Chương 584
Vũ Thần Vũ
28/04/2018
- Đại trưởng lão, hơn hai mươi năm qua, khoảng cách Cực Trú Hàn Viên mở ra chưa đủ năm mươi năm, nhưng vật đó còn chưa tới tay, làm sao bây giờ?
Thanh niên âm nhu mà tuấn mỹ đang biểu lộ ra thần sắc âm trầm không hợp với gương mặt của hắn, trầm giọng hỏi. Ở bên cạnh hắn, là một gã trung niên nhân ngồi ngây ngắn, người này thân cao hơn hai mét, cực kỳ khôi ngô, gương mặt hình chữ quốc kiên cường, lộ ra khí thế uy nghiêm, khí thế này chỉ có những người ngồi ở địa vị cao lâu ngày mới có thể bồi dưỡng mà thành, làm cho người ta không dám nhìn gần.
Ngồi ở bên cạnh trung niên nhân, là một nữ tử tuyệt mỹ nhưng lãnh diễm tới cực điểm, nàng có mái tóc dài màu hỏa hồng, mềm mại phủ sau ót, một đôi tay thon dài tuyệt mỹ nâng chén trà lên uống một ngụm, chén trà vẫn còn bốc khói nghi ngút, nhưng nữ tử này không thèm để ý tới, trên gương mặt lạnh như băng xuất hiện nét tán thưởng khó có được, tâm của nàng cũng không phải ở đây, hình như đang suy nghĩ cái gì đó.
Sau khi trung niên nhân nghe được lời này của thanh niên âm nhu, thần sắc cũng âm trầm xuống, hừ lạnh nói:
- Tên Lâm Cường và Lâm Dịch đều cực kỳ giảo hoạt, những năm này căn bản không nắm giữa một chút hành tung của bọn chúng, đại lục to lớn như thế, muốn tìm được bọn chúng nào phải dễ dàng? Thế lực bên ngoài của tổ chức, hiện giờ đang chia nhau tìm kiếm tung tích của Lâm Cường và Lâm Dịch, nhưng hai mươi năm nay không có chút tin tức nào, còn có thể làm sao?
Nói tới câu cuối cùng, lại có một tia nộ khí, đương nhiên là nhớ tới cảnh Lâm Cường, Lâm Dịch ở trước mắt của bọn họ cứu người, nhớ mãi không quên, đã trôi qua nhiều năm như thế, có lúc nào hắn không quên đâu?
Thanh nhiên âm nhu nghe vậy nhíu mày, lập tức nói ra:
- Chẳng lẽ cứ như vậy mà bỏ qua? Cực Trú Hàn Viên sắp mở ra, Thủy Ngưng phản bội mà đi, vật này không lấy tới tay...Đợi đến lúc hàn viên mở ra chính thức...Chẳng lẽ cứ như vậy trơ mắt nhìn người Cổ Thuật và Cổ Văn đi tranh đoạt vài danh ngạch kia?
- Đương nhiên không thể cứ như vậy được!
Trung niên nhân nghe xong hừ lạnh, trong mắt lóe ra hàn mang, nói:
- Vài danh ngạch kia Cổ Năng chúng ta nhất định phải có! Hừ, ta đã liên hệ Thiên Sát, dùng mạng lưới tính báo của bọn họ, có lẽ rất nhanh sẽ tìm được bọn chúng.
- Thiên Sát?
Thanh niên âm nhu có chút nhíu mày, nói:
- Hình như đây là thế lực phản đồ của các truyền thừa trước kia mà?
Trung niên nhân gật đầu, nhìn về phía thanh niên âm nhu, nói:
- Không nên xem thường những tên này, những năm gần đây, tuy tam đại truyền thừa có dây mơ rễ má với thế lực khắp nơi trên đại lục, nhưng cũng không có tinh lực chăm sóc, mặc dù có, nhưng cũng không lớn, mà thế lực phản đồ này, kiến tạo thế lực ở khắp nơi trên đại lục, khách quan mà nói, tình báo của bọn họ chuẩn xác hơn chúng ta đấy.
Thanh niên âm nhu nghe vậy liền nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
Trung niên nhân suy nghĩ một chút, nói:
- Chuyện này trước tiên không cần lo, thời gian Cực Trú Hàn Viên mở ra đã tiến vào thời gian đếm ngược, ngươi nên đi tu hành đi, để cho Mộc Thanh, Vân Loan tiếp quản công việc, tu hành thời gian dài như thế, mấy món đồ đạt được trong Cực Trú Hàn Viên lần trước, có lẽ đã hoàn toàn nắm giữ. Chuyện này, cứ giao cho bọn họ xử lý.
Trong lòng thanh niên âm nhu xiết chặt, có chút không cam lòng, nói:
- Không được, tên Lâm Dịch kia ta phải tự tay giết hắn! Các ngươi cứ tìm, sau khi có tin tức, ta sẽ tự mình ra tay.
Ánh mắt của trung niên nhân lạnh lẽo, nhìn về phía thanh niên âm nhu, lạnh lùng nói:
- Ta thật sự không rõ, ngươi làm vậy là có ý gì? Ta biết rõ ngươi muốn đạt được Sinh Linh Quả, nhưng nguy hiểm trong Cực Trú Hàn Viên không cần ta nói ngươi cũng biết chứ? Tuy ngươi có thứ thần khí hộ thể, nhưng ta hi vọng ngươi trong khoảng thời gian này, thành thành thật thật tu hành thì hơn, miễn cho tới lúc đó bị chết!
- Ngươi, ngươi biết?
Thanh niên âm nhu nghe vậy liền chấn động, thốt ra, nhưng nhớ tới cái gì đó, quay đầu nhìn về phía nữ tử lãnh diễm, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hãi.
- Khó, chẳng lẽ...
- Đúng vậy, đứng như ngươi suy nghĩ, năm đó Khoa Lâm Na có được Sinh Linh Quả, cho nên mục đích của ngươi chúng ta biết rõ.
Không đợi thanh niên âm như nói xong, trung niên nhân đã mở miệng chen ngang lời của hắn.
Sắc mặt của thanh niên âm nhu không ngừng biến ảo, cuối cùng có chút không cam lòng cúi đầu, nói:
- Ta đi đây.
Nói xong, cũng không đợi trung niên nhân nói cái gì thêm, đứng dậy đi ra ngoài, sau khi thấy thanh niên âm nhu rời đi trong chốc lát, trên mặt của trung niên nhân xuất hiện nụ cười lạnh, đây là một nụ cười trào phúng.
- Nhìn bộ dáng của Lâm Dịch, có lẽ chưa hiểu hết trình độ trân quý của Sinh Linh Quả, nếu quả thật cho ngươi khôi phục thân thể, làm sao để cho người ta đuổi chạy như vịt chứ? Hừ, người như Mộc Nhu, cũng vọng tưởng đạt được Sinh Linh Quả?
Trung niên nhân cười lạnh nói.
Nữ tử lãnh diễm ở bên cạnh hắn hình như cảm nhận được cái gì đó, quay đầu lại liếc nhìn hắn, mở miệng nói:
- Ngươi đã tìm được nơi hạ lạc của bọn chúng chưa?
Trung niên nhân nghe xong quay đầu nhìn về phía nữ tử lãnh diễm, lộ ra nụ cười khẽ, nói:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.