Chung Cực Truyền Thừa

Chương 635

Vũ Thần Vũ

30/04/2018

Nghĩ đến đây, hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía. Sau khi phân biệt rõ phương hướng thoáng một chút, liền bay ra ngoài. Trước tiên, hắn định tìm một nơi an toàn, khôi phục thực lực của mình rồi nói sau. Tinh thần lực tiêu hao hoàn toàn, hiện giờ hắn cực kỳ thích ngủ. Hắn phải tìm một địa phương có thể an tâm mà ngủ.

Hắn bay lên trời, phân biệt rõ phương hướng một phát, miễn cưỡng bay ra ngoài. Lại bay ra ngoài trọn vẹn mấy chục kilomet, lúc này một hạ xuống một ngọn núi. Tinh thần mạnh mẽ đập vào, một quyền ầm ầm oanh kích lên vách đá chỗ núi cao kia. Hòn đá lập tức bay tán loạn, tạo thành một cái động huyệt sâu hơn mười mét, rộng mấy thước. Tinh lam quang quang mang miễn cường lập lòe, bao trùm trọn huyệt động, sau đó cũng chẳng quan tâm đến thứ khác, hắn liền ngã vật ra mặt đất. Một lát sau, âm thanh ngáy nặng nề vang lên.

Lâm Dịch ngủ một giấc này, trọn vẹn hơn mười ngày mười đêm mới thanh tỉnh lại. Sau khi hắn thanh tỉnh, vô luận là tinh thần lực hay là năng lượng thân thể, đều khôi phục được một ít. Nhưng khoảng cách đến trạng thái đỉnh phong, vẫn không nhỏ chút nào.

Sau đó, Lâm Dịch tiến nhập vào trạng thái tu hành, lần tu hành này, trọn vẹn ba tháng.

Ba tháng sau, một tiếng ầm ầm vang lên, một đỉnh núi cao lập tức bị một đạo huyết sắc năng lượng đánh thủng. Một đạo nhân ảnh lập tức từ bên trong bắn ra.

Một bộ trường bào màu trắng, phiêu nhiên thong dong. Trên mặt thanh tú đến cực điểm, lại treo một vòng tươi cười khiến người nhịn không được sinh lòng thân cận. Nhưng mà, nhìn thanh niên khiến người dễ dàng sinh ra hảo cảm này, lại có một cỗ khí chất quái dị không nói nên lời, luôn khiến người không dám nhìn gần. Loại khí chất thong dong bình tĩnh này, tựa hồ trên đời này căn bản không có bất cứ chuyện gì có thể làm hắn động dung.

Vừa lúc đó, bầu trời đột nhiên bất ngờ thay đổi, tuyết vốn rơi nhiều không ngớt, thiên không vô cùng âm trầm, lại như bị một đôi tay không nhìn thấy đẩy ra. Trong địa phương có phạm vi mấy cây số, lại không có chút mây đen nào.

Ánh mặt trời từ phía trên chiếu ra. Mà cùng lúc đó, một đạo kim sắc quang mang từ trên không trung bắn thẳng xuống, hoàn toàn bao phủ thanh niên kia vào bên trong. Thân thể thanh niên lập tức run lên, lập tức ngóc đầu lên, nhắm hai mắt lại. Xem biểu lộ, lại là thoải mái không nói nên lời.

Trọn vẹn qua mấy chục phút sau, thời gian dần qua, hào quang kia tán đi. Thật lâu sau khi tán đi, thanh niên kia mới có chút mở mắt, khóe miệng tràn ra một vòng cười nhạt.



- Đại tinh vị thượng giai. Cái này là thực lực của Đại tinh vị thượng giai sao?





Một loại cảm giác, giống như vạn vật trong thiên địa đều do mình khống chế, thản nhiên sinh ra. Đó tuyệt đối là một loại cảm ứng lực lượng!

So với lúc cưỡng ép tăng chiến văn lên, vượt qua Đại tinh vị Thượng giai thì hoàn toàn không giống chút nào. Dù sao chiến văn cũng là ngoại lực, nhưng mà loại cảm giác chỉ dựa vào mình này, cảm giác có thể khống chế thiên hạ này, không thể nghi ngờ gì, nếu so với gia trì chiến văn càng khiến người khác trầm mê hơn



- Khó trách, tất cả mọi người đều không ngừng thăm dò lực lượng tầng cao hơn. Nguyên lai, loại cảm giác này, thực sự rất tốt.



Thanh niên cảm khái nghĩ đến.

Mà người thanh niên này, dĩ nhiên là Lâm Dịch đã bế quan ba tháng.

Không biết từ lúc nào, độ khó mỗi một tầng quan khẩu của Lâm Dịch tựa hồ cũng nhỏ đi rồi. Thậm chí có thể nói đã không có quan khẩu, chỉ cần có thể đạt tới lượng, là hắn có thể tăng vị giai của mình lên. Giống như là từ Đại tinh vị Hạ giai tăng lên Trung giai lúc trước.

Lúc này đây, Lâm Dịch nhân họa đắc phúc, thân thể Lâm Dịch cần thiết, khiến năng lượng Sinh linh quả không ngừng tăng lớn. Đoạn thời gian hắn hôn mê kia, tất cả năng lượng của Sinh linh quả đều dùng để tư nhuận thân thể hắn. Tuy rằng khi hắn tỉnh lại, thân thể vẫn y nguyên đau đớn không thôi. Nhưng trên thực tế, đau đớn kia cũng chỉ là mệt nhọc mà thôi. Thân thể lúc ấy của hắn, kỳ thật cũng đã tốt rồi.



Mà hơn ba tháng thời gian kế tiếp. Lâm Dịch một khắc đều không ngừng hấp thu lấy năng lượng bên trong Ma hạch thánh giai. Ma hạch này là lấy được từ bên trong Cực Trú Hàn Viên. Lâm Dịch có hai khỏa.

Nhưng những ma thú này, đều là ma thú Đại tinh vị Thượng giai a! Năng lượng ẩn chứa trong ma hạch, quả thật vượt quá tưởng tượng Lâm Dịch. Mà thân thể Lâm Dịch, lại như một mảng đại dương mênh mông, không ngừng hấp thu lấy. Rõ ràng hấp thu toàn bộ năng lượng trong hai khỏa ma hạch Ma thú Đại tinh vị Thượng giai. Suy nghĩ một chút, năng lượng ma thú Đại tinh vị Thượng giai, đó là một loại cường đại như thế nào? mà lại bị Lâm Dịch hấp thu hoàn toàn.

Phải biết rằng, trên đường lớn, tuy rằng Ma hạch thánh giai rất trân quý, nhưng cũng chỉ có thể bổ sung năng lượng mình tiêu hao hết, mà không thể lấy ra năng lượng trong đó, để tăng thực lực của mình lên. Nhưng Lâm Dịch dùng thực lực Đại hình vị trung giai, rõ ràng hấp thu xong hai khỏa ma hạch ma thú Đại tinh vị Thượng giai? Nếu nói cái này ra, tuyệt đối sẽ làm cho tất cả mọi người trợn trắng cả mắt.

Càng làm cho không người nào có thể tưởng tượng chính là. Hắn rõ ràng dựa vào hai khỏa ma hạch Đại tinh vị Thượng giai này, sinh sinh từ Đại hình vị Trung giai, tiến vào trình độ Đại tinh vị Thượng giai. Nếu nói cái này ra, chỉ sợ làm cho tất cả mọi người đều ghen ghét.

Mà Lâm Dịch với tư cách là người trong cuộc, hiển nhiên là không biết mình đã sáng lập một kỳ tích, còn nghĩ nguyên nhân là do tìm được ma hạch thánh giai trân quý nên mới có tác dụng như vậy. Hắn thật không ngờ, mình thật sự có chút biến thái quá mức.

Lâm Dịch ở trên không trung cảm khái một thời gian ngắn, sau đó mới quay đầu nhìn về phía phương hướng Cổ Năng. Sau khi suy nghĩ một chút, thân hình Lâm Dịch nhoáng một cái, đã là hơn ngàn mét rồi. Hắn định đi Cổ Năng nhìn lại. nhìn xem những cường giả đã ngoài Đại tinh vị kia, có phải đều đã bị chết hay không.

Hai năm sau, hắn phải ly khai không gian này rồi. Hắn không thể không vì suy nghĩ nhiều vì người nhà mình. Tốc độ Lâm Dịch cực nhanh, rất nhanh, thất thải kết giới kia, lại xuất hiện trước mặt Lâm Dịch.

Xuất ra Bản nguyên thải tinh, Lâm Dịch quen việc dễ làm, chui vào trong kết giới. Trên đường đi không che dấu, từ không trung trực tiếp bay đi.

Song khi đến phía trước khu kiến trúc trắng bóng kia, Lâm Dịch lại ngừng lại, lẳng lặng lơ lửng trên không trung, nhìn xuống phía dưới.

Chỉ thấy bên trên khu kiến trúc nguyên vốn là kết bái, có vô số đầu điệu lụa màu trắng liên tiếp đậu vào, mà tiếng khóc y nguyên từ phía dưới không ngừng truyền tới. Một cái bàn lớn, bày đặt ở quảng trường trung tâm. Mà chung quanh đằng kia, lại có rất nhiều người Cổ Năng đang quỳ đốt giấy để tang.

Cách rất xa, không có người nào phát hiện Lâm Dịch đến. Nhưng sau khi Lâm Dịch nhìn thoáng qua bài vị trên mặt bàn, lại nhẹ nhàng thở dài một hơi. Sau đó, hắn cứ như vậy bay trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook