Chương 853
Vũ Thần Vũ
01/05/2018
Nữ tử nghe vậy có chút chần chờ, cắn cắn môi dưới, sau đó bất đắc dĩ nói:
- Nhưng con chim non này mấy ngày trước mới tới đây, còn chưa được dạy dỗ, tính tình vô cùng cường liệt...Ta sợ không có cách nào hậu hạ các đại nhân thật tốt nha.
Thanh niên nghe vậy càng không chờ đợi được, cười ha ha nói:
- Son Phấn Liệt Mã? Ta thích. Mau mau dẫn tới, còn lại, ta không cần ngươi để ý tới.
Cô nương những nơi trăng gió ở Thiên Giới, trừ bản thân không có thực lực gì, chỉ có thể dựa vào việc buôn bán xác thịt mà sinh tồn, còn có rất nhiều người bị bắt tới đây, cho nên thanh niên không có cảm thấy ngoài ý muốn.
Nữ tử nghe hắn nói như vậy, lập tức cười khanh khách nói:
- Đã như vậy, ta sẽ mang lên cho công tử nhìn một cái, khanh khách, sau đó công tử...
Nói xong dịu dàng cúi đầu, quay người đi ra ngoài, mà bọn người bên cạnh hắn, đã không chờ đợi được. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Ước chừng mười phút sau.
- Thả ta ra, thả ta ra...
Đột nhiên ngoài cửa truyền ra động tĩnh ầm ầm, hình như đang có người đang giãy dụa kịch liệt, trừ việc đó ra, còn truyền tới âm thanh phẫn nộ.
Thanh niên nghe xong liền đứng dậy, con mắt tỏa sáng, hắn biết rõ, chim non đã được đưa tới.
Quả nhiên, cửa bị đẩy ra, nàng kia đi tới, sau lưng nữ tử, còn có hai tráng hán mặc quần áo màu đen, mà trong tay hai tráng hán này, có một nữ tử bị cưỡng ép, nữ tử này này đang giãy dụa kịch liệt.
- Ơ, công tử có chút không chờ được à? Khanh khách...
Nữ tử vào cửa, đã nhìn thấy thanh niên kia đứng lên, lập tức che miệng cười khanh khách.
Thanh niên nghe nữ tử này cười cảm thấy xấu hổ...Nói thực ra, nếu không phải nữ tử này phấn son và mùi hương quá nặng, chỉ sợ cũng là tiểu mỹ nhân, đôi mắt quyền rũ trong vắt, mang theo nụ cười, đúng là mê người.
- Dẫn tới đây!
Nữ tử trêu chọc thanh niên kia một tiếng, nhìn đằng sau nói ra, hai tên tráng hán lập tức đi lên, ánh mắt thanh niên kia, nhìn vào nữ tử trên tay của bọn họ.
Trong mắt thanh niên, lập tức hiện ra biểu lộ kinh diễm.
Nữ tử này đang mặc một bộ áo váy màu vàng nhạt đính hoa, nhìn bộ dáng là biết bị ép mặc vào, dưới lớp quần áo mỏng là bộ dáng đặc sắc mê người, mái tóc mềm mại như thác nước, khuôn mặt như vẽ, da thịt trắng như tuyết, vô cùng mịn màng, trong đối mắt to hiện ra vẻ tức giận và sợ hãi, không ngừng giãy dụa, làm cho vạt áo phía trước lộ ra, xuân quang bên dưới như ẩn như hiện.
- Quả nhiên là tiểu mỹ nhân!
Thanh niên sợ hãi thán phục, ánh mắt hiện ra thần sắc si mê.
Nàng kia giãy dụa kịch liệt, nghe thanh niên tán thưởng, phẫn nộ trong mắt bị sợ hãi thay thế, một đôi mắt to, xuất hiện nước mắt.
Nhưng chính vào lúc này, Lâm Dịch trong tửu quán hiện ra thần sắc kinh ngạc và nghi hoặc.
- Nữ tử này...Hình như ta đã gặp ở đâu rồi...
Lâm Dịch nhíu mày.
Thật lâu sau, đột nhiên Lâm Dịch ngẩng đầu, lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Là nàng?
- Nhưng con chim non này mấy ngày trước mới tới đây, còn chưa được dạy dỗ, tính tình vô cùng cường liệt...Ta sợ không có cách nào hậu hạ các đại nhân thật tốt nha.
Thanh niên nghe vậy càng không chờ đợi được, cười ha ha nói:
- Son Phấn Liệt Mã? Ta thích. Mau mau dẫn tới, còn lại, ta không cần ngươi để ý tới.
Cô nương những nơi trăng gió ở Thiên Giới, trừ bản thân không có thực lực gì, chỉ có thể dựa vào việc buôn bán xác thịt mà sinh tồn, còn có rất nhiều người bị bắt tới đây, cho nên thanh niên không có cảm thấy ngoài ý muốn.
Nữ tử nghe hắn nói như vậy, lập tức cười khanh khách nói:
- Đã như vậy, ta sẽ mang lên cho công tử nhìn một cái, khanh khách, sau đó công tử...
Nói xong dịu dàng cúi đầu, quay người đi ra ngoài, mà bọn người bên cạnh hắn, đã không chờ đợi được. Truyện Tiên Hiệp Truyện FULL
Ước chừng mười phút sau.
- Thả ta ra, thả ta ra...
Đột nhiên ngoài cửa truyền ra động tĩnh ầm ầm, hình như đang có người đang giãy dụa kịch liệt, trừ việc đó ra, còn truyền tới âm thanh phẫn nộ.
Thanh niên nghe xong liền đứng dậy, con mắt tỏa sáng, hắn biết rõ, chim non đã được đưa tới.
Quả nhiên, cửa bị đẩy ra, nàng kia đi tới, sau lưng nữ tử, còn có hai tráng hán mặc quần áo màu đen, mà trong tay hai tráng hán này, có một nữ tử bị cưỡng ép, nữ tử này này đang giãy dụa kịch liệt.
- Ơ, công tử có chút không chờ được à? Khanh khách...
Nữ tử vào cửa, đã nhìn thấy thanh niên kia đứng lên, lập tức che miệng cười khanh khách.
Thanh niên nghe nữ tử này cười cảm thấy xấu hổ...Nói thực ra, nếu không phải nữ tử này phấn son và mùi hương quá nặng, chỉ sợ cũng là tiểu mỹ nhân, đôi mắt quyền rũ trong vắt, mang theo nụ cười, đúng là mê người.
- Dẫn tới đây!
Nữ tử trêu chọc thanh niên kia một tiếng, nhìn đằng sau nói ra, hai tên tráng hán lập tức đi lên, ánh mắt thanh niên kia, nhìn vào nữ tử trên tay của bọn họ.
Trong mắt thanh niên, lập tức hiện ra biểu lộ kinh diễm.
Nữ tử này đang mặc một bộ áo váy màu vàng nhạt đính hoa, nhìn bộ dáng là biết bị ép mặc vào, dưới lớp quần áo mỏng là bộ dáng đặc sắc mê người, mái tóc mềm mại như thác nước, khuôn mặt như vẽ, da thịt trắng như tuyết, vô cùng mịn màng, trong đối mắt to hiện ra vẻ tức giận và sợ hãi, không ngừng giãy dụa, làm cho vạt áo phía trước lộ ra, xuân quang bên dưới như ẩn như hiện.
- Quả nhiên là tiểu mỹ nhân!
Thanh niên sợ hãi thán phục, ánh mắt hiện ra thần sắc si mê.
Nàng kia giãy dụa kịch liệt, nghe thanh niên tán thưởng, phẫn nộ trong mắt bị sợ hãi thay thế, một đôi mắt to, xuất hiện nước mắt.
Nhưng chính vào lúc này, Lâm Dịch trong tửu quán hiện ra thần sắc kinh ngạc và nghi hoặc.
- Nữ tử này...Hình như ta đã gặp ở đâu rồi...
Lâm Dịch nhíu mày.
Thật lâu sau, đột nhiên Lâm Dịch ngẩng đầu, lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Là nàng?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.