Chung Cực Truyền Thừa

Chương 507

Vũ Thần Vũ

28/04/2018

- Hành tỉnh Y La?

Thư Bác có chút nhíu mày, lập tức nhẹ gật đầu với Lâm Dịch, nói:

- Bởi vì giá trị chế tạo cửa không gian truyền tống rất cao. Mặc dù là Thư gia, cũng không có năng lượng chế tạo ngoài hai phiến. Cho nên, sử dụng cửa không gian truyền tống bình thường mà nói, đều sẽ trực tiếp truyền tống đến những nơi trong khu vực Vũ Môn. Nếu ngươi muốn đến hành tỉnh Y La thì ta chỉ có thể mang ngươi đến Vũ Môn cỡ lớn nào đó trong hành tỉnh Y La thôi. Không biết là ngươi muốn đi chỗ nào? Gần thành phố lớn nào?



- Cái này...



Lâm Dịch nghe vậy, lắc đầu nói:



- Ta cũng chỉ biết địa danh kia gọi là huyện Phượng Y. Khoảng cách cụ thể và gần thành phố nào, ta cũng không rõ lắm.



Lông mày Thư Bác lại hơi nhíu lần nữa, lập tức gật đầu nói:



- Đã như vậy, ta mang ngươi đến thành Tân Nhất ở vị trí trung tâm hành tỉnh Y La a. Bởi vậy, sau khi hỏi thăm phương vị cụ thể, cũng tương đối dễ dàng chạy đi.



Lâm Dịch nghe vây, nhẹ gật đầu, nói:



- Vậy thì phiền toái tộc trưởng rồi.



Thư Bác lại cười nói:



- Y n, môn chủ Vũ Môn thành Tân Nhất, có quan hệ coi như không tệ với Thư gia. Tuy hắn chỉ là một gã bát cấp chiến sĩ.



Nói xong, lại cười cười lần nữa, mới đi tới trước cửa truyền tống không gian, tay phải đặt lên trên thủy tinh thể. Lập tức, trên tay hắn tản mát ra hào quang màu đỏ.

Trên tinh thể lóe ra ngân mang, lan tràn từ trên xuống dưới. Bất quá, chỉ một lát sau, toàn bộ đường vân phồn áo trên cây cột đã đều lóe lên ngân mang. Một lát sau, năm khỏa tinh thể trên khung cửa đã sáng lên cùng với hai khỏa phía ngoài.

Địa phương trống rỗng bên trong cửa không gian truyền tống, lập tức như gợn sóng, một lát sau lóe ra ngân mang. Giống như là một mặt kính màu bạc. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL

Một lát sau, lại nhẹ nhàng kích động thoáng một phát, một bóng người hiển lộ ra.



- Thư đại nhân, ngài khỏe chứ.



Người đó là một trung niên nam tử. Sau khi nam tử nhìn thấy Thư Bác, lập tức lộ ra thần sắc cung kính, khom người ân cần thăm hỏi. Dù nói thế nào, Thư Bác cũng là một gã cường giả Tinh vị cảnh. Đối với người bình thường mà nói, đó là một tồn tại cao cao tại thượng.

Trên gương mặt lạnh nhạt của Thư Bác lộ ra dáng tươi cười, khách sao nói:



- Đã lâu không gặp, Y n.



Y n kia lại cung kính cười nói:



- Thư đại nhân còn nhớ rõ Y n, Y n cảm giác được yêu mà sợ rồi. Ha ha.



Y n kia cười cười, lập tức nói:



- Không biết lần này đại nhân tìm Y n, Y n có khả năng giúp đỡ cái gì?



Thư Bác lạnh nhạt gật đầu cười nói:





- Ta có bằng hữu muốn đi hành tỉnh Y La làm một ít chuyện. Muốn mượn Vũ Môn ngươi làm trạm trung chuyển thoáng một chút, có khả năng sau khi trở về, lại phiền toái ngươi trợ giúp một lần nữa rồi.



Y n kia nghe vậy sững sờ, lập tức nhẹ gật đầu cười nói:



- Nghĩ đến bằng hữu đại nhân cũng là đại nhân vật khó lường, Y n nhất định không dám lãnh đạm.



Thư Bác lại cười nhạt một tiếng, nói:



- Tốt rồi, ta đưa hắn tới.



- Vâng.



Thư Bác nhìn về phía Lâm Dịch, nói:



- Tốt rồi, chuẩn bị lên đường đi.



Lâm Dịch nhẹ gật đầu, lập tức nói:



- Phiền toái tộc trưởng rồi.



Thư Bác lại cười ói:



- Tốt rồi tốt rồi, đừng làm như người xa lạ, chuẩn bị đi.



Lâm Dịch nhẹ gật đầu.

Chỉ thấy hồng mang trên tay Thư Bác bỗng nhiên đại thịnh, ngân sắc quang mang trên khung cửa cũng đồng thời đại thịnh. Chỉ một thoáng, toàn bộ năm khỏa tinh thể đều phát sáng lên. Mà vị trí trung tâm cửa truyền tống không gian, cũng bắt đầu kích động.

Lại gật đầu lần nữa với Thư Bác, Lâm Dịch do dự một chút, quay đầu lại nói:



- Tộc trưởng, lần này ta đi hành tỉnh Y La, kính xin đừng nói cho Mộng nhi.



Thư Bác ngẩn ngơ, lập tức gật đầu nói:



- Tốt.



Lâm Dịch cười cười cảm kích với hắn. Quay ngươi về sau cất bước đi vào. Năng lượng bốn phía chuyển một chuyến, hào quang lập tức mờ đi. Mà Lâm Dịch, đã đi tới một nơi xa lạ rồi.



- Môn chủ Vũ Môn thành Tân Nhất hành tỉnh Y La, bái kiến đại nhân.



Sau lưng Lâm Dịch vang lên một thanh âm cung kính. Nhìn lại, đúng là trung niên nhân xuất hiện tại cửa không gian truyền tống lúc ấy. Người này cung kính, có chút khom người hành lễ với mình.

Lâm Dịch cười nhạt một tiếng, sau đó nói:



- Môn chủ Y n không cần đa lễ, còn có rất nhiều chuyện cần phiền toái môn chủ Y n đây này.



Y n kia nghe vậy ngẩng đầu, cung kính nói:





- Có khả năng giúp đỡ cho đại nhân, là vinh hạnh của Y n.



Nói xong, khẽ ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Dịch. Nhưng trong lòng hắn, lại khiếp sợ không thôi. Trên người gã thiếu niên trước mặt này tự nhiên phát ra khí thế lạnh nhạt như thế, nhưng so với Thư Bác còn cường hãn hơn! Nghe đồn, cường giả thánh giai cũng có mạnh có yếu. Xem khí thế người trước mặt này, hiển nhiên bên trong các cường giả thánh giai, cũng có thể là cường giả a?



- Đại nhân, mời.



Miễn cưỡng ngăn chặn khiếp sợ trong lòng, Y n càng thêm cung kính. Tuy rằng hắn là Môn chủ Vũ Môn, nhưng đối mặt với cường giả như vậy, khiến đối phương mất hứng một cái, có lẽ liền ra tay giết chết mình. Mặc dù là đế quốc, cũng tuyệt đối không vì một Vũ Môn môn chủ chết, mà tùy ý đi tìm cường giả thánh giai gây phiền toái.

Lâm Dịch nhẹ gật đầu, đi theo sau lưng Y n ra khỏi ám các.

Bên ngoài ám các là một gian phòng rất lớn. Gian phòng bày đặt vô cùng đơn giản, một cái bàn làm việc, một cái giá sách lớn, vài cái ghế dựa...Xem ra đây là phòng làm việc của hắn.



- Đại nhân còn chưa dùng cơm a? Y n sẽ đi an bài.



Y n cung kính hỏi, nói xong tỏ vẻ muốn đi an bài.

Nhưng Lâm Dịch lại cười, ngăn cản nói:



- Không cần, bất quá ta cũng thật sự có một vấn đề muốn hỏi Y n môn chủ một chút.



Y n nghe vậy cũng không kiền trì, cung kính trả lời:



- Đại nhân, mời nói.



- Ngươi cũng biết bên trong hành tỉnh Y La có một địa phương tên là huyện Phượng Y, tại vị trí nào?



Lâm Dịch trực tiếp hỏi.



- Huyện Phượng Y?



Y n ngẩn người, nhíu mày suy nghĩ thật lâu, sau đó nói:



- Thỉnh đại nhân tha thứ, Y n chưa từng nghe nói qua.



Lâm Dịch nhẹ gật đầu. Trên thực tế hắn cũng sớm đã chuẩn bị tâm lý, chỉ là nghe nói muốn tìm một thị trấn nho nhỏ trong một hành tỉnh lớn như vậy, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Lập tức nhẹ gật đầu với Y n, nói:



- Đã như vậy, ta liền không quầy môn chủ Y n nữa.



- Đại nhân không cần dùng qua món gì rồi mới rời đi sao? Để Y n làm chủ tốt một phen a.



- Ha ha, cám ơn, không cần.



Lâm Dịch cười từ chối. Y n cũng không hề kiên trì, đi ra đại môn, thân hình Lâm Dịch trực tiếp nhoáng một cái, biến mất ngay tại chỗ.

Nhưng Y n lại sợ ngây người, thật lâu sau lại cảm thấy có chút may mắn. Biểu hiện của mình khá tốt, cũng không đến mức khiến người chán ghét.

Hành tỉnh Y La, một trong những hành tỉnh phía bắc Đế quốc. Trong vòng một năm, phần lớn thời gian đều bị một tầng tuyết trắng như mây bao trùm. Hôm nay lại là tháng mười, càng làm cho toàn bộ hành tình Y La như bao trùm trong màu trắng bạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook