Chung Cực Truyền Thừa

Chương 621

Vũ Thần Vũ

30/04/2018

Thanh âm của hắn tuy nhỏ, nhưng truyền vào tai mọi người rất là rõ ràng. Chỉ lộ ra chiêu thức ấy, cũng có thể thấy được kỹ xảo người Cổ Thuật sử dụng, thật sự không phải mấy thế lực khác có thể so sánh.

Nghe được lời Lý Vân Diệc nói, Lâm Thiên Ngạo liếc mắt nhìn hắn, lập tức hừ nhẹ một tiếng, nói:



- Lý trưởng lão, ngươi lúc nào cũng ưa thích giọng âm dương quái khí như vậy sao? Có chuyện gì cứ việc nói thẳng, nếu không muốn nói chuyện thì cũng đừng có mở miệng. Khiến người nghe tâm phiền.



Lý Vân Diệc nghe vậy cũng không tức giận, ngược lại quay đầu lại nhìn các thế lực khác, sau đó chậm rãi nói:



- Hôm nay Lâm trưởng lão đã đại biểu Cổ Văn, muốn khiêu chiến anh hùng thiên hạ thoáng một chút. Lý Vân Diệc tuy biết bản thân mình còn yếu kém, nhưng vẫn thực sự nguyện ý đấu một trận. Không biết chư vị định như thế nào?



Mấy thế lực lớn trước sau đều gật đầu. Chỉ có Bạch Tiếu Thiên một tay nắm lấy ma hạch khôi phục thực lực của mình, lạnh nhạt nhìn xem bốn phía, không nói một lời.

Lý Vân Diệc nhìn các thế lực khác, cũng chỉ có người Bạch gia Đế quốc là chưa nói lời nào. Vang lên lĩnh vực chi lực của Bạch Tiếu Thiên, Lý Vân Diệc quay đầu nhìn về phía Bạch Tiếu Thiên cười nói:



- Không biết Bạch đại nhân nói như thế nào?



Bạch Tiếu Thiên nhìn hắn một cái, lập tức nhoẻn miệng cười, sau đó nói:



- Chư vị tiếp tục đi, không cần phải để ý đến ta. Đạt được một kiện bảo vật, Tiếu Thiên đã đủ hài lòng.



Nói xong, Bạch Tiếu Thiên có chút lui một bước, tựa hồ tỏ vẻ chính mình không nguyện ý tham gia tranh đấu với bọn hắn.

Lý Vân Diệc khẽ chau mày, nhưng lại lập tức lạnh lùng nói:





- Cử động lần này của Bạch đại nhân không khỏi có chút quá không hay lắm. Nếu như Bạch đại nhân thực vô tâm với bảo vật, hiện giờ kính xin đại nhân ly khai a. Nếu không, ai có thể bảo chứng đại nhân không động ngư ông chi tâm chứ?



Những lời nói này của Lý Vân Diệc cực kỳ trực tiếp, tất cả mọi người nghe được đều quay đầu nhìn về phía Bạch Tiếu Thiên, loại hành động này của Bạch Tiếu Thiên tự nhiên đã trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.

Bạch Tiếu Thiên bất đắc dĩ cười cười, nhún vai nói:



- Đã như vậy, Bạch gia đi trước một bước rồi. Các vị, cáo từ.



Nói xong, quay đầu hô:



- Dịch tử, chúng ta đi thôi.



Bạch Tiếu Thiên biết rõ có nhiều người Cổ Văn và Cổ Năng tại đây cũng biết rõ danh tự Lâm Dịch, cho nên kêu nhũ danh Lâm Dịch, còn cố ý gọi mơ hồ không rõ.

Lúc này mọi người mới quay đầu lại nhìn. Chỉ thấy ở bên ngoài mọi người mấy chục kilomet, lúc này thanh mang lập lòe không thôi. Thỉnh thoảng ẩn ẩn truyền đến từng đợt tiếng xé gió chói tai.

Bạch Tiếu Thiên thấy thế, khêu mi cười cười, lập tức quay đầu nói với Lâm Thiên Ngạo kia:



- Còn phiền toái Lâm trưởng lão nói một tiếng.



Lâm Thiên Ngạo khẽ chau mày, nếu là những người khác thì cũng thôi đi. Nhưng đối mặt hắn là Bạch Tiếu Thiên. Tuy rằng về mặt năng lượng, Bạch Tiếu Thiên không phải là đối thủ của hắn, nhưng với lĩnh vực kỳ lạ của đối phương, thực sự không phải là một gia hỏa dễ dàng trêu chọc. Sau khi suy nghĩ một chút, hắn vẫn quay đầu hô lên:



- Thanh Long, trở về.





Thanh mang lập tức ngừng, hóa thành một đạo thân ảnh. Rất xa, mọi người cũng xem đến không thập phần chính xác.

Lâm Dịch ngừng lại, cười hì hì, nhìn thanh niên kia, đùa giỡn nói:



- Còn muốn tiếp tục sao?



Hai mắt thanh niên kia đỏ thẫm, hiển nhiên vẫn đang phẫn nộ. Ngẫm lại cũng đúng, công kích toàn lực một người yếu hơn mình thời gian dài như vậy, vậy mà rõ ràng không có chút phương pháp nào để xử lý đối phương. Cũng đích thật là khiến người phẫn nộ rồi. Bất quá Lâm Thiên Ngạo cũng đã gọi hắn rồi. Cuộc đời hắn kính nể nhất phải kể đến Lâm Thiên Ngạo, tự nhiên không ngỗ nghịch với hắn.

Thanh niên nghiến răng nghiến lợi mà nói:



- Có dám lưu lại tính danh của ngươi?



Nhãn châu Lâm Dịch xoay động, lập tức cười hắc hắc nói:



- Ngươi có thể gọi ta là Phụ Tần.



- Phụ Tần...Tốt! Ta nhớ kỹ rồi!



Thanh niên kia cũng chất phác, nghe Lâm Dịch nói, liền nhớ kỹ danh tự Phụ Tần.

Lâm Dịch âm thầm buồn cười trong lòng. Hắn triển khai toàn bộ chiến văn, trong tính cách lại thêm vài phần cảm giác ham chơi. Cười hắc hắc, cũng không đợi thanh niên kia làm ra phản ứng gì. Hắn đã quay thân bắn ra, huyết sắc quang mang bao phủ toàn thân hắn.

Khi thấy một đạo huyết sắc năng lượng bay trở về. Lông mày bọn người Tạp Bá Lý lập tức xiết chặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook