Chương 929
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Nói tới đây, hắn cười ngọt ngào. Nhìn về phía Chu Khắc kia, cười hì hì, nói:
- Gần đây đầu óc của ta có chút mở mang, cho tới bây giờ đều không chậm trễ việc của mình. Chu huynh tựa hồ rất tự tin, ta ngược lại muốn nhìn xem ta chậm trễ như thế nào đấy.
Câu trả lời của Lâm Dịch nằm ngoài ý định mọi người. Tố Vân có chút sửng sốt một chút, sau đó lông mày liền nhíu lại. Thực lực Lâm Dịch nàng có thể nhìn ra, trong lòng nàng rất cảm kích Lâm Dịch không sợ cường địch mà nguyện ý giúp đỡ mình, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn có chút bận tâm...Nàng dù sao cũng chỉ mới quen Lâm Dịch thôi, cũng không biết được thực lực chân chính của Lâm Dịch.
Đối phương có một cường giả Ngưng Thần Kỳ, một khi chiến đấu, bản thân nàng cũng không cách nào phân thần đi chú ý Lâm Dịch, chỉ sợ đến lúc đó ngược lại sẽ vướng chân vướng tay
Nhưng thấy dáng cười tự tin và vẻ tà ý của Lâm Dịch, không hiểu sao ngoài ẩn ẩn lo lắng, nàng tựa hồ còn có một cảm giác khác. Tựa hồ, Lâm Dịch sẽ mang đến kinh ngạc cho nàng. Cho nên sau khi chau mày suy nghĩ một lát, nàng chỉ có thể than nhẹ một tiếng nói:
- Đã như vậy thì xin cảm ơn Lâm Dịch. Chẳng qua nếu như thật sự không địch lại, cũng không cần phải dây dưa với bọn họ làm gì.
Ngụ ý đã rất rõ ràng, khi làm không được, chạy trốn là được, nàng sẽ không trách hắn.
Mà Chu Khắc nghe được câu trả lời của Lâm Dịch, sắc mặt liền ầm trầm, lành lạnh nhìn Lâm Dịch. Một cổ khí thế nhàn nhạt tỏa ra xoay chung quanh người hắn, điềm nhiên nói:
- Ta sẽ để ngươi thấy.
Lâm Dịch cười hắc hắc với Chu Khắc, hai con ngươi huyết sắc nhìn qua chung quanh, cười nói:
- Đổi nơi khác chứ?
Chu Khắc và Nguyên An liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Lâm Dịch và Tố Vân, thần sắc lành lạnh khẽ gật đầu:
- Thỉnh.
Đại chiến của Hư Thần Cảnh, người bình thường không cách nào đến gần được. Những người ở chung quanh không chỉ có người bên phía Tố Vân, Chu Khắc và Nguyên An tự nhiên cũng không muốn nhân mã phe mình vì chiến đấu mà bị tổn thất.
Về phần sao lại phải mang theo một đám người đến đây đoạt quyền thì nếu chỉ có hai người, dù vũ lực thế nào nhưng ít nhất về mặt thanh thế cũng có chút thế đơn lực cô.
Nghe thấy đối thoại của hai người, Tố Vân cũng hơi chút bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo bọn hắn. Chỉ hi vọng Lâm Dịch thật sự có thể cho nàng một kinh hỉ.
Bốn đạo lưu quang, lập tức xông lên, phá không mà đi! Mà ở lối vào, đoàn người vây giáp màu xanh và màu trắng lại giằng co lẫn nhau. Vây giáp màu trắng thì vẻ mặt thận còn màu xanh lại nhìn chằm chằm...
Gió đang gào thét bên tai, bốn đạo lưu quang không phân trước sau, vọt thẳng lên phía đỉnh đầu. Tuy rằng thực lực của Lâm Dịch yếu hơn một hắn một chút, nhưng về mặt tốc độ lại không chậm hơn chút nào. Toàn lực phi hành, không đầy mấy phút đã bay được cả ngàn km, bốn người không hẹn mà cùng dừng lại
- Chỗ này đi.
Lâm Dịch vẫn cười ha hả nói. Từ trong đồng tử của hắn lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, phảng phất không có chút giác ngộ nào của người yếu nhất cả.
Cương phong trên không trung một ngàn km cực kỳ mãnh liệt, đã đến trình độ như bọn hắn, bên người đều sẽ tự nhiên xuất hiện một tầng năng lượng có tính phòng hộ, cương phong chung quanh, căn bản ngay cả tư cách khiến bọn hắn chấn động góc áo cũng không có.
- Tố Vân, nàng suy nghĩ lại lần nữa đi, ta thực sự không muốn đao binh tương kiến với nàng.
Chu Khắc làm ra nỗ lực cuối cùng.
Chuyện đoạt quyền thường xuyên xảy ra ở Thiên Giới, mà sau khi đoạt quyền, bên thất bại đều lấy tử vong mà chấm dứt.
Danh tiếng Đế Quân không phải chỉ là một danh xưng, mà còn là một loại quyền lực. Tất cả thế lực ở hải vực, mỗi trăm năm đều phải dẫng lễ một lần. Nhiều thì có mười tên cường giả Hư Thần Cảnh, ít thì cũng có năm sáu tên. Thứ những cường giả Hư Thần Cảnh này dâng lễ, cũng không phải là thứ phổ thông. Dù ở Thiên Giới cũng là thứ phi thường trân quý. Thông thường đối với Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ cũng có được tác dụng cực lớn.
Người ở Thiên Giới, đều lấy ngưng tụ thần cách là cái đích cuối cùng để truy cầu, những vật này đối với cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ có hấp dẫn rất lớn.
Trong một hải vực rất ít khí xuất hiện hai gã cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ. Bởi vì cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ thứ hai sinh ra, cũng có nghĩa là một trong hai người sẽ vẫn lạc. Hấp dẫn của Đế Quân quá lớn, người có thể chống đỡ được quyền lực của Đế Quân, thật sự quá ít.
Ngoại trừ vợ chồng cường giả Ngưng Thần Kỳ nguyện ý quỳ dưới trướng cường giả ngang cấp, ai sẽ cam tâm dâng lễ vật mà dù đối với mình cũng phi thường trân quý? Lại có ai nguyện ý buông tha cho những cống phẩm của Hư Thần Cảnh?
Bọn hắn cũng không phải Lâm Dịch, đồ vật siêu thất giai trong Hổ Thần Điện của Lâm Dịch có rất nhiều. Nhưng đối với Hư Thần Cảnh bình thường mà nói. Xuất hiện mấy miếng nội đan yêu thú thất giai cũng đủ để khiến bọn hắn liều chết liều sống. Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng không hề ngoại lệ.
Chu Khắc nhận được chỉ là ánh mắt đạm mạc của Tố Vân. Hắn biết rõ nàng không thể nào đáp ứng yêu cầu của mình được.
Tố Vân quả thật là một mỹ nhân. Mặt mày như vẽ, băng cơ ngọc cốt...Những từ ngữ này quả thật là vì nàng mà sinh. Dù là cường giả như Chu Khắc cũng không nhịn được nổi lòng ham muốn với nàng. Nhưng hiển nhiên, hắn phải thất vọng rồi.
Khuôn mặt Chu Khắc dần lạnh lại, đôi mắt như ưng nhìn về phía Tố Vân, chậm rãi nói:
- Đây là ngươi bức ta đấy!
Thần sắc Tố Vân vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước.
Con mắt lạnh lùng nhìn Chu Khắc, nhưng không nói lời nào.
- Nguyên An, tiểu tử bên cạnh giao cho ngươi đấy.
Chu Khắc hít sâu một hơi. Đè xuống tức giận trong lòng, nói với Nguyên An.
Nguyên An âm lãnh nhìn Lâm Dịch. Khóe miệng tràn ra một vòng khinh thường cười lạnh nói:
- Thứ không biết sống chết này, cứ yên tâm giao cho ta đi.
Chu Khắc khẽ gật đầu, nhìn về phía Tố Vân:
- Hôm nay để ta lĩnh giáo một chút Huyền Mộc Điển của Tố Vân có thật lợi hại như vậy không.
Nói xong, thân hình ầm ầm động!
Hắn lập tức thất sắc, tựa hồ nương theo thân hình Chu Khắc, khí thế liền bạo tăng.
Hai mắt Lâm Dịch có chút sáng ngời:
- Đây là thực lực của Ngưng Thần Kỳ sao? Quả nhiên cường hãn!
Lâm Dịch quả thật chưa thấy qua cường giả Ngưng Thần Kỳ ra tay. Chỉ thấy thân thể của đối phương xẹt qua một đạo quỹ tích ẩn hàm thiên địa chi lý đánh tới Tố Vân. Quỹ tích kia, phiêu miểu mịt mù. Nhìn qua tựa hồ không nhúc nhích, lại tựa hồ rất nhanh, khiến đầu óc trong nháy mắt liền xuất hiện ảo giác. Loại hư hư thật thật này, chỉ là một cảm giác lắc thân liền khiến người không cảm thấy được hư thật của đối phương. Quả thực không thấu!
- Bản thân cẩn thận một chút.
Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm của Tố Vân. Lâm Dịch lập tức nhìn về phía Tố Vân. Chỉ thấy Tố Vân quần trắng bồng bềnh, thần sắc im lặng, bộ dạng hết sức chăm chú. Lâm Dịch từ trong giọng nói của nàng cũng nghe ra được một phần cẩn thận.
- Gần đây đầu óc của ta có chút mở mang, cho tới bây giờ đều không chậm trễ việc của mình. Chu huynh tựa hồ rất tự tin, ta ngược lại muốn nhìn xem ta chậm trễ như thế nào đấy.
Câu trả lời của Lâm Dịch nằm ngoài ý định mọi người. Tố Vân có chút sửng sốt một chút, sau đó lông mày liền nhíu lại. Thực lực Lâm Dịch nàng có thể nhìn ra, trong lòng nàng rất cảm kích Lâm Dịch không sợ cường địch mà nguyện ý giúp đỡ mình, nhưng trong lòng lại ẩn ẩn có chút bận tâm...Nàng dù sao cũng chỉ mới quen Lâm Dịch thôi, cũng không biết được thực lực chân chính của Lâm Dịch.
Đối phương có một cường giả Ngưng Thần Kỳ, một khi chiến đấu, bản thân nàng cũng không cách nào phân thần đi chú ý Lâm Dịch, chỉ sợ đến lúc đó ngược lại sẽ vướng chân vướng tay
Nhưng thấy dáng cười tự tin và vẻ tà ý của Lâm Dịch, không hiểu sao ngoài ẩn ẩn lo lắng, nàng tựa hồ còn có một cảm giác khác. Tựa hồ, Lâm Dịch sẽ mang đến kinh ngạc cho nàng. Cho nên sau khi chau mày suy nghĩ một lát, nàng chỉ có thể than nhẹ một tiếng nói:
- Đã như vậy thì xin cảm ơn Lâm Dịch. Chẳng qua nếu như thật sự không địch lại, cũng không cần phải dây dưa với bọn họ làm gì.
Ngụ ý đã rất rõ ràng, khi làm không được, chạy trốn là được, nàng sẽ không trách hắn.
Mà Chu Khắc nghe được câu trả lời của Lâm Dịch, sắc mặt liền ầm trầm, lành lạnh nhìn Lâm Dịch. Một cổ khí thế nhàn nhạt tỏa ra xoay chung quanh người hắn, điềm nhiên nói:
- Ta sẽ để ngươi thấy.
Lâm Dịch cười hắc hắc với Chu Khắc, hai con ngươi huyết sắc nhìn qua chung quanh, cười nói:
- Đổi nơi khác chứ?
Chu Khắc và Nguyên An liếc mắt nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Lâm Dịch và Tố Vân, thần sắc lành lạnh khẽ gật đầu:
- Thỉnh.
Đại chiến của Hư Thần Cảnh, người bình thường không cách nào đến gần được. Những người ở chung quanh không chỉ có người bên phía Tố Vân, Chu Khắc và Nguyên An tự nhiên cũng không muốn nhân mã phe mình vì chiến đấu mà bị tổn thất.
Về phần sao lại phải mang theo một đám người đến đây đoạt quyền thì nếu chỉ có hai người, dù vũ lực thế nào nhưng ít nhất về mặt thanh thế cũng có chút thế đơn lực cô.
Nghe thấy đối thoại của hai người, Tố Vân cũng hơi chút bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể đi theo bọn hắn. Chỉ hi vọng Lâm Dịch thật sự có thể cho nàng một kinh hỉ.
Bốn đạo lưu quang, lập tức xông lên, phá không mà đi! Mà ở lối vào, đoàn người vây giáp màu xanh và màu trắng lại giằng co lẫn nhau. Vây giáp màu trắng thì vẻ mặt thận còn màu xanh lại nhìn chằm chằm...
Gió đang gào thét bên tai, bốn đạo lưu quang không phân trước sau, vọt thẳng lên phía đỉnh đầu. Tuy rằng thực lực của Lâm Dịch yếu hơn một hắn một chút, nhưng về mặt tốc độ lại không chậm hơn chút nào. Toàn lực phi hành, không đầy mấy phút đã bay được cả ngàn km, bốn người không hẹn mà cùng dừng lại
- Chỗ này đi.
Lâm Dịch vẫn cười ha hả nói. Từ trong đồng tử của hắn lộ ra thần sắc nhẹ nhõm, phảng phất không có chút giác ngộ nào của người yếu nhất cả.
Cương phong trên không trung một ngàn km cực kỳ mãnh liệt, đã đến trình độ như bọn hắn, bên người đều sẽ tự nhiên xuất hiện một tầng năng lượng có tính phòng hộ, cương phong chung quanh, căn bản ngay cả tư cách khiến bọn hắn chấn động góc áo cũng không có.
- Tố Vân, nàng suy nghĩ lại lần nữa đi, ta thực sự không muốn đao binh tương kiến với nàng.
Chu Khắc làm ra nỗ lực cuối cùng.
Chuyện đoạt quyền thường xuyên xảy ra ở Thiên Giới, mà sau khi đoạt quyền, bên thất bại đều lấy tử vong mà chấm dứt.
Danh tiếng Đế Quân không phải chỉ là một danh xưng, mà còn là một loại quyền lực. Tất cả thế lực ở hải vực, mỗi trăm năm đều phải dẫng lễ một lần. Nhiều thì có mười tên cường giả Hư Thần Cảnh, ít thì cũng có năm sáu tên. Thứ những cường giả Hư Thần Cảnh này dâng lễ, cũng không phải là thứ phổ thông. Dù ở Thiên Giới cũng là thứ phi thường trân quý. Thông thường đối với Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ cũng có được tác dụng cực lớn.
Người ở Thiên Giới, đều lấy ngưng tụ thần cách là cái đích cuối cùng để truy cầu, những vật này đối với cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ có hấp dẫn rất lớn.
Trong một hải vực rất ít khí xuất hiện hai gã cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ. Bởi vì cường giả Hư Thần Cảnh Ngưng Thần Kỳ thứ hai sinh ra, cũng có nghĩa là một trong hai người sẽ vẫn lạc. Hấp dẫn của Đế Quân quá lớn, người có thể chống đỡ được quyền lực của Đế Quân, thật sự quá ít.
Ngoại trừ vợ chồng cường giả Ngưng Thần Kỳ nguyện ý quỳ dưới trướng cường giả ngang cấp, ai sẽ cam tâm dâng lễ vật mà dù đối với mình cũng phi thường trân quý? Lại có ai nguyện ý buông tha cho những cống phẩm của Hư Thần Cảnh?
Bọn hắn cũng không phải Lâm Dịch, đồ vật siêu thất giai trong Hổ Thần Điện của Lâm Dịch có rất nhiều. Nhưng đối với Hư Thần Cảnh bình thường mà nói. Xuất hiện mấy miếng nội đan yêu thú thất giai cũng đủ để khiến bọn hắn liều chết liều sống. Người chết vì tiền, chim chết vì ăn. Dù là cường giả Hư Thần Cảnh cũng không hề ngoại lệ.
Chu Khắc nhận được chỉ là ánh mắt đạm mạc của Tố Vân. Hắn biết rõ nàng không thể nào đáp ứng yêu cầu của mình được.
Tố Vân quả thật là một mỹ nhân. Mặt mày như vẽ, băng cơ ngọc cốt...Những từ ngữ này quả thật là vì nàng mà sinh. Dù là cường giả như Chu Khắc cũng không nhịn được nổi lòng ham muốn với nàng. Nhưng hiển nhiên, hắn phải thất vọng rồi.
Khuôn mặt Chu Khắc dần lạnh lại, đôi mắt như ưng nhìn về phía Tố Vân, chậm rãi nói:
- Đây là ngươi bức ta đấy!
Thần sắc Tố Vân vẫn trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước.
Con mắt lạnh lùng nhìn Chu Khắc, nhưng không nói lời nào.
- Nguyên An, tiểu tử bên cạnh giao cho ngươi đấy.
Chu Khắc hít sâu một hơi. Đè xuống tức giận trong lòng, nói với Nguyên An.
Nguyên An âm lãnh nhìn Lâm Dịch. Khóe miệng tràn ra một vòng khinh thường cười lạnh nói:
- Thứ không biết sống chết này, cứ yên tâm giao cho ta đi.
Chu Khắc khẽ gật đầu, nhìn về phía Tố Vân:
- Hôm nay để ta lĩnh giáo một chút Huyền Mộc Điển của Tố Vân có thật lợi hại như vậy không.
Nói xong, thân hình ầm ầm động!
Hắn lập tức thất sắc, tựa hồ nương theo thân hình Chu Khắc, khí thế liền bạo tăng.
Hai mắt Lâm Dịch có chút sáng ngời:
- Đây là thực lực của Ngưng Thần Kỳ sao? Quả nhiên cường hãn!
Lâm Dịch quả thật chưa thấy qua cường giả Ngưng Thần Kỳ ra tay. Chỉ thấy thân thể của đối phương xẹt qua một đạo quỹ tích ẩn hàm thiên địa chi lý đánh tới Tố Vân. Quỹ tích kia, phiêu miểu mịt mù. Nhìn qua tựa hồ không nhúc nhích, lại tựa hồ rất nhanh, khiến đầu óc trong nháy mắt liền xuất hiện ảo giác. Loại hư hư thật thật này, chỉ là một cảm giác lắc thân liền khiến người không cảm thấy được hư thật của đối phương. Quả thực không thấu!
- Bản thân cẩn thận một chút.
Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm của Tố Vân. Lâm Dịch lập tức nhìn về phía Tố Vân. Chỉ thấy Tố Vân quần trắng bồng bềnh, thần sắc im lặng, bộ dạng hết sức chăm chú. Lâm Dịch từ trong giọng nói của nàng cũng nghe ra được một phần cẩn thận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.