Chương 759
Vũ Thần Vũ
30/04/2018
- Đáng đời, thực là đáng đời. Ngày đầu tiên khi bọn hắn tập kích tông ta, nên có giác ngộ như vậy rồi.
- Ha ha...
Đám đệ tử Kiếm Tông sợ hãi thán phục hâm mộ Nghiêm Nộ và người kia của Chiến Đạo Minh, đồng thời cũng có chút hả hê. Mang theo biểu lộ nghiền ngẫm không chút đồng tình nhìn người Chiến Đạo Minh đang nổ lực giảy dụa tìm đường sống đằng kia.
Lâm Dịch nhìn ra ngoài một hồi, lông mày liền nhanh chóng nhíu lại, sau đó chỉ có thể than nhẹ.
Thiên Giới chính là như thế, lãnh khốc không chút nhân tình nào cả.
Nghiêm Nộ và gia hỏa Chiến Đạo Minh kịch chiến không chút để ý đến sự sống chết của đệ tử cấp thấp ở chung quanh. Mà thanh niên áo xám sử dụng bình chướng để giúp người của Kiếm Tông tránh né này, chỉ sợ cũng là vì trong chiến đấu lúc sau còn cần những đệ tử áo lam này, cho nên mới không tiếc hao phí thể lực a?
Mà những đệ tử Kiếm Tông này, khi nhìn thấy đệ tử Chiến Đạo Minh đồng cấp với mình né tránh chật vật, rõ ràng tuyệt đại bộ phận đều lạnh nhạt coi thường, nhìn có chút hả hê. Chưa từng nghĩ tới, lúc trước những đệ tử đồng môn cười cười nói nói với họ, cũng có hơn trăm người vẫn lạc trong khí Nghiêm Nộ và người nọ của Chiến Đạo Minh giao thủ...Bạc tình bạc nghĩa bực này, quả thực khiến Lâm Dịch nhìn qua mà kinh hãi.
Thật lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, khuôn mặt trở nên lạnh lùng. Hoản cảnh ở Thiên Giới chính là như thế, hắn không có năng lực thay đổi gì cả. Như vậy, chỉ có thể làm cho mình nhanh chóng thích ứng với nó thôi. Từ giờ khắc này, ít nhất khi đối mặt với người Thiên Giới, lòng Lâm Dịch đã trở nên lạnh lùng hơn nhiều.
Nguyên một đám đệ tử Chiến Đạo Minh vẫn lạc, nhưng giao chiến giữa hai người lại chưa chấm dứt, cứ tiếp tục như vậy. Gần ngàn tên đệ tử Chiến Đạo Minh đã bị diệt sát toàn bộ.
- Sư thúc! Sư thúc!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm liền vang vọng trong vòng chiến. Lâm Dịch đang trong trầm tư lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn, chỉ thấ bên ngoài màn hào quang năng lượng của Chiến Đạo Minh có một gã thanh niên bay ra, mà thanh âm, đúng là vang lên từ miệng hắn.
- Cứ tiếp tục nữa, các đệ tử đều sẽ bị chết hết mất.
Thanh niên kia lớn tiếng hô hào. Cũng lúc đó, một đạo dư âm thẳng tắp phóng về phía hắn, thanh niên kia sắc mặt đại biến, căn bản không kịp tránh né, lập tức chỉ có thể cắn răng một cái, trên người lóe ra một vòng năng lượng màu đỏ, ầm ầm nghênh đón!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể thanh niên kia lập tức tung bay, trực tiếp ngã vào trong khe hở của Chiến Đạo Minh, trong miệng, lập tức điên cuồng phun máu tươi...
Theo đệ tử này bay ra ngoài, không trung lập tức truyền đến một thanh âm so với trước càng thêm rõ ràng, hai đạo thân ảnh, cũng xuất hiện trong mắt Lâm Dịch.
- Chờ một chút!
Thanh niên áo xám Nghiêm Nộ vốn muốn văn vê thân tiếp tục phóng đi, thanh niên kia lại đột nhiên quát lớn một tiếng. Nghiêm Nộ sửng sốt một chút liền ngừng lại. Khóe mắt mang theo một tia cười lạnh, nhìn thanh niên áo bào hồng.
Thanh niên áo bào hồng hiển nhiên đã bị chọc tức, sắc mặt hắn vốn đã ửng hồng giờ lại càng phủ lên một tầng như máu đỏ. Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua đệ tử Chiến Đạo Minh chỉ còn lại không đến 500 người, khóe mắt run rẩy một chút, lập tức nhìn về phía Nghiêm Nộ, cắn răng nói:
- Hôm nay cuộc chiến liền đến đây thôi, đợi đến ngày mai, ta sẽ đọ sức một phen với ngươi. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Nói xong, cũng không để ý tới Nghiêm Nộ có phản ứng gì, thân hình nhoáng một cái, chui vào trong một khe hở cách đó không xa. Khoảng cách quá gần, Nghiêm Nộ căn bản không có thời gian ngăn cản.
Mà trong thời gian hai người dừng lại, đám đệ tử Chiến Đạo Minh vẫn còn trong vòng chiến cũng không ngốc, bằng tốc độ nhanh nhất vọt về phía khe hở. Khi thanh niên áo bào hồng kia chui vào trong khe hở, đã có phân nửa người tiếng vào rồi.
Nghiêm Nộ sửng sốt một chút, nhưng lập tức lại bất cười hắc hắc, quay mắt về phía chừng ngàn người Chiến Đạo Minh trong khe hở lớn tiếng hô:
- Ha ha ha...Chiến Đạo Minh các ngươi nên đổi tên thành Ô Quy Minh đi! Cổ tặc khí ngày trước đánh lén Kiếm Tông ta đâu rồi? Lúc trước không phải lớn tiếng muốn khai chiến với Kiếm Tông ta sao? Sao thế? Hôm nay đến, các ngươi lại trở thành rùa đen rút đầu rồi sao? Ha ha...Buồn cười, buồn cười...
Lúc trước Chiến Đạo Minh phát động tập kích bất ngờ Kiếm Tông quả thật vô cùng hung hăng càn quấy. Nhưng khi vừa thấy viện quân của Kiếm Tông đến liền lập tức chạy thục mạng. Đệ tử của Kiếm Tông cũng không thể làm gì được. Thân pháp của người Chiến Đạo Minh rất nhanh, hơn nữa lúc trước vẫn chưa chính thức khai chiến với Chiến Đạo Minh nên đệ tử Kiếm Tông không thể nào đuổi xa được.
Hôm nay đã có cơ hội, với tư cách là Đường chủ Lộng Kiếm Đường, Nghiêm Nộ tự nhiên muốn lấy lại danh dự rồi.
Thanh âm của Nghiêm Nộ rất lớn, không chút che dấu vẻ khinh thường trong đó. Chỉ thấy người Chiến Đạo Minh nguyên một đám sắc mặt khó coi, trong mắt hiện hồng nhìn về phía Nghiêm Nộ. Chiến Đạo Minh tu hành chính là Vô Thượng Chiến Đạo, vốn là một loại năng lực tăng lên trong chiến đấu, lẽ ra lực công kích không kém, nhưng thứ mà Thanh Nguyên Kiếm Tông xuất sắc nhất cũng là lực công kích. Nếu hai bên đối công thì đệ tử, ngang cấp cũng kém nhau không xa.
Đáng tiếc, dù sao nhân số Kiếm Tông so với Chiến Đạo Minh nhiều hơn nhiều, dùng phương thức như vậy mà đến, hơn nữa nhân số đệ tử cấp bậc ngoài tinh anh của Kiếm Tông cũng nhiều hơn đối phương, cho nên Chiến Đạo Minh chỉ có thể tan tác.
Nhưng người tu hành Vô Thượng Chiến Đạo, đại bộ phận đều cực kỳ nhiệt huyết, nghe thấy Nghiêm Nộ trào phúng, mọi người đều có ý muốn xông lên quyết sinh tử. Bất quá cũng may đầu óc bọn hắn đều rất tỉnh táo, sau khi tiến lên vài bước, rốt cục cũng minh bạch đối phương cường đại hơn mình nhiều lắm, căn bản không cùng một cấp bậc, chỉ có thể phẫn nộ ở bên trong nhìn chằm chằm Nghiêm Nộ, nhưng không có người nào dám can đảm tiến lên.
- Ha ha...
Đám đệ tử Kiếm Tông sợ hãi thán phục hâm mộ Nghiêm Nộ và người kia của Chiến Đạo Minh, đồng thời cũng có chút hả hê. Mang theo biểu lộ nghiền ngẫm không chút đồng tình nhìn người Chiến Đạo Minh đang nổ lực giảy dụa tìm đường sống đằng kia.
Lâm Dịch nhìn ra ngoài một hồi, lông mày liền nhanh chóng nhíu lại, sau đó chỉ có thể than nhẹ.
Thiên Giới chính là như thế, lãnh khốc không chút nhân tình nào cả.
Nghiêm Nộ và gia hỏa Chiến Đạo Minh kịch chiến không chút để ý đến sự sống chết của đệ tử cấp thấp ở chung quanh. Mà thanh niên áo xám sử dụng bình chướng để giúp người của Kiếm Tông tránh né này, chỉ sợ cũng là vì trong chiến đấu lúc sau còn cần những đệ tử áo lam này, cho nên mới không tiếc hao phí thể lực a?
Mà những đệ tử Kiếm Tông này, khi nhìn thấy đệ tử Chiến Đạo Minh đồng cấp với mình né tránh chật vật, rõ ràng tuyệt đại bộ phận đều lạnh nhạt coi thường, nhìn có chút hả hê. Chưa từng nghĩ tới, lúc trước những đệ tử đồng môn cười cười nói nói với họ, cũng có hơn trăm người vẫn lạc trong khí Nghiêm Nộ và người nọ của Chiến Đạo Minh giao thủ...Bạc tình bạc nghĩa bực này, quả thực khiến Lâm Dịch nhìn qua mà kinh hãi.
Thật lâu sau, Lâm Dịch mới hít sâu một hơi, khuôn mặt trở nên lạnh lùng. Hoản cảnh ở Thiên Giới chính là như thế, hắn không có năng lực thay đổi gì cả. Như vậy, chỉ có thể làm cho mình nhanh chóng thích ứng với nó thôi. Từ giờ khắc này, ít nhất khi đối mặt với người Thiên Giới, lòng Lâm Dịch đã trở nên lạnh lùng hơn nhiều.
Nguyên một đám đệ tử Chiến Đạo Minh vẫn lạc, nhưng giao chiến giữa hai người lại chưa chấm dứt, cứ tiếp tục như vậy. Gần ngàn tên đệ tử Chiến Đạo Minh đã bị diệt sát toàn bộ.
- Sư thúc! Sư thúc!
Nhưng vào lúc này, một thanh âm liền vang vọng trong vòng chiến. Lâm Dịch đang trong trầm tư lạnh nhạt ngẩng đầu nhìn, chỉ thấ bên ngoài màn hào quang năng lượng của Chiến Đạo Minh có một gã thanh niên bay ra, mà thanh âm, đúng là vang lên từ miệng hắn.
- Cứ tiếp tục nữa, các đệ tử đều sẽ bị chết hết mất.
Thanh niên kia lớn tiếng hô hào. Cũng lúc đó, một đạo dư âm thẳng tắp phóng về phía hắn, thanh niên kia sắc mặt đại biến, căn bản không kịp tránh né, lập tức chỉ có thể cắn răng một cái, trên người lóe ra một vòng năng lượng màu đỏ, ầm ầm nghênh đón!
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, thân thể thanh niên kia lập tức tung bay, trực tiếp ngã vào trong khe hở của Chiến Đạo Minh, trong miệng, lập tức điên cuồng phun máu tươi...
Theo đệ tử này bay ra ngoài, không trung lập tức truyền đến một thanh âm so với trước càng thêm rõ ràng, hai đạo thân ảnh, cũng xuất hiện trong mắt Lâm Dịch.
- Chờ một chút!
Thanh niên áo xám Nghiêm Nộ vốn muốn văn vê thân tiếp tục phóng đi, thanh niên kia lại đột nhiên quát lớn một tiếng. Nghiêm Nộ sửng sốt một chút liền ngừng lại. Khóe mắt mang theo một tia cười lạnh, nhìn thanh niên áo bào hồng.
Thanh niên áo bào hồng hiển nhiên đã bị chọc tức, sắc mặt hắn vốn đã ửng hồng giờ lại càng phủ lên một tầng như máu đỏ. Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua đệ tử Chiến Đạo Minh chỉ còn lại không đến 500 người, khóe mắt run rẩy một chút, lập tức nhìn về phía Nghiêm Nộ, cắn răng nói:
- Hôm nay cuộc chiến liền đến đây thôi, đợi đến ngày mai, ta sẽ đọ sức một phen với ngươi. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn
Nói xong, cũng không để ý tới Nghiêm Nộ có phản ứng gì, thân hình nhoáng một cái, chui vào trong một khe hở cách đó không xa. Khoảng cách quá gần, Nghiêm Nộ căn bản không có thời gian ngăn cản.
Mà trong thời gian hai người dừng lại, đám đệ tử Chiến Đạo Minh vẫn còn trong vòng chiến cũng không ngốc, bằng tốc độ nhanh nhất vọt về phía khe hở. Khi thanh niên áo bào hồng kia chui vào trong khe hở, đã có phân nửa người tiếng vào rồi.
Nghiêm Nộ sửng sốt một chút, nhưng lập tức lại bất cười hắc hắc, quay mắt về phía chừng ngàn người Chiến Đạo Minh trong khe hở lớn tiếng hô:
- Ha ha ha...Chiến Đạo Minh các ngươi nên đổi tên thành Ô Quy Minh đi! Cổ tặc khí ngày trước đánh lén Kiếm Tông ta đâu rồi? Lúc trước không phải lớn tiếng muốn khai chiến với Kiếm Tông ta sao? Sao thế? Hôm nay đến, các ngươi lại trở thành rùa đen rút đầu rồi sao? Ha ha...Buồn cười, buồn cười...
Lúc trước Chiến Đạo Minh phát động tập kích bất ngờ Kiếm Tông quả thật vô cùng hung hăng càn quấy. Nhưng khi vừa thấy viện quân của Kiếm Tông đến liền lập tức chạy thục mạng. Đệ tử của Kiếm Tông cũng không thể làm gì được. Thân pháp của người Chiến Đạo Minh rất nhanh, hơn nữa lúc trước vẫn chưa chính thức khai chiến với Chiến Đạo Minh nên đệ tử Kiếm Tông không thể nào đuổi xa được.
Hôm nay đã có cơ hội, với tư cách là Đường chủ Lộng Kiếm Đường, Nghiêm Nộ tự nhiên muốn lấy lại danh dự rồi.
Thanh âm của Nghiêm Nộ rất lớn, không chút che dấu vẻ khinh thường trong đó. Chỉ thấy người Chiến Đạo Minh nguyên một đám sắc mặt khó coi, trong mắt hiện hồng nhìn về phía Nghiêm Nộ. Chiến Đạo Minh tu hành chính là Vô Thượng Chiến Đạo, vốn là một loại năng lực tăng lên trong chiến đấu, lẽ ra lực công kích không kém, nhưng thứ mà Thanh Nguyên Kiếm Tông xuất sắc nhất cũng là lực công kích. Nếu hai bên đối công thì đệ tử, ngang cấp cũng kém nhau không xa.
Đáng tiếc, dù sao nhân số Kiếm Tông so với Chiến Đạo Minh nhiều hơn nhiều, dùng phương thức như vậy mà đến, hơn nữa nhân số đệ tử cấp bậc ngoài tinh anh của Kiếm Tông cũng nhiều hơn đối phương, cho nên Chiến Đạo Minh chỉ có thể tan tác.
Nhưng người tu hành Vô Thượng Chiến Đạo, đại bộ phận đều cực kỳ nhiệt huyết, nghe thấy Nghiêm Nộ trào phúng, mọi người đều có ý muốn xông lên quyết sinh tử. Bất quá cũng may đầu óc bọn hắn đều rất tỉnh táo, sau khi tiến lên vài bước, rốt cục cũng minh bạch đối phương cường đại hơn mình nhiều lắm, căn bản không cùng một cấp bậc, chỉ có thể phẫn nộ ở bên trong nhìn chằm chằm Nghiêm Nộ, nhưng không có người nào dám can đảm tiến lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.