Chương 685
Vũ Thần Vũ
30/04/2018
Lâm Dịch lúc này mới lấy lại tinh thần, gật đầu, cầm bàn tay mềm mại
trong tay giao cho lão bà bà kia. Lại cười với Thư Mộng, sau đó mới đi
tới cỗ kiệu còn lại.
Một cổ mùi thơm nhàn nhạt lại chui vào trong mũi Lâm Dịch. Lâm Dịch lại say sưa hít sâu một hơi, hơi khom người, vén rèm lên, lập tức, ánh mắt hắn lại trở nên si ngốc.
Áo cưới màu trắng tô đậm vẻ trang nhã của Thủy Linh Lung. Kiều nhan như ngọc mang theo một tia e thẹn, một tia khẩn trương, thấy Lâm Dịch vén rèm lên, hắn rõ ràng cảm giác được thân thể mềm mại của nàng trở nên có chút cứng ngắc. Xem ra Thủy Linh Lung cũng là phi thường khẩn trương.
- Linh Lung...Nàng thật đẹp.
Lâm Dịch lại tán thán tự đáy lòng nói. Thủy Linh Lung nghe vậy trong mắt hiện lên một tia ngọt ngào, cười với hắn.
Lâm Dịch hơi khom người, vươn tay phải ra, nét mặt tràn ngập dáng tươi cười nhu hòa. Trong mắt Thủy Linh Lung lóe ra hạnh phúc và ngọt ngào, khẽ gật đầu, sau đó, vươn ngón tay ngọc đặt trong lòng bàn tay của hắn.
Lâm Dịch biết, từ giờ khắc này, sinh mệnh của hắn đã không còn là của mình hắn.
Thủy Linh Lung rời kiệu, tự nhiên là cũng dẫn phát một trận oanh động.
Tất cả mọi người biết vị cô gia của Thư gia này thần bí mà thần thông quảng đại, sẽ tại Thư gia lấy hai thê tử bao gồm cả Thư gia tiểu thư. Mọi người đang cảm thán năng lực của vị đại nhân vật này, đồng thời đối với đối với một vị tiểu thư khác cùng lấy một chồng cũng tràn ngập chờ mong. Hôm nay vừa thấy, cư nhiên là một tiểu thư khuôn mặt xinh đẹp. Điều này làm cho khán giả phía dưới cũng nhịn không được cảm thán. Tân cô gia này của Thư gia, thanh niên tên là Lâm Dịch thực sự là có bản lĩnh. Người bình thường được một trong hai nàng đã là nhờ phúc của tổ tiên rồi. Mà vị đại nhân này cư nhiên một lần lấy cả hai. Không hổ là đại nhân vật.
Trong lúc mọi người còn đang cảm khái, Lâm Dịch và Thư Mộng, Thủy Linh Lung, dưới hai vị lão bà bà dẫn đường đã đi tới vị trí trung ương của đài cao.
- Ầm, ầm, ầm, ầm...
Đột nhiên một trận tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên. Mọi người nhất thời hướng phía phát ra thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy không biết lúc nào, không trung cư nhiên đã tụ tập hàng trăm...Tinh Vị Cảnh cường giả! Từng đạo năng lượng quang mang từ trong tay bọn họ bắn về phía không trung. Cách đỉnh đầu mọi người khoảng hơn trăm thước, ầm ầm nổ tung, hóa thành từng đạo pháo hoa bảy màu sặc sỡ!
- Thần nhân! Là thần nhân!
- Trời ạ! Cư nhiên là thần nhân...Nhiều thần nhân như vậy?
- Thật đẹp a...
- Đẹp quá...
Đoàn người nhất thời náo nhiệt. Bọn họ có bao giờ gặp qua nhiều thần nhân đồng thời xuất hiện như vậy? Lại khi nào từng gặp qua năng lượng có thể bắn ra bạo tạc đủ mọi màu sắc? Nhất thời tất cả đều khiếp sợ.
Lâm Dịch cũng là kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Hắn cũng thật không ngờ cư nhiên sẽ có thủ đoạn như vậy. Mà ở bên cạnh Lâm Dịch, Thư Mộng và Thủy Linh Lung cũng đã si ngốc. Các nàng thất thần nhìn không trung từng đạo pháo hoa lóe ra năng lượng vô cùng huyễn lệ.
Tiếng nổ mạnh kịch liệt đủ trăm phát, mới dừng lại. Mà Tinh Vị Cảnh cường giả trên không trung đã biến mất sạch sẽ trong nháy mắt. Bị năng lượng bạo nổ, bầu trời trở nên sáng sủa hơn. Lúc này, đỉnh núi phía đông đối diện lộ ra một tia ánh dương quang. Mà trên đỉnh núi, hình thành một đạo kim sắc hào quang vạn trượng kim sắc.
- Lâm Dịch, Thư Mộng, mời tiến lên một bước.
Một thanh âm êm tai đột nhiên vang lên, đem Lâm Dịch, Thư Mộng òn đang chìm trong năng lượng pháo hoa chúc mừng lúc trước, giật mình tỉnh giấc. Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, người nói là một nữ tử tướng mạo cực kỳ xinh đẹp. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nữ tử này, Lâm Dịch cũng biết. Chính là người trong truyền thừa Cổ Văn, Chu Tước đại trưởng lão. Lúc này đây, nàng chính là đến để chủ trì hôn lễ của Lâm Dịch.
Lão bà bà bên cạnh Thư Mộng đem tay nàng đưa cho Lâm Dịch. Lâm Dịch nắm tay Thư Mộng, hai người đồng thời bước một bước về phía trước.
Chu Tước cười hỏi:
- Lâm Dịch, mời ngươi đem tay phải đặt ở trước ngực.
Lâm Dịch nhất thời làm theo lời nàng nói.
Chu Tước mỉm cười, nói:
- Ta hỏi ngươi. Ngươi nguyện ý cùng Thư Mộng tiểu thư kết làm phu thê, vĩnh viễn kính nàng yêu nàng bảo hộ nàng, cùng nàng chung sống suốt đời không?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, đè xuống kích động trong lòng, trịnh trọng gật đầu, nói:
- Tất nhiên, ta đồng ý.
Chu Tước quay đầu nhìn về phía Thư Mộng, nói:
- Thư Mộng tiểu thư, ngươi nguyện ý cùng Lâm Dịch kết làm phu thê, vĩnh viễn kính hắn thương hắn, vô luận khỏe mạnh và bệnh tật, vô luận hắn nghèo khổ hay giàu có, đều cùng hắn chung sống suốt đời không?
Thân thể mềm mại của Thư Mộng cũng có chút cứng ngắc, nhưng mà đến câu hỏi của Chu Tước, sau đó, nàng hướng Lâm Dịch, lập tức kiên định gật đầu:
- Có, ta đồng ý.
Nghe được một câu này, Lâm Dịch tâm tình kích động không kềm chế được. Hắn nắm chặt bàn tay của Thư Mộng. Bốn mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương, đều đọc được ý nghĩ yêu thương nồng đậm.
Chu Tước lộ ra dáng tươi cười. m thanh ngọt ngào nhất thời tuyên bố khắp cả quảng trường:
- Ta tuyên bố, Nam Á Thư gia chi nữ Thư Mộng chính thức được gả làm vợ Lâm Dịch, cầu xin trời phù hộ cho bọn họ. Kết thúc buổi lễ.
- Ầm...!
Tiếng vỗ tay như sấm nhất thời vang lên, không biết ai ở dưới hô to một câu:
- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!...
Nhất thời tựa như bị bệnh truyền nhiễm, tất cả đều lớn tiếng hô lên.
Lâm Dịch và Thư Mộng thân thể nhất thời có chút cứng ngắc, nhìn nhau, lại không biết nên làm như thế nào.
Vô luận là Lâm Dịch hay Thư Mộng, đối với phương diện này thật sự là không có kinh nghiệm gì.
Chu Tước đột nhiên ở một bên cười nói:
- Lâm Dịch, lão bà ngươi mặt tựa hoa đào, thần tựa giọt nước...còn không mau hôn nàng một cái.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, đưa tay nắm lấy thắt lưng của Thư Mộng. Thư Mộng khí lực toàn thân tựa hồ trong nháy mắt bị hút ra, khẽ kêu một tiếng, sau đó, yếu đuối dựa vào lòng hắn. Nàng khẽ cắn môi dưới, hai mắt mê ly ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch.
Tiếng hò hét xung quanh rất ăn ý chậm rãi dừng lại, tất cả đều chăm chú nhìn lên đài cao, trong lúc nhất thời, cư nhiên không ai nói chuyện.
- Mộng nhi...Ta yêu nàng...
Lâm Dịch cúi đầu, bao lấy Thư Mộng, đột nhiên thâm tình nói. Khuôn mặt Thư Mộng nhất thời ửng đỏ, lập tức chậm rãi nhắm mắt lại.
Thấy một màn trước mặt này, Lâm Dịch nào có thể nhịn được? Thân thể hắn kề sát thân thể mềm mại lồi lõm của Thư Mộng, hơi cúi người, hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng.
- Ầm...
Đại não Lâm Dịch nhất thời tựa như nổ tung, một cổ xúc cảm mềm mại mà ngọt ngào nhất thời từ bờ môi đỏ mọng của Thư Mộng đánh úp về phía đại não của hắn. Một nụ hôn này là sâu như vậy, dài như vậy...
- Úc!
Tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm, hai người giật mình tỉnh giấc hoàn toàn chìm đắm tâm thần vào trong nụ hôn kia.
Sắc mặt Thư Mộng ửng đỏ cùng Lâm Dịch phân ra, nhưng tay hai người còn nắm chặt một chỗ.
- Thư Mộng tiểu thư, mời trước tiên lui một bước.
Thanh âm của Chu Tước vang lên. Thư Mộng lưu luyến từ trong tay Lâm Dịch rút ra, nhưng vẫn nhu thuận lui về phía sau một bước.
Chu Tước lúc này mới nhìn về phía Thủy Linh Lung ở bên cạnh nói:
- Thủy Linh Lung tiểu thư, mời bước một bước lên.
Thủy Linh Lung sắc mặt ửng đỏ, e thẹn không ngớt. Nhưng nàng vẫn đi tới bên trái Lâm Dịch.
- Lâm Dịch, ta hỏi ngươi, ngươi nguyện ý cùng Thủy Linh Lung tiểu thư kết làm phu thê, vĩnh viễn kính nàng yêu nàng bảo hộ nàng, cùng nàng chung sống suốt đời chứ?
Lâm Dịch quay đầu nhìn về phía Thủy Linh Lung. Cùng Thư Mộng so sáng, hắn cùng với Thủy Linh Lung ở chung rất lâu. Thủy Linh Lung ôn nhu, Thủy Linh Lung uyển lệ, từng chút đả động hắn. Trong mắt Lâm Dịch ẩn chứa ôn nhu như nước chậm rãi nói:
- Đúng, ta đồng ý.
Chu Tước cười gật đầu, chuyển hướng Thủy Linh Lung nói:
- Ai, Linh Lung tiểu thư, ngươi nguyện ý cùng Lâm Dịch kết làm phu thê, vĩnh viễn kính hắn thương hắn, vô luận khỏe mạnh và tật bệnh, vô luận hắn nghèo hèn hay sang giàu đều cùng hắn chung sống sao?
Thủy Linh Lung nước mắt nhất thời chảy xuống, thanh âm của nàng mang theo một tia run rẩy nói:
- Đúng, ta nguyện ý...
Chu Tước cười gật đầu thanh âm lại bao trùm cả sân rộng:
- Ta tuyên bố, Thủy Linh Lung chính thức gả cho Lâm Dịch làm vợ, nguyện trời cao phù hộ bọn họ. Kết thúc buổi lễ.
- Ầm.
Tiếng vỗ tay như sấm lại vang lên. Mà trong tiếng vỗ tay, không có bất kỳ ai ồn ào, Lâm Dịch cũng đã đem Thủy Linh Lung ôm chặt vào trong lòng, môi của hắn cũng đã dính sát trên môi của nàng.
Tiếng vỗ tay càng phát ra kịch liệt. Trên mặt mọi người tràn đày dáng tươi cười chúc phúc. Lúc này, ánh mặt trời cũng hoàn toàn ra khỏi đỉnh núi.
Lâm Dịch tay trái nắm cả Thủy Linh Lung, tay phải nắm Thư Mộng, hai người con gái lẳng lặng ỷ ôi trong lòng hắn, dưới ánh dương quang chiếu rọi, phản xa ra quang mang rực rỡ, đó là thiên thần chúc phúc đi sao?
Một cổ mùi thơm nhàn nhạt lại chui vào trong mũi Lâm Dịch. Lâm Dịch lại say sưa hít sâu một hơi, hơi khom người, vén rèm lên, lập tức, ánh mắt hắn lại trở nên si ngốc.
Áo cưới màu trắng tô đậm vẻ trang nhã của Thủy Linh Lung. Kiều nhan như ngọc mang theo một tia e thẹn, một tia khẩn trương, thấy Lâm Dịch vén rèm lên, hắn rõ ràng cảm giác được thân thể mềm mại của nàng trở nên có chút cứng ngắc. Xem ra Thủy Linh Lung cũng là phi thường khẩn trương.
- Linh Lung...Nàng thật đẹp.
Lâm Dịch lại tán thán tự đáy lòng nói. Thủy Linh Lung nghe vậy trong mắt hiện lên một tia ngọt ngào, cười với hắn.
Lâm Dịch hơi khom người, vươn tay phải ra, nét mặt tràn ngập dáng tươi cười nhu hòa. Trong mắt Thủy Linh Lung lóe ra hạnh phúc và ngọt ngào, khẽ gật đầu, sau đó, vươn ngón tay ngọc đặt trong lòng bàn tay của hắn.
Lâm Dịch biết, từ giờ khắc này, sinh mệnh của hắn đã không còn là của mình hắn.
Thủy Linh Lung rời kiệu, tự nhiên là cũng dẫn phát một trận oanh động.
Tất cả mọi người biết vị cô gia của Thư gia này thần bí mà thần thông quảng đại, sẽ tại Thư gia lấy hai thê tử bao gồm cả Thư gia tiểu thư. Mọi người đang cảm thán năng lực của vị đại nhân vật này, đồng thời đối với đối với một vị tiểu thư khác cùng lấy một chồng cũng tràn ngập chờ mong. Hôm nay vừa thấy, cư nhiên là một tiểu thư khuôn mặt xinh đẹp. Điều này làm cho khán giả phía dưới cũng nhịn không được cảm thán. Tân cô gia này của Thư gia, thanh niên tên là Lâm Dịch thực sự là có bản lĩnh. Người bình thường được một trong hai nàng đã là nhờ phúc của tổ tiên rồi. Mà vị đại nhân này cư nhiên một lần lấy cả hai. Không hổ là đại nhân vật.
Trong lúc mọi người còn đang cảm khái, Lâm Dịch và Thư Mộng, Thủy Linh Lung, dưới hai vị lão bà bà dẫn đường đã đi tới vị trí trung ương của đài cao.
- Ầm, ầm, ầm, ầm...
Đột nhiên một trận tiếng nổ mạnh kịch liệt vang lên. Mọi người nhất thời hướng phía phát ra thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy không biết lúc nào, không trung cư nhiên đã tụ tập hàng trăm...Tinh Vị Cảnh cường giả! Từng đạo năng lượng quang mang từ trong tay bọn họ bắn về phía không trung. Cách đỉnh đầu mọi người khoảng hơn trăm thước, ầm ầm nổ tung, hóa thành từng đạo pháo hoa bảy màu sặc sỡ!
- Thần nhân! Là thần nhân!
- Trời ạ! Cư nhiên là thần nhân...Nhiều thần nhân như vậy?
- Thật đẹp a...
- Đẹp quá...
Đoàn người nhất thời náo nhiệt. Bọn họ có bao giờ gặp qua nhiều thần nhân đồng thời xuất hiện như vậy? Lại khi nào từng gặp qua năng lượng có thể bắn ra bạo tạc đủ mọi màu sắc? Nhất thời tất cả đều khiếp sợ.
Lâm Dịch cũng là kinh ngạc ngẩng đầu nhìn. Hắn cũng thật không ngờ cư nhiên sẽ có thủ đoạn như vậy. Mà ở bên cạnh Lâm Dịch, Thư Mộng và Thủy Linh Lung cũng đã si ngốc. Các nàng thất thần nhìn không trung từng đạo pháo hoa lóe ra năng lượng vô cùng huyễn lệ.
Tiếng nổ mạnh kịch liệt đủ trăm phát, mới dừng lại. Mà Tinh Vị Cảnh cường giả trên không trung đã biến mất sạch sẽ trong nháy mắt. Bị năng lượng bạo nổ, bầu trời trở nên sáng sủa hơn. Lúc này, đỉnh núi phía đông đối diện lộ ra một tia ánh dương quang. Mà trên đỉnh núi, hình thành một đạo kim sắc hào quang vạn trượng kim sắc.
- Lâm Dịch, Thư Mộng, mời tiến lên một bước.
Một thanh âm êm tai đột nhiên vang lên, đem Lâm Dịch, Thư Mộng òn đang chìm trong năng lượng pháo hoa chúc mừng lúc trước, giật mình tỉnh giấc. Lâm Dịch quay đầu nhìn lại, người nói là một nữ tử tướng mạo cực kỳ xinh đẹp. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nữ tử này, Lâm Dịch cũng biết. Chính là người trong truyền thừa Cổ Văn, Chu Tước đại trưởng lão. Lúc này đây, nàng chính là đến để chủ trì hôn lễ của Lâm Dịch.
Lão bà bà bên cạnh Thư Mộng đem tay nàng đưa cho Lâm Dịch. Lâm Dịch nắm tay Thư Mộng, hai người đồng thời bước một bước về phía trước.
Chu Tước cười hỏi:
- Lâm Dịch, mời ngươi đem tay phải đặt ở trước ngực.
Lâm Dịch nhất thời làm theo lời nàng nói.
Chu Tước mỉm cười, nói:
- Ta hỏi ngươi. Ngươi nguyện ý cùng Thư Mộng tiểu thư kết làm phu thê, vĩnh viễn kính nàng yêu nàng bảo hộ nàng, cùng nàng chung sống suốt đời không?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, đè xuống kích động trong lòng, trịnh trọng gật đầu, nói:
- Tất nhiên, ta đồng ý.
Chu Tước quay đầu nhìn về phía Thư Mộng, nói:
- Thư Mộng tiểu thư, ngươi nguyện ý cùng Lâm Dịch kết làm phu thê, vĩnh viễn kính hắn thương hắn, vô luận khỏe mạnh và bệnh tật, vô luận hắn nghèo khổ hay giàu có, đều cùng hắn chung sống suốt đời không?
Thân thể mềm mại của Thư Mộng cũng có chút cứng ngắc, nhưng mà đến câu hỏi của Chu Tước, sau đó, nàng hướng Lâm Dịch, lập tức kiên định gật đầu:
- Có, ta đồng ý.
Nghe được một câu này, Lâm Dịch tâm tình kích động không kềm chế được. Hắn nắm chặt bàn tay của Thư Mộng. Bốn mắt nhìn nhau, từ trong ánh mắt của đối phương, đều đọc được ý nghĩ yêu thương nồng đậm.
Chu Tước lộ ra dáng tươi cười. m thanh ngọt ngào nhất thời tuyên bố khắp cả quảng trường:
- Ta tuyên bố, Nam Á Thư gia chi nữ Thư Mộng chính thức được gả làm vợ Lâm Dịch, cầu xin trời phù hộ cho bọn họ. Kết thúc buổi lễ.
- Ầm...!
Tiếng vỗ tay như sấm nhất thời vang lên, không biết ai ở dưới hô to một câu:
- Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi!...
Nhất thời tựa như bị bệnh truyền nhiễm, tất cả đều lớn tiếng hô lên.
Lâm Dịch và Thư Mộng thân thể nhất thời có chút cứng ngắc, nhìn nhau, lại không biết nên làm như thế nào.
Vô luận là Lâm Dịch hay Thư Mộng, đối với phương diện này thật sự là không có kinh nghiệm gì.
Chu Tước đột nhiên ở một bên cười nói:
- Lâm Dịch, lão bà ngươi mặt tựa hoa đào, thần tựa giọt nước...còn không mau hôn nàng một cái.
Lâm Dịch hít sâu một hơi, đưa tay nắm lấy thắt lưng của Thư Mộng. Thư Mộng khí lực toàn thân tựa hồ trong nháy mắt bị hút ra, khẽ kêu một tiếng, sau đó, yếu đuối dựa vào lòng hắn. Nàng khẽ cắn môi dưới, hai mắt mê ly ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch.
Tiếng hò hét xung quanh rất ăn ý chậm rãi dừng lại, tất cả đều chăm chú nhìn lên đài cao, trong lúc nhất thời, cư nhiên không ai nói chuyện.
- Mộng nhi...Ta yêu nàng...
Lâm Dịch cúi đầu, bao lấy Thư Mộng, đột nhiên thâm tình nói. Khuôn mặt Thư Mộng nhất thời ửng đỏ, lập tức chậm rãi nhắm mắt lại.
Thấy một màn trước mặt này, Lâm Dịch nào có thể nhịn được? Thân thể hắn kề sát thân thể mềm mại lồi lõm của Thư Mộng, hơi cúi người, hôn lên bờ môi đỏ mọng của nàng.
- Ầm...
Đại não Lâm Dịch nhất thời tựa như nổ tung, một cổ xúc cảm mềm mại mà ngọt ngào nhất thời từ bờ môi đỏ mọng của Thư Mộng đánh úp về phía đại não của hắn. Một nụ hôn này là sâu như vậy, dài như vậy...
- Úc!
Tiếng hoan hô và tiếng vỗ tay lại vang lên như sấm, hai người giật mình tỉnh giấc hoàn toàn chìm đắm tâm thần vào trong nụ hôn kia.
Sắc mặt Thư Mộng ửng đỏ cùng Lâm Dịch phân ra, nhưng tay hai người còn nắm chặt một chỗ.
- Thư Mộng tiểu thư, mời trước tiên lui một bước.
Thanh âm của Chu Tước vang lên. Thư Mộng lưu luyến từ trong tay Lâm Dịch rút ra, nhưng vẫn nhu thuận lui về phía sau một bước.
Chu Tước lúc này mới nhìn về phía Thủy Linh Lung ở bên cạnh nói:
- Thủy Linh Lung tiểu thư, mời bước một bước lên.
Thủy Linh Lung sắc mặt ửng đỏ, e thẹn không ngớt. Nhưng nàng vẫn đi tới bên trái Lâm Dịch.
- Lâm Dịch, ta hỏi ngươi, ngươi nguyện ý cùng Thủy Linh Lung tiểu thư kết làm phu thê, vĩnh viễn kính nàng yêu nàng bảo hộ nàng, cùng nàng chung sống suốt đời chứ?
Lâm Dịch quay đầu nhìn về phía Thủy Linh Lung. Cùng Thư Mộng so sáng, hắn cùng với Thủy Linh Lung ở chung rất lâu. Thủy Linh Lung ôn nhu, Thủy Linh Lung uyển lệ, từng chút đả động hắn. Trong mắt Lâm Dịch ẩn chứa ôn nhu như nước chậm rãi nói:
- Đúng, ta đồng ý.
Chu Tước cười gật đầu, chuyển hướng Thủy Linh Lung nói:
- Ai, Linh Lung tiểu thư, ngươi nguyện ý cùng Lâm Dịch kết làm phu thê, vĩnh viễn kính hắn thương hắn, vô luận khỏe mạnh và tật bệnh, vô luận hắn nghèo hèn hay sang giàu đều cùng hắn chung sống sao?
Thủy Linh Lung nước mắt nhất thời chảy xuống, thanh âm của nàng mang theo một tia run rẩy nói:
- Đúng, ta nguyện ý...
Chu Tước cười gật đầu thanh âm lại bao trùm cả sân rộng:
- Ta tuyên bố, Thủy Linh Lung chính thức gả cho Lâm Dịch làm vợ, nguyện trời cao phù hộ bọn họ. Kết thúc buổi lễ.
- Ầm.
Tiếng vỗ tay như sấm lại vang lên. Mà trong tiếng vỗ tay, không có bất kỳ ai ồn ào, Lâm Dịch cũng đã đem Thủy Linh Lung ôm chặt vào trong lòng, môi của hắn cũng đã dính sát trên môi của nàng.
Tiếng vỗ tay càng phát ra kịch liệt. Trên mặt mọi người tràn đày dáng tươi cười chúc phúc. Lúc này, ánh mặt trời cũng hoàn toàn ra khỏi đỉnh núi.
Lâm Dịch tay trái nắm cả Thủy Linh Lung, tay phải nắm Thư Mộng, hai người con gái lẳng lặng ỷ ôi trong lòng hắn, dưới ánh dương quang chiếu rọi, phản xa ra quang mang rực rỡ, đó là thiên thần chúc phúc đi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.