Chung Cực Truyền Thừa

Chương 462

Vũ Thần Vũ

28/04/2018

Hôm nay, hắn thấy được một hồi chiến đấu cao cấp nhất từ nhỏ đến giờ trông thấy, mà người thắng lợi cuối cùng trong trận đấu này, nhân loại biểu hiện ra thực lực cường đại kia, càng khiến hắn lập tức sinh ra sùng bái thật lâu.

Nhưng mà, càng khiến hắn không ngờ hơn là tồn tại tuyệt cường khiến hắn trong nháy mắt sùng bái này, rõ ràng chính là Lâm Dịch có quan hệ không bình thường với tỷ tỷ? Cái này khiến hắn thật sự có chút quá mức chấn kinh. Theo hắn biết, Lâm Dịch vào bốn năm trước, mới vừa vặn đột phá Tinh vị cảnh a?

Mặc dù là thiên tư xuất sắc cỡ nào, bốn năm trước vẫn chỉ là Hạ tinh vị hạ giai, giờ nhiều nhất có thể đạt tới trình độ Trung tinh vị hạ giai đã là tốc độ tăng lên tương đối khủng bố rồi?

Nhưng từ trong trận chiến trước đó, thực lực hắn biểu hiện ra, rõ ràng đã vượt xa cấp độ kia rồi...

Hắn đến cùng là người hay là quái vậy? Chẳng lẽ trong bốn năm ngắn ngủi, hắn rõ ràng đã tăng lên tới trình độ Đại tinh vị? Thư Hạo không dám tin.

Mà đồng thời khi Thư Hạo sững sờ nhìn Lâm Dịch, tâm tư quay cuồng thì Lâm Dịch lại lộ ra thần sắc nghi hoặc nhìn về phía Trương Tạp nói:



- Ngươi và...Ách, tiểu Hạo, sao lại ở chỗ này?



- Cái này...



Trương Tạp nghe vậy hơi chút do dự một chút, chợt khẽ thở dài một hơi sau đó nói:



- Chúng ta trước tiên đi tìm một hơi rồi ngồi xuống hảo hảo nói chuyện.



Lông mày Lâm Dịch có chút nhíu. Nhìn biểu tình của Trương Tạp, tựa hồ đã xảy ra chuyện gì rồi, lập tức nhẹ gật đầu.

Trương Tạp thì nhìn khắp nơi, sau đó chỉ vào phương hướng lúc hắn đến nói:



- Ở bên đó chừng 3 40 km có một đảo hoang, chúng ta qua đó đi.



Lâm Dịch tự nhiên không có dị nghị. Lập tức, gọi Thư Hạo một tiếng, ba người bay về phía đảo hoang.

Tốc độ của Trương Tạp và Thư Hạo Tấm tự nhiên không có cách nào so được với Lâm Dịch. Trình độ thể thuật hôm nay của Lâm Dịch đã đạt đến Trung tinh vị thượng giai, mặc dù không thêm chiến văn, Trương Tạp và Thư Hạo tuyệt đối cũng không thể đuổi kịp hắn, hắn lập tức chậm tốc độ lại. Nhưng đối với cường giả Tinh vị cảnh mà nói, khoảng cách 3 40 km, cũng chỉ trong chốc lát thôi. Sau một lát, đảo hoang kia đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Đúng là cái đảo hoang ngày đó Lâm Dịch nghỉ ngơi trong chốc lát.

Sau khi ba người lần lượt đáp xuống, liền tìm một chỗ vây lại ngồi với nhau. Trương Tạp và Thư Hạo cũng không có được thực lực như Lâm Dịch, hôm nay một ngày chạy trối chết, đã sớm khiến hai người mỏi mệt không chịu nổi. Trương Tạp còn mạnh hơn một chút, nhưng Thư Hạo sau khi ngồi xuống, liền lộ ra biểu lộ buông lỏng.



- Đến cùng xảy ra chuyện gì?



Lâm Dịch cau mày, trực tiếp hỏi.





- Có phải đã có chuyện gì xảy ra không?



Lâm Dịch nhìn Trương Tạp.

Trương Tạp trầm mặc một hồi, sau đó khẽ gật đầu.



- Thư Mộng, đã xảy ra chuyện rồi.



- Cái gì?



Lâm Dịch lập tức hoảng sợ mở to hai mắt nhìn.

Nghe tin tức này, Lâm Dịch như bị sét đánh, ngốc trệ trong chốc lát, sau khi kịp phản ứng, lập tức lo lắng hỏi:



- Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?



Trương Tạp thấy thần sắc Lâm Dịch, không khỏi an ủi:



- Không cần lo lắng, trong thời gian ngắn, có lẽ Thư Mộng sẽ không có vấn đề gì, trên thực tế, Thư gia đã xảy ra chuyện.



- Thư gia?



Lâm Dịch lại ngẩn người lần nữa, chợt hít sâu vài hơi, cưỡng chế lo lắng về Thư Mộng, mở miệng hỏi:



- Đến tột cùng là sao? Thư gia đã xảy ra chuyện gì?



- n, ta nói đơn giản cho ngươi. Ngươi còn nhớ rõ Bố Lan Đặc chứ?



Trương Tạp trầm ngâm trong chốc lát, sau đó mở miệng dò hỏi.





- Bố Lan Đặc?



Lâm Dịch sững sờ. Hắn làm sao có thể quên được, lần đầu tiên cảm nhận được sự cường đại của thánh giai, chính là cảm giác được từ trên người hắn. Ngày đó lúc tiến hành trận đấu tứ kết, Bố Lan Đặc với danh nghĩa là võ giả Hạ tinh vị trung giai đã bị Lâm Dịch giết chết.

Vừa nghe Trương Tạp nói như vậy, Lâm Dịch lập tức phản ứng, tựa hồ sau Vô song hội, có rất nhiều người nhắc nhở qua hắn, kể cả An Cách Tư đi với Bố Lan Đặc lúc ấy, đều nhắc nhở hắn, bảo hắn chú ý đến gia tộc An Đệ Tư sau lưng gia tộc Bố Lan Đặc. Nhưng lúc đó Lâm Dịch căn bản cũng không suy nghĩ gì hiều, hôm nay Trương Tạp nói đến Thư gia, lại nói đến Bố Lan Đặc, Lâm Dịch tự nhiên liên tưởng đến gia tộc An Đệ Tư.



- Ngươi nói là gia tộc An Đệ Tư?



Lâm Dịch nhìn Trương Tạp, nhíu mày hỏi.

Trương Tạp có chút kinh ngạc liếc nhìn Lâm Dịch, hắn cũng thật không ngờ chỉ nói ra tên một người, Lâm Dịch lại có thể lập tức liên tưởng đến gia tộc sau lưng người nọ.

Lập tức gật đầu nói:

- Đúng vậy, là gia tộc An Đệ Tư. Một năm trước, gia tộc An Đệ Tư liên hợp với các gia tộc khác tại ba tỉnh phía nam, so với Thư gia và gia tộc An Đệ Tư thì yếu hơn một chút, cùng với gia tộc Ban Lỗ Đốn, đồng thời phát động tấn công Thư gia. Trong cùng một thời gian, ba tỉnh vùng phía nam của Thư gia, kể cả tổng bộ và phân bộ gia tộc đều bị tập kích bất ngờ, tuy Thư gia cũng có đề phòng, nhưng cuối cùng thế đối phương lớn, sau một thời gian ngăn cản, đồng loạt rút lui về tổng bộ tại Nam Á. Cũng may tổng bộ Thư gia có Đại trưởng lão Thư Nhiên tọa trấn, gia tộc An Đệ Tư và các gia tộc kia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ. Hiện giờ đang giằng co tại thành Tiên Dương của Nam Á, tình thế cụ thể phát triển đến mức độ nào, lúc tiểu Hạo từ Thư gia đến chỗ ta, đến bây giờ đã qua ba bốn tháng, chúng ta cũng không rõ lắm.

Trương Tạp nói đại khái ngắn gọn về chuyện Thư gia gặp phải cho Lâm Dịch nghe một lần. Nhưng hắn vừa nói xong, Lâm Dịch lập tức thấp giọng mắng một tiếng:



- Hỗn đản.



Kỳ thật Thư gia có như thế nào, cũng không có quan hệ gì với Lâm Dịch. Nhưng vấn đề là, một trong những người Lâm Dịch quan tâm nhất, lại là người Thư gia, cái này làm hắn đối với Thư gia có một cảm giác không nói rõ được, cho nên lúc Thư gia bị bốn gia tộc kém xa liên thủ tấn công, lập tức cảm thấy một tia phẫn nộ.



- Mộng nhi như thế nào?



Sau khi chửi bới xong, Lâm Dịch mới mở miệng hỏi.

Trương Tạp quăng ánh mắt về phía Thư Hạo đang một mực nhìn lén, nói:



- Cái này phải hỏi tiểu Hạo rồi, sau khi Thư gia gặp chuyện không may, đã phái tiểu Hạo đến thông tri cho bọn người Lục trưởng lão Thư gia, công việc cụ thể, tiểu Hạo vẫn là tinh tường hơn.



Nhất thời Lâm Dịch quăng ánh mắt về trên người thiếu niên ở một bên.

Khuôn mặt tuấn tú của Thư Hạo lập tức hơi đỏ lên, lộ ra vài phần khẩn trương. Nhưng chợt nghĩ lại, hiện giờ cũng không phải lúc khẩn trương, lập tức hít sâu vài hơi, nói:



- Hiện giờ tỷ tỷ không có việc gì, bất quá phụ thân và Đại trưởng lão đàm phán với gia tộc An Đệ Tư mấy lần, phương diện An Đệ Tư yêu cầu, lại là...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook