Chương 518
Vũ Thần Vũ
28/04/2018
Lâm Dịch lại chậm rãi quăng ánh mắt về phía Khắc Lôi Tư đã dần dần khôi
phục thanh minh, minh bạch tất cả mọi chuyện xảy ra trước kia. Khi ánh
mắt Lâm Dịch nhìn về phía mình, Khắc Lôi Tư gần đây tự nhận hung hãn
không sợ chết, sau khi trải qua một phen sát vai với tử thần, không tự
chủ được từ đáy lòng toát ra một tia hàn ý. Thủ đoạn của đối phương độc
ác, xa xa vượt quá tưởng tượng của mình. Với tư cách một gã cường giả
Trung tinh vị hạ giai, ở trước mặt đối phương lại yếu ớt như trẻ sơ
sinh, không có chút năng lực chống cự nào cả.
Thân thể Khắc Lôi Tư không tự chủ được run rẩy rất nhỏ một chút, nhưng lập tức lại quật cường muốn ánh mắt của mình không không lộ ra sợ hãi đối mắt với coi người từ trước tới nay vẫn y nguyên trong trẻo lạnh lùng của Lâm Dịch.
- Ta tin tưởng ngươi là một người thông minh, ngươi nên hiểu phải lựa chọn như thế nào.
Lâm Dịch lạnh nhạt mà chậm chạp nói.
Trong nội tâm Khắc Lôi Tư lập tức run rẩy thoáng một chút. Nhớ lại đến lực lượng từ bốn phương tám hướng, cường đại đến không thể nào chống cự vừa rồi, lời nói cứng rắn đến miệng, lại sinh sinh nuốt vào. Vô ý thức nuốt từng ngụm nước bọt. Nhưng lại không biết trả lời như thế nào.
- Khắc Lôi Tư, không nên bị hắn hù! Không phải là chết sao? Có cái gì phải sợ? Huống hồ, lời hứa của hắn ngươi cho rằng sẽ thực hiện sao?
Thấy Lâm Dịch chuyển phương hướng đột phá đến trên người Khắc Lôi Tư, nàng kia lập tức lớn tiếng hô lên. Trên mặt Khắc Lôi Tư, cũng không khỏi hiện lên một vòng do dự.
Lâm Dịch nhàn nhạt quét mắt liếc nàng kia, khẽ nhíu mày nói:
- Ta nghĩ ta đã có nói qua, ta không có ý tổn thương các ngươi, nhưng hi vọng các ngươi đừng nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta.
- Hừ, không có ý tổn thương chúng ta? Lời vậy mà ngươi cũng nói được...
Nữ tử vẫn không nói gì, thanh âm Khắc Lôi Tư ở một bên, lại đã cắt đứt nàng.
- Chúng ta có thể mang ngươi tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp.
Nàng kia lập tức quay đầu lại nhìn về phía Khắc Lôi Tư, không dám tin hô:
- Khắc Lôi Tư! Ngươi!...
Nhưng Khắc Lôi Tư lại không chút để ý đến ánh mắt không dám tin của nàng, mà nhìnLâm Dịch nói:
- Nhưng ta cần một chứng minh. Ngươi làm sao chứng minh được sau khi ngươi tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp, sẽ không giết chêt chúng ta? Nếu như không cách nào chứng minh, ta cũng không có cách nào đáp ứng ngươi được.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức chậm rãi lắc đầu nói:
- Ta không cách nào chứng minh. Nhưng ta cho rằng các ngươi hiện giờ không có tư cách gì đàm luận cam đoan gì với ta cả. Nếu như các ngươi không đáp ứng, ta sẽ giết chết các ngươi ngay lập tức, sau đó lại ở chỗ này chờ người đi ngang qua, để cho bọn hắn dẫn ta tiến vào. Ta nghĩ, ở trong đó, vẫn có người thông minh.
Lời này của Lâm Dịch cũng không mang theo chút hỏa khí nào, nhưng Khắc Lôi Tư và nử tử kia cũng cảm nhận được lành lành chi ý từ trong giọng nói lạnh nhạt này. Đã có giáo huấn vừa rồi, bọn hắn đều rất tin tưởng, nam nhân thần bí ở đối diện này, tuyệt đối là cái loại người nói được làm được. Giết hai người bọn họ, thật sự không cần hao phí thời gian và tinh lực gì cả.
Biểu lộ của hai người, đều trở nên có chút khó coi.
- Hiện giờ có hai con đường cho các ngươi lựa chọn. Thứ nhất, tin tưởng ta. Dẫn ta tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp, sau đó ta sẽ thả các ngươi rời đi, các ngươi cứ tiếp tục tánh mạng tiếp cận vô hạn của các ngươi. Thứ hai, không tin ta. Sau đó ta sẽ lập tức giết chết các ngươi, sau đó lại tiếp tục ở đây chờ đợi. Chờ đợi nhóm người thứ hai bay qua, lại để cho bọn hắn dẫn ta tiến vào. Ta tin tưởng các ngươi đều là người thông minh, cũng hi vọng các ngươi có thể làm ra lựa chọn chính xác. Như vậy, hiện giờ, bắt đầu lựa chọn đi.
Lâm Dịch lạnh nhạt nói. Nhưng mà lời này, lại khiến trái tim hai người Khắc Lôi Tư đột nhiên đập nhanh hơn.
Lâm Dịch im im lặng lặng lơ lửng trên không trung chờ đợi. Nơi này là tuy rằng là không trung, nhưng khoảng cách các kiến trúc ở đây cái nào cũng cách vài chục km, căn bản không cần lo lắng bị đối phương phát hiện. Nếu như thật sự có người nào muốn chết đi qua đây vào lúc này, lấy cảm giác của Lâm Dịch, cũng có thể làm ra biện pháp tương ứng. Cho nên, Lâm Dịch cũng không lo lắng.
Im im lặng lặng chờ đợi thật lâu, sau đó trên mặt Khắc Lôi Tư và nữ tử vẫn là nét do dự.
Lâm Dịch nhàn nhạt quét mắt liếc bọn hắn, lập tức nhẹ nhàng chậm chạp nói:
- Xem ra các ngươi đều lựa chọn con đường thứ hai rồi. Ta chỉ có thể nói...Ta rất thất vọng.
Nói xong, thân thể nữ tử và Khắc Lôi Tư, cũng lúc đó cảm giác như bị xiết chặt! Bất quá lập tức, một cổ lực lượng mạnh đến mức hoàn toàn không thể chống cự từ trong màng nước chung quanh đè ép về phía thân thể hai người.
Loại cảm giác này, lập tức xúc động đến thần kinh Khắc Lôi Tư. Cái loại cảm giác bị sinh sinh chậm chạp đè ép thành bánh thịt này bản thân hắn từng nhận thức qua. Hắn thề, hắn tuyệt đối sẽ không nguyện ý nếm thử lần thứ hai.
- Ta đáp ứng ngươi!
Khắc Lôi Tư lập tức lớn tiếng hô lên.
Màng nước dừng co rút lại.
Lâm Dịch lạnh nhạt nhìn hắn một cái, lập tức nhẹ gật đầu:
- Ta thích người thông minh.
Mà sắc mặt Khắc Lôi Tư, đã sớm sợ hãi một mảnh tái nhợt.
Quang mang tinh lam sắc chậm rãi co rút lại, sau một lát, chỉ còn lại phạm vi chừng 6 7m, bao phủ ba người ở bên trong. Sắc mặt nàng kia và Khắc Lôi Tư đều một mảnh tái nhợt, nào còn vẻ thong dong bình tĩnh khi mới đi ra từ tháp cao nữa?
Lâm Dịch lại lần nữa liếc nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Nhắc lại các ngươi một câu. Nếu như các ngươi muốn vào lúc tiến vào tháp cao tiết lộ thân phận của ta hoặc làm ra cử động gì khác, ta nghĩ là các ngươi nên bỏ ý định này đi. Bởi vì việc này sẽ tạo thành nguy hiểm tánh mạng đối với chính các ngươi cùng với tộc nhân của các ngươi cấu. Lặp lại một lần nữa, ta không có ý tổn thương các ngươi, ta chỉ muốn đi vào trong kia thôi.
Lời của Lâm Dịch lại khiến thân thể hai người không khỏi nhẹ run lên một cái, nhưng đều sắc mặt tái nhợt mà trầm mặc, không nói gì.
Lâm Dịch lại lần nữa lạnh nhạt liếc nhìn bọn hắn. Lập dưới sự di động của khu vực lĩnh vực, ba người đồng thời khi về phía khu kiến trúc kia. Khi đến gần khu kiến trúc chừng 5 6 km. Khi mơ hồ có thể có thể nhìn thấy những kiến trúc trắng noãn kia, Lâm Dịch từ không trung đáp xuống mặt đất.
Ba người đồng thời đáp xuống đất. Lúc này sắc mặt nữ tử và Khắc Lôi Tư tuy rằng đã khôi phục chút huyết sắc, nhưng trong đôi mắt vẫn mang theo một tia sợ hãi.
Lâm Dịch liếc nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Các ngươi tốt nhất là thu thập tâm tình mình lại một chút đi. Các ngươi không cần phải sinh ra cảm xúc sợ hãi gì đối với ta cả. Cũng như trước kia ta đã nói, ta không có ý tổn thương các ngươi.
Thân thể Khắc Lôi Tư không tự chủ được run rẩy rất nhỏ một chút, nhưng lập tức lại quật cường muốn ánh mắt của mình không không lộ ra sợ hãi đối mắt với coi người từ trước tới nay vẫn y nguyên trong trẻo lạnh lùng của Lâm Dịch.
- Ta tin tưởng ngươi là một người thông minh, ngươi nên hiểu phải lựa chọn như thế nào.
Lâm Dịch lạnh nhạt mà chậm chạp nói.
Trong nội tâm Khắc Lôi Tư lập tức run rẩy thoáng một chút. Nhớ lại đến lực lượng từ bốn phương tám hướng, cường đại đến không thể nào chống cự vừa rồi, lời nói cứng rắn đến miệng, lại sinh sinh nuốt vào. Vô ý thức nuốt từng ngụm nước bọt. Nhưng lại không biết trả lời như thế nào.
- Khắc Lôi Tư, không nên bị hắn hù! Không phải là chết sao? Có cái gì phải sợ? Huống hồ, lời hứa của hắn ngươi cho rằng sẽ thực hiện sao?
Thấy Lâm Dịch chuyển phương hướng đột phá đến trên người Khắc Lôi Tư, nàng kia lập tức lớn tiếng hô lên. Trên mặt Khắc Lôi Tư, cũng không khỏi hiện lên một vòng do dự.
Lâm Dịch nhàn nhạt quét mắt liếc nàng kia, khẽ nhíu mày nói:
- Ta nghĩ ta đã có nói qua, ta không có ý tổn thương các ngươi, nhưng hi vọng các ngươi đừng nên khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta.
- Hừ, không có ý tổn thương chúng ta? Lời vậy mà ngươi cũng nói được...
Nữ tử vẫn không nói gì, thanh âm Khắc Lôi Tư ở một bên, lại đã cắt đứt nàng.
- Chúng ta có thể mang ngươi tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp.
Nàng kia lập tức quay đầu lại nhìn về phía Khắc Lôi Tư, không dám tin hô:
- Khắc Lôi Tư! Ngươi!...
Nhưng Khắc Lôi Tư lại không chút để ý đến ánh mắt không dám tin của nàng, mà nhìnLâm Dịch nói:
- Nhưng ta cần một chứng minh. Ngươi làm sao chứng minh được sau khi ngươi tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp, sẽ không giết chêt chúng ta? Nếu như không cách nào chứng minh, ta cũng không có cách nào đáp ứng ngươi được.
Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn hắn một cái, lập tức chậm rãi lắc đầu nói:
- Ta không cách nào chứng minh. Nhưng ta cho rằng các ngươi hiện giờ không có tư cách gì đàm luận cam đoan gì với ta cả. Nếu như các ngươi không đáp ứng, ta sẽ giết chết các ngươi ngay lập tức, sau đó lại ở chỗ này chờ người đi ngang qua, để cho bọn hắn dẫn ta tiến vào. Ta nghĩ, ở trong đó, vẫn có người thông minh.
Lời này của Lâm Dịch cũng không mang theo chút hỏa khí nào, nhưng Khắc Lôi Tư và nử tử kia cũng cảm nhận được lành lành chi ý từ trong giọng nói lạnh nhạt này. Đã có giáo huấn vừa rồi, bọn hắn đều rất tin tưởng, nam nhân thần bí ở đối diện này, tuyệt đối là cái loại người nói được làm được. Giết hai người bọn họ, thật sự không cần hao phí thời gian và tinh lực gì cả.
Biểu lộ của hai người, đều trở nên có chút khó coi.
- Hiện giờ có hai con đường cho các ngươi lựa chọn. Thứ nhất, tin tưởng ta. Dẫn ta tiến vào Bổn Nguyên Chi Tháp, sau đó ta sẽ thả các ngươi rời đi, các ngươi cứ tiếp tục tánh mạng tiếp cận vô hạn của các ngươi. Thứ hai, không tin ta. Sau đó ta sẽ lập tức giết chết các ngươi, sau đó lại tiếp tục ở đây chờ đợi. Chờ đợi nhóm người thứ hai bay qua, lại để cho bọn hắn dẫn ta tiến vào. Ta tin tưởng các ngươi đều là người thông minh, cũng hi vọng các ngươi có thể làm ra lựa chọn chính xác. Như vậy, hiện giờ, bắt đầu lựa chọn đi.
Lâm Dịch lạnh nhạt nói. Nhưng mà lời này, lại khiến trái tim hai người Khắc Lôi Tư đột nhiên đập nhanh hơn.
Lâm Dịch im im lặng lặng lơ lửng trên không trung chờ đợi. Nơi này là tuy rằng là không trung, nhưng khoảng cách các kiến trúc ở đây cái nào cũng cách vài chục km, căn bản không cần lo lắng bị đối phương phát hiện. Nếu như thật sự có người nào muốn chết đi qua đây vào lúc này, lấy cảm giác của Lâm Dịch, cũng có thể làm ra biện pháp tương ứng. Cho nên, Lâm Dịch cũng không lo lắng.
Im im lặng lặng chờ đợi thật lâu, sau đó trên mặt Khắc Lôi Tư và nữ tử vẫn là nét do dự.
Lâm Dịch nhàn nhạt quét mắt liếc bọn hắn, lập tức nhẹ nhàng chậm chạp nói:
- Xem ra các ngươi đều lựa chọn con đường thứ hai rồi. Ta chỉ có thể nói...Ta rất thất vọng.
Nói xong, thân thể nữ tử và Khắc Lôi Tư, cũng lúc đó cảm giác như bị xiết chặt! Bất quá lập tức, một cổ lực lượng mạnh đến mức hoàn toàn không thể chống cự từ trong màng nước chung quanh đè ép về phía thân thể hai người.
Loại cảm giác này, lập tức xúc động đến thần kinh Khắc Lôi Tư. Cái loại cảm giác bị sinh sinh chậm chạp đè ép thành bánh thịt này bản thân hắn từng nhận thức qua. Hắn thề, hắn tuyệt đối sẽ không nguyện ý nếm thử lần thứ hai.
- Ta đáp ứng ngươi!
Khắc Lôi Tư lập tức lớn tiếng hô lên.
Màng nước dừng co rút lại.
Lâm Dịch lạnh nhạt nhìn hắn một cái, lập tức nhẹ gật đầu:
- Ta thích người thông minh.
Mà sắc mặt Khắc Lôi Tư, đã sớm sợ hãi một mảnh tái nhợt.
Quang mang tinh lam sắc chậm rãi co rút lại, sau một lát, chỉ còn lại phạm vi chừng 6 7m, bao phủ ba người ở bên trong. Sắc mặt nàng kia và Khắc Lôi Tư đều một mảnh tái nhợt, nào còn vẻ thong dong bình tĩnh khi mới đi ra từ tháp cao nữa?
Lâm Dịch lại lần nữa liếc nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Nhắc lại các ngươi một câu. Nếu như các ngươi muốn vào lúc tiến vào tháp cao tiết lộ thân phận của ta hoặc làm ra cử động gì khác, ta nghĩ là các ngươi nên bỏ ý định này đi. Bởi vì việc này sẽ tạo thành nguy hiểm tánh mạng đối với chính các ngươi cùng với tộc nhân của các ngươi cấu. Lặp lại một lần nữa, ta không có ý tổn thương các ngươi, ta chỉ muốn đi vào trong kia thôi.
Lời của Lâm Dịch lại khiến thân thể hai người không khỏi nhẹ run lên một cái, nhưng đều sắc mặt tái nhợt mà trầm mặc, không nói gì.
Lâm Dịch lại lần nữa lạnh nhạt liếc nhìn bọn hắn. Lập dưới sự di động của khu vực lĩnh vực, ba người đồng thời khi về phía khu kiến trúc kia. Khi đến gần khu kiến trúc chừng 5 6 km. Khi mơ hồ có thể có thể nhìn thấy những kiến trúc trắng noãn kia, Lâm Dịch từ không trung đáp xuống mặt đất.
Ba người đồng thời đáp xuống đất. Lúc này sắc mặt nữ tử và Khắc Lôi Tư tuy rằng đã khôi phục chút huyết sắc, nhưng trong đôi mắt vẫn mang theo một tia sợ hãi.
Lâm Dịch liếc nhìn bọn hắn, chậm rãi nói:
- Các ngươi tốt nhất là thu thập tâm tình mình lại một chút đi. Các ngươi không cần phải sinh ra cảm xúc sợ hãi gì đối với ta cả. Cũng như trước kia ta đã nói, ta không có ý tổn thương các ngươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.