Chung Cực Truyền Thừa

Chương 651

Vũ Thần Vũ

30/04/2018

Hàn Thế cứ như vậy mà chết đi không để lại tung tích gì! Sau đó chỉ thấy thân thể Lâm Dịch khẽ biến đổi, cuối cùng hắn liền biến thành bộ dáng của Hàn Thế.

Lâm Dịch nhìn quan bộ dáng của mình một chút, lập tức cười cười. Nạp hình giới này quả nhiên là bảo bối.

Nghĩ đến đây, biểu tình Lâm Dịch khơi chỉnh lại một chút. Sau đó trong ánh mắt của hắn lộ ra một tia kiêu căng, bộ dáng tươi cười vênh váo, làm cho không ít người không nhịn được mà muốn đánh cho hắn một trận tơi bời.

Làm xong tất cả những chuyện này lỗ nhỏ trên kết giới bảy màu sắp biến mất. Lúc này Lâm Dịch mới không có hoang mang cất bước đi vào bên trong. Đúng lúc lỗ nhỏ hoàn toàn biến mất.

Cảnh sắc bên trong so với lúc nhìn vào tự bên ngoài hoàn toàn không có nhiều khác biệt. Lâm Dịch nhìn xung quanh một chút. Thần thức tràn ra bốn phía xung quanh. Ở xung quanh chỗ hắn đang đứng không có một bóng người.

Không hề do dự, thân hình khẽ động, Lâm Dịch lấy tốc độ của Hàn Thế mà bay đi. Lúc này tu vi của Lâm Dịch được áp chế xuống còn Hạ Tinh Vị trung giai.

Ước chừng bay khoảng nửa tiếng đồng hồ thì cảnh vật trước mắt sáng lên, Lâm Dịch hơi sửng sốt, lập tức phản ứng. Trước mắt dĩ nhiên có hai ngọn núi thật lớn, ở phía dưới từng dòng người qua lại dày đặc như đàn kiến đi kiếm ăn. Lâm Dịch đứng trên cao nhưng vẫn có thể nghe được tiếng nói từ dưới vọng lên.

Lâm Dịch xoay chuyển ảnh mắt liền phát hiện có một nơi tương đối trống trải, có một tòa bản nguyên chi tháp cao chót vót, ngạo nghễ đứng đó.



- Đây chính là tòa bản nguyên chi tháp thứ ba? Nhìn qua quả nhiên có thể vẻ cổ xưa. So với Cổ Văn cũng không có nhiều điểm khác nhau.



Lâm Dịch suy nghĩ một chút rồi tiếp tục bay đi.

Quả nhiên đúng như Lâm Dịch dự đoán. Ở xung quanh bản nguyên chi tháo có không ít thủ vệ bảo vệ. Lâm Dịch sử dụng thứ thần khí hóa thành Hàn Thế, căn bản không bị người khác nhìn ra. Hơn nữa khí tức cũng được áp chế xuống Hạ Tinh Vị trung giai., cử chỉ càng có phần giống như Hàn Thế trước kia.

Hai tên hộ vệ thế Lâm Dịch từ không trung hạ xuống, ánh mắt sáng lên, lập tức khom người nói:



- Hàn trưởng lão.



Lâm Dịch rơi xuống mặt đất, thần sắc hắn kiêu căng, đạm nhiên nhìn quét qua hai gã hộ vệ. Nhẹ nhàng ừ một tiếng, đang muốn đi về. Nhưng vừa mới đi qua, hắn đột nhiên dừng lại, bình tĩnh hỏi:



- Lang Sa đã tới rồi sao?



- Vâng! Thưa Hàn trưởng lão, Lang Sa trưởng lão ngày hôm qua đã trở về.



Một tên hộ vệ cung kính hồi đáp. Mặc dù Hàn Thế cũng là cường giả Tinh Vị Cảnh tu vi không ra gì, trong mắt những thị vệ bình thường thì đây tuyệt đối là cường giả. Hai gã hộ vệ không dám lộ ra sự bất kính. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Lâm Dịch đạm mạc gật đầu, liền đi tới kết giới trước mặt. Ngân quang trong tay lóe lên, tinh thể bảy màu xuất hiện. Một cái lỗ xuất hiện, tạo thành lối đi.

Quả nhiên hoàn cảnh bên trong hoàn toàn sống với bản nguyên chi tháp của Cổ Văn. Lâm Dịch nhìn xung quanh một chút liền duy trì biểu tình kiêu căng của Hàn Thế đi về phía trước.

Vừa mới tiến vào bên trong, có một người từ trên đi xuống. Người này thấy Lâm Dịch hơi sửng sốt một chút, ánh mắt sáng lên, tươi cười nói:



- Hàn thiếu gia? Ngài đã trở về a!



Lâm Dịch tự nhiên không biết được người trước mặt này là ai, nhưng hắn cũng không có hoảng hốt, mà chỉ đạm mạc ừ một tiếng. Tới lức này rồi, Lâm Dịch thật ra muốn cảm tạ Hàn Thế một tiếng, nếu không phải tính cách của hắn kiêu căng thì Lâm Dịch không cách nào mô phỏng theo được.

Người nọ cũng rất quen thuộc đối với Hàn Thế, sớm đã thành thói quen đối với tính cách của Hàn Thế. Cho nên nhìn thần sắc hờ hững của Lâm Dịch hắn coi như không thấy, ngược lại còn nở nụ cười dâm đáng nói:



- Chúc mừng thiếu gia. Chúc mừng thiếu gia! Rốt cuộc cũng ôm được mỹ nhân về nhà rồi.



Lâm Dịch nghe vậy tự nhiên hiểu được người này ám chỉ nói đến Lang Sa. Trong mắt hắn lơ đãng lộ ra một tia hưng phấn, nhìn người nọ vài lần rồi cười hắc hắc, nhưng Lâm Dịch cũng không nói gì. Mà người nọ vừa thấy nét dâm đãng trong mắt đối phương thì càng đắc ý cười tươi.

Lâm Dịch đột nhiên mở miệng hỏi:



- Lang Sa giờ đang ở đâu?



Nạp hình giới vô cùng thần kỳ, nó không chỉ mô phỏng được hình dạng bên ngoài mà ngay cả thanh âm cũng có thể mô phỏng được. Chỉ là hắn không biết có mô phỏng được bộ dáng nữ nhân hay không? Lâm Dịch đột nghiên kỳ quái nghĩ đến, nếu như chính mình biến thành nữ nhân thì sẽ như thế nào?

Nghĩ đến đây Lâm Dịch không khỏi rùng mình một cái, trong lòng quyết định, sẽ không bao giờ thực nghiệm ý nghĩ này.

Nghe được Lâm Dịch đang hỏi mình, thần sắc người nọ nhất thời trở nên vui mừng, rạo rực nói:



- Lang Sa hiện tại đang bị nhốt ở trong ngục, chờ thiếu gia trở về sẽ hảo hảo hỏi tội nàng.



Lâm Dịch nghe vậy liền gật đầu, nhưng hắn cũng cảm thấy kỳ quái. Lang Sa dù sao cũng là người Cổ Thuật, nàng hiện tại bị nhốt trong ngục, vì sao người trong gia tộc không có một điểm phản ứng.

Nghĩ đến đây, con ngươi Lâm Dịch hơi đảo, thuận miệng hỏi:





- Về chuyện kia nàng có phản ứng gì?



Từ biểu hiện bên ngoài của người này cho thấy hắn cùng với Hàn Thế là cá bè một lứa. Lâm Dịch hoàn toàn có thể khẳng định bên trong Cổ Thuật hoàn toàn chi thành hai phái.

Người nọ bị Lâm Dịch hỏi đột ngột, lập tức phản ứng bừng tỉnh nói:



- Ngài nói về Lang Sa sao?



Lâm Dịch gật đầu, thần sắc người nọ mang theo sự khinh thường nói:



- Nàng còn có thể làm sao nữa? Lúc này Phong Vân Thư Các do Lang Sa bảo hộ lại bị mất trộm. Lang Sa hoàn toàn không thể nào thoát được trách nhiệm. Dựa theo quy củ của tông môn, nàng nên bị xử tử. Hiện tại nhị trưởng lão đã cấp cho nàng một cơ hội sống sót cuối cùng. Chắc hẳn nàng sẽ biết phải cư xử như thế nào.



Lâm Dịch lại càng hoảng sợ. Không nghĩ tới Cổ Thuật đối với phái quy lại nghiêm khắc như vậy. Chỉ là đánh mất hai quyển bí tịch rẻ rách thôi mà xử tử một cường giả Tinh Vị Cảnh? Thực sự khó có thể tưởng tượng được.

Đến bây giờ Lâm Dịch vẫn tin lời Hàn Thế, cho rằng Cửu Chuyển Tử Kim Thần và Huyền băng Trảm đều không phải là công pháp tốt.

Nhưng biểu hiện của Lâm Dịch cũng không có chút biến đổi nào. lập tức nói:



- Cha ta đâu?



Người nọ nghe vậy thì cười nịnh nọt nói:



- Nhị trưởng lão đại nhân đang ở trong phòng chờ thiếu gia chở về.



Lâm Dịch lúc này mới biết nguyên lai phụ thân của Hàn Thế chính là nhị trưởng lão Cổ Thuật. Hắn gật đầu, rời đi. Người nọ thấy vậy liền đi theo, cười nịnh nọt nói tiếp:



- Ta cùng thiếu gia đi tới. Vừa rồi ta tới đây kỳ thực cũng muốn nhìn xem thiếu gia đã trở về hay chưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook