Chương 606
Vũ Thần Vũ
30/04/2018
Ba người phối hợp hiển nhiên đã cực kỳ thành thạo. Chỉ thấy lão giả Bạch Tất thân hình bất động. Nhưng mà trên người lại sản sinh một loại ba
động kịch liệt. Trong lòng Lâm Dịch khẽ động, liền cảm ứng được đây là
tinh thần năng lượng ba động! Ánh mắt Lâm Dịch nhất thời lộ ra một tia
kinh hãi. Quả nhiên không ngoài sở liệu, lão giả này là một gã Tinh Thần Hệ Dị Năng Giả.
Chỉ thấy con mắt lão giả Bạch Tất đột nhiên sáng ngời. Đang nhìn hắn, Lâm Dịch chỉ cảm thấy đầu nhất thời ông một tiếng vang lên. Cư nhiên hôn mê, thiếu chút nữa mất đi ý thức. Bất quá loại trạng thái này cũng là trong nháy mắt liền khôi phục lại. Tinh thần lực cũng lộ ra biểu tình vô cùng kinh hãi.
Phải biết rằng, tinh thần lực của hắn cũng phi thường cường đại. Mà tinh thần công kích của Bạch Tất cho dù không phải nhằm vào mình, cư nhiên cũng để hắn thất thần ngắn như vậy? Đây là một loại năng lực cường đại cỡ nào?
Thảo nào Dị Năng Giả đối với Tinh Thần Hệ Dị Năng Giả đều có một loại tâm tình kinh khủng. Thực sự là quá đáng sợ.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch không khỏi quay đầu nhìn về phía độc xà ma thú kia. Nhưng khi thấy lại ngây người, không biết từ lúc nào, ma thú kia cư nhiên đã biến thành một cái tử thi!
- Lẽ nào ngay trong nháy mắt vừa rồi?
Lâm Dịch lúc này là thật kinh hãi, hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, nhớ lại tình huống lúc trước.
Tựa hồ khi con mắt của Bạch Tất tản mát ra tinh mang, ý thức của hắn rơi vào trạng thái hỗn độn, hắn đã thấy Bạch Linh tựa hồ là bay ra. Lẽ nào chính là trong nháy mắt đó sao?
Lâm Dịch hoàn toàn giật mình, mà Bạch Tiếu Thiên bên cạnh nhìn thấy biểu tình run sợ của hắn, cũng lộ ra mỉm cười, lập tức nói:
- Được rồi, đi lên trên xem nó thủ hộ vật gì đi! Tuy rằng Thứ Thần Khí ở một cửa cuối cùng cũng không giúp được gì, nhưng có thể có coi như cũng là một loại trợ lực mà!
Ba người Bạch Linh nghe vậy, gật đầu, liền hướng phái đỉnh núi bay tới. Chỉ có Lâm Dịch còn đang chìm trong tâm tình kinh hãi.
Bạch Tiếu Thiên thấy thế cười nói:
- Được rồi, đừng giật mình, tinh thần dị năng của Tất lão, cho dù là ta cũng không tránh được. Không cần quá mức kinh ngạc.
Lâm Dịch lấy lại tinh thần. Nhưng vẫn hít sâu một hơi, sau đó gật đầu. Nhưng mà trong lòng cũng dâng lên một cổ tâm tình không rõ. Chẳng bao lâu sau, hắn cho rằng bản thân đã đứng ở đỉnh của thế giới này. Không nghĩ tới chỉ là một gã tinh thần Dị Năng Giả, lại là có thể trong chớp mắt đem mình đánh chết. Hơn nữa ngay cả một chút dư địa để phản ứng cũng không có. Thật sự là châm biếm a!
Lâm Dịch cười khổ suy nghĩ, nhưng cũng thật không ngờ. Bạch Tất là người mạnh nhất trong tinh thần Dị Năng Giả, nổi danh đại lục! Thành danh nhiều năm hầu như không ai dám đơn giản đắc tội hắn. Dưới tinh thần dị năng của hắn, ngoại trừ mấy người cực mạnh có thể chống đỡ được ra, hầu hết đều không thể chống cự. Lâm Dịch ban đầu căn bản không có chuẩn bị sẵn sàng, nhưng cũng trong nháy mắt khôi phục lại, đã là tương đối đáng quý.
- Được rồi, đừng nghĩ nữa. Nghỉ ngơi một chút, chúng ta còn phải xuất phát.
Bạch Tiếu Thiên lại cắt đứt suy nghĩ của Lâm Dịch. Lâm Dịch trầm mặc gật đầu, đi theo phía sau Bạch Tiếu Thiên bay lên đỉnh núi.
- Đại nhân không có Thứ Thần Khí, chỉ có hai kiện Thánh khí.
Đợi đến Bạch Tiếu Thiên và Lâm Dịch từ không trung hạ xuống đỉnh núi, Bạch Linh đã đi tới, mở miệng bẩm báo với Bạch Tiếu Thiên. Ở trên tay hắn còn đang cầm hai món đồ vật.
Một kiện áo giáp, một kiện binh khí, bên trên có chút năng lượng ba động xem ra xác thực chỉ là Thánh khí mà thôi.
Bạch Tiếu Thiên có chút thất vọng gật đầu, sau đó mới nói:
- Ừm, thu lại đi. Chúng ta nghỉ ngơi một hồi, sau đó lại tiếp tục đi.
Bạch Linh gật đầu, trong tay ngân mang chợt lóe. Hai kiện Thánh khí đã bị cất vào trong không gian giới chỉ. Mọi người liền ngồi xếp bằng xuống, khôi phục tiêu hao lúc trước.
Bạch Tiếu Thiên thất vọng cũng không phải không có lý do gì. Thứ Thần Khí sở dĩ được xưng là Thứ Thần Khí, cũng chính là tồn tại dưới thần khí. Mà chúng sở dĩ không thể gọi là thần khí, ngoại trừ công hiệu so ra kém thần khí cùng loại ra, khác biệt lớn nhất vẫn là Thứ Thần Khí ẩn chứa năng lượng cực kỳ hữu hạn. Nói cách khác, chỉ có không ngừng bổ sung năng lượng cho nó. Chúng mới có thể phát huy cổ năng lượng này. Nhưng nếu thiếu khuyết năng lượng, thậm chí ngay cả thần khí cũng không có. Một chữ "Thứ" biểu thị so với thần khí thấp hơn một cấp, cũng biểu thị chất lượng của nó.
Nhưng lúc này, tại không gian tầng thứ nhất, đối phó những lưu mang kia dùng Thứ Thần Khí không thể nghi ngờ là tốt nhất. Thứ Thần Khí sử dụng cũng không cần tiêu hao năng lượng không thể nghi ngờ, tiêu hao đều chỉ là năng lượng của bản thân nó mà thôi. Lực phòng ngự của Thứ Thần Khí mặc dù là kém hơn thần khí, nhưng chỉ là phòng ngự lưu mang, hẳn là cũng không quá khó khăn. Nếu như có thể ở chỗ này đoạt được một kiện phòng ngự Thứ Thần Khí. Như vậy tầng thứ nhất sẽ dễ đi không ít. Cự ly nghìn dặm, lấy tốc độ cao nhất của Bạch Tiếu Thiên, Lâm Dịch đi tới nhiều nhất cũng chỉ khoảng một hai ngày là có thể đến. Cũng có thể giảm rất nhiều thời gian. Hôm nay Cực Trú Hàn Viên mở ra đã là ngày thứ sáu. Còn có chín ngày nữa Cực Trú Hàn Viên sẽ đóng lại, thời gian còn lại cho mọi người không còn nhiều lắm.
- Ai, đáng tiếc tầng thứ nhất Thứ Thần Khí cũng không phải nhiều lắm. Bằng không, không ngại trước tìm một vài kiện Thứ Thần Khí phòng ngự sử dụng một chút.
Bạch Tiếu Thiên nghĩ như thế, quay đầu nhìn về phía Lâm Dịch.
Hiện tại Lâm Dịch tựa như có điều suy nghĩ, hơi cúi đầu. Ánh mắt tản ra quang mang, nhìn ra hắn đang như đi vào cõi thần tiên. Bạch Tiếu Thiên nhìn hắn một lúc lâu, sau đó cũng lộ ra một tia cười yếu ớt. Lập tức cũng nhắm mắt lại, con đường phía sau còn rất dài. Dưới loại tình huống này, khôi phục năng lượng là chuyện phi thường quan trọng. Dù sao, độ khó của tầng thứ nhất này chỉ có lĩnh vực của hắn có thể phát hiện trước một bước. Năng lượng càng đầy đủ, mọi người cũng càng an toàn hơn. Ngược lại cũng thế, không tới thời khắc cuối cùng, hắn cũng không muốn sử dụng thần khí. Dù sao. đó quá tiêu hao năng lượng một chút.
Thời gian trôi nhanh, ước chừng hai tiếng đồng hồ sau, mọi người từ trong ngọn núi đi ra, tiếp tục lên đường.
Có kinh nghiệm lúc trước, tốc độ đi tới cũng nhanh hơn không ít. Lấy tốc độ như vậy mà xem, muốn đến tầng thứ hai ước chừng chỉ cần bốn năm ngày là được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Mà Lâm Dịch từ khi kiến thức qua thực lực của Bạch Tất, cũng trầm mặc xuống. Ánh mắt trở nên cảnh giác. Hôm nay hắn đã biết, thực lực của chính mình ở trước mặt cường giả chân chính, vẫn có vẻ quá mức vô lực. Hắn thậm chí đã quyết định nếu như lần này có thể sống sót ra ngoài, đầu tiên sẽ đi trước Cổ Thuật, đem Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm hai loại công pháp tới tay. Trên phương diện tinh thần lực lại chỉ có thể chờ bản thân hắn tăng trưởng. Hiện nay còn không có nghe nói qua có phương phắp tăng cường tinh thần lực.
Chỉ thấy con mắt lão giả Bạch Tất đột nhiên sáng ngời. Đang nhìn hắn, Lâm Dịch chỉ cảm thấy đầu nhất thời ông một tiếng vang lên. Cư nhiên hôn mê, thiếu chút nữa mất đi ý thức. Bất quá loại trạng thái này cũng là trong nháy mắt liền khôi phục lại. Tinh thần lực cũng lộ ra biểu tình vô cùng kinh hãi.
Phải biết rằng, tinh thần lực của hắn cũng phi thường cường đại. Mà tinh thần công kích của Bạch Tất cho dù không phải nhằm vào mình, cư nhiên cũng để hắn thất thần ngắn như vậy? Đây là một loại năng lực cường đại cỡ nào?
Thảo nào Dị Năng Giả đối với Tinh Thần Hệ Dị Năng Giả đều có một loại tâm tình kinh khủng. Thực sự là quá đáng sợ.
Nghĩ đến đây, Lâm Dịch không khỏi quay đầu nhìn về phía độc xà ma thú kia. Nhưng khi thấy lại ngây người, không biết từ lúc nào, ma thú kia cư nhiên đã biến thành một cái tử thi!
- Lẽ nào ngay trong nháy mắt vừa rồi?
Lâm Dịch lúc này là thật kinh hãi, hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, nhớ lại tình huống lúc trước.
Tựa hồ khi con mắt của Bạch Tất tản mát ra tinh mang, ý thức của hắn rơi vào trạng thái hỗn độn, hắn đã thấy Bạch Linh tựa hồ là bay ra. Lẽ nào chính là trong nháy mắt đó sao?
Lâm Dịch hoàn toàn giật mình, mà Bạch Tiếu Thiên bên cạnh nhìn thấy biểu tình run sợ của hắn, cũng lộ ra mỉm cười, lập tức nói:
- Được rồi, đi lên trên xem nó thủ hộ vật gì đi! Tuy rằng Thứ Thần Khí ở một cửa cuối cùng cũng không giúp được gì, nhưng có thể có coi như cũng là một loại trợ lực mà!
Ba người Bạch Linh nghe vậy, gật đầu, liền hướng phái đỉnh núi bay tới. Chỉ có Lâm Dịch còn đang chìm trong tâm tình kinh hãi.
Bạch Tiếu Thiên thấy thế cười nói:
- Được rồi, đừng giật mình, tinh thần dị năng của Tất lão, cho dù là ta cũng không tránh được. Không cần quá mức kinh ngạc.
Lâm Dịch lấy lại tinh thần. Nhưng vẫn hít sâu một hơi, sau đó gật đầu. Nhưng mà trong lòng cũng dâng lên một cổ tâm tình không rõ. Chẳng bao lâu sau, hắn cho rằng bản thân đã đứng ở đỉnh của thế giới này. Không nghĩ tới chỉ là một gã tinh thần Dị Năng Giả, lại là có thể trong chớp mắt đem mình đánh chết. Hơn nữa ngay cả một chút dư địa để phản ứng cũng không có. Thật sự là châm biếm a!
Lâm Dịch cười khổ suy nghĩ, nhưng cũng thật không ngờ. Bạch Tất là người mạnh nhất trong tinh thần Dị Năng Giả, nổi danh đại lục! Thành danh nhiều năm hầu như không ai dám đơn giản đắc tội hắn. Dưới tinh thần dị năng của hắn, ngoại trừ mấy người cực mạnh có thể chống đỡ được ra, hầu hết đều không thể chống cự. Lâm Dịch ban đầu căn bản không có chuẩn bị sẵn sàng, nhưng cũng trong nháy mắt khôi phục lại, đã là tương đối đáng quý.
- Được rồi, đừng nghĩ nữa. Nghỉ ngơi một chút, chúng ta còn phải xuất phát.
Bạch Tiếu Thiên lại cắt đứt suy nghĩ của Lâm Dịch. Lâm Dịch trầm mặc gật đầu, đi theo phía sau Bạch Tiếu Thiên bay lên đỉnh núi.
- Đại nhân không có Thứ Thần Khí, chỉ có hai kiện Thánh khí.
Đợi đến Bạch Tiếu Thiên và Lâm Dịch từ không trung hạ xuống đỉnh núi, Bạch Linh đã đi tới, mở miệng bẩm báo với Bạch Tiếu Thiên. Ở trên tay hắn còn đang cầm hai món đồ vật.
Một kiện áo giáp, một kiện binh khí, bên trên có chút năng lượng ba động xem ra xác thực chỉ là Thánh khí mà thôi.
Bạch Tiếu Thiên có chút thất vọng gật đầu, sau đó mới nói:
- Ừm, thu lại đi. Chúng ta nghỉ ngơi một hồi, sau đó lại tiếp tục đi.
Bạch Linh gật đầu, trong tay ngân mang chợt lóe. Hai kiện Thánh khí đã bị cất vào trong không gian giới chỉ. Mọi người liền ngồi xếp bằng xuống, khôi phục tiêu hao lúc trước.
Bạch Tiếu Thiên thất vọng cũng không phải không có lý do gì. Thứ Thần Khí sở dĩ được xưng là Thứ Thần Khí, cũng chính là tồn tại dưới thần khí. Mà chúng sở dĩ không thể gọi là thần khí, ngoại trừ công hiệu so ra kém thần khí cùng loại ra, khác biệt lớn nhất vẫn là Thứ Thần Khí ẩn chứa năng lượng cực kỳ hữu hạn. Nói cách khác, chỉ có không ngừng bổ sung năng lượng cho nó. Chúng mới có thể phát huy cổ năng lượng này. Nhưng nếu thiếu khuyết năng lượng, thậm chí ngay cả thần khí cũng không có. Một chữ "Thứ" biểu thị so với thần khí thấp hơn một cấp, cũng biểu thị chất lượng của nó.
Nhưng lúc này, tại không gian tầng thứ nhất, đối phó những lưu mang kia dùng Thứ Thần Khí không thể nghi ngờ là tốt nhất. Thứ Thần Khí sử dụng cũng không cần tiêu hao năng lượng không thể nghi ngờ, tiêu hao đều chỉ là năng lượng của bản thân nó mà thôi. Lực phòng ngự của Thứ Thần Khí mặc dù là kém hơn thần khí, nhưng chỉ là phòng ngự lưu mang, hẳn là cũng không quá khó khăn. Nếu như có thể ở chỗ này đoạt được một kiện phòng ngự Thứ Thần Khí. Như vậy tầng thứ nhất sẽ dễ đi không ít. Cự ly nghìn dặm, lấy tốc độ cao nhất của Bạch Tiếu Thiên, Lâm Dịch đi tới nhiều nhất cũng chỉ khoảng một hai ngày là có thể đến. Cũng có thể giảm rất nhiều thời gian. Hôm nay Cực Trú Hàn Viên mở ra đã là ngày thứ sáu. Còn có chín ngày nữa Cực Trú Hàn Viên sẽ đóng lại, thời gian còn lại cho mọi người không còn nhiều lắm.
- Ai, đáng tiếc tầng thứ nhất Thứ Thần Khí cũng không phải nhiều lắm. Bằng không, không ngại trước tìm một vài kiện Thứ Thần Khí phòng ngự sử dụng một chút.
Bạch Tiếu Thiên nghĩ như thế, quay đầu nhìn về phía Lâm Dịch.
Hiện tại Lâm Dịch tựa như có điều suy nghĩ, hơi cúi đầu. Ánh mắt tản ra quang mang, nhìn ra hắn đang như đi vào cõi thần tiên. Bạch Tiếu Thiên nhìn hắn một lúc lâu, sau đó cũng lộ ra một tia cười yếu ớt. Lập tức cũng nhắm mắt lại, con đường phía sau còn rất dài. Dưới loại tình huống này, khôi phục năng lượng là chuyện phi thường quan trọng. Dù sao, độ khó của tầng thứ nhất này chỉ có lĩnh vực của hắn có thể phát hiện trước một bước. Năng lượng càng đầy đủ, mọi người cũng càng an toàn hơn. Ngược lại cũng thế, không tới thời khắc cuối cùng, hắn cũng không muốn sử dụng thần khí. Dù sao. đó quá tiêu hao năng lượng một chút.
Thời gian trôi nhanh, ước chừng hai tiếng đồng hồ sau, mọi người từ trong ngọn núi đi ra, tiếp tục lên đường.
Có kinh nghiệm lúc trước, tốc độ đi tới cũng nhanh hơn không ít. Lấy tốc độ như vậy mà xem, muốn đến tầng thứ hai ước chừng chỉ cần bốn năm ngày là được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Mà Lâm Dịch từ khi kiến thức qua thực lực của Bạch Tất, cũng trầm mặc xuống. Ánh mắt trở nên cảnh giác. Hôm nay hắn đã biết, thực lực của chính mình ở trước mặt cường giả chân chính, vẫn có vẻ quá mức vô lực. Hắn thậm chí đã quyết định nếu như lần này có thể sống sót ra ngoài, đầu tiên sẽ đi trước Cổ Thuật, đem Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm hai loại công pháp tới tay. Trên phương diện tinh thần lực lại chỉ có thể chờ bản thân hắn tăng trưởng. Hiện nay còn không có nghe nói qua có phương phắp tăng cường tinh thần lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.