Chương 944
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Không gian chung quanh, lập tức có chút vặn vẹo.
Sưu sưu!...
Thanh âm rít gào hiện lên bên tai, thần sắc Lâm Dịch không chút biến hóa, tay của hắn kích thích một cách chậm chạp và rất nhỏ. Nhưng quỷ dị chính là, mỗi một lần kích thích, đều có một đạo năng lượng màu xanh rõ ràng bắn về phía hắn lại bị đẩy sang một bên. Mà nhìn bộ dáng thích ý của hắn, lại không phí chút công phu nào cả.
Con mắt Viên Khải như muốn lồi cả ra ngoài.
Phải biết rằng, đây đều là năng lượng vô cùng cuồng bạo ah, chỉ tùy tiện đụng nhẹ vào một cái là có thể khiến năng lượng ma sát với nhau tạo ra bạo tạc rồi, nhưng, nhưng Lâm Dịch này giờ đang làm gì thế? Hắn rõ ràng dùng tay, đẩy những luồng năng lượng cơ hồ chỉ đụng vào sẽ nổ tung sang một bên?
Đầu óc của Viên Khải nhất thời sững sỡ.
Nhưng mà, vừa lúc đó, trong đầu Lâm Dịch đột nhiên xuất hiện cảm xúc lạnh băng đến cực điểm, một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ bên trái mà đến. Cơ hồ khiến màng nhĩ của hắn đau nhói! Mà một lớp công kích này của Viên Khải, cũng hoàn toàn qua đi.
Lâm Dịch quay đầu, chỉ thấy một đạo năng lượng màu đen đang ầm ầm ập đến từ phía bên trái của hắn.
Năng lượng màu đen này như một hình nón cự đại, một đôi mắt âm lãnh độc ác từ trong hình nón này xuyên ra. Lâm Dịch lập tức minh bạch, đây chính là công kích của Viên Tùng kia.
Hình nón do năng lượng màu đen tạo thành dài chừng mười trương, nơi to nhất chừng hai mươi phân. Nhìn qua giống một cây gai đen nhọn khổng lồ!
Công kích như vậy, lực công kích nhất định sẽ rất mạnh. Khi gai nhọn màu đen kia cách Lâm Dịch chỉ chừng trăm mét, Lâm Dịch mới nhìn thấy không gian ở trước nó, đã hoàn toàn vặn vẹo vỡ tan!
Gai nhọn này, lại đang xoay tròn lấy.
Không thể đón đỡ!
Lâm Dịch rất rõ ràng, lực công kích của chiêu này rất manh, hơn nữa lại xoay tròn mà đến, tuyệt đối không thể nào đón đỡ được.
Cũng may, Lâm Dịch cũng không có ý định đón đỡ.
Biểu lộ của Lâm Dịch vẫn không biến hóa chút nào, động tác của hắn thậm chí còn không nhanh hơn chút nào, chỉ hơi lắc lư bả vai một chút.
Trong nháy mắt mộng ảo này...thân thể Lâm Dịch, cơ hồ trong nháy mắt như vượt qua không gian vậy.
Đối với gai nhọn có tốc độ nhanh không thể tưởng kia mà nói, khoảng cách trăm mét, căn bản không mất đến một, thậm chí nửa giây. Nhưng mà, trong thời gian không đến nửa giây này, Lâm Dịch chỉ nhẹ nhàng lắc đầu vai một cái, thân thể hắn trong nháy mắt như lướt ngang nửa mét! Loại tình huống quỷ dị này, quả thực giống như Lâm Dịch từ ban đầu đã ở vị trí cách đó nửa mét, mà cái gai nhọn kia thì đã đâm sai vị trí vậy! Quả thật quỷ dị khiến nhân tâm kinh hãi!
Gai nhọn màu đen trọn vẹn đâm ra ngàn mét mới ầm ầm tiêu tán, thân thể Viên Tùng liền hiện ra.
Hai mắt vẫn một mực bình tĩnh lóe ra hàn mang kinh người, ở trong đó, còn lộ ra một tia kinh ngạc!
Sự cường đại của Lâm Dịch đã hoạt toàn vượt ngoài tưởng tượng của bọn hắn. Đợt công kích thứ nhất, dùng một tổn thương, hai không có hiệu quả mà chấm dứt!
- Thiên Đạo...
Cổ họng Viên Khải bỗng nhúc nhích, khô khốc không thể tin được phun ra hai chữ. Trong mắt mang theo vài phần ghen ghét, vài phần hâm mộ nhìn Lâm Dịch.
Viên Hồng và Viên Tùng cũng lộ ra vẻ mặt như thế nhìn Lâm Dịch.
Đối với Thiên Đạo, ba huynh đệ bọn hắn tự nhiên không xa lạ gì. Dù sao, bọn hắn đã ngây người ở Bạo Loạn Tinh Hải được hơn ngàn năm rồi. Tuy rằng vẫn luôn ở ngoại vi, chưa từng chính thức tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, nhưng hoặc nhiều hoặc ít cũng đã từng tiếp xúc với cường giả Ngưng Thần Kỳ, đối với hai từ Thiên Đạo tự nhiên không xa lạ gì.
Đây chính là Thiên Đạo ah! Muốn ngưng tụ ra thần cách, ngoại trừ năng lượng, ngoại trừ thần thức, quan trọng nhất chính là sự cảm ngộ với Thiên Đạo.
Bọn hắn tiến vào Luyện Cách kỳ đã chừng hơn ba nghìn năm, sở dĩ một mực không tiến vào Ngưng Thần Kỳ, nguyên nhất rất lớn chính là bọn hắn căn bản không biết Thiên Đạo là gì cả. Vậy nên mới từ ngàn dặm xa xôi rời khỏi quê quán Bạo Loạn Tinh Hải, kỳ vọng có thể nhìn thấy mấy trận cường giả Ngưng Thần Kỳ đại chiến với nhau, từ đó lĩnh ngộ được một tia Thiên Đạo, tiến vào Ngưng Thần Kỳ.
Nhưng sự hỗn loạn của Bạo Loạn Tinh Hải lại vượt xa tưởng tượng của bọn hắn. Khi vừa tới đây, bọn hắn cũng giống Lâm Dịch, ban ngày ban mặt chạy đi, vậy nên cũng gặp đươc rất nhiêu mai phục. Cũng may ba người bọn họ đều là cường giả Luyện Cách Kỳ, mà người ở bên ngoài Bạo Loạn Tinh Hải săn giết người mới đến, phần lớn đều có cấp bậc như bọn hắn. Vậy nên bọn hắn khó khắn lắm mới đến được Bạo Loạn Tinh Thành, hao tốn đại lượng linh thạch, mua được Ẩn Tức Hoàn. Từ đó cuộc sống bọn hắn đi một đoạn lại tính một đoạn.
Sau đó, bọn hắn liền tiến vào trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Nhưng mà, bên trong Bạo Loạn Tinh Hải lại quá hỗn loạn, huyết tinh, tử vong, chiến đấu...mỗi nơi đều xảy a.
Ba người trốn trốn tránh tránh, có nhiều lúc đã kề cận cái chết.
Bất quá, gặp phải phong hiếm lớn như vậy, bọn hắn cuối cùng đã được như nguyện, được nhìn thấy cường Ngưng Thần Kỳ đại chiến.
Bọn hắn vốn vô cùng hưng phấn, cho rằng rốt cục cũng có thể biết được Thiên Đạo đến cùng là gì.
Nhưng mà, kết quả lại khiến bọn hắn hoàn toàn thất vọng...Hai gã cường giả Ngưng Thần Kỳ trọn vẹn giao chiến hơn ba ngày, sau đó lại rời đi. Nhưng mà, trong thời gian ba ngày này, ba người ngay cả một tia Thiên Đạo cũng không cảm nhận được.
Chưa từ bỏ ý định, bọn hắn đi tìm cường giả Ngưng Thần Kỳ khác, quan sát cường giả Ngưng Thần Kỳ khác chiến đấu.
Nhưng mà, một lần lại một lần không có kết quả, khiến bọn hắn trở nên hoàn toàn tuyệt vọng. Bọn hắn cuối cùng cũng rõ...Thiên Đạo, thực sự không phải dễ cảm ngộ như vậy.
Cái này cần cơ duyện. Mà cái gọi là cơ duyên, cũng không thể cố ý đi tìm được. Có lẽ chỉ chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, liền có thể lập tức tiến vào cảm ngộ Thiên Đạo. Nhưng có lẽ trải qua ngàn khó vạn hiểm, cũng khó có thể thấy được chút manh mối.
Sau khi biết rõ loại tình huống này, ba người cũng ngừng hi vọng, lui ra khỏi Bạo Loạn Tinh Hải khắp nơi tràn đầy hiểm ác. Nhưng bảo bọn hắn cứ như vậy trở về, bọn hắn không thể nào cam tâm được.
Quả thật Bạo Loạn Tinh Hải rất nguy hiểm, nhưng kèm theo nguy hiểm, lại có thể tìm được một loại cảm giác kích thích, mạo hiểm.
Huống hồ, bọn hắn đối với Thiên Đạo cũng chưa hoàn toàn tuyệt vọng, chỉ cho là cảm ngộ của bọn người mình còn chưa đủ, cơ duyên còn chưa tới mà thôi.
Cho nên, bọn hắn quyết định ở lại nơi này.
Một lần ngây người, đã hơn ngàn năm rồi.
Chuyện kế tiếp, cũng có thể tưởng tượng được...Ba huynh đệ bọn hắn đã trở thành đạo tặc chuyên nghiệp. Có nhân vật mới đi ngang qua, nếu thực lực quá mạnh mẽ thì bọn hắn tự nhiên sẽ không hiện thân. Nhưng chỉ cần là Luyện Cách Kỳ, bọn hắn sẽ giết chết đối phương, cướp lấy bảo vật.
Đương nhiên, bọn hắn cũng đã từng gặp qua tình huống tương tự với Lâm Dịch, những cường giả Luyện Cách kỳ thực lực tương đối cao. Bọn hắn vốn yêu quý bản thân nên cũng không đối cứng với cường giả như vậy, thế nên mới xuất hiện các loại bày âm mưu quỷ kế như khi đối phó với Lâm Dịch ban nãy...Khoan hãy nói, người ở Thiên Giới có thói quen cường giả vi tôn, quả thật có rất ít người có thể nhìn thấu kế hoạch của bọn hắn.
Sưu sưu!...
Thanh âm rít gào hiện lên bên tai, thần sắc Lâm Dịch không chút biến hóa, tay của hắn kích thích một cách chậm chạp và rất nhỏ. Nhưng quỷ dị chính là, mỗi một lần kích thích, đều có một đạo năng lượng màu xanh rõ ràng bắn về phía hắn lại bị đẩy sang một bên. Mà nhìn bộ dáng thích ý của hắn, lại không phí chút công phu nào cả.
Con mắt Viên Khải như muốn lồi cả ra ngoài.
Phải biết rằng, đây đều là năng lượng vô cùng cuồng bạo ah, chỉ tùy tiện đụng nhẹ vào một cái là có thể khiến năng lượng ma sát với nhau tạo ra bạo tạc rồi, nhưng, nhưng Lâm Dịch này giờ đang làm gì thế? Hắn rõ ràng dùng tay, đẩy những luồng năng lượng cơ hồ chỉ đụng vào sẽ nổ tung sang một bên?
Đầu óc của Viên Khải nhất thời sững sỡ.
Nhưng mà, vừa lúc đó, trong đầu Lâm Dịch đột nhiên xuất hiện cảm xúc lạnh băng đến cực điểm, một cổ cảm giác nguy cơ mãnh liệt từ bên trái mà đến. Cơ hồ khiến màng nhĩ của hắn đau nhói! Mà một lớp công kích này của Viên Khải, cũng hoàn toàn qua đi.
Lâm Dịch quay đầu, chỉ thấy một đạo năng lượng màu đen đang ầm ầm ập đến từ phía bên trái của hắn.
Năng lượng màu đen này như một hình nón cự đại, một đôi mắt âm lãnh độc ác từ trong hình nón này xuyên ra. Lâm Dịch lập tức minh bạch, đây chính là công kích của Viên Tùng kia.
Hình nón do năng lượng màu đen tạo thành dài chừng mười trương, nơi to nhất chừng hai mươi phân. Nhìn qua giống một cây gai đen nhọn khổng lồ!
Công kích như vậy, lực công kích nhất định sẽ rất mạnh. Khi gai nhọn màu đen kia cách Lâm Dịch chỉ chừng trăm mét, Lâm Dịch mới nhìn thấy không gian ở trước nó, đã hoàn toàn vặn vẹo vỡ tan!
Gai nhọn này, lại đang xoay tròn lấy.
Không thể đón đỡ!
Lâm Dịch rất rõ ràng, lực công kích của chiêu này rất manh, hơn nữa lại xoay tròn mà đến, tuyệt đối không thể nào đón đỡ được.
Cũng may, Lâm Dịch cũng không có ý định đón đỡ.
Biểu lộ của Lâm Dịch vẫn không biến hóa chút nào, động tác của hắn thậm chí còn không nhanh hơn chút nào, chỉ hơi lắc lư bả vai một chút.
Trong nháy mắt mộng ảo này...thân thể Lâm Dịch, cơ hồ trong nháy mắt như vượt qua không gian vậy.
Đối với gai nhọn có tốc độ nhanh không thể tưởng kia mà nói, khoảng cách trăm mét, căn bản không mất đến một, thậm chí nửa giây. Nhưng mà, trong thời gian không đến nửa giây này, Lâm Dịch chỉ nhẹ nhàng lắc đầu vai một cái, thân thể hắn trong nháy mắt như lướt ngang nửa mét! Loại tình huống quỷ dị này, quả thực giống như Lâm Dịch từ ban đầu đã ở vị trí cách đó nửa mét, mà cái gai nhọn kia thì đã đâm sai vị trí vậy! Quả thật quỷ dị khiến nhân tâm kinh hãi!
Gai nhọn màu đen trọn vẹn đâm ra ngàn mét mới ầm ầm tiêu tán, thân thể Viên Tùng liền hiện ra.
Hai mắt vẫn một mực bình tĩnh lóe ra hàn mang kinh người, ở trong đó, còn lộ ra một tia kinh ngạc!
Sự cường đại của Lâm Dịch đã hoạt toàn vượt ngoài tưởng tượng của bọn hắn. Đợt công kích thứ nhất, dùng một tổn thương, hai không có hiệu quả mà chấm dứt!
- Thiên Đạo...
Cổ họng Viên Khải bỗng nhúc nhích, khô khốc không thể tin được phun ra hai chữ. Trong mắt mang theo vài phần ghen ghét, vài phần hâm mộ nhìn Lâm Dịch.
Viên Hồng và Viên Tùng cũng lộ ra vẻ mặt như thế nhìn Lâm Dịch.
Đối với Thiên Đạo, ba huynh đệ bọn hắn tự nhiên không xa lạ gì. Dù sao, bọn hắn đã ngây người ở Bạo Loạn Tinh Hải được hơn ngàn năm rồi. Tuy rằng vẫn luôn ở ngoại vi, chưa từng chính thức tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải, nhưng hoặc nhiều hoặc ít cũng đã từng tiếp xúc với cường giả Ngưng Thần Kỳ, đối với hai từ Thiên Đạo tự nhiên không xa lạ gì.
Đây chính là Thiên Đạo ah! Muốn ngưng tụ ra thần cách, ngoại trừ năng lượng, ngoại trừ thần thức, quan trọng nhất chính là sự cảm ngộ với Thiên Đạo.
Bọn hắn tiến vào Luyện Cách kỳ đã chừng hơn ba nghìn năm, sở dĩ một mực không tiến vào Ngưng Thần Kỳ, nguyên nhất rất lớn chính là bọn hắn căn bản không biết Thiên Đạo là gì cả. Vậy nên mới từ ngàn dặm xa xôi rời khỏi quê quán Bạo Loạn Tinh Hải, kỳ vọng có thể nhìn thấy mấy trận cường giả Ngưng Thần Kỳ đại chiến với nhau, từ đó lĩnh ngộ được một tia Thiên Đạo, tiến vào Ngưng Thần Kỳ.
Nhưng sự hỗn loạn của Bạo Loạn Tinh Hải lại vượt xa tưởng tượng của bọn hắn. Khi vừa tới đây, bọn hắn cũng giống Lâm Dịch, ban ngày ban mặt chạy đi, vậy nên cũng gặp đươc rất nhiêu mai phục. Cũng may ba người bọn họ đều là cường giả Luyện Cách Kỳ, mà người ở bên ngoài Bạo Loạn Tinh Hải săn giết người mới đến, phần lớn đều có cấp bậc như bọn hắn. Vậy nên bọn hắn khó khắn lắm mới đến được Bạo Loạn Tinh Thành, hao tốn đại lượng linh thạch, mua được Ẩn Tức Hoàn. Từ đó cuộc sống bọn hắn đi một đoạn lại tính một đoạn.
Sau đó, bọn hắn liền tiến vào trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Nhưng mà, bên trong Bạo Loạn Tinh Hải lại quá hỗn loạn, huyết tinh, tử vong, chiến đấu...mỗi nơi đều xảy a.
Ba người trốn trốn tránh tránh, có nhiều lúc đã kề cận cái chết.
Bất quá, gặp phải phong hiếm lớn như vậy, bọn hắn cuối cùng đã được như nguyện, được nhìn thấy cường Ngưng Thần Kỳ đại chiến.
Bọn hắn vốn vô cùng hưng phấn, cho rằng rốt cục cũng có thể biết được Thiên Đạo đến cùng là gì.
Nhưng mà, kết quả lại khiến bọn hắn hoàn toàn thất vọng...Hai gã cường giả Ngưng Thần Kỳ trọn vẹn giao chiến hơn ba ngày, sau đó lại rời đi. Nhưng mà, trong thời gian ba ngày này, ba người ngay cả một tia Thiên Đạo cũng không cảm nhận được.
Chưa từ bỏ ý định, bọn hắn đi tìm cường giả Ngưng Thần Kỳ khác, quan sát cường giả Ngưng Thần Kỳ khác chiến đấu.
Nhưng mà, một lần lại một lần không có kết quả, khiến bọn hắn trở nên hoàn toàn tuyệt vọng. Bọn hắn cuối cùng cũng rõ...Thiên Đạo, thực sự không phải dễ cảm ngộ như vậy.
Cái này cần cơ duyện. Mà cái gọi là cơ duyên, cũng không thể cố ý đi tìm được. Có lẽ chỉ chỉ tùy ý nhìn thoáng qua, liền có thể lập tức tiến vào cảm ngộ Thiên Đạo. Nhưng có lẽ trải qua ngàn khó vạn hiểm, cũng khó có thể thấy được chút manh mối.
Sau khi biết rõ loại tình huống này, ba người cũng ngừng hi vọng, lui ra khỏi Bạo Loạn Tinh Hải khắp nơi tràn đầy hiểm ác. Nhưng bảo bọn hắn cứ như vậy trở về, bọn hắn không thể nào cam tâm được.
Quả thật Bạo Loạn Tinh Hải rất nguy hiểm, nhưng kèm theo nguy hiểm, lại có thể tìm được một loại cảm giác kích thích, mạo hiểm.
Huống hồ, bọn hắn đối với Thiên Đạo cũng chưa hoàn toàn tuyệt vọng, chỉ cho là cảm ngộ của bọn người mình còn chưa đủ, cơ duyên còn chưa tới mà thôi.
Cho nên, bọn hắn quyết định ở lại nơi này.
Một lần ngây người, đã hơn ngàn năm rồi.
Chuyện kế tiếp, cũng có thể tưởng tượng được...Ba huynh đệ bọn hắn đã trở thành đạo tặc chuyên nghiệp. Có nhân vật mới đi ngang qua, nếu thực lực quá mạnh mẽ thì bọn hắn tự nhiên sẽ không hiện thân. Nhưng chỉ cần là Luyện Cách Kỳ, bọn hắn sẽ giết chết đối phương, cướp lấy bảo vật.
Đương nhiên, bọn hắn cũng đã từng gặp qua tình huống tương tự với Lâm Dịch, những cường giả Luyện Cách kỳ thực lực tương đối cao. Bọn hắn vốn yêu quý bản thân nên cũng không đối cứng với cường giả như vậy, thế nên mới xuất hiện các loại bày âm mưu quỷ kế như khi đối phó với Lâm Dịch ban nãy...Khoan hãy nói, người ở Thiên Giới có thói quen cường giả vi tôn, quả thật có rất ít người có thể nhìn thấu kế hoạch của bọn hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.