Chung Cực Truyền Thừa

Chương 912

Vũ Thần Vũ

03/09/2013

Lâm Dịch hơi lặng người một chút, hơi bất đắc dĩ. Người trong hắc vụ này tiêu chuẩn đặt tệ thực sự quá kém. Ma thú đầu trâu thân người kia gọi là Ngưu Đầu. Con chim kia là Điểu Đầu. Con côn trùng này lại là Trùng Đầu. Không biết sau khi sinh con có phải sẽ gọi là "Nhân đầu" không?

Lâm Dịch có chút miên man suy nghĩ.

- Ngang!

Con côn trùng phía dưới không có đáp lại, nhưng con đầu trâu thân người ở trên lại điên cuồng.

Hai lỗ mũi thật lớn phun ra trận trận sương trắng, hướng phía Lâm Dịch dương trảo đánh tới.

Lâm Dịch chỉnh lý tâm tình một chút. Ánh mắt khôi phục lãnh tĩnh. Lúc này hắn cũng không định lại trốn tiếp.

Thân hình bạo động, đón một trảo của đối phương đánh tới.

- Ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Không gian xung quanh trong nháy mắt bạo động. Nhưng hắc vụ xung quanh vẫn như vật có sinh mệnh tự động vặn vẹo tránh né những năng lượng dư ba này lan tràn đến.

Một đạo thân thể cự đại vô bì bay ra! Chính là thân thể của ma thú đầu trâu thân người kia.

Lâm Dịch vẫy cánh tay một cái, thầm nói:

- Thật đúng là một đầu đại man ngưu.

Nói xong, thân hình bắn ra, đuổi theo.

Cường độ thân thể của Lâm Dịch quả nhiên vẫn so với đầu trâu thân người này cường hãn hơn nhiều. Lúc này đối chọi, Ngưu Đầu kia bị đánh bay ra, Lâm Dịch lại không chút lay động.

Cứ như vậy, hắn còn có ý nói nhân gia là một "đại man ngưu.

Nếu thật là vậy thì chính hắn là loại quái vật gì.

Hắn không dự đinh buông tha Ngưu Đầu này. Bất kể người trong hắc vụ có dùng nó để đối phó với mình hay không. Cho dù sai sử, ma thú giống như vậy cũng có thể tiến vào Thiên Giới.

Nó quá mạnh mẽ, hơn nữa ý thức bản thân nó chỉ có giết chóc! Nếu thả vào Thiên Giới, không chừng gặp phải vấn đề lớn gì đó.

Lâm Dịch không phải người tốt, nhưng loại chuyện như thương thiên hại lý, hắn cũng không muốn làm.

Cả cánh tay của Ngưu đầu đã hoàn toàn bị một quyền vừa rồi của Lâm Dịch đánh cho nát bấy. Trong lúc bay ngược ra còn không ngừng rống giận, tựa hồ cực kỳ không phục.



Mà khi Lâm Dịch xuất hiện trước mặt, thấy đôi đồng mâu huyết sắc của nó, điên cuồng kêu gào không khỏi cười nói:

- Ngươi không phục sao?

- Rống!

Ngưu Đầu tự nhiên là nghe không hiểu Lâm Dịch đang nói cái gì, vẫn điên cuồng kêu gào.

Quyền đầu của Lâm Dịch đột nhiên phụ lên một tầng huyết sắc năng lượng lập tức trực tiếp ầm ầm đánh xuống mũi của nó!

- Đùng!

Một trận tiếng xương cốt vỡ tan chói tai đến cực điểm vang lên. Lực lượng khổng lồ trực tiếp đem cả khuôn mặt của Ngưu Đầu hoàn toàn đánh vào trong đầu nó. Lực lượng thật lớn nhất thời kéo thân thể khổng lồ của nó ầm ầm bay xuống!

Nhưng mà, khi chân của nó sượt qua người Lâm Dịch, thì bị một tay của hắn nắm lấy. Thân thể dừng lại, cư nhiên đem thân thể khổng lồ của nó hoàn toàn kéo cho đứng im một lát - thân thể của ma thú Ngưu Đầu quả nhiên không kém, quán tính lớn như vậy lại không có nghe thấy tiếng xương cốt nghiền nát phát ra.

Nắm được chân của đối phương, Lâm Dịch cứ như vậy nhấc ngược nó lên, một quyền đối đầu vừa rồi, hắn đã dùng huyết sắc năng lượng đem đại não của nó hoàn toàn phá hỏng. Lúc này trên tay hắn đang nhấc lên thân thể cao hơn mười trượng của Ngưu Đầu quái lộn ngược sớm đã chết đi.

Ánh mắt Lâm Dịch đi qua tầng tầng hắc vụ. Giữa thần sắc lộ ra một tia ngưng trọng.

Trong hắc vụ, một thân ảnh chậm rãi đi ra. Hắc sắc trường bào, con ngươi huyết sắc cùng với con côn trùng dưới thân của hắn thoạt nhìn đã hoàn toàn khôi phục.

- Ngươi rốt cục vẫn lựa chọn đi ra?

Khuôn mặt Lâm Dịch trầm tĩnh mở miệng.

Huyết sắc đồng mâu của đối phương chăm chú nhìn trong tay Lâm Dịch đang nhấc cái chân lớn. Hắn tự nhiên biết đối phương đang cầm cái gì.

- Ngươi thực đáng chết!

Thanh âm của đối phương vẫn sắc bén chói tai, nếu như ánh mắt có thể giết người. Lâm Dịch tuyệt đối đã bị lửa giận trong mắt hắn đốt thành tro tàn.

Cũng khó trách, kết tinh tâm huyết hơn bảy mươi vạn năm, ngày hôm nay đã bị hủy mất hai. Còn một cũng là trọng thương. Đây làm sao không khiến Hắc y nhân phẫn nộ? Đổi là ai cũng đều tức giận đi sao?

Lâm Dịch cũng cười khẽ nói:

- Rất nhiều người đều nói như vậy. Nhưng bọn họ đều đã chết. Chỉ còn lại mình ta sống.

Huyết sắc đồng mâu của Hắc y nhân co rút lại một cái, lộ ra sát ý lẫm nhiên:

- Lần này, người chết sẽ là ngươi.



- Thật sao?

Lâm Dịch không có phủ nhận, nhún vai nói. Bộ dáng này của hắn nhất thời chọc Hắc y nhân lại phẫn nộ một trận. Trong mắt lửa giận nổi lên không ngớt.

Hai người giằng co. Tầng tầng hắc vụ xung quanh giống như vật còn sống không ngừng giãy dụa. Sáu con mắt kép của con côn trùng dưới thân hắn cũng đang hung hăng nhìn Lâm Dịch - nó là ma thú từ trong giết chóc đi ra. Tâm tình e ngại căn bản không có tồn tại trong đầu nó.

Thương tổn càng lớn càng có thể kích khởi hung lớn nhất của nó.

Hiển nhiên, công kích vừa rồi của Lâm Dịch đã khiến nó hoàn toàn phẫn nộ.

Hắc y nhân không nói được một lời hung hăng nhìn chằm chằm Lâm Dịch tựa hồ chỉ như thể liền có thể giết chết đối phương.

Nhưng mà Lâm Dịch cũng không định cùng hắn tiếp tục đọ mặt, hơi cau mày nói:

- Ngươi không động thủ. Ta liền không thể làm gì khác hơn là động thủ trước vậy.

Mới nói xong. Không đợi Hắc y nhân kịp phản ứng, tay phải cầm theo thi thể của Ngưu Đầu quái mạnh mẽ ném đi, giống như ném một con ruồi. Sau đó hung hăng lao tới!

Một phát ném này tốc độ cực nhanh. Tiếng xé gió bén nhọn, chói tai, dùng mắt thường có thể thấy cả thân thể của Ngưu Đầu quái đều hoàn toàn không rõ.

- Hỗn đản!

Đôi đồng mâu của Hắc y nhân vốn đã đỏ tươi thấy một màn như vậy càng trở nên đỏ rực khiến người ta kinh hãi. Trong phẫn nộ mang theo đau thương vô tận.

Hơn bảy mươi vạn năm tâm huyết a. Cứ như vậy bị hủy đi còn chưa tính, cư nhiên lại bị đối phương cầm làm vũ khí sử dụng? Điều này làm cho hắn sao có thể chịu nổi?

Bất quá đau thương thì đau thương, tránh né thì vẫn phải tránh né. Chỉ thấy Hắc y nhân cùng ma thú côn trùng dưới người hắn ngồi xuống. Trên thân một trận ngân sắc quang mang lóe ra dựng lên. Thi thể Ngưu Đầu ma thú bị Lâm Dịch ném tới nhất thời từ vị trí lúc trước của bọn họ vụt qua. Nhưng mà Hắc y nhân và côn trùng kia đã biến mất vô tung vô ảnh. Lại xuất hiện ở phía sau Lâm Dịch.

Lần đầu tiên công kích, không được gì mà trở lại.

Lâm Dịch có chút kinh ngạc. Không nghĩ tới đối phương cư nhiên là Không Gian Hệ dị năng.

- Giết hắn!

Thanh âm sắc bén, chói tai từ phía sau Lâm Dịch vang lên. Một trận thanh âm ông ông đột nhiên từ phía sau truyền đến.

Lâm Dịch nhất thời quay đầu lại. Một tràng cảnh không khỏi khiến da đầu người ta có chút tê dại hiện ra.

Từng con côn trùng nhỏ như châu chấu đang từ trong cái miệng của ma thú côn trùng kia không ngừng bay ra, lao về phía Lâm Dịch!

Lâm Dịch cũng không cho rằng chúng là côn trùng bình thường - kiến thức thủ đoạn của mình. Còn lấy loại côn trùng này công kích, ít nhiều đã có thể đoán ra chỗ bất phàm của những côn trùng này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook