Chương 936
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
- Bái kiến Đế Quân.
Hắc y nhân kia căn bản không dám nhìn thẳng Tố Vân, hơi cúi đầu, tôn kính kêu lên.
Con mắt Tố Vân hơi đổi, nhìn về phía hắn. Một lát sau, khẽ thở dài một tiếng, hỏi:
- Ngươi tên gì?
Hắc y nhân không nghĩ Tố Vân lại muốn hỏi vấn đề này, có chút sửng sốt, nhưng cũng lập tức cung kính trả lời:
- Hồi bẩm Đế Quân, tên tiểu nhân là Liên Ngọc.
Tố Vân khẽ gật đầu, sau đó liếc nhìn đoàn người mặc vây giáp màu xanh chung quanh. Trong nháy mắt, hô hấp của tất cả người mặc vây giáp màu xanh như có chút ngưng lại, không người nào dám hô hấp, đôi mắt bàng hoàng, tâm thần bất định nhìn Tố Vân. Bọn hắn biết rõ, hiện giờ là thời khắc quyết định sinh tử của bọn hắn rồi!
Tố Vân trầm mặc một lát, sau đó nàng nói với Liên Ngọc kia:
- Các ngươi rời đi đi, mai táng Chu Khắc cẩn thận.
Hô hấp của Liên Ngọc lập tức dừng lại một hồi, sau đó liền lập tức cuồng hỉ lên, cung kính nói:
- Tạ ơn Đế Quân không giết, tạ ơn Đế Quân không giết!
Lâm Dịch nhìn thoáng qua thủ lĩnh đoàn mặc vây giáp màu trắng kia, trước khi chuyện này phát sinh, hắn và Tố Vân cũng đã biết rõ. Dù sao thì thần thức của cường giả Hư Thần Cảnh cường đại, cũng không phải song phương có thể so sánh được. Cho nên Lâm Dịch vô ý thức nhìn thủ lĩnh đoàn mặc vây giáp màu trắng này sau khi nghe Tố Vân nói xong sẽ có biểu lộ gì.
Nhưng mà, chỉ thấy biểu lộ của tên thủ lĩnh kia không có chút biến hóa nào, thậm chí nhìn Tố Vân với ánh mắt nồng nhiệt, vô cùng tôn sùng, không có chút biến hóa nào. Cái này khiến Lâm Dịch hơi sững sờ, nhưng lại lập tức cảm khái.
Mị lực của Tố Vân này, đích thật là phi thường kinh người. Nhìn mỗi người trong đoàn mặc vây giáp màu trắng này, chỉ sợ Tố Vân là nữ thần trong suy nghĩ của bọn hắn a.
Đối với mọi người trên Thiên Giới mà nói, tôn kính một người thì có thể, nhưng nếu như tôn sùng đạt đến loại trình độ này, thậm chí có thể nói là sùng bái thì ảnh hưởng đối với tu vi cá nhân là cực kỳ to lớn.
Dù sao, mục tiêu cuối cùng bọn hắn truy cầu là Thiên Đạo. Mà truy cầu Thiên Đạo, tâm tình là cực kỳ trọng yếu. mà cảm xúc tôn sùng như vậy, sẽ hạn chế nghiêm trọng đến bộ pháp trên con đường tu hành sau này của bọn hắn.
Bọn hắn với tư cách là cường giả Ngũ giai, thậm chí Lục giai, như thế nào không hiểu loại chuyện này? Nhưng nguyên một đám bọn hắn vẫn nhịn không được sinh ra loại cảm xúc tôn sùng này với Tố Vân, đích thật là khiến người cảm thán không thôi.
Lâm Dịch nhìn thấy trong đôi mắt của bọn hắn nhìn Tố Vân với vẻ cuồng nhiệt, vô cùng tôn sùng, có chút cảm khái trong nội tâm. Nếu hiện giờ Tố Vân ra lệnh cho bọn hắn tự sát, chỉ sợ bọn hắn cũng tuyệt đối không nói câu thứ hai nào a.
Tạm thời không nhắc tới đoàn người vây giáp màu xanh đang cảm kích. Tố Vân nói xong lời này, khẽ thở dài một tiếng nữa, sau đó mang theo Lâm Dịch và Lâm Phỉ đi thẳng về Tinh xá.
Bộ dáng vẫn như ba tháng trước, chỉ có điều Bách hỏa tửu còn lại nửa bình trên bàn dây leo trên mặt đất kia, tự nhiên là bị nha đầu Lâm Phỉ uống sạch.
- Tỷ tỷ giống như là xinh đẹp hơn a.
Lúc Tố Vân bắt đầu đi vào, Lâm Phỉ vẫn nhìn theo nàng. Một mực tiến vào trong bồn địa, sau đó mới đột nhiên nhẹ nhàng nói một tiếng bên tai Lâm Dịch.
Lâm Dịch hơi sững sờ, lập tức mỉm cười, nhưng lại không nói gì.
Cấp độ Thiên Đạo này, còn không phải Lâm Phỉ có thể tiếp xúc. Nhưng không phải không cách nào tiếp xúc, cũng không có nghĩa là không cách nào cảm giác được.
Càng tiếp cận Thiên Đạo, mị lực biểu hiện ra ngoài càng tăng lên. Ví dụ như là Tố Vân hiện giờ, Thiên Đạo của nàng đã có chút thành tựu, mỗi một cái động tay nhấc chân lúc này của nàng, đều có một cỗ mị lực hồn nhiên tự tại. Hành vi của nàng đối với Thiên Đạo chính là không tự giác được, mà nàng cũng không ý thức được, nhưng trong tiềm thức, nàng đã là như vậy rồi.
Cái này, cũng chính là chút tiêu chí thành tựu của Thiên Đạo.
- Khi nào Đế Quân chuẩn bị bế quan?
Sau khi khách và chủ ngồi xuống, Lâm Dịch rất tự nhiên cười hỏi.
Tố Vân có chút lộ ra dáng tươi cười, suy nghĩ một chút, sau đó nói ra:
- Chắc có lẽ không lâu nữa.
Lâm Dịch cười nói:
- Đã như vây, Lâm Dịch chúc Đế Quân một lần hành động liền ngưng tụ ra được Thần Cách.
Tố Vân mỉm cười, gật gật đầu thanh nhã, không nói gì.
Nhưng mà Lâm Phỉ nghe được Lâm Dịch nói như vậy, ngạc nhiên mở to hai mắt ra nhìn, thật lâu sau mới hô lên:
- Thần Cách? Tố Vân tỷ tỷ muốn ngưng tụ ra Thần Cách sao?
Đối với Thần Cách này, mọi người trên Thiên Giới cũng không có chút xa lạ nào. Dù là Lâm Phỉ cũng phi thường hiểu rõ muốn ngưng tụ Thần Cách khó khăn như thế nào. Mà hiện giờ nghe nữ tử ngồi trước mặt nàng muốn ngưng tụ ra Thần Cách. Hơn nữa nhìn ngữ khí và biểu tình của nàng khi nói chuyện với Lâm Dịch, tựa hồ như nàng chắc chắn có thể ngưng tụ ra Thần Cách. Cũng khó trách Lâm Phỉ lại ngạc nhiên như vậy.
Lâm Phỉ lộ ra biểu lộ đáng yêu, lập tức khiến Tố Vân lộ ra dáng tươi cười, nói:
- Cuối cùng cũng có một ngày ngươi đạt đến bước này.
Lâm Phỉ nghe xong lời ấy, liền biết rõ Tố Vân đích xác có thể ngưng tụ ra Thần Cách rồi. Lập tức nhìn Tố Vân với vẻ hâm mộ và sùng bái mà nói:
- Tỷ tỷ quả thực lợi hại a.
Tố Vân cười cười, ánh mắt không tự chủ quét qua Lâm Dịch, trong lòng hơi có chút cảm thán. Tuy rằng hiện giờ Thiên Đạo của nàng đã có chút thành tựu, nhưng nàng phát hiện mình hoàn toàn không nhìn ra Lâm Dịch nông sâu như thế nào. Luận thực lực, Lâm Dịch kia tuyệt đối không phải đối thủ của mình, về điểm này, Tố Vân không có điểm nghi ngờ nào. Nhưng mà, khiến người quỷ dị chính là. Ngoại trừ thực lực ra, trên người Lâm Dịch còn thứ đồ vật khác mà Tố Vân hoàn toàn không đoán ra. Thoạt nhìn, hắn tựa hồ không hề đơn giản như vậy.
Phải biết rằng, một người có chút thành tựu về Thiên Đạo, dù không ngưng tụ ra Thần Cách, nhưng căn cứ Thiên Đạo của mình mà suy diễn ra, cũng có thể nhìn thấu rất nhiều sự vật. Dù sao thì Thiên Đạo rất quỷ bí, nhìn như vô tích, nhưng mà đã có thể cảm giác, như vậy tự nhiên có được quỹ tích của chính hắn. Một ít cường giả Thần Cấp lợi hại, thậm chí có thể nhìn quỹ tích Thiên Đạo mà phỏng đoán ra được rất nhiều chuyện chưa phát sinh!
Đương nhiên, loại truyền thuyết này vô cùng phiêu miễu, lại cũng không có người nào biết. Dù sao thì chuyện chưa phát sinh, nếu có người có thể nói rõ, như vậy cũng có chút quá không có đạo lý. Dù sao thì mỗi một sự kiện phát sinh, đều là do vô số điều kiện không biết rõ tụ tập lại. Chỉ cần khác đi một chút, kết quả liền hoàn toàn bất đồng.
Cũng như tên Liên Ngọc hôm nay kia.
Tố Vân nhìn ra tâm chí Liên Ngọc này cực kỳ kiên cường, trên phương diện tu hành còn rất có thiên phú. Chỉ cần tối đa trăm năm nữa, hắn có thể trở thành cường giả Hư Thần Cảnh.
Nhưng mà, nếu như hôm nay Tố Vân giết hắn. Như vậy, trăm năm sau hắn có thể trở thành cường giả Hư Thần Cảnh sao?
Hắc y nhân kia căn bản không dám nhìn thẳng Tố Vân, hơi cúi đầu, tôn kính kêu lên.
Con mắt Tố Vân hơi đổi, nhìn về phía hắn. Một lát sau, khẽ thở dài một tiếng, hỏi:
- Ngươi tên gì?
Hắc y nhân không nghĩ Tố Vân lại muốn hỏi vấn đề này, có chút sửng sốt, nhưng cũng lập tức cung kính trả lời:
- Hồi bẩm Đế Quân, tên tiểu nhân là Liên Ngọc.
Tố Vân khẽ gật đầu, sau đó liếc nhìn đoàn người mặc vây giáp màu xanh chung quanh. Trong nháy mắt, hô hấp của tất cả người mặc vây giáp màu xanh như có chút ngưng lại, không người nào dám hô hấp, đôi mắt bàng hoàng, tâm thần bất định nhìn Tố Vân. Bọn hắn biết rõ, hiện giờ là thời khắc quyết định sinh tử của bọn hắn rồi!
Tố Vân trầm mặc một lát, sau đó nàng nói với Liên Ngọc kia:
- Các ngươi rời đi đi, mai táng Chu Khắc cẩn thận.
Hô hấp của Liên Ngọc lập tức dừng lại một hồi, sau đó liền lập tức cuồng hỉ lên, cung kính nói:
- Tạ ơn Đế Quân không giết, tạ ơn Đế Quân không giết!
Lâm Dịch nhìn thoáng qua thủ lĩnh đoàn mặc vây giáp màu trắng kia, trước khi chuyện này phát sinh, hắn và Tố Vân cũng đã biết rõ. Dù sao thì thần thức của cường giả Hư Thần Cảnh cường đại, cũng không phải song phương có thể so sánh được. Cho nên Lâm Dịch vô ý thức nhìn thủ lĩnh đoàn mặc vây giáp màu trắng này sau khi nghe Tố Vân nói xong sẽ có biểu lộ gì.
Nhưng mà, chỉ thấy biểu lộ của tên thủ lĩnh kia không có chút biến hóa nào, thậm chí nhìn Tố Vân với ánh mắt nồng nhiệt, vô cùng tôn sùng, không có chút biến hóa nào. Cái này khiến Lâm Dịch hơi sững sờ, nhưng lại lập tức cảm khái.
Mị lực của Tố Vân này, đích thật là phi thường kinh người. Nhìn mỗi người trong đoàn mặc vây giáp màu trắng này, chỉ sợ Tố Vân là nữ thần trong suy nghĩ của bọn hắn a.
Đối với mọi người trên Thiên Giới mà nói, tôn kính một người thì có thể, nhưng nếu như tôn sùng đạt đến loại trình độ này, thậm chí có thể nói là sùng bái thì ảnh hưởng đối với tu vi cá nhân là cực kỳ to lớn.
Dù sao, mục tiêu cuối cùng bọn hắn truy cầu là Thiên Đạo. Mà truy cầu Thiên Đạo, tâm tình là cực kỳ trọng yếu. mà cảm xúc tôn sùng như vậy, sẽ hạn chế nghiêm trọng đến bộ pháp trên con đường tu hành sau này của bọn hắn.
Bọn hắn với tư cách là cường giả Ngũ giai, thậm chí Lục giai, như thế nào không hiểu loại chuyện này? Nhưng nguyên một đám bọn hắn vẫn nhịn không được sinh ra loại cảm xúc tôn sùng này với Tố Vân, đích thật là khiến người cảm thán không thôi.
Lâm Dịch nhìn thấy trong đôi mắt của bọn hắn nhìn Tố Vân với vẻ cuồng nhiệt, vô cùng tôn sùng, có chút cảm khái trong nội tâm. Nếu hiện giờ Tố Vân ra lệnh cho bọn hắn tự sát, chỉ sợ bọn hắn cũng tuyệt đối không nói câu thứ hai nào a.
Tạm thời không nhắc tới đoàn người vây giáp màu xanh đang cảm kích. Tố Vân nói xong lời này, khẽ thở dài một tiếng nữa, sau đó mang theo Lâm Dịch và Lâm Phỉ đi thẳng về Tinh xá.
Bộ dáng vẫn như ba tháng trước, chỉ có điều Bách hỏa tửu còn lại nửa bình trên bàn dây leo trên mặt đất kia, tự nhiên là bị nha đầu Lâm Phỉ uống sạch.
- Tỷ tỷ giống như là xinh đẹp hơn a.
Lúc Tố Vân bắt đầu đi vào, Lâm Phỉ vẫn nhìn theo nàng. Một mực tiến vào trong bồn địa, sau đó mới đột nhiên nhẹ nhàng nói một tiếng bên tai Lâm Dịch.
Lâm Dịch hơi sững sờ, lập tức mỉm cười, nhưng lại không nói gì.
Cấp độ Thiên Đạo này, còn không phải Lâm Phỉ có thể tiếp xúc. Nhưng không phải không cách nào tiếp xúc, cũng không có nghĩa là không cách nào cảm giác được.
Càng tiếp cận Thiên Đạo, mị lực biểu hiện ra ngoài càng tăng lên. Ví dụ như là Tố Vân hiện giờ, Thiên Đạo của nàng đã có chút thành tựu, mỗi một cái động tay nhấc chân lúc này của nàng, đều có một cỗ mị lực hồn nhiên tự tại. Hành vi của nàng đối với Thiên Đạo chính là không tự giác được, mà nàng cũng không ý thức được, nhưng trong tiềm thức, nàng đã là như vậy rồi.
Cái này, cũng chính là chút tiêu chí thành tựu của Thiên Đạo.
- Khi nào Đế Quân chuẩn bị bế quan?
Sau khi khách và chủ ngồi xuống, Lâm Dịch rất tự nhiên cười hỏi.
Tố Vân có chút lộ ra dáng tươi cười, suy nghĩ một chút, sau đó nói ra:
- Chắc có lẽ không lâu nữa.
Lâm Dịch cười nói:
- Đã như vây, Lâm Dịch chúc Đế Quân một lần hành động liền ngưng tụ ra được Thần Cách.
Tố Vân mỉm cười, gật gật đầu thanh nhã, không nói gì.
Nhưng mà Lâm Phỉ nghe được Lâm Dịch nói như vậy, ngạc nhiên mở to hai mắt ra nhìn, thật lâu sau mới hô lên:
- Thần Cách? Tố Vân tỷ tỷ muốn ngưng tụ ra Thần Cách sao?
Đối với Thần Cách này, mọi người trên Thiên Giới cũng không có chút xa lạ nào. Dù là Lâm Phỉ cũng phi thường hiểu rõ muốn ngưng tụ Thần Cách khó khăn như thế nào. Mà hiện giờ nghe nữ tử ngồi trước mặt nàng muốn ngưng tụ ra Thần Cách. Hơn nữa nhìn ngữ khí và biểu tình của nàng khi nói chuyện với Lâm Dịch, tựa hồ như nàng chắc chắn có thể ngưng tụ ra Thần Cách. Cũng khó trách Lâm Phỉ lại ngạc nhiên như vậy.
Lâm Phỉ lộ ra biểu lộ đáng yêu, lập tức khiến Tố Vân lộ ra dáng tươi cười, nói:
- Cuối cùng cũng có một ngày ngươi đạt đến bước này.
Lâm Phỉ nghe xong lời ấy, liền biết rõ Tố Vân đích xác có thể ngưng tụ ra Thần Cách rồi. Lập tức nhìn Tố Vân với vẻ hâm mộ và sùng bái mà nói:
- Tỷ tỷ quả thực lợi hại a.
Tố Vân cười cười, ánh mắt không tự chủ quét qua Lâm Dịch, trong lòng hơi có chút cảm thán. Tuy rằng hiện giờ Thiên Đạo của nàng đã có chút thành tựu, nhưng nàng phát hiện mình hoàn toàn không nhìn ra Lâm Dịch nông sâu như thế nào. Luận thực lực, Lâm Dịch kia tuyệt đối không phải đối thủ của mình, về điểm này, Tố Vân không có điểm nghi ngờ nào. Nhưng mà, khiến người quỷ dị chính là. Ngoại trừ thực lực ra, trên người Lâm Dịch còn thứ đồ vật khác mà Tố Vân hoàn toàn không đoán ra. Thoạt nhìn, hắn tựa hồ không hề đơn giản như vậy.
Phải biết rằng, một người có chút thành tựu về Thiên Đạo, dù không ngưng tụ ra Thần Cách, nhưng căn cứ Thiên Đạo của mình mà suy diễn ra, cũng có thể nhìn thấu rất nhiều sự vật. Dù sao thì Thiên Đạo rất quỷ bí, nhìn như vô tích, nhưng mà đã có thể cảm giác, như vậy tự nhiên có được quỹ tích của chính hắn. Một ít cường giả Thần Cấp lợi hại, thậm chí có thể nhìn quỹ tích Thiên Đạo mà phỏng đoán ra được rất nhiều chuyện chưa phát sinh!
Đương nhiên, loại truyền thuyết này vô cùng phiêu miễu, lại cũng không có người nào biết. Dù sao thì chuyện chưa phát sinh, nếu có người có thể nói rõ, như vậy cũng có chút quá không có đạo lý. Dù sao thì mỗi một sự kiện phát sinh, đều là do vô số điều kiện không biết rõ tụ tập lại. Chỉ cần khác đi một chút, kết quả liền hoàn toàn bất đồng.
Cũng như tên Liên Ngọc hôm nay kia.
Tố Vân nhìn ra tâm chí Liên Ngọc này cực kỳ kiên cường, trên phương diện tu hành còn rất có thiên phú. Chỉ cần tối đa trăm năm nữa, hắn có thể trở thành cường giả Hư Thần Cảnh.
Nhưng mà, nếu như hôm nay Tố Vân giết hắn. Như vậy, trăm năm sau hắn có thể trở thành cường giả Hư Thần Cảnh sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.