Chung Cực Truyền Thừa

Chương 697

Vũ Thần Vũ

30/04/2018

Cứ như vậy sững sờ nhìn thanh niên áo lam kia đáp xuống vị trí trung tâm bình đài, cứ như vậy im im lặng lặng lơ lửng trên không trung.



- Bái kiến Lam sư thúc.



Trong khi mọi người kinh hãi, Lam sư thúc trước người Lâm Dịch cùng với thanh niên áo vàng khác, đột nhiên có chút khom người, cung kính gọi. Bọn người Lâm Dịch thấy thế, cũng lập tức có chút khom người, tỏ vẻ tôn kính.



- Chư vị sư điệt không cần đa lễ.



Một thanh âm ôn nhu yếu ớt, nghe hoàn toàn không có nửa phần lực lượng vang lên. Lẽ ra thanh âm như vậy người khác sẽ không thể nào nghe được, nhưng nó lại quái dị chui vào tai mọi người.

Trên mặt thanh niên áo lam kia lộ ra dáng cười nhu hòa, đám áo vàng, thì lại lần nữa có chút khom người, mới thẳng đứng người lên.

Lúc này, ánh mắt thanh niên áo lam bề ngoài như tùy ý quét qua bình đài. Cái liếc tùy ý này, lại khiến Lâm Dịch sinh ra một loại ảo giác như ở trước mặt hắn mình hoàn toàn bị nhìn thấu vậy.

Ánh mắt thật sắc bén!

Trong lòng Lâm Dịch thầm run sợ.

Sau khi nhìn quanh một vòng, thanh niên áp lam thoả mãn nhẹ gật đầu, trên mặt lộ ra dáng cười:



- n, không tệ.





Bọn người Lâm Dịch không rõ ràng lắm nhìn hắn, không biết hắn nói không tệ là có ý gì nữa.

Thanh niên áo lam nhẹ nhẹ cười cười nói:

- Các ngươi nhất định có chút nghi hoặc a? Bất quá không cần lo lắng, chúng ta cũng không có ý xấu. Người tỉnh lại sớm, đại khái cũng từ trong miệng những người khác biết được một ít tình huống về Thiên Giới rồi phải không? Giờ ta giới thiệu thêm cho các ngươi một chút về tình huống sư môn chúng ta...Về phần những thứ khác, thời gian dài sau này, các ngươi tự nhiên sẽ chậm rãi hiểu rõ thôi.

- Sư môn chúng ta gọi là Thanh Nguyên Kiếm Tông. Đơn giản mà nói, chính là môn phái lấy tu kiếm làm chủ yếu. Môn hạ phân bảy đường, gồm: Giải Kiếm Đường, Lộng Kiếm Đường, Vũ Kiếm Đường, Tâm Kiếm Đường, Vãn Kiếm Đường, Thứ Kiếm Đường cùng với chủ đường Thanh Nguyên Kiếm Đường. Đường vị tương ứng của các ngươi, đại khái đã phân chia tốt rồi. Đợi đến khi các ngươi quay về chỗ của mình, những sư huynh kia tự nhiên sẽ truyền cho các ngươi tuyệt học sư môn.



- Bất quá giờ các ngươi chỉ có thể xem là đệ tử bình thường, bình thường nhất định phải vì sư môn làm một ít chuyện tích lũy điểm cống hiến sư môn mới có thể tiếp tục ngốc tại sư môn hoặc là tấn cấp làm đệ tử nhập môn chính thức. Bằng không thì chúng ta chỉ có thể trục xuất sư môn các ngươi thôi.



- Các ngươi vừa đến Thiên Giới, cho nên đối với Thiên Giới còn không hiểu rõ lắm. Đơn giản mà nói, ở đây so với vị diện trước kia của các ngươi còn nguy hiểm hơn vô số lần. Lấy thực lực hiện giờ của các ngươi, nếu ra khỏi sư môn, không được vài ngày nhất định sẽ trở thành chất dinh dưỡng của những loài chim ăn thịt trên Thiên Giới thôi. Ta biết rõ mỗi người các ngươi ở trong vị diện của mình, đều là tồn tại đỉnh phong nhất, trong nội tâm chung quy vẫn có chút bướng bỉnh, vừa tới sư môn, khẳng định có chút không chịu phục. Nhưng hãy nhớ kỹ, Thanh Nguyên Kiếm Tông là một nơi dùng thực lực để nói chuyện, nếu như không có thực lực, như vậy cứ làm tốt chuyện mình nên làm, đợi đến khi có thực lực hẵng lên tiếng.



- Các ngươi từ trong gần 1 tỷ nhân khẩu ở vị diện của mình mà trổ hết tài năng, ta tin tưởng các ngươi đều xuất sắc cả. Hi vọng các ngươi trong cuộc sống sau này tiếp tục cố gắng. Ở Thiên Giới này, cũng có thể trở thành tồn tại đỉnh phong a.



Sau khi thanh niên áo lam nói xong, bọn người Lâm Dịch hoàn toàn bị lời này làm trấn kinh.

Nhất là những người vừa tỉnh lại, không rõ tình huống Thiên Giới như thế nào lại càng như vậy. Thật lâu sau, mới phục hồi tinh thần lại, trong nội tâm vẫn còn quanh quẩn lời của thanh niên áo lam.

Mà thanh niên áo lam lại lần nữa liếc nhìn chung quanh, sau khi khóe miệng lộ ra một vòng vui vẻ, thân hình từ từ bay lên. Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.



- Hừ, thích giả bộ!





Thanh Long đại khái chính là loại người kiệt ngao bất tuân trong miệng thanh niên áo lam, sau khi nghe thấy thanh niên áo lam kia nói cứ như là đang dạy dỗ, Thanh Long rất không phục. Giờ lại thấy phương thức rời đi của đối phương lại hung hăng càn quấy như thế, trong miệng nhịn không được thì thầm một tiếng.

Lời hắn nói vừa dứt, tên thanh niên áo vàng mặt tròn nhìn rất dễ nói chuyện vẫn đứng trước người hắn mãnh liệt quay người lại, ánh mắt như điện nhìn về phía Thanh Long. Thanh Long toàn thân chấn động, trong mắt lộ ra thần sắc kinh hãi. Cơ hồ hoàn toàn vô ý thức, chỉ nghe một tiếng long ngâm vang lên, Thanh Long đã gia trì chiến văn!



- Thanh Long! Không thể!



Lâm Thiên Ngạo biến sắc, biết là chuyện không tốt, tiến lên trước bắt lấy tay Thanh Long. Sau khi gia trì chiến văn, cánh tay Thanh Long đã tráng kiện hơn rất nhiều. Quần áo hoàn toàn bị cơ bắp lộ ra chấn nát, trên da thịt lập tức hiện đầy lân phiến màu xanh.

Lúc bình thường, Thanh Long tự nhiên nghe lời Lâm Thiên Ngạo nhất, nhưng lúc này, cảm nhận được uy hiếp đến từ trên người thanh niên áo vàng, Thanh Long rõ ràng lần đầu làm trái ý Lâm Thiên Ngạo.

Chỉ thấy trong mắt hoàn toàn đã biến thành màu xanh của hắn lộ ra quang mang lành lạnh, giãy giụa khỏi tay Lâm Thiên Ngạo, hai tay nắm lại, lập tức ầm ầm vọt về phía thanh niên áo vàng.



- Xoạt!...



Lúc này tất cả mọi người trên bình đài đều đang chú ý đến bên này, nhìn thấy bộ dáng uy vũ và năng lượng cường đại tỏa ra từ trên người Thanh Long sau khi biến thân, lập tức sợ hãi thán phục lên tiếng, vốn phải rời đi giờ lại đứng nguyên chỗ cũ.

Chỉ thấy trong mắt thanh niên áo vàng kia cũng lộ ra một vòng kinh hãi, song khi nắm đấm của Thanh Long vung đến, thần sắc hắn lại sừng sững bất động. Căn bản không hắn có động tác gì, cơ hồ chỉ lắc lư thân thể một cái, quyền của Thanh Long lập tức đâm xuyên qua tàn ảnh của hắn. Sắc mặt Thanh Long nghiêm lại, lập tức ý thức được không tốt. Cơ hồ không chút nghĩ ngợi, trong tay lóe lên ngân mang, Hư Quang Thần Kính lập tức xuất hiệntrong tay. Không chút dừng lại, chỉ nghe vụt một tiếng, Hư Quang Thần Kính lập tức tản ra một tầng hào quang trong suốt, hoàn toàn bao thân thể hắn vào trong.



- Hừ.



Một tiếng hừ lạnh vang lên, Lâm Dịch chỉ kịp nhìn thấy thanh niên áo vàng kia xuất hiện sau lưng Thanh Long. Trong tay tựa hồ lòe ra một vòng quang mang màu xanh, sau đó chỉ nghe Thanh Long rên lên một tiếng, một tiếng phốc nhỏ lập tức vang lên ngay sau đó, trên mặt đất xuất hiện một cái hố nhỏ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook