Chương 890
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Tất cả mọi người trong Thiên Giới đều biết Tử Liên Nhị này chính là một loại linh dược Thiên phẩm thượng gia vô cùng trân quý. Mà lại không biết tâm của Tử Liên Nhị này ở trên Thiên Giới cũng chính là một loại thực vật vô cùng hiếm thấy - Thực Tâm căn. Có thể nhanh chóng chuyển thành một loại độc vật vô sắc vô vị kịch độc.
Loại độc vật này tuy rằng không thể giết chết cường giả Hư Thần cảnh. Thế nhưng chỗ đáng sợ nhất của nó không phải là lấy tính mệnh của kẻ khác... Mà là phá hư kết cấu năng lượng. Cả đời cũng không thể tiến thêm.
Quả thực không thể nói thủ đoạn của Hoa Tích Quân vô cùng độc ác. Mọi người trên Thiên Giới truy cầu cái gì? Không phải là mong muốn một ngày nào đó bản thân trở thành cường giả Thần cấp chân chính sao? Nhất là đối với Tích Dương đế quân mà nói, trở thành Thần cấp chính là một chuyện dùng xúc tu có thể đụng tới. Có thể tưởng tượng ra, một ngày nào đó hắn đột nhiên phát hiện ra, những xúc tu có thể động tới cảnh giới này đột nhiên trong nháy mắt biến mất, vô cùng xa xôi. Không bao giờ có thể với tới.... Đối với hắn mà nói, đây chính là một loại đả kích như thế nào?
Mà trong khi đó, loại đả kích này lại đến từ nữ nhân hắn từng có thời gian âu yếm.
Hoa Tích Quân gọi Tích Dương đế quân từ nhập quan ra. Mượn cớ là Bà La vương giả tới chơi.
Tích Dương đế quân quá mức tín nhiệm nàng, đương nhiên không có chút hoài nghi. Vẻ mặt tươi cười tiếp đón Bà La vương giả. Trong quá trình tiếp đón, hắn không hề phòng bị, uống phải nước trà bị Hoa Quân Tích dùng Tử Liên Nhị điều chế mà ra...
Sự tình sau đó có thể tưởng tượng ra. Độc tố phát tác, lúc này Tích Dương đế quân mới ý thức được sự tình có chút không thích hợp. Bà La vương giả và Hoa Quân Tích liên thủ ra tay với hắn, dưới cơn thịnh nộ, Tích Dương đế quân đã bị một đòn nghiêm trọng.
Nhưng mà Tích Dương đế quân dù sao cũng là cường giả sắp tới có thể ngưng tụ thần cách, thực lực cường đại, không phải thứ mà Bà La vương giả có thể tưởng tượng được. Cuối cùng Bà La vương giả cùng Hoa Quân Tích bị đánh đến mức phải chạy trốn. Mà bản thân Tích Dương đế quân lại bị trúng độc, lại là kịch độc.
Có thể tưởng tượng ra, sau khi phát hiện tác dụng của loại kịch động trong cơ thể mình, Tích Dương đế quân điên cuồng ra sao. Hắn thậm chí muốn đến Bà La hải vực tìm Bà La vương giả và Hoa Quân Tích báo thù. Thế nhưng thực lực của hắn lúc này bởi vì Hoa Quân Tích và Bà La Vương giả liên thủ đánh cho bị trọng thương, thực lực đã giảm xuống rất nhiều, lúc này hắn đã không còn là Tích Dương đế quân trước đây nữa.
Cứ như thế, Tích Dương đế quân liền thay đổi. Trở thành người không biết nói lý, biến thành kẻ điên cuồng tàn bạo. Sự phẫn nộ của hắn đối với Hoa Quân Tích chuyển tới trên người những nữ nhân khác. Cứ như thế, vô số nữ tử vô tội ở Tích Dương hải vực bị gánh thay...
Mạnh Lương nói xong, khẽ thở dài một tiếng. Hắn nói:
- Đế quân nói, trong vòng Tích Dương hải vực, không thể có nữ nhân... Vì vậy, những hộ vệ của bản các đều không dám tiếp đón khách nhân là nữ giới.
Lâm Dịch nghe xong, không khỏi cảm khái nói:
- Tích Dương đế quân này cũng là kẻ đáng thương a.
Hai hàng lông mày Lâm Phỉ nhăn lại, lại hừ lạnh nói:
- Đáng đời! Đối với một nữ nhân mà nói, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết? Hắn lại dùng loại thủ đoạn đê tiện như vậy mà đoạt được thân thể Hoa Quân Tích. Không biết trong thời gian đó Hoa Quân Tích đã chịu bao nhiêu sự thống khổ. Thời gian trăm nghìn năm, không biết Hoa Quân Tích phải chịu bao nhiêu sự giày vò về thân thể và tâm lý? Tuy rằng cuối cùng lựa chọn phương thức bán mình để báo thù có chút ngốc nghếch, thế nhưng cũng có thể lý giải được. Tích Dương đế quân kia bị Hoa Quân Tích hại cũng đúng. Tàn sát nhiều nữ tử như vậy, có thể thấy bản thân hắn cũng không phải là kẻ tốt lành gì. Hiện nay biến thành người như vậy cũng coi như là báo ứng.
Lâm Dịch nghe vậy sửng sốt, lại thở dài một tiếng... Tại Bạch Vân phường thị, Lâm Phỉ cũng từng trải qua những ngày như Hoa Quân Tích, vì vậy có cảm giác đồng bệnh tương liên cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ này trong chuyện này không thể nói ai đúng ai sai. Tích Dương đế quân tuy rằng dùng thủ đoạn đê tiện để đoạt được thân thể Hoa Quân Tích, thế nhưng sau đó cuộc sống của nàng vô cùng tốt. Biểu hiện cho thấy sự chân thành của hắn. Chỉ là phương thức không được tốt mà thôi. Mà Hoa Quân Tích này, bởi vì trinh tiết bị Tích Dương đế quân dùng thủ đoạn đê tiện đoạt lấy, do đó ghi hận trong lòng. Tìm được cơ hội trả đũa Tích Dương đế quân. Coi như cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết của nữ nhân, làm cho nữ nhân thống hận nhất a?
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng nói:
- Những chuyện trên đời, thị thị phi phi, ai có thể nói rõ ràng đây? Lập trường khác nhau, suy nghĩ cũng khác nhau. Phương thức xử lý vấn đề cũng khác nhau. Cái đích cũng khác nhau... Làm người đứng xem, ai có tư các đàm luận ai thị ai phi đây?....
Mạnh Lương nghe vậy cũng gật đầu, không nói gì thêm nữa.
Trầm mặc một lát, Lâm Dịch mới nói:
- Vì vậy, các ngươi mới đề ra quy định này?
Mạnh Lương áy náy gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu như mạo phạm đại nhân, xin đại nhân thứ lỗi.
Lâm Dịch cũng không phải là người hẹp hòi, sau khi nhận được một lời giả thích, tự nhiên cũng sẽ không trách tội.
Vì vậy hắn gật đầu nói:
- Ta đã biết. Chuyện này coi như là xong.
Mạnh Lương nghe vậy tức thì đứng lên, cảm kích nói:
- Cảm ơn đại nhân.
Lâm Dịch gật đầu, lại có chút hiếu kỳ hỏi:
- Được rồi, ngươi chính là chủ nhân của cửa hàng này sao?
Mạnh Lương sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:
- Kỳ thực ta cũng chỉ là tổng quản ở đây mà thôi. Chủ nhân đóng ở tổng bộ.
- Tổng bộ? Nói như vậy cửa hàng này chỉ là một chi nhánh?
Lâm Dịch hiếu kỳ hỏi.
Mạnh Lương gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy, toàn bộ Tích Dương hải vực có hơn hai mươi ba Phường Thi, đây chỉ là một phân bộ trong số đó mà thôi.
Lâm Dịch có chút kinh ngạc, sau đó cười nói:
- Sinh ý của các ngươi cũng thật lớn a.
Mạnh Lương nghe vậy cười ha hả, nhưng không có nói gì thêm.
Lâm Dịch lại cười cười, lại mở miệng hỏi:
- Kỳ thực lần này ta tới chỗ các ngươi, là có một vấn đề muốn hỏi các ngươi một chút. Chỗ các ngươi chính là cửa hàng lớn nhất ở Phường thị này, thế lực không nhỏ, hẳn là tương đối rõ ràng.
Mạnh Lương vội vàng nói:
- Xin mời đại nhân hỏi.
Lâm Dịch gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Ta muốn biết một chút, ngươi có biết Viễn Trình truyền tống trận không?
- Viễn trình truyền tống trận?
Mạnh Lương sửng sốt, sau đó nói:
- Đại nhân muốn nói... Là truyền tống trận cự ly xa sao?
Lâm Dịch nghe vậy vui vẻ, gật đầu nói:
- Ngươi biết sao?
Mạnh Lương thản nhiên gật đầu nói:
- Đã từng nghe nói qua... Chỉ là...
Nói đến đó, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại.
Lâm Dịch nhíu mày hỏi:
- Sao? Có vấn đề gì?
Mạnh Lương chần chờ một chút, lại than thở nói:
- Thực không dám dấu giếm đại nhân, Truyền tống trận này không có vấn đề gì, chỉ là vị trí của nó hiện tại...
Loại độc vật này tuy rằng không thể giết chết cường giả Hư Thần cảnh. Thế nhưng chỗ đáng sợ nhất của nó không phải là lấy tính mệnh của kẻ khác... Mà là phá hư kết cấu năng lượng. Cả đời cũng không thể tiến thêm.
Quả thực không thể nói thủ đoạn của Hoa Tích Quân vô cùng độc ác. Mọi người trên Thiên Giới truy cầu cái gì? Không phải là mong muốn một ngày nào đó bản thân trở thành cường giả Thần cấp chân chính sao? Nhất là đối với Tích Dương đế quân mà nói, trở thành Thần cấp chính là một chuyện dùng xúc tu có thể đụng tới. Có thể tưởng tượng ra, một ngày nào đó hắn đột nhiên phát hiện ra, những xúc tu có thể động tới cảnh giới này đột nhiên trong nháy mắt biến mất, vô cùng xa xôi. Không bao giờ có thể với tới.... Đối với hắn mà nói, đây chính là một loại đả kích như thế nào?
Mà trong khi đó, loại đả kích này lại đến từ nữ nhân hắn từng có thời gian âu yếm.
Hoa Tích Quân gọi Tích Dương đế quân từ nhập quan ra. Mượn cớ là Bà La vương giả tới chơi.
Tích Dương đế quân quá mức tín nhiệm nàng, đương nhiên không có chút hoài nghi. Vẻ mặt tươi cười tiếp đón Bà La vương giả. Trong quá trình tiếp đón, hắn không hề phòng bị, uống phải nước trà bị Hoa Quân Tích dùng Tử Liên Nhị điều chế mà ra...
Sự tình sau đó có thể tưởng tượng ra. Độc tố phát tác, lúc này Tích Dương đế quân mới ý thức được sự tình có chút không thích hợp. Bà La vương giả và Hoa Quân Tích liên thủ ra tay với hắn, dưới cơn thịnh nộ, Tích Dương đế quân đã bị một đòn nghiêm trọng.
Nhưng mà Tích Dương đế quân dù sao cũng là cường giả sắp tới có thể ngưng tụ thần cách, thực lực cường đại, không phải thứ mà Bà La vương giả có thể tưởng tượng được. Cuối cùng Bà La vương giả cùng Hoa Quân Tích bị đánh đến mức phải chạy trốn. Mà bản thân Tích Dương đế quân lại bị trúng độc, lại là kịch độc.
Có thể tưởng tượng ra, sau khi phát hiện tác dụng của loại kịch động trong cơ thể mình, Tích Dương đế quân điên cuồng ra sao. Hắn thậm chí muốn đến Bà La hải vực tìm Bà La vương giả và Hoa Quân Tích báo thù. Thế nhưng thực lực của hắn lúc này bởi vì Hoa Quân Tích và Bà La Vương giả liên thủ đánh cho bị trọng thương, thực lực đã giảm xuống rất nhiều, lúc này hắn đã không còn là Tích Dương đế quân trước đây nữa.
Cứ như thế, Tích Dương đế quân liền thay đổi. Trở thành người không biết nói lý, biến thành kẻ điên cuồng tàn bạo. Sự phẫn nộ của hắn đối với Hoa Quân Tích chuyển tới trên người những nữ nhân khác. Cứ như thế, vô số nữ tử vô tội ở Tích Dương hải vực bị gánh thay...
Mạnh Lương nói xong, khẽ thở dài một tiếng. Hắn nói:
- Đế quân nói, trong vòng Tích Dương hải vực, không thể có nữ nhân... Vì vậy, những hộ vệ của bản các đều không dám tiếp đón khách nhân là nữ giới.
Lâm Dịch nghe xong, không khỏi cảm khái nói:
- Tích Dương đế quân này cũng là kẻ đáng thương a.
Hai hàng lông mày Lâm Phỉ nhăn lại, lại hừ lạnh nói:
- Đáng đời! Đối với một nữ nhân mà nói, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết? Hắn lại dùng loại thủ đoạn đê tiện như vậy mà đoạt được thân thể Hoa Quân Tích. Không biết trong thời gian đó Hoa Quân Tích đã chịu bao nhiêu sự thống khổ. Thời gian trăm nghìn năm, không biết Hoa Quân Tích phải chịu bao nhiêu sự giày vò về thân thể và tâm lý? Tuy rằng cuối cùng lựa chọn phương thức bán mình để báo thù có chút ngốc nghếch, thế nhưng cũng có thể lý giải được. Tích Dương đế quân kia bị Hoa Quân Tích hại cũng đúng. Tàn sát nhiều nữ tử như vậy, có thể thấy bản thân hắn cũng không phải là kẻ tốt lành gì. Hiện nay biến thành người như vậy cũng coi như là báo ứng.
Lâm Dịch nghe vậy sửng sốt, lại thở dài một tiếng... Tại Bạch Vân phường thị, Lâm Phỉ cũng từng trải qua những ngày như Hoa Quân Tích, vì vậy có cảm giác đồng bệnh tương liên cũng là điều dễ hiểu.
Chỉ này trong chuyện này không thể nói ai đúng ai sai. Tích Dương đế quân tuy rằng dùng thủ đoạn đê tiện để đoạt được thân thể Hoa Quân Tích, thế nhưng sau đó cuộc sống của nàng vô cùng tốt. Biểu hiện cho thấy sự chân thành của hắn. Chỉ là phương thức không được tốt mà thôi. Mà Hoa Quân Tích này, bởi vì trinh tiết bị Tích Dương đế quân dùng thủ đoạn đê tiện đoạt lấy, do đó ghi hận trong lòng. Tìm được cơ hội trả đũa Tích Dương đế quân. Coi như cũng là hợp tình hợp lý. Dù sao, còn có thứ gì quan trọng hơn trinh tiết của nữ nhân, làm cho nữ nhân thống hận nhất a?
Nghĩ tới đây, Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng nói:
- Những chuyện trên đời, thị thị phi phi, ai có thể nói rõ ràng đây? Lập trường khác nhau, suy nghĩ cũng khác nhau. Phương thức xử lý vấn đề cũng khác nhau. Cái đích cũng khác nhau... Làm người đứng xem, ai có tư các đàm luận ai thị ai phi đây?....
Mạnh Lương nghe vậy cũng gật đầu, không nói gì thêm nữa.
Trầm mặc một lát, Lâm Dịch mới nói:
- Vì vậy, các ngươi mới đề ra quy định này?
Mạnh Lương áy náy gật đầu nói:
- Đúng vậy, nếu như mạo phạm đại nhân, xin đại nhân thứ lỗi.
Lâm Dịch cũng không phải là người hẹp hòi, sau khi nhận được một lời giả thích, tự nhiên cũng sẽ không trách tội.
Vì vậy hắn gật đầu nói:
- Ta đã biết. Chuyện này coi như là xong.
Mạnh Lương nghe vậy tức thì đứng lên, cảm kích nói:
- Cảm ơn đại nhân.
Lâm Dịch gật đầu, lại có chút hiếu kỳ hỏi:
- Được rồi, ngươi chính là chủ nhân của cửa hàng này sao?
Mạnh Lương sửng sốt, lập tức lắc đầu nói:
- Kỳ thực ta cũng chỉ là tổng quản ở đây mà thôi. Chủ nhân đóng ở tổng bộ.
- Tổng bộ? Nói như vậy cửa hàng này chỉ là một chi nhánh?
Lâm Dịch hiếu kỳ hỏi.
Mạnh Lương gật đầu, cười nói:
- Đúng vậy, toàn bộ Tích Dương hải vực có hơn hai mươi ba Phường Thi, đây chỉ là một phân bộ trong số đó mà thôi.
Lâm Dịch có chút kinh ngạc, sau đó cười nói:
- Sinh ý của các ngươi cũng thật lớn a.
Mạnh Lương nghe vậy cười ha hả, nhưng không có nói gì thêm.
Lâm Dịch lại cười cười, lại mở miệng hỏi:
- Kỳ thực lần này ta tới chỗ các ngươi, là có một vấn đề muốn hỏi các ngươi một chút. Chỗ các ngươi chính là cửa hàng lớn nhất ở Phường thị này, thế lực không nhỏ, hẳn là tương đối rõ ràng.
Mạnh Lương vội vàng nói:
- Xin mời đại nhân hỏi.
Lâm Dịch gật đầu, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Ta muốn biết một chút, ngươi có biết Viễn Trình truyền tống trận không?
- Viễn trình truyền tống trận?
Mạnh Lương sửng sốt, sau đó nói:
- Đại nhân muốn nói... Là truyền tống trận cự ly xa sao?
Lâm Dịch nghe vậy vui vẻ, gật đầu nói:
- Ngươi biết sao?
Mạnh Lương thản nhiên gật đầu nói:
- Đã từng nghe nói qua... Chỉ là...
Nói đến đó, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại.
Lâm Dịch nhíu mày hỏi:
- Sao? Có vấn đề gì?
Mạnh Lương chần chờ một chút, lại than thở nói:
- Thực không dám dấu giếm đại nhân, Truyền tống trận này không có vấn đề gì, chỉ là vị trí của nó hiện tại...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.