Chung Cực Truyền Thừa

Chương 612

Vũ Thần Vũ

30/04/2018

Mà Lâm Dịch vừa mới lại học xong Huyền Băng Trảm băng thuộc tính, lúc này mới biến nguy thành an mà thôi, chứ không thì chỉ sợ bọn người Lâm Dịch phỏng chừng đã yên nghỉ ở chỗ này rồi.

Bình thường mà nói, ở trong không gian màu tím này, thần khí càng hiếm thấy, thủ hộ thú cũng lại càng cường đại. Mà thần khí tính công kích trong số các thần khí, tự nhiên là nhiều nhất. Chỉ là thần khí tính công kích nhiều nhất đã có ma thú cường đại như vậy trông coi, như vậy những thứ khác thì sao?

Đến lúc này, Bạch Tiếu Thiên đã hoàn toàn buông tha cho tìm kiếm thần khí phòng ngự tinh thần rồi. Phải biết, ở trong rất nhiều thần khí, hiếm thấy nhất, chính là tinh thần hệ. Vô luận là tinh thần công kích, hay là tinh thần phòng ngự. Lúc trước Cổ Vân vì đạt được Hư Quang Thần Kính kia, thế nhưng đã chết mất hai vị cường giả Đại tinh vị thượng giai, mới miễn cưỡng đạt được, ý đồ đỗ trạng nguyên ở chỗ này. Sự khan hiếm của thần khí tinh thần hệ, có thể nghĩ.

Lâm Dịch đạt được thần khí, vui vô cùng, mà bọn người Bạch Tiếu Thiên cũng biến nguy thành an. Lại cười nói vài câu, sau đó Bạch Tiếu Thiên mới nói:



- Tốt rồi, mọi người từng người nghỉ ngơi một chút đi, Lâm tiểu hữu, Liên Thành lúc nào có thể tỉnh lại?



Lâm Dịch nói:



- Yên tâm đi. Nhiều nhất một hai giờ, nàng sẽ tỉnh lại.



Ma thú hình lão thử kia tuy rằng dài đến nửa mét, nhưng thân hình lại vô cùng mảnh khảnh. Cấp tốc xuyên qua thân thể Bạch Liên Thanh, cũng chỉ vết thương lớn như cái miệng. Trải qua sự trị liệu của Lâm Dịch, đã tốt hơn phân nửa. Hôn mê, đại khái cũng chỉ là bản năng của thân thể a.

Bạch Tiếu Thiên lúc này mới yên tâm nhẹ gật đầu. Lập tức một đoàn người đều tự tìm một chỗ, khôi phục lai...

Lực lượng Bạch Tiếu Thiên hao phí hôm nay không hề nhỏ chút nào. Dưới ánh mắt hiểu rõ của Lâm Dịch, trong tai Bạch Tiếu Thiên hiện lên ngân mang, xuất hiện một khỏa tinh thể long lánh. Lâm Dịch chỉ liếc mắt liền nhận ra được, đây là một khoả ma hạch của ma thú. Đúng là là lấy được trên người ma thú xà hình vài ngày trước, mà thân thể của nó, đã bị luyện hóa thành một giọt máu huyết, đã ở trên tay Bạch Tiếu Thiên.

Những ma thú này đều là ma thú Đại tinh vị thượng giai, máu huyết của nó nếu được tế luyện chiến văn thì, đủ để đạt được trung giai chiến văn. Đã giết, tự nhiên cũng không thể lãng phí.

Mà tới được lúc này Lâm Dịch mới hiểu được, nguyên lai công hiệu lớn nhất của ma hạch thánh giai ma thú, chính là có thể giúp khôi phục thực lực rất nhanh. Khó trách, giá trị của nó lại cao như vậy.

Nhìn thấy Bạch Tiếu Thiên nhập định, Lâm Dịch liền lại lần nữa cúi đầu xuống nhìn về phía trường đao trên gối, trên mặt cũng nhịn không được lại lần nữa lộ ra dáng tươi cười. Băng Huyền này không cần mình điều khiển, liền có thể phóng xuất ra hàn khí kinh người như thế, như vậy sau khi phối hợp với Huyền Băng Trảm, sẽ là một loại quang cảnh thế nào đây? Lưỡi đao vừa ra, Băng Phong Thiên Lý? Lâm Dịch không biết, cho nên rất chờ mong.

Cứ như vậy, một chuyến bốn người khôi phục lại trên ngọn núi. Ở bên ngoài ngọn núi, là hiểm cảnh cất bước duy gian, nhưng mà ở chỗ này, lại vô cùng yên tĩnh. Thời gian, lặng lẽ trôi qua mà đi...

Khi Lâm Dịch thanh tỉnh lại từ trong nhập định, những người khác đã tỉnh.



- Lâm Dịch...Lần này cám ơn ngươi rồi.





Bên tai vang lên một thanh âm dễ nghe, Lâm Dịch quay đầu nhìn lại. Bạch Liên Thanh đang ở bên người, trong đôi mắt hiện lên cảm kích nói lời cảm tạ với mình. Lâm Dịch nhẹ nhàng cười nói:



- Bạch cô nương khách khí. Tiện tay mà thôi. Không đáng nhắc đến.



Bất quá Bạch Liên Thanh lại vẫn kiên trì lại lần nữa cám ơn hắn một phen. Lâm Dịch cười đáp lại.

Bạch Liên Thanh đối với Lâm Dịch cũng cảm thấy hơi chút xấu hổ. Nhất là khi đối phương vừa gia nhập, mình thậm chí còn rất khinh thường hắn...Không nghĩ tới, cuối cùng cứu mình, rõ ràng lại là hắn.

Bất quá cái này cũng khó trách. Ai biết Lâm Dịch rõ ràng lại biến thái như vậy? Rõ ràng thực lực là Đại tinh vị trung giai, nhưng hết lần này tới lần khác so với Đại tinh vị thượng giai còn kinh khủng hơn. Bọn người Bạch Liên Thanh nhìn lầm, cũng có thể hiểu được.

Lại nói vài câu với mọi người, Lâm Dịch mới nhìn hướng Bạch Tiếu Thiên hỏi:



- Đại nhân, chúng ta lúc nào xuất phát?



Bạch Tiếu Thiên gật đầu nói:



- Chúng ta hiện giờ liền đi đi thôi.



Nói xong, lập tức đứng lên. Những người khác tự nhiên không có dị nghị gì, cũng đều lơ lửng bay lên.

Bạch Tiếu Thiên nghĩ nghĩ, hai tay lóe lên ngân mang, xuất hiện hai thứ khác nhanh. Trong tay trái là một khỏa hạt châu màu đen, trên tay phải lại là Hộ Thiên Thuẫn. Mà hạt châu đen, đúng là thần khí tính phòng ngự đạt được ở tầng thứ nhất.

Muốn nghĩ tới tầng thứ hai độ khó tăng nhiền như vậy, không có vòng phòng hộ, tự nhiên không đủ. Nhưng Hộ Thiên Thuẫn thức sự quá hao phí năng lượng, mặc dù trên người còn có mấy khỏa thánh giai ma hạch, nhưng Bạch Tiếu Thiên, cũng không muốn lãng phí vô ích như vậy. Chỉ có thể hi vọng vào phòng ngự của thứ thần khí này, cũng có thể có tác dụng. Mà sở dĩ cũng cầm Hộ Thiên Thuẫn trên tay, mục đích lớn nhất chính là vì phòng ngừa vạn nhất thôi.





- Chúng ta đi.



Bạch Tiếu Thiên nhẹ gật đầu rồi nói. Lập tức, năm người hóa thành năm đạo bạch mang, sóng vai bay vào không trung.

Đến chỗ biên giới, Bạch Tiếu Thiên hít sâu một hơi. Lập tức, một đạo vầng sáng màu đen lập tức lập lòe lên. Đúng là Bạch Tiếu Thiên sử dụng hạt châu màu đen kia. Mà sau khi vầng sáng màu đen nhấp nhoáng, lại một đạo vầng sáng trong suốt lập loè lên, đúng là Hộ Thiên Thuẫn vì phòng ngừa vạn nhất mà dùng.



- Hy vọng có thể ngăn cản được a...



Bạch Tiếu Thiên chỉ có thể cầu nguyện lấy.

Lập tức, mấy người được bao phủ trong năng lượng màu đen, bay về phía trước.

Vượt quá dự kiến của bọn người Bạch Tiếu Thiên, thứ thần khí phòng ngự này rõ ràng thật sự khó khăn lắm mới ngăn cản được công kích của vết rách không gian! Tuy rằng run rẩy lợi hại, nhưng nhất thời cũng không có dấu hiệu bị nghiền nát. Bạch Tiếu Thiên lập tức đại hỉ, càng thúc dục toàn lực bay đi. Bất quá Hộ Thiên Thuẫn vẫn ở trên tay hắn. Nơi này là hiểm địa, nếu như nói không khách khí thì nếu vòng phòng hộ này bị nghiền nát, trong năm người chí ít có ba bốn người có lẽ sẽ nghỉ lại. Cũng khó trách Bạch Tiếu Thiên lại cẩn thận như vậy...

Cứ như vậy, mọi người một đường bay nhanh, bay về phía tầng ba.

Đã có sự phòng ngự của thứ thần khí, Bạch Tiếu Thiên cũng dễ dàng hơn rất nhiều. Bất quá vẫn không dám khinh thường, trong tay y nguyên thời khắc đều cầm Hộ Thiên Thuẫn. Mà đầu ma thú kia, cũng bị Lâm Dịch dẫn ra. Trên người Lâm Dịch cũng tản ra hào quang tinh lam sắc, lại bao con ma thú kia vào trong đó. Lơ lửng ở bên người ma thú, đúng là thần khí Huyền Băng Lâm Dịch vừa mới lấy được. Hôm nay Huyền Băng kia đã là thần khí của Lâm Dịch rồi, tự nhiên cũng có thể điều khiển lực lượng cường đại bên trong. Thường cách một đoạn thời gian, Huyền Băng sẽ phun ra một đạo quang mang tinh lam sắc nện lên người ma thú, gia cố tầng băng. Ngược lại giảm bớt không ít phiền toái.

Đến lúc này Lâm Dịch đã rất rõ ràng chủ ý của Bạch Tiếu Thiên. Bạch Tiếu Thiên kiêng kỵ nhất, không thể nghi ngờ phải kể đến Hư Quang Thần Kính có thể công kích tinh thần. Phải biết, thần khí có thể không thể so được với dị năng giả tinh thần hệ. Nhưng năng lượng của nó, căn bản không phải cường giả đại tinh vị thượng giai có khả năng kháng cự. Nếu như không nghĩ biện pháp phá vỡ Hư Quang Thần Kính trước khi nó phát huy tác dụng, chuyến đi Cực Trú Hàn Viên lần này, chỉ sợ thật sự bị người trong Cổ Văn đỗ trạng nguyên rồi.

Bất quá lại nói tiếp thế lực của Cổ Văn thực sự rất mạnh. Bọn hắn có thượng đẳng chiến văn, lực lượng vốn có của mỗi một người, đều xa xa vượt qua cường giả ngang cấp khác. Trừ phi có thần khí, còn sở hữu dị năng, còn có Cổ Thuật mà nói, mấy thế lực khác cộng lại tuyệt đối cũng không cường đại bằng Cổ Văn.

Cổ Văn truyền thừa, mới thật sự là đệ nhất thế lực của đại lục!

Mà tới lúc này Lâm Dịch mới biết được, nguyên lai Cổ Thuật thần kỳ, xa xa không phải hắn có thể tưởng tượng được. Cổ kỹ lúc trước Lâm Cường lấy được từ trên người người của Cổ Thuật bị hắn giết chết, kỳ thật chỉ có thể coi là kỹ xảo trụ cột nhất thôi. Cổ thuật cao thâm lợi hại chính thức, sự thần kỳ lợi hại của nó, đủ để đánh chết địch nhân cường đại hơn mình mấy chục lần. Huyền Băng Trảm kia, chính là một ví dụ tốt nhất.

Mà cũng chính vì biết chuyện này, Lâm Dịch mới quyết tâm, đợi đến sau khi ra khỏi Cực Trú Hàn Viên, vô luận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp tìm được công pháp tiếp sau của Cửu Chuyển Tử Kim Thân cùng với Huyền Băng Trảm. Đương nhiên, hẵn cũng mong muốn có thêm nhiều cổ thuật lợi hại nữa.



- Khó trách lúc trước còn có người tiến công Phong Vân thư các của học viện Tông Phạm, nhất định là đã biết bí mật trong đó.



Trong khi đi, Lâm Dịch có phỏng đoán.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook