Chương 457
Vũ Thần Vũ
28/04/2018
Sau khi liên tục tránh né, Lâm Dịch nghĩ thầm. Chợt, ánh mắt nhìn về phía hai đầu Hắc Mạn Ba.
- Cũng nên kết thúc rồi.
Lâm Dịch nghĩ đến. Trong hai tròng mắt, hiện lên một vòng sát ý...
...***********
Hai thân ảnh kéo lấy cái đuôi thật dài, dùng tốc độ cực nhanh phi hành trên không trung.
- Tiểu Hạo, tốc độ phải nhanh. Chúng ta trong nháy mắt xuyên qua chỗ này!
Thanh âm Trương Tạp vang lên, trong di chuyển với tốc độ cảo như thế, thanh âm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
- n!
Thiếu niên tuấn mỹ ở một bên hắn hung hăng gật đầu, lập tức tốc độ càng tăng lên một phần, tiếng xé gió, càng thêm rõ ràng.
Trương Tạp biểu lộ thận trọng, một tay lôi kéo thiếu niên tuấn mỹ, một bên dùng đôi tuấn mục không ngừng quét xuống dưới. Cũng không biết hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia có thể đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn hắn không. Nếu quả thật xuất hiện thì lấy thực lực hắn và thiếu niên tuấn mỹ, căn bản không có chút khả năng chiến thắng nào, đoán chừng ngay cả khả năng chạy trốn cũng không có. Phải biết rằng, tốc độ hai đầu Hắc Mạn Ba kia, cũng cực nhanh, ít nhất so với mình và tiểu Hạo thì nhanh hơn nhiều.
Xoát, xoát hai tiếng nhẹ vang lên, Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ giống như sao băng xẹt qua bầu trời, tốc độ cũng cực nhanh.
Nhưng vừa mới qua khỏi nơi chiến đấu ngày đó hai ba mươi km, Trương Tạp lại mãnh liệt hô:
- Chờ một chút!
Xoát một tiếng, hai đạo thân ảnh lập tức ngừng lại trên không trung, nhưng quá trình từ cực tốc đến hoàn toàn dừng lại thế này, lại cực kỳ khó chịu. Trên mặt thiếu niên tuấn mỹ nổi lên một vòng đỏ ửng dị thường, sau đó thời gian dần qua trở nên tái nhợt. Thật lâu về sau, mới miễn cưỡng ngăn chặn cổ cảm giác cơ hồ muốn thổ huyết này, không khỏi ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Trương Tạp.
- Trương đại ca...
Hư...
Trương Tạp làm một dấu im lặng, hắn biểu lộ ngưng trọng, nghiêng tai lắng nghe.
Thiếu niên tuấn mỹ thấy thế, lập tức hiểu rõ Trương Tạp hẳn là phát hiện ra gì đó. Hắn so với Trương Tạp yếu nhược hơn không ít, tuy rằng lúc này hắn còn không phát hiện ra gì dị thường, nhưng thấy biểu lộ của Trương Tạp, lại không nghi ngờ gì, lập tức cũng bắt đầu nhìn quanh khắp nơi.
Bất quá sau một lát.
- Phía trước có năng lượng chấn động kịch liệt!
Trương Tạp thần sắc mặt ngưng trọng mở miệng nói.
- À?
Thiếu niên tuấn mỹ căn bản cái gì cũng không phát hiện. Lúc này nghe Trương Tạp nói thế, lập tức kinh ngạc thoáng một phát. Chợt có chút bối rối hỏi:
- Sẽ không phải là hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia chứ?
Trương Tạp lắc đầu, thần sắc vẫn ngưng trọng mà nói:
- Không biết, khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể mơ hồ cảm giác được có lực lượng chấn động, nhưng chấn động lớn nhỏ, lại không cách nào biết rõ
- Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ.
Thiếu niên tuấn mỹ có chút khẩn trương hỏi.
Trương Tạp nhíu mày nghĩ nghĩ, chợt nhìn về phía thiếu niên tuấn mỹ nói:
- Không biết phía trước là ai, gặp phải nguy hiểm gì. Bất quá bây giờ đang ở trên vùng biển, cũng chỉ có người của chúng ta. Tiểu Hạo, đệ ở nơi này chờ ta, ta qua đó xem. Nếu như sau nửa giờ ta vẫn chưa về, đệ tốt nhất là đi đường vòng, chờ đến thành Tiên Dương tìm được Tứ trưởng lão rồi tính tiếp.
- n?
Thiếu niên tuấn mỹ lập tức cả kinh, chợt vội vàng nói:
- Trương đại ca, huynh muốn đi qua xem sao? Khoảng cách xa như vậy huynh cũng có thể cảm giác được năng lượng chấn động, có thể thấy song phương đều không kém. Huynh đi qua đó, căn bản không giúp gì được a!
Trương Tạp lại lắc đầu nói:
- Bất kể nói thế nào, ta cũng là người độc lập tiến vào tinh vị cảnh, chút chuyện nhỏ vẫn có thể giúp được. Bọn họ đều là tiền bối của Trương gia ta, ta không thể trơ mắt ếch ra nhìn bọn hắn đi chết được. Tiểu Hạo, đệ cứ ở tại chỗ này đi, trong chiến đấu, đệ không giúp đỡ được gì đâu.
Thần sắc thiếu niên tuấn mỹ lập tức có chút bối rối, liên tục nói:
- Trương đại ca, đừng đi.
Nhưng Trương Tạp lại nhẹ khẽ lắc đầu, chợt thả tay thiếu niên tuấn mỹ ra, muốn bay đi.
- Chờ một chút, Trương đại ca nếu như huynh muốn đi thì...đệ cũng muốn đi!
Vừa muốn động thân, thiếu niên tuấn mỹ lại đột nhiên vọt tới trước mặt Trương Tạp, sắc mặt hắn mang theo vài phần tái nhợt, hiển nhiên vẫn tương đối sợ hãi, nhưng trên trán lại có một tia quật cường.
Trương Tạp lại nhíu mày nói:
- Tiểu Hạo, nghe lời, ở lại đây chờ ta.
- Không! Trương đại ca muốn đi, đệ cũng muốn đi!
Thiếu niên tuấn mỹ kiên quyết lắc đầu, nhìn Trương Tạp.
- Cái này...
Trương Tạp hơi chút do dự, chợt lại cảm ứng được chấn động bên kia đột nhiên trở nên kịch liệt, Trương Tạp biết rõ, chiến đấu đã đến thời điểm mấu chốt nhất rồi, lập tức không cho phép hắn nghĩ nhiều nữa, hô lên:
- Đi!
Lập tức kéo tay thiếu niên tuấn mỹ một phát, trực tiếp hóa thành một đạo bạch mang, vọt về phía lực lượng chấn động.
Ước chừng sau khi bay vài km, rất xa, hai đạo thân ảnh cự đại, đã xuất hiện ở trước mặt hai người.
- Quả nhiên là chúng!
Trong lòng Trương Tạp lập tức mãnh liệt trầm xuống. Lúc này bọn hắn cách nơi chiến đấu còn chừng mấy km, nhưng khoảng cách lại quá xa, bọn hắn căn bản thấy không rõ hình dạng bóng người ở giữa hai đầu Hắc Mạn Ba.
- Thật mạnh...
Con mắt Trương Tạp đột nhiên sáng ngời, chợt trầm giọng quát:
- Dừng lại!
Thiếu niên tuấn mỹ nghe vậy lập tức dừng lại, quán tính cường đại lại lần nữa khiến sắc mặt hắn đỏ lên, sau một lát, mới hồi phục xong.
- Cái này...Thật mạnh!
Thiếu niên tuấn mỹ cũng lập tức chú ý tới chiến đấu phía trước, trong đôi tuấn mục lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Chiến đấu vẫn tiếp tục, tiếng gầm gừ không ngừng quay cuồng lọt vào tai, mà Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ lại có thể đơn giản từ trong tiếng gầm gừ này nhận ra sự phẫn nộ và không cam lòng của Hắc Mạn Ba. Rất hiển nhiên, bóng đen kia chẳng những không rơi vào hạ phong, ngược lại còn chiếm cứ thượng phong nữa.
Sự khủng bố của hai đầu Hắc Mạn Ba kia Trương Tạp cảm thụ rất rõ, uy áp như thực chất kia, đến nay vẫn khiến trong lòng Trương Tạp kinh hãi không thôi. Nhưng hai đầu Hắc Mạn Ba cường đại như vậy, lúc này lại bị một nhân loại đánh cho gào thét không ngừng? Người nọ đến tột cùng có thực lực gì chứ?
- Cũng nên kết thúc rồi.
Lâm Dịch nghĩ đến. Trong hai tròng mắt, hiện lên một vòng sát ý...
...***********
Hai thân ảnh kéo lấy cái đuôi thật dài, dùng tốc độ cực nhanh phi hành trên không trung.
- Tiểu Hạo, tốc độ phải nhanh. Chúng ta trong nháy mắt xuyên qua chỗ này!
Thanh âm Trương Tạp vang lên, trong di chuyển với tốc độ cảo như thế, thanh âm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
- n!
Thiếu niên tuấn mỹ ở một bên hắn hung hăng gật đầu, lập tức tốc độ càng tăng lên một phần, tiếng xé gió, càng thêm rõ ràng.
Trương Tạp biểu lộ thận trọng, một tay lôi kéo thiếu niên tuấn mỹ, một bên dùng đôi tuấn mục không ngừng quét xuống dưới. Cũng không biết hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia có thể đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn hắn không. Nếu quả thật xuất hiện thì lấy thực lực hắn và thiếu niên tuấn mỹ, căn bản không có chút khả năng chiến thắng nào, đoán chừng ngay cả khả năng chạy trốn cũng không có. Phải biết rằng, tốc độ hai đầu Hắc Mạn Ba kia, cũng cực nhanh, ít nhất so với mình và tiểu Hạo thì nhanh hơn nhiều.
Xoát, xoát hai tiếng nhẹ vang lên, Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ giống như sao băng xẹt qua bầu trời, tốc độ cũng cực nhanh.
Nhưng vừa mới qua khỏi nơi chiến đấu ngày đó hai ba mươi km, Trương Tạp lại mãnh liệt hô:
- Chờ một chút!
Xoát một tiếng, hai đạo thân ảnh lập tức ngừng lại trên không trung, nhưng quá trình từ cực tốc đến hoàn toàn dừng lại thế này, lại cực kỳ khó chịu. Trên mặt thiếu niên tuấn mỹ nổi lên một vòng đỏ ửng dị thường, sau đó thời gian dần qua trở nên tái nhợt. Thật lâu về sau, mới miễn cưỡng ngăn chặn cổ cảm giác cơ hồ muốn thổ huyết này, không khỏi ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Trương Tạp.
- Trương đại ca...
Hư...
Trương Tạp làm một dấu im lặng, hắn biểu lộ ngưng trọng, nghiêng tai lắng nghe.
Thiếu niên tuấn mỹ thấy thế, lập tức hiểu rõ Trương Tạp hẳn là phát hiện ra gì đó. Hắn so với Trương Tạp yếu nhược hơn không ít, tuy rằng lúc này hắn còn không phát hiện ra gì dị thường, nhưng thấy biểu lộ của Trương Tạp, lại không nghi ngờ gì, lập tức cũng bắt đầu nhìn quanh khắp nơi.
Bất quá sau một lát.
- Phía trước có năng lượng chấn động kịch liệt!
Trương Tạp thần sắc mặt ngưng trọng mở miệng nói.
- À?
Thiếu niên tuấn mỹ căn bản cái gì cũng không phát hiện. Lúc này nghe Trương Tạp nói thế, lập tức kinh ngạc thoáng một phát. Chợt có chút bối rối hỏi:
- Sẽ không phải là hai đầu Hắc Mạn Ba ba đầu kia chứ?
Trương Tạp lắc đầu, thần sắc vẫn ngưng trọng mà nói:
- Không biết, khoảng cách quá xa, ta chỉ có thể mơ hồ cảm giác được có lực lượng chấn động, nhưng chấn động lớn nhỏ, lại không cách nào biết rõ
- Vậy chúng ta nên làm sao bây giờ.
Thiếu niên tuấn mỹ có chút khẩn trương hỏi.
Trương Tạp nhíu mày nghĩ nghĩ, chợt nhìn về phía thiếu niên tuấn mỹ nói:
- Không biết phía trước là ai, gặp phải nguy hiểm gì. Bất quá bây giờ đang ở trên vùng biển, cũng chỉ có người của chúng ta. Tiểu Hạo, đệ ở nơi này chờ ta, ta qua đó xem. Nếu như sau nửa giờ ta vẫn chưa về, đệ tốt nhất là đi đường vòng, chờ đến thành Tiên Dương tìm được Tứ trưởng lão rồi tính tiếp.
- n?
Thiếu niên tuấn mỹ lập tức cả kinh, chợt vội vàng nói:
- Trương đại ca, huynh muốn đi qua xem sao? Khoảng cách xa như vậy huynh cũng có thể cảm giác được năng lượng chấn động, có thể thấy song phương đều không kém. Huynh đi qua đó, căn bản không giúp gì được a!
Trương Tạp lại lắc đầu nói:
- Bất kể nói thế nào, ta cũng là người độc lập tiến vào tinh vị cảnh, chút chuyện nhỏ vẫn có thể giúp được. Bọn họ đều là tiền bối của Trương gia ta, ta không thể trơ mắt ếch ra nhìn bọn hắn đi chết được. Tiểu Hạo, đệ cứ ở tại chỗ này đi, trong chiến đấu, đệ không giúp đỡ được gì đâu.
Thần sắc thiếu niên tuấn mỹ lập tức có chút bối rối, liên tục nói:
- Trương đại ca, đừng đi.
Nhưng Trương Tạp lại nhẹ khẽ lắc đầu, chợt thả tay thiếu niên tuấn mỹ ra, muốn bay đi.
- Chờ một chút, Trương đại ca nếu như huynh muốn đi thì...đệ cũng muốn đi!
Vừa muốn động thân, thiếu niên tuấn mỹ lại đột nhiên vọt tới trước mặt Trương Tạp, sắc mặt hắn mang theo vài phần tái nhợt, hiển nhiên vẫn tương đối sợ hãi, nhưng trên trán lại có một tia quật cường.
Trương Tạp lại nhíu mày nói:
- Tiểu Hạo, nghe lời, ở lại đây chờ ta.
- Không! Trương đại ca muốn đi, đệ cũng muốn đi!
Thiếu niên tuấn mỹ kiên quyết lắc đầu, nhìn Trương Tạp.
- Cái này...
Trương Tạp hơi chút do dự, chợt lại cảm ứng được chấn động bên kia đột nhiên trở nên kịch liệt, Trương Tạp biết rõ, chiến đấu đã đến thời điểm mấu chốt nhất rồi, lập tức không cho phép hắn nghĩ nhiều nữa, hô lên:
- Đi!
Lập tức kéo tay thiếu niên tuấn mỹ một phát, trực tiếp hóa thành một đạo bạch mang, vọt về phía lực lượng chấn động.
Ước chừng sau khi bay vài km, rất xa, hai đạo thân ảnh cự đại, đã xuất hiện ở trước mặt hai người.
- Quả nhiên là chúng!
Trong lòng Trương Tạp lập tức mãnh liệt trầm xuống. Lúc này bọn hắn cách nơi chiến đấu còn chừng mấy km, nhưng khoảng cách lại quá xa, bọn hắn căn bản thấy không rõ hình dạng bóng người ở giữa hai đầu Hắc Mạn Ba.
- Thật mạnh...
Con mắt Trương Tạp đột nhiên sáng ngời, chợt trầm giọng quát:
- Dừng lại!
Thiếu niên tuấn mỹ nghe vậy lập tức dừng lại, quán tính cường đại lại lần nữa khiến sắc mặt hắn đỏ lên, sau một lát, mới hồi phục xong.
- Cái này...Thật mạnh!
Thiếu niên tuấn mỹ cũng lập tức chú ý tới chiến đấu phía trước, trong đôi tuấn mục lộ ra thần sắc khiếp sợ.
Chiến đấu vẫn tiếp tục, tiếng gầm gừ không ngừng quay cuồng lọt vào tai, mà Trương Tạp và thiếu niên tuấn mỹ lại có thể đơn giản từ trong tiếng gầm gừ này nhận ra sự phẫn nộ và không cam lòng của Hắc Mạn Ba. Rất hiển nhiên, bóng đen kia chẳng những không rơi vào hạ phong, ngược lại còn chiếm cứ thượng phong nữa.
Sự khủng bố của hai đầu Hắc Mạn Ba kia Trương Tạp cảm thụ rất rõ, uy áp như thực chất kia, đến nay vẫn khiến trong lòng Trương Tạp kinh hãi không thôi. Nhưng hai đầu Hắc Mạn Ba cường đại như vậy, lúc này lại bị một nhân loại đánh cho gào thét không ngừng? Người nọ đến tột cùng có thực lực gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.