Chương 746
Vũ Thần Vũ
30/04/2018
Thanh niên áo đen kia lộ ra biểu tình kinh ngạc kỳ quái, lập tức tựa như có chút suy nghĩ nhìn sư đệ của mình, một lúc lâu sau chậm rãi gật đầu, cười nói:
- Nếu trong lòng Từ sư đệ đã có tính toán, mọi người sẽ không lại lo lắng. Nếu quyết định khai chiến, như vậy chúng ta muốn giết bọn hắn trở tay không kịp!
- Truyền lệnh xuống phía dưới, trừ Tâm Kiếm Đường và Lộng Kiếm Đường ra, các đường khác có tiến nhập cấp bậc Nhập Quan đệ tử hay không, toàn bộ đều tập hợp. Do còn lại đường đường mấy đường dẫn đầu, phân thủ Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai phái! Cũng là để bọn hắn biết uy nghiêm của Kiếm Tông, cũng không phải bọn họ có thể khinh nhục!
- Đúng!
Đám Thanh niên áo xám nhất thời liếc mắt đứng dậy, lớn tiếng lĩnh mệnh. Bọn họ đã thật lâu không có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này.
- Tông chủ, tông chủ! Vậy, Lộng Kiếm Đường chúng ta này để làm gì?
Nhưng mà lúc này, Lộng Kiếm Đường đường chủ lực lưỡng kia lại nhất thời đứng dậy, lo lắng hỏi. Một gã thanh niên khác cũng mặc Hôi Sam lo lắng nhìn Thanh niên áo đen kia. Mà hắn chính là đường chủ Tâm Kiếm Đường.
Thanh niên áo đen nhìn hai người này, cười một tiếng, sau đó nói:
- Mấy năm nay, Tâm Kiếm Đường và Lộng Kiếm Đường đệ tử vì chống đỡ hai phái quấy rối, đã lập công lao rất lớn. Lần này liền do hai đường các ngươi canh giữ ở trong tông đi!
Hai gã Thanh niên áo xám kia sững người một chút, nhưng lập tức lại chỉ có thể không quá tình nguyện lĩnh mệnh.
Thanh niên áo đen cười một chút, sau đó nói:
- Được rồi, các ngươi đều xuống phía dưới đi!
Đám Thanh niên áo xám nhất thời chắp tay. Sau đó nối đuôi nhau rời khỏi phòng. Bên trong phòng chỉ còn lại ba gã Thanh niên áo đen.
- Từ sư đệ! Hiện tại có thể nói tính toán của ngươi rồi chứ?
Tên Thanh niên áo đen ngồi chính giữa kia đợi cho tất cả mọi người rời khỏi, mới nhìn ngân mi thanh niên họ Từ đang nhắm mắt dưỡng thần kia hỏi.
Ngân mi thanh niên họ Từ kia hơi mở mắt ra, than nhẹ một tiếng, sau đó nhẹ giọng nói...
...********
Lâm Dịch thu công hoàn tất, liền trở về trong phòng.
Lần này hắn cũng không biết bế quan bao lâu thời gian. Nhưng nghĩ đến hẳn là sẽ không quá ngắn. Cả gian phòng sớm đã phủ một tầng bụ dày đặc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
- Xem ra lần này hẳn là đã không ngắn.
Trong lòng Lâm Dịch nghĩ đến. Trong tay tinh lam quang mang chợt lóe. Nhất thời toàn bộ bụi bặm biến mất vô tung vô ảnh.
- Đã đạt được cấp bậc Tinh Anh, hiện tại ta hiện tại phải đi tấn cấp đẳng cấp. Sau đó liền có thể trở lại đại lục Bạch Đế xem sao!
Trong mắt Lâm Dịch lóe ra quang mang, có chút khẩn cấp.
Một năm tân hôn, hắn liền rời khỏi thê tử. Hôm nay đã không biết trải qua bao nhiêu năm, tự nhiên là vội vàng muốn trở về xem sao.
Nghĩ đến đây, không hề dừng lại thêm, trực tiếp đi tới truyền tống trận, ngân mang chợt lóe, nhất thời xuất hiện tại Lộng Kiếm Đường chủ đường.
Hắn là đệ tử Lộng Kiếm Đường, tự nhiên phải đang ký tấn cấp tại Lộng Kiếm Đường.
Nhưng mà để Lâm Dịch có chút giật mình là...nguyên bản chủ đường náo nhiệt như chợ, lúc này lại có vẻ kỳ quái.
Náo nhiệt tuy rằng vẫn là náo nhiệt như vậy, nhưng cũng không ai bán đồ vật. Tất cả mọi người đứng ở chỗ này, tựa hồ đang cùng đợi cái gì. Lâm Dịch hiếu kỳ nhìn khắp nơi, phát hiện rất nhiều người đều ghé vào nhau, đang nghị luận gì đó.
- Phát sinh chuyện gì thế nhỉ?
Quá mức khác thường, Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc.
Nhìn xung quanh, phát hiện đang có một đám đệ tử áo lam đang khẽ nói nhỏ cái gì đó. Lâm Dịch hiếu kỳ chen qua, liền chợt nghe được tiếng nghị luận.
- Cuối cùng cũng muốn cùng Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn khai chiến! Hai bang phái này, mấy vạn năm qua này đối với Kiếm Tông ta phát động công kích. Thật đúng là đã cho rằng Kiếm Tông ta dễ khi dễ? Hừ, lúc này đây, chỉ sợ là thật làm tông chủ Thái sư tổ tức giận!
Một thanh âm hưng phấn nói.
- Không sai! Lúc này, Thái sư tổ tông chủ rốt cục tức giận! Hai bang phái kia sẽ nếm mùi đau khổ a!
Một thanh âm khác cũng là hưng phấn tiếp nhận.
Thanh Nguyên Kiếm Tông và Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai bang phái này, đã đối địch lẫn nhau mấy vạn năm. Ngay từ đầu đều chỉ là ma sát loại nhỏ mà thôi, cũng không có khiến cho thượng tầng đủ coi trọng. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, hai môn phái này cũng càng lúc càng kiêu ngạo. Dẫn đến đám đệ tử Kiếm Tông cũng đều nghẹn một bụng tức khí. Lúc này cuối cùng cũng là muốn khai chiến, những phần tử hiếu chiến cực độ này tự nhiên là hưng phấn không thôi.
Tại Thiên Giới, hầu như tất cả mọi người đều là phần tử hiếu chiến cực độ.
- Ai...khai chiến thì có ích lợi gì? Chúng ta không thể không tham dự sao?
Lại một thanh âm bất đắc dĩ mà thất vọng vang lên.
- Cái này...ai, không có biện pháp, đây là mệnh lệnh của tông chủ Thái sư tổ, ai cũng không thể cãi. Chỉ hi vọng mấy người khác là các huynh đệ, có thể cho bọn hắn một giáo huấn khắc sâu!
Ngay từ đầu người nọ sững một chút, lập tức cũng chỉ có thể nói như vậy.
- Thực sự là không công bình. Sau khi khai chiến không toàn diện, để các sư thúc Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường ta đi liều mạng. Một ngày chân chính khai chiến, lại để nhị đường chúng ta lưu thủ...
Một thanh âm khác vang lên.
- Vậy còn có biện pháp nào? Bất quá cũng nói không chính xác, vạn nhất đến khi trung kỳ lại phái chúng đi tới đây? Do đó, hảo hảo mà tu hành đi sao...Nghe nói trong đơn vị lưu thủ để trông coi linh mạch a!
- Cái gì? Trong coi linh mạch sao?
Nhất thời có người kinh ngạc nói rằng.
Những người này đều chỉ là đệ tử áo lam bình thường, ở lại Phù Phong căn bản chưa nói tới có bao nhiêu đại linh lực. Mặc dù là có linh lực, nhưng nhiều người như vậy tu hành với nhau, chân chính đạt được cũng cực kỳ thưa thớt. Bọn họ lại không có tư bản như Lâm Dịch, có thể tùy tiện mua bảo vật đề thăng năng lượng thích hợp với bản thân, chuyện trông coi linh mạch như vậy, đối với bọn họ mà nói thật là mỹ diệu.
- Nếu như ta có thể vận may để nhận được nhiệm vụ trông coi linh mạch...Tốc độ tu hành đã đề thăng hơn mười lần!
Có người nhịn không được phán đoán, ánh mắt lộ ra khát vọng và chờ mong.
Phải biết rằng, linh lực càng là sung túc, tốc độ tu hành tự nhiên cũng lại càng nhanh. Do đó đệ tử áo lam bình thường thậm chí đệ tử Tinh Anh mà nói, trông coi linh mạch đều là một chuyện khiến người ta phi thường sảng khoái.
So với bọn họ, điều kiện của Lâm Dịch không biết thiếu bao nhiêu lần.
Nghe một trận sau đó, Lâm Dịch đại khái cũng biết một ít. Xem ra, là Thanh Nguyên Kiếm Tông sắp cùng Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn khai chiến.
- Đem toàn bộ người của Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường đều triệu hồi về rồi...Nói như vậy, sư tôn cũng trở lại đi sao!
Trong lòng Lâm Dịch suy nghĩ. Hắn bế quan một lần, cũng không biết qua bao lâu. Không biết, hắn cũng không có biện pháp hỏi. Đối với Thiên Giới mà nói, thời gian là không có chút ý nghĩa, tự nhiên cũng sẽ không có niên lịch gì đó.
Bất quá nhìn bụi bặm trong phòng...e là Lâm Dịch lần này tu hành chí ít cũng tiêu hao hơn mười năm.
- Nếu trong lòng Từ sư đệ đã có tính toán, mọi người sẽ không lại lo lắng. Nếu quyết định khai chiến, như vậy chúng ta muốn giết bọn hắn trở tay không kịp!
- Truyền lệnh xuống phía dưới, trừ Tâm Kiếm Đường và Lộng Kiếm Đường ra, các đường khác có tiến nhập cấp bậc Nhập Quan đệ tử hay không, toàn bộ đều tập hợp. Do còn lại đường đường mấy đường dẫn đầu, phân thủ Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai phái! Cũng là để bọn hắn biết uy nghiêm của Kiếm Tông, cũng không phải bọn họ có thể khinh nhục!
- Đúng!
Đám Thanh niên áo xám nhất thời liếc mắt đứng dậy, lớn tiếng lĩnh mệnh. Bọn họ đã thật lâu không có loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào này.
- Tông chủ, tông chủ! Vậy, Lộng Kiếm Đường chúng ta này để làm gì?
Nhưng mà lúc này, Lộng Kiếm Đường đường chủ lực lưỡng kia lại nhất thời đứng dậy, lo lắng hỏi. Một gã thanh niên khác cũng mặc Hôi Sam lo lắng nhìn Thanh niên áo đen kia. Mà hắn chính là đường chủ Tâm Kiếm Đường.
Thanh niên áo đen nhìn hai người này, cười một tiếng, sau đó nói:
- Mấy năm nay, Tâm Kiếm Đường và Lộng Kiếm Đường đệ tử vì chống đỡ hai phái quấy rối, đã lập công lao rất lớn. Lần này liền do hai đường các ngươi canh giữ ở trong tông đi!
Hai gã Thanh niên áo xám kia sững người một chút, nhưng lập tức lại chỉ có thể không quá tình nguyện lĩnh mệnh.
Thanh niên áo đen cười một chút, sau đó nói:
- Được rồi, các ngươi đều xuống phía dưới đi!
Đám Thanh niên áo xám nhất thời chắp tay. Sau đó nối đuôi nhau rời khỏi phòng. Bên trong phòng chỉ còn lại ba gã Thanh niên áo đen.
- Từ sư đệ! Hiện tại có thể nói tính toán của ngươi rồi chứ?
Tên Thanh niên áo đen ngồi chính giữa kia đợi cho tất cả mọi người rời khỏi, mới nhìn ngân mi thanh niên họ Từ đang nhắm mắt dưỡng thần kia hỏi.
Ngân mi thanh niên họ Từ kia hơi mở mắt ra, than nhẹ một tiếng, sau đó nhẹ giọng nói...
...********
Lâm Dịch thu công hoàn tất, liền trở về trong phòng.
Lần này hắn cũng không biết bế quan bao lâu thời gian. Nhưng nghĩ đến hẳn là sẽ không quá ngắn. Cả gian phòng sớm đã phủ một tầng bụ dày đặc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp http://truyenfull.vn
- Xem ra lần này hẳn là đã không ngắn.
Trong lòng Lâm Dịch nghĩ đến. Trong tay tinh lam quang mang chợt lóe. Nhất thời toàn bộ bụi bặm biến mất vô tung vô ảnh.
- Đã đạt được cấp bậc Tinh Anh, hiện tại ta hiện tại phải đi tấn cấp đẳng cấp. Sau đó liền có thể trở lại đại lục Bạch Đế xem sao!
Trong mắt Lâm Dịch lóe ra quang mang, có chút khẩn cấp.
Một năm tân hôn, hắn liền rời khỏi thê tử. Hôm nay đã không biết trải qua bao nhiêu năm, tự nhiên là vội vàng muốn trở về xem sao.
Nghĩ đến đây, không hề dừng lại thêm, trực tiếp đi tới truyền tống trận, ngân mang chợt lóe, nhất thời xuất hiện tại Lộng Kiếm Đường chủ đường.
Hắn là đệ tử Lộng Kiếm Đường, tự nhiên phải đang ký tấn cấp tại Lộng Kiếm Đường.
Nhưng mà để Lâm Dịch có chút giật mình là...nguyên bản chủ đường náo nhiệt như chợ, lúc này lại có vẻ kỳ quái.
Náo nhiệt tuy rằng vẫn là náo nhiệt như vậy, nhưng cũng không ai bán đồ vật. Tất cả mọi người đứng ở chỗ này, tựa hồ đang cùng đợi cái gì. Lâm Dịch hiếu kỳ nhìn khắp nơi, phát hiện rất nhiều người đều ghé vào nhau, đang nghị luận gì đó.
- Phát sinh chuyện gì thế nhỉ?
Quá mức khác thường, Lâm Dịch không khỏi có chút nghi hoặc.
Nhìn xung quanh, phát hiện đang có một đám đệ tử áo lam đang khẽ nói nhỏ cái gì đó. Lâm Dịch hiếu kỳ chen qua, liền chợt nghe được tiếng nghị luận.
- Cuối cùng cũng muốn cùng Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn khai chiến! Hai bang phái này, mấy vạn năm qua này đối với Kiếm Tông ta phát động công kích. Thật đúng là đã cho rằng Kiếm Tông ta dễ khi dễ? Hừ, lúc này đây, chỉ sợ là thật làm tông chủ Thái sư tổ tức giận!
Một thanh âm hưng phấn nói.
- Không sai! Lúc này, Thái sư tổ tông chủ rốt cục tức giận! Hai bang phái kia sẽ nếm mùi đau khổ a!
Một thanh âm khác cũng là hưng phấn tiếp nhận.
Thanh Nguyên Kiếm Tông và Chiến Đạo Minh và Kỳ Tuyệt Môn hai bang phái này, đã đối địch lẫn nhau mấy vạn năm. Ngay từ đầu đều chỉ là ma sát loại nhỏ mà thôi, cũng không có khiến cho thượng tầng đủ coi trọng. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, hai môn phái này cũng càng lúc càng kiêu ngạo. Dẫn đến đám đệ tử Kiếm Tông cũng đều nghẹn một bụng tức khí. Lúc này cuối cùng cũng là muốn khai chiến, những phần tử hiếu chiến cực độ này tự nhiên là hưng phấn không thôi.
Tại Thiên Giới, hầu như tất cả mọi người đều là phần tử hiếu chiến cực độ.
- Ai...khai chiến thì có ích lợi gì? Chúng ta không thể không tham dự sao?
Lại một thanh âm bất đắc dĩ mà thất vọng vang lên.
- Cái này...ai, không có biện pháp, đây là mệnh lệnh của tông chủ Thái sư tổ, ai cũng không thể cãi. Chỉ hi vọng mấy người khác là các huynh đệ, có thể cho bọn hắn một giáo huấn khắc sâu!
Ngay từ đầu người nọ sững một chút, lập tức cũng chỉ có thể nói như vậy.
- Thực sự là không công bình. Sau khi khai chiến không toàn diện, để các sư thúc Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường ta đi liều mạng. Một ngày chân chính khai chiến, lại để nhị đường chúng ta lưu thủ...
Một thanh âm khác vang lên.
- Vậy còn có biện pháp nào? Bất quá cũng nói không chính xác, vạn nhất đến khi trung kỳ lại phái chúng đi tới đây? Do đó, hảo hảo mà tu hành đi sao...Nghe nói trong đơn vị lưu thủ để trông coi linh mạch a!
- Cái gì? Trong coi linh mạch sao?
Nhất thời có người kinh ngạc nói rằng.
Những người này đều chỉ là đệ tử áo lam bình thường, ở lại Phù Phong căn bản chưa nói tới có bao nhiêu đại linh lực. Mặc dù là có linh lực, nhưng nhiều người như vậy tu hành với nhau, chân chính đạt được cũng cực kỳ thưa thớt. Bọn họ lại không có tư bản như Lâm Dịch, có thể tùy tiện mua bảo vật đề thăng năng lượng thích hợp với bản thân, chuyện trông coi linh mạch như vậy, đối với bọn họ mà nói thật là mỹ diệu.
- Nếu như ta có thể vận may để nhận được nhiệm vụ trông coi linh mạch...Tốc độ tu hành đã đề thăng hơn mười lần!
Có người nhịn không được phán đoán, ánh mắt lộ ra khát vọng và chờ mong.
Phải biết rằng, linh lực càng là sung túc, tốc độ tu hành tự nhiên cũng lại càng nhanh. Do đó đệ tử áo lam bình thường thậm chí đệ tử Tinh Anh mà nói, trông coi linh mạch đều là một chuyện khiến người ta phi thường sảng khoái.
So với bọn họ, điều kiện của Lâm Dịch không biết thiếu bao nhiêu lần.
Nghe một trận sau đó, Lâm Dịch đại khái cũng biết một ít. Xem ra, là Thanh Nguyên Kiếm Tông sắp cùng Chiến Đạo Minh, Kỳ Tuyệt Môn khai chiến.
- Đem toàn bộ người của Lộng Kiếm Đường và Tâm Kiếm Đường đều triệu hồi về rồi...Nói như vậy, sư tôn cũng trở lại đi sao!
Trong lòng Lâm Dịch suy nghĩ. Hắn bế quan một lần, cũng không biết qua bao lâu. Không biết, hắn cũng không có biện pháp hỏi. Đối với Thiên Giới mà nói, thời gian là không có chút ý nghĩa, tự nhiên cũng sẽ không có niên lịch gì đó.
Bất quá nhìn bụi bặm trong phòng...e là Lâm Dịch lần này tu hành chí ít cũng tiêu hao hơn mười năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.