Chung Cực Truyền Thừa

Chương 941

Vũ Thần Vũ

03/09/2013

Đại hán đầu trọc vui tươi hớn hở nói:

- Ta gọi Viên Hồng, đây là đại ca ta Viên Khải Viên Tùng. Tiểu tử. Ta nhìn ngươi cũng không tệ lắm. Như vậy đi, ngươi giao ra không gian giới chỉ, chúng ta để ngươi rời đi, được không?

Gã đại hán đầu trọc trước chỉ thanh niên tuấn mỹ mặc quần áo xanh trắng giao nhau kia. Sau đó lại chỉ qua tên thanh niên âm lãnh thanh niên bên người tùy tiện giới thiệu.

Nói sau khi xong còn tự chủ trương khích lệ Lâm Dịch chủ động giao không gian giới chỉ cho bọn họ, sau đó sẽ để Lâm Dịch rời đi.

Lâm Dịch không khỏi hơi sững sờ. Ba người này nói là một đội đạo tặc Lâm Dịch còn có thể tin tưởng, nhưng nếu như nói là huynh đệ...

Lâm Dịch nhìn kĩ gã đầu trọc trước mắt, lại nhìn thanh niên tuấn mỹ khí chất có chút xuất chúng bên người, sau đó lại nhìn thanh niên âm lãnh vẫn đang dùng ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm mình...Nói thực ra ba người này vô luận là khuôn mặt hay khí chất, căn bản không có chút liên hệ nào với nhau cả.

Lâm Dịch không khỏi khỏi lại:

- Huynh đệ ruột thịt?

Gã đại hán đầu trọc trừng mắt, không vui nói:

- Đúng vậy, mấy tên loạn thất bát tao bên kia sao có thể gọi là huynh đệ chứ?

Lâm Dịch nghe vậy không khỏi âm thầm kỳ...Ở Thiên Giới này, cường giả Hư Thần Cảnh cũng đã cực kỳ hiếm thấy. Nhưng một nhà này thật tốt, thoáng cái đã xuất hiện ba người, lại đều là Luyện Cách Kỳ, thật sự không thể không khiến người sợ hãi thán phục.

- Sao hả? Giao không gian giới chỉ của ngươi ra đây, chúng ta sẽ bỏ qua ngươi.

Gã đại hán đầu trọc Viên Hồng thấy Lâm Dịch không trả lời lại hỏi lại lần nữa.

- Các ngươi muốn không gian giới chỉ của ta sao?

Viên Hồng rất trực tiếp. Đầu năm nay làm cường đạo còn có thể thẳng thắng thành khẩn như hắn thật không có mấy người.

- Chỉ cần ta đưa không gian giới chỉ cho các ngươi, các ngươi sẽ không giết ta sao?

Lâm Dịch lại hỏi lần nữa.

Viên Hồng tiếp tục gật đầu.



Thần sắc Lâm Dịch thu liễm lại, có chút không vui nói:

- Không gian giới chỉ chính là mạng của ta, các ngươi muốn chính là muốn mạng của ta, thực xin lỗi, ta cự tuyệt.

Viên Hồng hơi sững sờ, hơi nhíu mày nói:

- Tiểu tử, lão tử nhìn ngươi thuận mắt mới cho ngươi cơ hội sống sót, ngươi phải nên nắm chặt đấy.

Lâm Dịch lắc đầu, cũng không nói chuyện.

Viên Hồng nhướng mày lần nữa, muốn nói thêm gì đó. Đại ca của hắn, tên nam tử tuấn mỹ kia lại có chút thò tay, ngăn trở lời hắn muốn nói. Viên Hồng thấy động tác của đại ca cũng rất nghe lời im lặng nhìn về phía Lâm Dịch.

Một người thì nhìn như tùy tiện, như không có tâm cơ gì cả. Mà người khác thì cười khẽ lời nói nhỏ nhẹ, hơn nữa cách cư xử cũng chú ý hơn Viên Hồng nhiều, mang đến cho người khác một cảm giác rất lễ phép.

Lâm Dịch nhìn hắn một cái, lập tức nói:

- Lâm Dịch.

- Nguyên lai là Lâm huynh đệ...

Viên Khải có chút gật đầu một cái, lập tức cười nói:

- Xem ra đây là lần đầu các hạ đến Bạo Loạn Tinh Hải a?

Tâm tư Lâm Dịch khẽ nhúc nhích, lập tức nghi hoặc nhìn nói:

- Làm sao ngươi biết?

Viên khải mỉm cười nói:

- Không khó nhìn ra...Ở Bạo Loạn Tinh Hải, cũng chỉ có người mới đến như các hạ mới đi quang minh chính đại thế thôi.

Lâm Dịch nhíu mày, trong nội tâm nghi hoặc nhưng cũng không hỏi lại gì. Mà Viên Khải kia cũng đón lấy cười nói:

- Đề nghị của Tam đệ cũng không tồi, chỉ cần Lâm huynh đệ giao ra không gian giới chỉ, huynh đệ chúng ta sẽ lập tức rời khỏi. Nếu không...Ha ha. Kính xin Lâm Dịch huynh đệ suy nghĩ thật kỹ.

Viên Khải nói lời này bộ dáng rất nhẹ nhàng, tiêu sái thoải mái không nói nên lời. Tựa hồ là quả thực không muốn giết chết Lâm Dịch cho nên mới khuyên bảo vậy.



Nhưng trong lòng Lâm Dịch lại như một tấm gương sáng.

Có hảo cảm? Hừ nếu như có hảo cảm với mình còn có thể đoạt của mình sao?

Lâm Dịch không tin.

Chuyện dị thường tất có trá, bọn hắn nói vậy hẳn là có mục đích gì đó.

Nếu có mục đích, như vậy mục đích là gì đã rất rõ ràng rồi, đó chính là giết chết mình.

Viên Hồng kia bộ dạng nhìn như tùy tiện không chút tâm cơ, nhưng Lâm Dịch tuyệt tin tưởng người như vậy tuyệt không thể đạt tới cảnh giới như hôm nay được. Viên Hồng, tuyệt đối là một tên bề ngoài chất phác, nhưng trên thực tế lại là một nhân tinh. Cái này từ trong cách ăn nói của hắn cũng có thể nhìn ra được một chút. Nhìn bộ dáng của hắn là một người hồ đồ, nhưng nói chuyện lại rất trật tự không loạn chút nào. Thậm chí vừa rồi Lâm Dịch cố ý thử một câu "Ta sao phải sợ?

Biểu lộ ngạc nhiên sau lời này, cũng hoàn toàn là giả vờ. Tuy rằng che dấu vô cùng tốt, nhưng Lâm Dịch lại chú ý quan sát con mắt đối phương, trước khi ánh mắt hắn biến thành ngạc nhiên, ẩn ẩn có một cổ vui vẻ xuất hiện.

Đối phương hỏi câu "Tiểu tử, ngươi không sợ?

chính là để mình trả lời. Sau đó lại nói tiếp mấy câu nữa, biểu hiện ra hắn có hảo cảm với mình, cũng thuận lý thành chương nói các mấy câu đại loại như "Ta có hảo cảm với ngươi, cho nên giao không gian giới chỉ ra đây, ta sẽ không giết ngươi.

Hơn nữa...Lâm Dịch tin tưởng, vô luận ngươi nói kiểu gì, chỉ cần tiếp lời đầu của đối phương, đối phương sẽ theo ý mình mà đi. Bởi vì mục đích của bọn hắn chính là để mình thực sự tin tưởng bọn hắn có hảo cảm với mình nên mới không đành lòng giết chết.

Nếu tâm trí hơi yếu một chút, chỉ sợ sẽ thật sự giao cho bọn hắn a?

Sau đó, chỉ sợ tận thế của mình đã đến rồi.

Đối phương chính là bọn cướp chuyên nghiệp. Điểm ấy từ bộ dáng trò chuyện vui vẻ là có thể thấy được bọn hắn tuyệt đối đã lão luyện rồi. Bọn hắn sẽ tin tưởng một người đặt tất cả bảo vật trong không gian giới chỉ sao? Hơn nữa có vài bảo vật có thể thu nhập vào trong thân thể nữa.

Từ cường độ lần công kích vừa rồi mà xem, Lâm Dịch chắc chắn nếu mình phản ứng chậm lại một chút, kết cục tuyệt đối sẽ bị trọng thương. Đối với loại ngay từ đầu không nói lời nào đã ra tay hung ác, ngươi thực sự chờ mong đối phương sẽ thỏa mãn với vật trong không gian giới chỉ của ngươi sao? Nếu vật trong đó không quá trân quý, bọn hắn sẽ thấy không đủ. Nếu như đủ trân quý, bọn hắn càng sẽ không thỏa mãn...Bọn hắn sẽ tưởng trên người ngươi còn có vật trân quý.

Đây chính là thiên tính tham lam của nhân loại. Dù là cường giả Hư Thần Cảnh, chỉ sợ cũng không thoát khỏi loại thiên tính tham lam này a?

Mà mất đi không gian giới chỉ, những thứ không nói khác, các loại dùng để khôi phục năng lượng như linh tinh nội đan khẳng định sẽ thiếu đi a? Một ít bảo vật công thủ tuyệt đối sẽ ít đi a? Đợi đến đến khi chính thức động thủ, đối phương ba người cùng vây công tới, đến lúc đó không phải sẽ tận thế sao?

Về phần đào tẩu...Tất cả mọi người đều là cường giả Hư Thần Cảnh, ngươi có thể nhanh được bao nhiêu? Mặc dù thật sự có thân pháp tiêu hao nguyên khí phi thường mạnh, nhưng đối phương cũng đã đoạt được không gian giới chỉ của ngươi rồi.

Lâm Dịch không khỏi có chút cảm khái. Không thể không nói một câu, phương thức cướp bóc của ba người này quả thật rất cao minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook