Chương 591
Vũ Thần Vũ
30/04/2018
Đương nhiên Lâm Dịch cũng không có nói cho hắn nghe chuyện ân oán với Cổ Năng, lập tức cười nửa thật nửa giả qua loa, cũng tính là chủ khách hân hoan.
Sau khi trò chuyện hơn mười phút, ngoài cửa đã có một âm thanh truyền vào:
- Đại trưởng lão, tiểu thư đến rồi.
Trong lòng Lâm Dịch nhảy dựng lên, mà Thủy Linh Lung ở bên cạnh hắn cũng khẩn trương, quay đầu nhìn ra cửa lớn, chỉ thấy tên đệ tử ngoài cửa hô lên xong, liền lui ra ngoài, sau đó, một thân ảnh nhỏ nhắn, từ ngoài đại sảnh đi tới, Thủy Linh Lung giữ chặt tay của Lâm Dịch, vô cùng hồi hộp.
- Đại trưởng lão, ngài cho gọi Mộng nhi...
Người đến chính là Thư Mộng, nàng tiến vào đại sảnh đã mở miệng hỏi, nhưng chỉ nói được một nửa, lại phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình, nàng cũng nghi hoặc nhìn qua bốn phía, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung, lập tức lọt vào trong tầm mắt của nàng, lời nói trong miệng, cũng dừng lại.
Lâm Dịch nhìn về phía Thư Mộng, nàng vẫn xinh đẹp như năm xưa, chỉ là ở lông mi, đã nhiều hơn vài phần thành thục, nhưng không có làm giảm phong thái của nàng, ngược lại càng thêm động lòng người.
Hít sâu một hơi, biết rõ cuối cùng vẫn phải tới thời điểm này, liền đứng dậy, kêu:
- Mộng nhi.
Thân hình Thư Mộng run lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào mặt của Lâm Dịch. Lập tức, hai mắt đã hồng lên.
Trưởng lão chung quanh vừa thấy cảnh này, lập tức thức thời nhao nhao rời đi, thậm chí Thư Nhiên, Thư Bác nhìn về phía Lam Dịch đầy thâm ý, nhìn nhau xem xét, sau đó cũng rời khỏi đại sảnh, chỉ một lát sau, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người.
Nhìn thấy con mắt của Thư Mộng hồng lên, Lâm Dịch than nhẹ một tiếng, buông tay Thủy Linh Lung ra, đi về phía Thư Mộng, Thư Mộng cứ thế, sững sờ nhìn Lâm Dịch đi đến bên cạnh nàng, sau đó mới hô một tiếng:
- Mộng nhi!
Thủy Linh Lung ở sau lưng của Lâm Dịch không tiến lên, trên mặt tràn đầy thần sắc do dự, nhưng sau khi do dự một lúc, quyết định đi tới bên cạnh Thư Mộng, cũng gọi một tiếng:
- Mộng nhi.
Con mắt đỏ hồng của Thư Mộng chuyển dời khỏi Lâm Dịch, nhìn về phía Thủy Linh Lung, nhất thời im lặng lại.
Lâm Dịch nhíu mày, biết rõ chuyện này chắc chắn không dễ dàng gì, nhưng không ngờ tới, phản ứng của Thư Mộng cũng như vậy, làm hắn nghẹn một bụng, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng nói thế nào, hắn yêu Thư Mộng, nhưng hắn cũng không thể rời khỏi Thủy Linh Lung, nên nói thế nào để thuyết phục Thư Mộng đây? Lâm Dịch buồn rầu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Thủy Linh Lung than nhẹ một tiếng, quay đầu nói với Lâm Dịch, nói khẽ:
- Lâm Dịch, ngươi đi ra ngoài trước đi? Để cho ta và Mộng nhi nói vài câu.
Lâm Dịch nghe vậy liền sững sờ một chút, nhưng sau đó lại gật đầu, liếc nhìn Thư Mộng, lúc này mới đi ra ngoài, trên đại sảnh, chỉ còn lại có Thủy Linh Lung và Thư Mộng...
Ra khỏi đại sảnh, Lâm Dịch cũng than nhẹ một tiếng, nhìn qua hai bên một chút, đại bộ phận trưởng lão đã tán đi, nhưng Thư Bác và một ít trưởng lão vẫn ở bên ngoài, thấy Lâm Dịch đi ra, những trưởng lão này đều nở nụ cười như ngầm hiểu, làm cho Lâm Dịch dở khóc dở cười, nhưng vào lúc này, âm thanh của Thư Nhiên vang lên:
- Lâm tiểu hữu.
Lâm Dịch quay đầu lại, lập tức lộ ra một nụ cười khổ:
- Đại trưởng lão...
Thư Nhiên cười gật đầu nói:
- Không cần nhiều lời,Ta biết rõ, đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, huống chi chỉ có hai? Đây là chuyện của hậu bối các ngươi, ta không hỏi đến.
Lâm Dịch lập tức buông lỏng một hơi, cảm kích cười với Thư Nhiên.
Sau đó, đứng đợi ở bên ngoài.
Khá tốt, nói chuyện phiếm với Thư Bác, Thư Nhiên, thời gian trôi qua rất nhanh, ước chừng ba bốn canh giờ, phòng bếp đã chuẩn bị tốt thức ăn, trong đại sảnh, lúc này mới mở ra. Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thủy Linh Lung ôm eo của Thư Mộng, đi tới, mặc dù không có nở nụ cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Dịch, đã có tình ý.
Chuyện này đương nhiên làm Lâm Dịch vui mừng, chạy lên phía trước, Thư Mộng thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch lập tức mặt dày mày dạn dính vào, một câu là Mộng nhi, hai câu là Mộng nhi, cuối cùng da mặt của Thư Mộng quá mỏng, lỗ tai đã đỏ hồng lên, lúc này mới nổi giận nói:
- Được rồi! Buồn nôn muốn chết!
Nhưng Lâm Dịch rất cẩn thận, nhìn thấy khóe mắt của Thư Mộng có một tia vui vẻ, làm cho hắn vui vẻ không ít.
Sau đó, Thư Bác ra lệnh một tiếng, bắt đầu dự tiệc tối.
Tuy cường giả ngoài Tinh Vị Cảnh có ăn uống hay không đã không còn quan trọng, nhưng tiệc tối dùng để chiêu đãi khách nhân, đây là lễ tiết, đương nhiên Thư Bác không quên, huống hồ nhiều người như vậy, hào khí hài hòa ở cùng một chỗ vui chơi giải trí, cười cười nói nói, cũng là một chuyện tốt.
Mà ngồi ở giữa Lâm Dịch vụng trộm hỏi Thủy Linh Lung rốt cuộc là đã nói cái gì với Thư Mộng, làm cho nàng tiếp nhận, Thủy Linh Lung nói rằng, kỳ thật nàng chỉ đem chuyện năm đó giữa nàng và Lâm Dịch nói cho Thư Mộng nghe, sau đó lại đem chuyện một nhà Lâm Dịch gặp nguy hiểm nói ra, toàn bộ đều kể cho Thư Mộng.
Dù sao trong lòng của Thư Mộng vẫn yêu Lâm Dịch, trong nhất thời, khó mà tha thứ cho Lâm Dịch ngay được, nhưng cũng đã tiếp nhận Thủy Linh Lung, thời điểm ban đầu ở Ma Nguyên động quật, đã là hảo tỷ muội, có lời gì nói cũng dễ dàng hơn.
Đến tận đây, chuyện này trong lòng Lâm Dịch, rốt cục đã rơi xuống.
Nhưng lại được Thủy Linh Lung nhắc nhở, nhân dịp rèn sắp khi còn nóng, cầu hôn Thư Mộng, thời điểm đó sẽ được đối phương tha thứ, trên mặt Lâm Dịch đang tràn đầy hạnh phúc lập tức trầm xuống, cuối cùng là trầm mặc và lắc đầu, đương nhiên Thủy Linh Lung nghi hoặc và hỏi. Lâm Dịch mới ngẩng đầu nhìn Thủy Linh Lung, trịnh trọng nói:
- Vị trí của nàng và Thư Mộng trong lòng ta là ngang nhau, sức nặng cũng giống như vậy, ta sẽ không để cho các nàng không danh không phận mà đi theo ta, ta không chịu nổi để các nàng ủy khuất...Cho nên ta muốn kết hôn với các nàng cùng một lúc, muốn dùng phương thức phong quang nhất đón các nàng! Nhưng hiện tại không phải lúc...Cổ Năng, Cổ Thuật, Cổ Văn là ba thế lực lớn, đến nay vẫn đâm vào trong lòng của ta...Chuyện ba đại thế lực không bàn tới...Nhưng chuyện Cổ Năng không thể bỏ qua, ta sẽ dùng thời gian ngắn nhất có thể loại bỏ Cổ Năng, đến lúc đó, ta sẽ dùng phương thức phong quan nhất cưới các nàng về nhà.
Đến lúc này, rốt cuộc Lâm Dịch đã đem ý định trực chỉ tiêu diệt Cổ Năng nói ra, hôm nay, Cửu Chuyển Tử Kim Thân đã luyện tới đệ tứ trọng, cường độ thân thể, đã đạt tới Đại Tinh Vị Hạ Giai, có Huyền Băng Trảm trợ trận...Nhưng vẫn không đủ, đến cuối cùng là phóng xuất Thú Vân chi nguyên! Với cường độ thân thể hiện giờ, năng lượng phóng xuất ra đã mạnh hơn một ít, công kích giống như vậy, đủ để đánh ra một kích mang tính hủy diệt với Cổ Năng.
Mà Thủy Linh Lung nghe Lâm Dịch nói, trong đôi mắt tràn ngập cảm động...Không có nữ hài này không thích nam nhân của mình là một đại anh hùng, kể cả Thủy Linh Lung cũng thế. Nghe Lâm Dịch nói, Thủy Linh Lung cũng không nói thêm điều gì, chỉ yên lặng dùng bàn tay nhỏ bé của mình, cầm chặt tay của Lâm Dịch.
Sau khi trò chuyện hơn mười phút, ngoài cửa đã có một âm thanh truyền vào:
- Đại trưởng lão, tiểu thư đến rồi.
Trong lòng Lâm Dịch nhảy dựng lên, mà Thủy Linh Lung ở bên cạnh hắn cũng khẩn trương, quay đầu nhìn ra cửa lớn, chỉ thấy tên đệ tử ngoài cửa hô lên xong, liền lui ra ngoài, sau đó, một thân ảnh nhỏ nhắn, từ ngoài đại sảnh đi tới, Thủy Linh Lung giữ chặt tay của Lâm Dịch, vô cùng hồi hộp.
- Đại trưởng lão, ngài cho gọi Mộng nhi...
Người đến chính là Thư Mộng, nàng tiến vào đại sảnh đã mở miệng hỏi, nhưng chỉ nói được một nửa, lại phát hiện tất cả mọi người đang nhìn mình, nàng cũng nghi hoặc nhìn qua bốn phía, Lâm Dịch và Thủy Linh Lung, lập tức lọt vào trong tầm mắt của nàng, lời nói trong miệng, cũng dừng lại.
Lâm Dịch nhìn về phía Thư Mộng, nàng vẫn xinh đẹp như năm xưa, chỉ là ở lông mi, đã nhiều hơn vài phần thành thục, nhưng không có làm giảm phong thái của nàng, ngược lại càng thêm động lòng người.
Hít sâu một hơi, biết rõ cuối cùng vẫn phải tới thời điểm này, liền đứng dậy, kêu:
- Mộng nhi.
Thân hình Thư Mộng run lên, ánh mắt nhìn chăm chú vào mặt của Lâm Dịch. Lập tức, hai mắt đã hồng lên.
Trưởng lão chung quanh vừa thấy cảnh này, lập tức thức thời nhao nhao rời đi, thậm chí Thư Nhiên, Thư Bác nhìn về phía Lam Dịch đầy thâm ý, nhìn nhau xem xét, sau đó cũng rời khỏi đại sảnh, chỉ một lát sau, trong đại sảnh chỉ còn lại ba người.
Nhìn thấy con mắt của Thư Mộng hồng lên, Lâm Dịch than nhẹ một tiếng, buông tay Thủy Linh Lung ra, đi về phía Thư Mộng, Thư Mộng cứ thế, sững sờ nhìn Lâm Dịch đi đến bên cạnh nàng, sau đó mới hô một tiếng:
- Mộng nhi!
Thủy Linh Lung ở sau lưng của Lâm Dịch không tiến lên, trên mặt tràn đầy thần sắc do dự, nhưng sau khi do dự một lúc, quyết định đi tới bên cạnh Thư Mộng, cũng gọi một tiếng:
- Mộng nhi.
Con mắt đỏ hồng của Thư Mộng chuyển dời khỏi Lâm Dịch, nhìn về phía Thủy Linh Lung, nhất thời im lặng lại.
Lâm Dịch nhíu mày, biết rõ chuyện này chắc chắn không dễ dàng gì, nhưng không ngờ tới, phản ứng của Thư Mộng cũng như vậy, làm hắn nghẹn một bụng, nhưng lại không biết nên bắt đầu từ đâu, nhưng nói thế nào, hắn yêu Thư Mộng, nhưng hắn cũng không thể rời khỏi Thủy Linh Lung, nên nói thế nào để thuyết phục Thư Mộng đây? Lâm Dịch buồn rầu. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
Thủy Linh Lung than nhẹ một tiếng, quay đầu nói với Lâm Dịch, nói khẽ:
- Lâm Dịch, ngươi đi ra ngoài trước đi? Để cho ta và Mộng nhi nói vài câu.
Lâm Dịch nghe vậy liền sững sờ một chút, nhưng sau đó lại gật đầu, liếc nhìn Thư Mộng, lúc này mới đi ra ngoài, trên đại sảnh, chỉ còn lại có Thủy Linh Lung và Thư Mộng...
Ra khỏi đại sảnh, Lâm Dịch cũng than nhẹ một tiếng, nhìn qua hai bên một chút, đại bộ phận trưởng lão đã tán đi, nhưng Thư Bác và một ít trưởng lão vẫn ở bên ngoài, thấy Lâm Dịch đi ra, những trưởng lão này đều nở nụ cười như ngầm hiểu, làm cho Lâm Dịch dở khóc dở cười, nhưng vào lúc này, âm thanh của Thư Nhiên vang lên:
- Lâm tiểu hữu.
Lâm Dịch quay đầu lại, lập tức lộ ra một nụ cười khổ:
- Đại trưởng lão...
Thư Nhiên cười gật đầu nói:
- Không cần nhiều lời,Ta biết rõ, đại trượng phu ba vợ bốn nàng hầu là chuyện bình thường, huống chi chỉ có hai? Đây là chuyện của hậu bối các ngươi, ta không hỏi đến.
Lâm Dịch lập tức buông lỏng một hơi, cảm kích cười với Thư Nhiên.
Sau đó, đứng đợi ở bên ngoài.
Khá tốt, nói chuyện phiếm với Thư Bác, Thư Nhiên, thời gian trôi qua rất nhanh, ước chừng ba bốn canh giờ, phòng bếp đã chuẩn bị tốt thức ăn, trong đại sảnh, lúc này mới mở ra. Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thủy Linh Lung ôm eo của Thư Mộng, đi tới, mặc dù không có nở nụ cười, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lâm Dịch, đã có tình ý.
Chuyện này đương nhiên làm Lâm Dịch vui mừng, chạy lên phía trước, Thư Mộng thấy vậy liền hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác, nhưng nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của Thủy Linh Lung, Lâm Dịch lập tức mặt dày mày dạn dính vào, một câu là Mộng nhi, hai câu là Mộng nhi, cuối cùng da mặt của Thư Mộng quá mỏng, lỗ tai đã đỏ hồng lên, lúc này mới nổi giận nói:
- Được rồi! Buồn nôn muốn chết!
Nhưng Lâm Dịch rất cẩn thận, nhìn thấy khóe mắt của Thư Mộng có một tia vui vẻ, làm cho hắn vui vẻ không ít.
Sau đó, Thư Bác ra lệnh một tiếng, bắt đầu dự tiệc tối.
Tuy cường giả ngoài Tinh Vị Cảnh có ăn uống hay không đã không còn quan trọng, nhưng tiệc tối dùng để chiêu đãi khách nhân, đây là lễ tiết, đương nhiên Thư Bác không quên, huống hồ nhiều người như vậy, hào khí hài hòa ở cùng một chỗ vui chơi giải trí, cười cười nói nói, cũng là một chuyện tốt.
Mà ngồi ở giữa Lâm Dịch vụng trộm hỏi Thủy Linh Lung rốt cuộc là đã nói cái gì với Thư Mộng, làm cho nàng tiếp nhận, Thủy Linh Lung nói rằng, kỳ thật nàng chỉ đem chuyện năm đó giữa nàng và Lâm Dịch nói cho Thư Mộng nghe, sau đó lại đem chuyện một nhà Lâm Dịch gặp nguy hiểm nói ra, toàn bộ đều kể cho Thư Mộng.
Dù sao trong lòng của Thư Mộng vẫn yêu Lâm Dịch, trong nhất thời, khó mà tha thứ cho Lâm Dịch ngay được, nhưng cũng đã tiếp nhận Thủy Linh Lung, thời điểm ban đầu ở Ma Nguyên động quật, đã là hảo tỷ muội, có lời gì nói cũng dễ dàng hơn.
Đến tận đây, chuyện này trong lòng Lâm Dịch, rốt cục đã rơi xuống.
Nhưng lại được Thủy Linh Lung nhắc nhở, nhân dịp rèn sắp khi còn nóng, cầu hôn Thư Mộng, thời điểm đó sẽ được đối phương tha thứ, trên mặt Lâm Dịch đang tràn đầy hạnh phúc lập tức trầm xuống, cuối cùng là trầm mặc và lắc đầu, đương nhiên Thủy Linh Lung nghi hoặc và hỏi. Lâm Dịch mới ngẩng đầu nhìn Thủy Linh Lung, trịnh trọng nói:
- Vị trí của nàng và Thư Mộng trong lòng ta là ngang nhau, sức nặng cũng giống như vậy, ta sẽ không để cho các nàng không danh không phận mà đi theo ta, ta không chịu nổi để các nàng ủy khuất...Cho nên ta muốn kết hôn với các nàng cùng một lúc, muốn dùng phương thức phong quang nhất đón các nàng! Nhưng hiện tại không phải lúc...Cổ Năng, Cổ Thuật, Cổ Văn là ba thế lực lớn, đến nay vẫn đâm vào trong lòng của ta...Chuyện ba đại thế lực không bàn tới...Nhưng chuyện Cổ Năng không thể bỏ qua, ta sẽ dùng thời gian ngắn nhất có thể loại bỏ Cổ Năng, đến lúc đó, ta sẽ dùng phương thức phong quan nhất cưới các nàng về nhà.
Đến lúc này, rốt cuộc Lâm Dịch đã đem ý định trực chỉ tiêu diệt Cổ Năng nói ra, hôm nay, Cửu Chuyển Tử Kim Thân đã luyện tới đệ tứ trọng, cường độ thân thể, đã đạt tới Đại Tinh Vị Hạ Giai, có Huyền Băng Trảm trợ trận...Nhưng vẫn không đủ, đến cuối cùng là phóng xuất Thú Vân chi nguyên! Với cường độ thân thể hiện giờ, năng lượng phóng xuất ra đã mạnh hơn một ít, công kích giống như vậy, đủ để đánh ra một kích mang tính hủy diệt với Cổ Năng.
Mà Thủy Linh Lung nghe Lâm Dịch nói, trong đôi mắt tràn ngập cảm động...Không có nữ hài này không thích nam nhân của mình là một đại anh hùng, kể cả Thủy Linh Lung cũng thế. Nghe Lâm Dịch nói, Thủy Linh Lung cũng không nói thêm điều gì, chỉ yên lặng dùng bàn tay nhỏ bé của mình, cầm chặt tay của Lâm Dịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.