lát, đã biến mất không thấy gì nữa...



- Quả nhiên là mỹ vị.



Lâm Dịch thỏa mãn vỗ vỗ bụng.

Trên thực tế, lấy thực lực hắn bây giờ, ăn cơm hay không vốn đã không còn chút ảnh hưởng nào tới hắn. Bất quá, tuy rằng không cần ăn cơm, nhưng vị giác vẫn phải có. Ngẫu nhiên thỏa mãn vị giác của mình thoáng một chút, cũng không tệ.

Nhìn sắc trời, trăng đã sắp treo lên cao, sắc trời cũng đã tối dần.

Bất quá, bầu trời vùng biển ngược lại cực đẹp. Ngôi sao sáng chói che kín bầu trời. Trong dải tinh hà thật dài, tô đậm vô số ngôi sao sáng chói, bầu trời màu đen cũng biến thành càng thêm sâu thẳm.



- Đại khái tầm thời gian một tháng là có thể đến Hành Tỉnh Nam Á a.



Lâm Dịch nhìn không trung, không khỏi nghĩ đến.

Con đường này quả nhiên gần hơn nhiều. Nếu như nói hắn phải di chuyển trên lục địa, còn cần đi ngang qua một sơn mạch cự đại, tuy rằng sơn mạch và hải vực đối với Lâm Dịch mà nói, ý nghĩa cũng không lớn, nhưng lộ trình bên kia lại khá xa xôi hơn.



- Không biết những năm này mẫu thân sống như thế nào?



Lâm Dịch không khỏi có chút thất thần nghĩ đến, tuy rằng thân ảnh mẫu thân trong trí nhớ cực kỳ mơ hồ, nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến cảm tình của Lâm Dịch đối với mẫu thân hắn. Nguồn: http://truyenfull.vn

Máu mủ tình thâm, đại khái chính là đạo lý như vậy. Thân tình, dưới liên hệ huyết mạch, sẽ không bao giờ thay đổi hay là mờ nhạt, biến mỏng. Ít nhất, Lâm Dịch không như vậy.

Nghĩ đến mẫu thân đã bị nhốt gần hai mươi lăm năm, Lâm Dịch chua xót một hồi trong nội tâm. Nếu như không vì hắn, mẫu thân sao lại chịu tội như vậy? Phụ thân hắn như thế nào lại khổ sở như vậy?

Nghĩ đến đây, cảm giác tội lỗi trong nội tâm hắn lại càng lúc càng tăng lên.



Mãi đến thật lâu sâu, Lâm Dịch mới ngăn chặn phiền muộn trong lòng mình, hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn tinh không, trong lòng kiên định nói:



- Mẫu thân, con nhất định sẽ cứu người ra! Nhất định như thế!



Hắn nắm chặt nắm đấm của mình.

Bất tri bất giác, sắc trời đã hoàn toàn tối đen, Lâm Dịch ngẩn người một phen, thời gian trôi qua vô cùng nhanh.

Đột nhiên, thần sắc Lâm Dịch hơi động một chút, ánh mắt ngưng lại, nhìn lại mặt biển cách đó không xa.



- Đây là khí tức ma thú!



Sau khi phục dựng qua Sinh Linh Quả, năng lực cảm giác linh hồn của Lâm Dịch biến thành cực kỳ cường đại. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn phát hiện ra đầu mãnh xà màu đen kia.

Nhất là đối với khí tức sinh mạng thể, càng có thể nói là vô cùng mẫn cảm. Không chút khoa trương mà nói, trong phạm vi ngàn mét, chỉ cần Lâm Dịch nguyện ý, hắn có thể đơn giản cảm thụ ra có tổng cộng bao nhiêu sinh mạng thể, mà khí tức sinh mệnh của người rất mạnh tới gần thì đối với Lâm Dịch lại càng không có khả năng ẩn nấp được.

Mà khí tức sinh mệnh càng mạnh, lực lượng lại càng cao. Như hiện giờ Lâm Dịch cảm ứng được ba cỗ khí tức cường đại, trong đó có một cỗ khí tức ẩn ẩn có lực lượng đại tinh vị thượng giai, mà hai gã còn lại, tức thì theo thứ tự trung tinh vị thượng giai và trung giai.



- Ba đầu ma thú thánh giai, chúng muốn làm cái gì?



Lâm Dịch không khỏi nghi hoặc, ma thú ngoài thánh giai cũng đã có được trí tuệ gần bằng nhân loại, cho nên Lâm Dịch cũng không tùy tiện hành động, vạn nhất đối phương không có ý gây bất lợi với mình, mình lại đột nhiên động thủ, chẳng phải là vô lễ sao?

Ma thú đã ngoài thánh giai, đã đủ để người dùng thân phận cường giả đồng cấp đối đãi rồi, mặc dù không chủ động ra tay, nhưng Lâm Dịch vẫn đề phòng theo thói quen. Hắn đã nhiều lần nếm chịu thiệt thòi vì bị đánh lén rồi.

Chính vào lúc này, trên mặt biển đột nhiên bắn ra ba điểm hàn mang! Xếp theo hình tam giác kích bắn về phía Lâm Dịch.

Lâm Dịch một mực đề phòng lập tức làm ra phản ứng, chỉ nghe một tiếng khí bạo vang lên, chấn động ra khí vân, lập tức khiến ba điểm hàn mang kia lệch phương hướng, rơi trên mặt đất, chỉ nghe một tiếng vang nhỏ, Lâm Dịch nhìn lại, thấy ba điểm hàn mang kia, đã hoàn toàn ăn mòn cành cây khô vừa rồi mình còn không sử dụng hết, biến thành chất lỏng màu đen.



- Đây là độc gì?



Lâm Dịch lập tức kinh hãi mở to hai mắt nhìn.

Cành cây khô cũng bị ăn mòn trở thành chất lỏng màu đen? Có thể nghĩ độc lực này mạnh như thế nào.

Lâm Dịch lập tức không dám lãnh đạm, thân hình khẽ động, vọt lên không trung. Đồng thời, huyết sắc quang mang thấp thoáng trên người, lập tức chiếu sáng phiến thiên không chung quanh.



- Các ngươi là ai? Vì cái gì mà tập kích ta?





Lâm Dịch quát hỏi, ánh mắt nhìn về hướng mặt biển.

Chỉ nghe ba tiếng nổ bồng, bồng, bồng. Mặt biển lập tức xoáy lên ba cột nước, đâm vào không trung chung quanh Lâm Dịch, bao vây Lâm Dịch lại. Một lát sau, màn nước rơi xuống, ba đầu quái xà xuất hiện trên không trung.

Lâm Dịch cũng đã thấy qua vài đầu ma thú thánh giai, cho nên đối với tướng mạo ba đầu quái xà này cũng không cảm thấy kinh ngạc, mà trầm giọng hỏi:



- Ba vị đây là có ý gì? Vì sao lại nhiên tập kích ta?



- Khặc khặc...



Quái xà phía trước Lâm Dịch phát ra một hồi tiếng cười quái dị chói tai khiến người buồn nôn muốn ói, mà hắn chính là quái xà Lâm Dich cảm ứng được khí tức cường độ đại tinh vị hạ giai.

Bộ dáng ba đầu quái xà này không khác nhau lắm, nhưng dưới hào quang huyết sắc năng lượng chiếu rọi, Lâm Dịch vẫn có thể phân biệt được điểm bất đồng của bọn họ.

Ba cái đầu của ba quái xà này có nhan sắc không giống nhau, phân biệt ba màu vàng, bạc, đen. Mà tên quái xà đại tinh vị hạ cấp kia, chính là quái xà có màu vàng.

Con quái xà kia chỉ cười cười, không trả lời vấn đề Lâm Dịch, chân mày Lâm Dịch cau lại, nhưng cũng không dám tùy tiện phát động công kích, ba điểm hàn mang biểu hiện ra độc lực cường đại vừa rồi, khiến Lâm Dịch cũng có chút kiêng kỵ trong lòng.

Ngay cả cành khô cũng biến thành hắc thủy, nếu như nhỏ trên người, sẽ tạo thành hiệu quả như thế nào?

Lâm Dịch không biết, bất quá có thể khẳng định, tuyệt đối sẽ không chỉ ăn mòn ra ba cái lỗ nhỏ không thôi.



- Một gã cao thủ tinh vị trung giai, dùng linh hồn của ngươi triệu hoán đại ca ta, cũng không tính là bôi nhọ đại ca ta rồi.



Quái xà có đầu màu vàng đột nhiên cười khặc khặc quái dị, nói. Thanh âm của nó bén nhọn mà chói tai, đang lúc nói chuyện, Lâm Dịch có thể cảm nhận được linh hồn của mình tựa hồ cũng sinh ra một tia chấn động.



- Thủ đoạn công kích thật cao minh!



Vừa sinh ra chấn động, Lâm Dịch liền lập tức phục hồi lại tinh thần, đồng thời âm thầm kinh ngạc, trong lúc nói chuyện, quái xà này rõ ràng đã phát động ra công kích, hơn nữa còn là trực tiếp công kích đến linh hồn đối phương.

Bất quá linh hồn Lâm Dịch được Sinh Linh Quả bồi bổ, hôm nay đã đạt tới trình độ trung tinh vị trung giai, công kích như vậy, trong lúc hắn không lưu ý cũng chỉ có thể khiến hắn sinh ra một ít chấn động, sau khi lưu ý, liền không có một chút tác dụng nào nữa.

Trong mắt quái xà có đầu màu vàng hiện lên một tia kinh ngạc, chợt đôi đồng tử âm u lục sắc đột nhiên lóe ra hưng phấn.



- Nguyên lai ngươi còn là cường giả trung tinh vị trung giai, song hệ võ giả, dị năng! Ha ha...Như vây, lực lượng linh hồn ngươi nhất định rất cường đại rồi, dùng để triệu hoán đại ca ta, quả là thích hợp, khặc khặc...



- Triệu hoán? Linh hồn?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook