Chương 920
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Đại hán kia cũng có chút sững sờ. Bất quá bản thân hắn sẽ không đặc biệt suy nghĩ, thấy đối phương sợ hãi kinh ngạc, nhất thời điên cuồng cười ha hả nói:
- Đến a! Xem lão tử lúc này có thể bắn thủng cái mai rùa này không!
Đại hán kêu gào thấy những tên kia hoài nghi. Công kích lần trước thật sự là của đại hán này, cư nhiên không ai dám nói tiếp.
Thanh niên nhân bên trong áp giáp hiển nhiên là vô cùng tức giận, nhưng cũng không có lộ ra biểu tình.
Tên Lục Giai trung kỳ kia nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ rực nói:
- Được. Ta liền xem ngươi làm sao bắn thủng?
Nói rồi, trong tay tụ tập năng lượng hướng phía đại hán kia lao tới!
Đại hán vốn là trọng thương, cho dù là hắn thời kỳ mạnh nhất cũng kiên quyết không cách nào bộc phát ra công kích sắc bén như vậy, huống hồ là lúc trọng thương?
Nhưng không ai phát hiện Lâm Dịch tồn tại. Do đó đại hán cư nhiên cũng mơ hồ cho rằng một lần công kích kia chính là hiệu quả công kích của mình. Đối với đối phương công kích cư nhiên không chút sợ hãi, cười ha ha nói:
- Đi tìm chết cho lão tử đi sao!
Nói xong toàn thân lại phát ra một trận kim sắc năng lượng, ầm ầm bắn ra.
Tên Lục Giai trung kỳ kia toàn thân đều phát ra quang mang rực rỡ. Rót vào một đồ vật nào đó trong tay hắn. Tấm chắn kim sắc càng trở nên xán lạn.
- Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên. Từng tần không gian sụp xuống, sóng gợn lan ra xa xa! Cư nhiên là cục diện lực lượng tương đương nhau!
Đại hán thất thần một chút. Tên trung kỳ kia cũng lặng người đi. Theo đó hắn liền điên cuồng cười lớn nói:
- Ha ha. Đây là công kích của ngươi sao? Công kích của ngươi ngay cả công kích của ta cũng không có phá giải được. Còn muốn phá hủy Kim Linh Thuẫn? Thực không biết lượng sức!
Tên Lục Giai trung kỳ có Kim Linh Thuẫn bảo hộ. Do đó dư ba không có tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn. Nhưng mà đại hán kia lại bị đánh bay ra cự ly vài trăm thước, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.
Máu tươi từ trong mũi miệng của hắn tràn ra, thần sắc thống khổ mang theo một tia nghi hoặc...Công kích vừa rồi của hắn rõ ràng giống như lần trước, vì sao hiệu quả lại khác biệt như vậy? Nếu như là dựa theo cường độ công kích lần trước, công kích của đối phương căn bản ngay cả tư cách cùng nó chống cự cũng không có, sẽ tan vỡ. Tuy rằng không nhất định có thể phá hủy cái mai rùa kia, chí ít cũng có thể chấn thương tên kia.
Nhưng mà lần này lại yếu đến như vậy? Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
Đại hán ngây ngốc. Nhưng tên Lục Giai trung kỳ lại hắc hắc cười nói:
- Ngưu Kháng, ta khuyên ngươi vẫn là đem đồ vật đó giao ra đi sao! Ta cho ngươi chết thống khoái.
- Thả cho ngươi cái rắm!
Đại hán vốn đang ngây ngốc, nhất thời phẫn nộ chửi ầm lên. Ngay cả vết thương trên người tựa hồ cũng trở nên tốt hơn. Hai mắt hắn phún hỏa nói:
- Các ngươi thật lớn mật. Ngay cả đồ vật của Đế Quân cũng dám cướp? Lẽ nào ngươi không sợ bị ngài truy sát sao?
- Đế Quân?
Tên Lục Giai trung kỳ kia hơi nhíu mày, lập tức khinh thường nói:
- Thời đại của Đế Quân đã qua. Bây là thiên hạ của thành chủ chúng ta. Ta mặc kệ hắn có là ai đi nữa.
Con mắt của đại hán trợt mở lớn, giận dữ hét:
- Thối lắm!
Tên Lục Giai trung kỳ kia khinh thường, bĩu môi nói:
Mặc kệ ngươi phóng rắm gì, ta chỉ hỏi một câu, đồ vật đó ngươi có đưa ra hay không?
Đại hán tức giận hừ một tiếng nói:
- Đừng nằm mơ! Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi!
Tên Lục Giai trung kỳ kia bất đắc dĩ nói:
- Nếu như vậy ta cũng chỉ có thể tự mình động thủ.
Nói xong, cũng không chờ đại hán kia mở miệng. Một đạo năng lượng lớn vô cùng, nhất thời ầm ầm phóng ra, hướng phía đại hán kia!
Đại hán biến sắc, cắn răng một cái, cố nén lồng ngực đau đớn, thân thể mạnh mẽ lướt sang bên phải.
- Đi tìm chết đi!
Ngay khi đại hán vừa mới tránh né khỏi đạo năng lượng kia công kích. Trong mười hai người kia nhất thời lại có một người đột nhiên bạo phát.
Chỉ là một đạo kim sắc lợi kiếm giống như thủy tinh, hướng phía đại hán điên cuồng đâm tới.
Đại hán vốn đã là nỏ mạnh hết đà. Sao có thể chống được loại công kích năng lượng áp súc này?
Chỉ thấy đại hán trợn trừng mắt, không dám tin tưởng. Nhưng mà đạo năng lượng kia, lại giống như mũi tên, hắn căn bản không có biện pháp nào xuyên thủng!
Đại hán trợn lớn mắt, sắc mặt hoàn toàn dại ra. Không dám tin tưởng, sau đó xoay mình đi, rồi ngã xuống.
- Đã chết! Cầm không gian giới chỉ của hắn, chúng ta đi!
Tên Lục Giai trung hậu kỳ kia nhất thời cười to ra lệnh.
Trong mười hai người nhất thời có ba người hướng phía thi thể đại hán bay tới, tìm kiếm.
Nhưng mà đúng lúc này, một thân ảnh không chút dấu hiệu xuất hiện trước người đại hán kia. Phía sau, thân thể đại hán tự nhiên lơ lửng bay lên.
Ba người nhất thời kinh hãi, ngừng bước, nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
- Ngươi là ai?
Tên Lục Giai trung kỳ hai mắt hơi ngưng lại, nhất thời mở miệng hỏi ra.
Thân ảnh nọ cũng không trả lời hắn. Ngược lại xoay người, ung dung nhìn thân thể đại hán vài lần. Hơi đưa tay, thân thể đại hán nhất thời hướng phía hắn bay qua. Không gian giới chỉ trên ngón tay tự động rời ra, nói cách khác, chủ nhân duy nhất của nó đã chết.
Thân ảnh nọ trực tiếp đem không gian giới chỉ của đại hán đeo lên tay. Sau đó mới ngẩng đầu nhìn tên Lục Giai trung kỳ kia, đột nhiên, nhe răng cười ra.
- Hiện tại có hai con đường cho ngươi lựa chọn. Thứ nhất nói cho ta biết vật các ngươi muốn tìm là gì. Có công năng ra sao? Sau đó nói cho ta biết viễn trình truyền tống trận đang ở đâu? Lại đem kiện hư thần khí phòng ngự kia đưa cho ta. Sau đó các ngươi có thể an toàn rởi khỏi. Con đường thứ hai là chết! Hiện tại, bắt đầu lựa chọn!
Thân ảnh nọ cười mở miệng nói.
Một cổ uy áp vô cùng khổng lồ từ trên thân ảnh nó trực tiếp tràn ngập ra. Mười hai người nhất thời đều biến sắc. Bọn họ rất rõ ràng cổ áp lực này đại biểu cho cái gì.
- Đại đại nhân...
Tên Lục Giai trung kỳ kia có chút nói lắp.
Bóng người hơi sững lại một chút, lập tức tùy ý cười nói:
- Đừng nhiều lời khác, ta chỉ muốn biết điều ta vừa hỏi.
Sắc mặt tên Lục Giai trung kỳ kia nhất thời khổ sở, mở miệng nói:
- Vốn đại nhân mở miệng, tiêu nhân cũng nên nói cho ngài. Chỉ là đồ vật cũng không phải của tiểu nhân. Đây là vật phẩm thành chủ đại nhân tìm kiếm a. Kim Linh Thuẫn này càng là thành chủ đại nhân tạm thời để tiểu nhân sử dụng. Tiểu nhân thực sự không có cách nào lựa chọn a.
Thân ảnh kia mỉm cười nói:
- Xem ra ngươi là lựa chọn con đường thứ hai. Ta đây cũng chỉ có thể giết sạch các ngươi vậy!
Thân ảnh vừa nói ra, nhất thời có kẻ kinh ngạc đến ngây ngốc, ai nấy đều sắc mặt đại biến, giống như màu đất.
Hư Thần Cảnh không phải như Lục Giai đỉnh phong. Dựa vào kim thuẫn còn có thể chống đỡ một chút. Nhưng mà đối mặt Hư Thần Cảnh cường giả, Kim Linh Thuẫn căn bản là giấy.
Trên tay thân ảnh kia, ngưng tụ ra huyết sắc năng lượng. Tên Lục Giai trung kỳ kia nhất thời bị dọa sợ, liên tục hô lên:
- Đại nhân chờ đã...Đại nhân chờ đã...
- Đến a! Xem lão tử lúc này có thể bắn thủng cái mai rùa này không!
Đại hán kêu gào thấy những tên kia hoài nghi. Công kích lần trước thật sự là của đại hán này, cư nhiên không ai dám nói tiếp.
Thanh niên nhân bên trong áp giáp hiển nhiên là vô cùng tức giận, nhưng cũng không có lộ ra biểu tình.
Tên Lục Giai trung kỳ kia nghiến răng nghiến lợi, hai mắt đỏ rực nói:
- Được. Ta liền xem ngươi làm sao bắn thủng?
Nói rồi, trong tay tụ tập năng lượng hướng phía đại hán kia lao tới!
Đại hán vốn là trọng thương, cho dù là hắn thời kỳ mạnh nhất cũng kiên quyết không cách nào bộc phát ra công kích sắc bén như vậy, huống hồ là lúc trọng thương?
Nhưng không ai phát hiện Lâm Dịch tồn tại. Do đó đại hán cư nhiên cũng mơ hồ cho rằng một lần công kích kia chính là hiệu quả công kích của mình. Đối với đối phương công kích cư nhiên không chút sợ hãi, cười ha ha nói:
- Đi tìm chết cho lão tử đi sao!
Nói xong toàn thân lại phát ra một trận kim sắc năng lượng, ầm ầm bắn ra.
Tên Lục Giai trung kỳ kia toàn thân đều phát ra quang mang rực rỡ. Rót vào một đồ vật nào đó trong tay hắn. Tấm chắn kim sắc càng trở nên xán lạn.
- Ầm!
Tiếng nổ mạnh vang lên. Từng tần không gian sụp xuống, sóng gợn lan ra xa xa! Cư nhiên là cục diện lực lượng tương đương nhau!
Đại hán thất thần một chút. Tên trung kỳ kia cũng lặng người đi. Theo đó hắn liền điên cuồng cười lớn nói:
- Ha ha. Đây là công kích của ngươi sao? Công kích của ngươi ngay cả công kích của ta cũng không có phá giải được. Còn muốn phá hủy Kim Linh Thuẫn? Thực không biết lượng sức!
Tên Lục Giai trung kỳ có Kim Linh Thuẫn bảo hộ. Do đó dư ba không có tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với hắn. Nhưng mà đại hán kia lại bị đánh bay ra cự ly vài trăm thước, khó khăn lắm mới ổn định được thân hình.
Máu tươi từ trong mũi miệng của hắn tràn ra, thần sắc thống khổ mang theo một tia nghi hoặc...Công kích vừa rồi của hắn rõ ràng giống như lần trước, vì sao hiệu quả lại khác biệt như vậy? Nếu như là dựa theo cường độ công kích lần trước, công kích của đối phương căn bản ngay cả tư cách cùng nó chống cự cũng không có, sẽ tan vỡ. Tuy rằng không nhất định có thể phá hủy cái mai rùa kia, chí ít cũng có thể chấn thương tên kia.
Nhưng mà lần này lại yếu đến như vậy? Đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra?
Đại hán ngây ngốc. Nhưng tên Lục Giai trung kỳ lại hắc hắc cười nói:
- Ngưu Kháng, ta khuyên ngươi vẫn là đem đồ vật đó giao ra đi sao! Ta cho ngươi chết thống khoái.
- Thả cho ngươi cái rắm!
Đại hán vốn đang ngây ngốc, nhất thời phẫn nộ chửi ầm lên. Ngay cả vết thương trên người tựa hồ cũng trở nên tốt hơn. Hai mắt hắn phún hỏa nói:
- Các ngươi thật lớn mật. Ngay cả đồ vật của Đế Quân cũng dám cướp? Lẽ nào ngươi không sợ bị ngài truy sát sao?
- Đế Quân?
Tên Lục Giai trung kỳ kia hơi nhíu mày, lập tức khinh thường nói:
- Thời đại của Đế Quân đã qua. Bây là thiên hạ của thành chủ chúng ta. Ta mặc kệ hắn có là ai đi nữa.
Con mắt của đại hán trợt mở lớn, giận dữ hét:
- Thối lắm!
Tên Lục Giai trung kỳ kia khinh thường, bĩu môi nói:
Mặc kệ ngươi phóng rắm gì, ta chỉ hỏi một câu, đồ vật đó ngươi có đưa ra hay không?
Đại hán tức giận hừ một tiếng nói:
- Đừng nằm mơ! Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi!
Tên Lục Giai trung kỳ kia bất đắc dĩ nói:
- Nếu như vậy ta cũng chỉ có thể tự mình động thủ.
Nói xong, cũng không chờ đại hán kia mở miệng. Một đạo năng lượng lớn vô cùng, nhất thời ầm ầm phóng ra, hướng phía đại hán kia!
Đại hán biến sắc, cắn răng một cái, cố nén lồng ngực đau đớn, thân thể mạnh mẽ lướt sang bên phải.
- Đi tìm chết đi!
Ngay khi đại hán vừa mới tránh né khỏi đạo năng lượng kia công kích. Trong mười hai người kia nhất thời lại có một người đột nhiên bạo phát.
Chỉ là một đạo kim sắc lợi kiếm giống như thủy tinh, hướng phía đại hán điên cuồng đâm tới.
Đại hán vốn đã là nỏ mạnh hết đà. Sao có thể chống được loại công kích năng lượng áp súc này?
Chỉ thấy đại hán trợn trừng mắt, không dám tin tưởng. Nhưng mà đạo năng lượng kia, lại giống như mũi tên, hắn căn bản không có biện pháp nào xuyên thủng!
Đại hán trợn lớn mắt, sắc mặt hoàn toàn dại ra. Không dám tin tưởng, sau đó xoay mình đi, rồi ngã xuống.
- Đã chết! Cầm không gian giới chỉ của hắn, chúng ta đi!
Tên Lục Giai trung hậu kỳ kia nhất thời cười to ra lệnh.
Trong mười hai người nhất thời có ba người hướng phía thi thể đại hán bay tới, tìm kiếm.
Nhưng mà đúng lúc này, một thân ảnh không chút dấu hiệu xuất hiện trước người đại hán kia. Phía sau, thân thể đại hán tự nhiên lơ lửng bay lên.
Ba người nhất thời kinh hãi, ngừng bước, nhìn thân ảnh đột nhiên xuất hiện.
- Ngươi là ai?
Tên Lục Giai trung kỳ hai mắt hơi ngưng lại, nhất thời mở miệng hỏi ra.
Thân ảnh nọ cũng không trả lời hắn. Ngược lại xoay người, ung dung nhìn thân thể đại hán vài lần. Hơi đưa tay, thân thể đại hán nhất thời hướng phía hắn bay qua. Không gian giới chỉ trên ngón tay tự động rời ra, nói cách khác, chủ nhân duy nhất của nó đã chết.
Thân ảnh nọ trực tiếp đem không gian giới chỉ của đại hán đeo lên tay. Sau đó mới ngẩng đầu nhìn tên Lục Giai trung kỳ kia, đột nhiên, nhe răng cười ra.
- Hiện tại có hai con đường cho ngươi lựa chọn. Thứ nhất nói cho ta biết vật các ngươi muốn tìm là gì. Có công năng ra sao? Sau đó nói cho ta biết viễn trình truyền tống trận đang ở đâu? Lại đem kiện hư thần khí phòng ngự kia đưa cho ta. Sau đó các ngươi có thể an toàn rởi khỏi. Con đường thứ hai là chết! Hiện tại, bắt đầu lựa chọn!
Thân ảnh nọ cười mở miệng nói.
Một cổ uy áp vô cùng khổng lồ từ trên thân ảnh nó trực tiếp tràn ngập ra. Mười hai người nhất thời đều biến sắc. Bọn họ rất rõ ràng cổ áp lực này đại biểu cho cái gì.
- Đại đại nhân...
Tên Lục Giai trung kỳ kia có chút nói lắp.
Bóng người hơi sững lại một chút, lập tức tùy ý cười nói:
- Đừng nhiều lời khác, ta chỉ muốn biết điều ta vừa hỏi.
Sắc mặt tên Lục Giai trung kỳ kia nhất thời khổ sở, mở miệng nói:
- Vốn đại nhân mở miệng, tiêu nhân cũng nên nói cho ngài. Chỉ là đồ vật cũng không phải của tiểu nhân. Đây là vật phẩm thành chủ đại nhân tìm kiếm a. Kim Linh Thuẫn này càng là thành chủ đại nhân tạm thời để tiểu nhân sử dụng. Tiểu nhân thực sự không có cách nào lựa chọn a.
Thân ảnh kia mỉm cười nói:
- Xem ra ngươi là lựa chọn con đường thứ hai. Ta đây cũng chỉ có thể giết sạch các ngươi vậy!
Thân ảnh vừa nói ra, nhất thời có kẻ kinh ngạc đến ngây ngốc, ai nấy đều sắc mặt đại biến, giống như màu đất.
Hư Thần Cảnh không phải như Lục Giai đỉnh phong. Dựa vào kim thuẫn còn có thể chống đỡ một chút. Nhưng mà đối mặt Hư Thần Cảnh cường giả, Kim Linh Thuẫn căn bản là giấy.
Trên tay thân ảnh kia, ngưng tụ ra huyết sắc năng lượng. Tên Lục Giai trung kỳ kia nhất thời bị dọa sợ, liên tục hô lên:
- Đại nhân chờ đã...Đại nhân chờ đã...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.