Chương 947
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Càng làm cho ba người cảm thấy sụp đổ chính là bọn hắn rõ ràng còn chưa chết! Từng đợt đau đớn kịch liệt đến mức tận cùng không ngừng kích thích đầu óc bọn hắn, khiến bọn hắn vô cùng thanh tỉnh. Nhìn huyết dịch trên người mình chậm rãi thoát ly thân thể, sau đó hình thành nên một mảnh mây máu quỷ dị loạng choạng trên đầu mình, loại kích thích này, đủ để bất luận kẻ nào đều điên cuồng, sụp đổ!
Nếu hiện giờ bọn hắn có thể nói được, chỉ sợ câu đầu tiên là "Giết ta đi!
a.
Nhưng mà tốc độ đè ép vẫn cố định. Tuy rằng tốc độ thật sự cũng coi như là nhanh, nhưng đối với ba người trong cuộc như bọn hắn, không thể nghi ngờ gì, loại tốc độ này quá chậm. Thanh âm cốt cách mình đứt gãy răng rắc quanh quẩn quanh bọn hắn trong cái không gian yên tĩnh như không có chút tính mạng này. Cổ của bọn hắn đã hoàn toàn không còn, hiện giờ bọn hắn quả thực giống như là một con rùa đen rút đầu vào trong ổ bụng, chỉ để lại một đôi mắt điên cuồng mà tuyệt vọng, nhìn đám mây máu trên đỉnh đầu.
Tứ chi phân ra không rõ ràng, tựa hồ biến thành một khỏa, bọn hắn đã thật sự biến thành con rùa đen, tứ chi và thân thể hoàn toàn dính lại với nhau. Dưới áp lực cực lớn như thế, dù là thân thể không tính là yếu cũng bắt đầu đứt gãy từng khúc, huyết nhục mơ hồ!
Mà lúc này, Lâm Dịch đang đứng giữa ba người bọn hắn vẫn lộ ra bộ dáng không mang theo chút cảm xúc nào, bình tĩnh nhìn bốn phía, phảng phất như căn bản không phát sinh sự tình thê thảm như vậy.
Trong không gian im ắng này, ngoại trừ thanh âm xương cốt đứt gãy, thân thể không ngừng biến thành hình cầu mà phát ra tiếng kêu thảm thiết mang theo một cỗ hàn ý thê thảm, còn lại không có bất kỳ thanh âm nào. Thậm chí, sau khi cốt cách toàn thân bọn hắn đã hoàn toàn nát bấy, toàn bộ không gian vẫn yên lặng như tờ!
Rốt cục, con mắt ba người hoàn toàn đọng lại, một tầng đục ngầu ảm đạm bao trùm lên con mắt tràn đầy tuyệt vọng của bọn hắn.
Bọn hắn cư như vậy nhìn thẳng vào Lâm Dịch, tựa hồ như thấy được ác ma kinh khủng nhất trên đời này.
Thẳng đến khi khí tức ba người bọn hắn đã hoàn toàn biến mất, không gian chung quanh mới bắt đầu chậm rãi lưu động trở lại. Trong nháy mắt, kim sắc quang mang đang cứng lại kia cũng nổ tung, tiêu tán giữa thiên địa trong khoảnh khắc. Tựa hồ như cũng không muốn phải nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh cùng thủ đoạn tàn nhẫn đến mức tận cùng của ác ma này.
Đột nhiên, thân thể nát bấy của ba người bọn hắn hoàn toàn xoắn xuýt lại cùng một chỗ, tạo thành một viên thịt đường kính ba mươi kilomet. Cùng lúc đó, ba chiếc nhẫn trôi nổi ra, chậm rãi phiêu đãng tới trước người Lâm Dịch.
(TG gõ nhầm hay sao đó: 3 người ép lại mà thịt đạt đường kính 30 KM: v)
Lâm Dịch mặt không biểu tình, tay nắm chặt ba chiếc nhẫn, đầu ngón tay khẽ điểm, nhỏ lên ba giọt máu tươi.
Ước chừng một lát sau, ngân mang lóe lên trong tay Lâm Dịch, một khỏa đan dược màu xám xuất hiện.
Nhìn bên ngoài, khỏa đan dược này chất phác tự nhiên, không có chút đặc thù nào. Nhưng vì sao sau khi gia trì Linh Vân thì tinh thần lực của Lâm Dịch trở nên cường đại? Sau khi dò xét tinh thần lực cường đại của Lâm Dịch, rốt cuộc đã phát hiện một tia năng lượng chấn động nhưng bị che dấu đi.
- Cái này, có lẽ là Ẩn tức hoàn a?
Lâm Dịch mặt không biểu tình, nghĩ đến.
Lại nói tiếp, tài phú của ba huynh đệ này cũng không phải là để trưng cho đẹp. Trong không gian giới chỉ của bọn hắn, có khoảng chừng hai mươi ba khỏa Linh tinh, hơn mười ức Linh thạch. Ngoại trừ số đó ra, còn có rất nhiều bảo vật phẩm chất tốt. Bất quá công năng cụ thể như thế nào, Lâm Dịch lại không được rõ ràng lắm.
Mà trong đó, lại có trường kiếm cấp bậc Hư thần khí!
Ngân mang hiện lên trong tay Lâm Dịch, trường kiếm xuất hiện trên tay hắn.
Đây là một thanh kiếm dài ba xích, rộng hai chỉ, hai mặt đều sắc bén. Mỏng như cánh ve, nhưng hàn quang lại vô cùng đầy đủ.
Lâm Dịch nhỏ một giọt máu lên, trường kiếm kia nhất thời vang lên một tiếng to rõ, lập tức run rẩy kịch liệt, lam mang đại thịnh toàn thân!
Ánh mắt Lâm Dịch có chút ngưng tụ lại, nhìn trường kiếm kia. Chỉ trong nháy mắt, trường kiếm kia như bị lực lượng nào đó giam cầm lại trong khoảnh khắc, không ngừng phát ra từng đợt tiếng vang, thân kiếm run rẩy, tựa hồ như muốn phá không bay đi, nhưng cuối cùng không cách nào thực hiện được.
Qua một lúc lâu, thời gian dần qua, trường kiếm kia mới dần an tĩnh lại. Thân kiếm cắm xuống, rõ ràng cắm thẳng về phía Lâm Dịch!
Nhưng Lâm Dịch lại không né không tránh, để trường kiếm này đâm thẳng tới.
Lam mang đại thịnh, lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Tâm tư Lâm Dịch khẽ nhúc nhích, lam mang trong tay giống như độc xà, im lặng mà đâm ra mãnh liệt. Chỉ một cái đâm nhẹ nhàng, không gian chung quanh lập tức run rẩy một cái, phá vỡ mà ra!
- Kiếm tốt!
Lâm Dịch giơ kiếm lên nhìn thoáng qua, thầm khen trong nội tâm.
Tiến vào loại trạng thái quỷ dị này, thân thể và linh hồn Lâm Dịch tựa hồ có một loại cảm giác thoát ly quan hệ quỷ dị. Trong lòng của hắn dĩ nhiên có cảm xúc nhân loại, nhưng thân thể lại không biểu hiện ra chút nào.
Lam mang như núi, trường kiếm trong tay biến mất. Mà Lâm Dịch tắc thì quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức không hề để ý tới nữa, nuốt Ẩn tức hoàn trong tay vào bụng.
Một khắc sau, Lâm Dịch cảm thấy một tầng năng lượng quỷ dị mà che dấu đến cực điểm bao phủ bên ngoài. Hắn không thể không giảm chấn động năng lượng bản thân xuống, ước chừng lúc đạt đến một phần mười, hắn mới cảm giác cỗ năng lượng che dấu kia hoàn toàn bao trùm hắn, vô luận là khí tức năng lượng hay là sóng tinh thần, đều không bỏ sót chút nào.
Da lông trên người Lâm Dịch thối lui dần, thời gian dần qua, đôi u lam đồng tử cũng dần trở lại thành màu đỏ. Ánh mắt của hắn có chút nhíu lại, khóe miệng tràn ra một vòng mỉm cười.
Bất quá, khiến hắn cảm thấy kỳ quái chính là, sau khi gia trì Linh Vân, hắn cũng chỉ có thể sử dụng một tầng năng lượng. Mà sau khi giải trừ Linh Vân, vẫn y nguyên cũng chỉ có thể sử dụng một tầng năng lượng. Phải biết rằng, sau khi gia trì Linh Vân, tinh thần lực của hắn đã tăng phúc lên gấp trăm lần. Nếu như nhìn năng lượng và cường độ tinh thần lực, sau khi Lâm Dịch giải trừ Linh Vân, cường độ chỉ bằng một phần trăm lúc gia trì Linh Vân mà thôi. Lẽ ra hẳn là hoàn toàn có thể bao trùm năng lượng che dấu này.
Nhưng không biết chuyện gì xảy ra, lại cũng không cách nào bao trùm. Bất đắc dĩ, hắn phải đành điều chỉnh năng lượng bên trong thân thể mình thành một tầng, lúc này mới hoàn toàn che dấu đi.
Làm tốt những chuyện này, Lâm Dịch mới khống chế được một tầng năng lượng. Quay đầu lại nhìn thoáng qua sau lưng, lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị, sau đó quay người đi về hướng Bạo Loạn Tinh Hải.
Đợi đến lúc thân ảnh Lâm Dịch hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, tại vị trí lúc trước của hắn, có năm sáu người xuất hiện.
Trên mặt những người này hoàn toàn không có chút huyết sắc nào, nhìn phương hướng Lâm Dịch rời đi, phảng phất như là nhìn thấy ác ma kinh thiên.
Nếu hiện giờ bọn hắn có thể nói được, chỉ sợ câu đầu tiên là "Giết ta đi!
a.
Nhưng mà tốc độ đè ép vẫn cố định. Tuy rằng tốc độ thật sự cũng coi như là nhanh, nhưng đối với ba người trong cuộc như bọn hắn, không thể nghi ngờ gì, loại tốc độ này quá chậm. Thanh âm cốt cách mình đứt gãy răng rắc quanh quẩn quanh bọn hắn trong cái không gian yên tĩnh như không có chút tính mạng này. Cổ của bọn hắn đã hoàn toàn không còn, hiện giờ bọn hắn quả thực giống như là một con rùa đen rút đầu vào trong ổ bụng, chỉ để lại một đôi mắt điên cuồng mà tuyệt vọng, nhìn đám mây máu trên đỉnh đầu.
Tứ chi phân ra không rõ ràng, tựa hồ biến thành một khỏa, bọn hắn đã thật sự biến thành con rùa đen, tứ chi và thân thể hoàn toàn dính lại với nhau. Dưới áp lực cực lớn như thế, dù là thân thể không tính là yếu cũng bắt đầu đứt gãy từng khúc, huyết nhục mơ hồ!
Mà lúc này, Lâm Dịch đang đứng giữa ba người bọn hắn vẫn lộ ra bộ dáng không mang theo chút cảm xúc nào, bình tĩnh nhìn bốn phía, phảng phất như căn bản không phát sinh sự tình thê thảm như vậy.
Trong không gian im ắng này, ngoại trừ thanh âm xương cốt đứt gãy, thân thể không ngừng biến thành hình cầu mà phát ra tiếng kêu thảm thiết mang theo một cỗ hàn ý thê thảm, còn lại không có bất kỳ thanh âm nào. Thậm chí, sau khi cốt cách toàn thân bọn hắn đã hoàn toàn nát bấy, toàn bộ không gian vẫn yên lặng như tờ!
Rốt cục, con mắt ba người hoàn toàn đọng lại, một tầng đục ngầu ảm đạm bao trùm lên con mắt tràn đầy tuyệt vọng của bọn hắn.
Bọn hắn cư như vậy nhìn thẳng vào Lâm Dịch, tựa hồ như thấy được ác ma kinh khủng nhất trên đời này.
Thẳng đến khi khí tức ba người bọn hắn đã hoàn toàn biến mất, không gian chung quanh mới bắt đầu chậm rãi lưu động trở lại. Trong nháy mắt, kim sắc quang mang đang cứng lại kia cũng nổ tung, tiêu tán giữa thiên địa trong khoảnh khắc. Tựa hồ như cũng không muốn phải nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh cùng thủ đoạn tàn nhẫn đến mức tận cùng của ác ma này.
Đột nhiên, thân thể nát bấy của ba người bọn hắn hoàn toàn xoắn xuýt lại cùng một chỗ, tạo thành một viên thịt đường kính ba mươi kilomet. Cùng lúc đó, ba chiếc nhẫn trôi nổi ra, chậm rãi phiêu đãng tới trước người Lâm Dịch.
(TG gõ nhầm hay sao đó: 3 người ép lại mà thịt đạt đường kính 30 KM: v)
Lâm Dịch mặt không biểu tình, tay nắm chặt ba chiếc nhẫn, đầu ngón tay khẽ điểm, nhỏ lên ba giọt máu tươi.
Ước chừng một lát sau, ngân mang lóe lên trong tay Lâm Dịch, một khỏa đan dược màu xám xuất hiện.
Nhìn bên ngoài, khỏa đan dược này chất phác tự nhiên, không có chút đặc thù nào. Nhưng vì sao sau khi gia trì Linh Vân thì tinh thần lực của Lâm Dịch trở nên cường đại? Sau khi dò xét tinh thần lực cường đại của Lâm Dịch, rốt cuộc đã phát hiện một tia năng lượng chấn động nhưng bị che dấu đi.
- Cái này, có lẽ là Ẩn tức hoàn a?
Lâm Dịch mặt không biểu tình, nghĩ đến.
Lại nói tiếp, tài phú của ba huynh đệ này cũng không phải là để trưng cho đẹp. Trong không gian giới chỉ của bọn hắn, có khoảng chừng hai mươi ba khỏa Linh tinh, hơn mười ức Linh thạch. Ngoại trừ số đó ra, còn có rất nhiều bảo vật phẩm chất tốt. Bất quá công năng cụ thể như thế nào, Lâm Dịch lại không được rõ ràng lắm.
Mà trong đó, lại có trường kiếm cấp bậc Hư thần khí!
Ngân mang hiện lên trong tay Lâm Dịch, trường kiếm xuất hiện trên tay hắn.
Đây là một thanh kiếm dài ba xích, rộng hai chỉ, hai mặt đều sắc bén. Mỏng như cánh ve, nhưng hàn quang lại vô cùng đầy đủ.
Lâm Dịch nhỏ một giọt máu lên, trường kiếm kia nhất thời vang lên một tiếng to rõ, lập tức run rẩy kịch liệt, lam mang đại thịnh toàn thân!
Ánh mắt Lâm Dịch có chút ngưng tụ lại, nhìn trường kiếm kia. Chỉ trong nháy mắt, trường kiếm kia như bị lực lượng nào đó giam cầm lại trong khoảnh khắc, không ngừng phát ra từng đợt tiếng vang, thân kiếm run rẩy, tựa hồ như muốn phá không bay đi, nhưng cuối cùng không cách nào thực hiện được.
Qua một lúc lâu, thời gian dần qua, trường kiếm kia mới dần an tĩnh lại. Thân kiếm cắm xuống, rõ ràng cắm thẳng về phía Lâm Dịch!
Nhưng Lâm Dịch lại không né không tránh, để trường kiếm này đâm thẳng tới.
Lam mang đại thịnh, lập tức biến mất vô ảnh vô tung.
Tâm tư Lâm Dịch khẽ nhúc nhích, lam mang trong tay giống như độc xà, im lặng mà đâm ra mãnh liệt. Chỉ một cái đâm nhẹ nhàng, không gian chung quanh lập tức run rẩy một cái, phá vỡ mà ra!
- Kiếm tốt!
Lâm Dịch giơ kiếm lên nhìn thoáng qua, thầm khen trong nội tâm.
Tiến vào loại trạng thái quỷ dị này, thân thể và linh hồn Lâm Dịch tựa hồ có một loại cảm giác thoát ly quan hệ quỷ dị. Trong lòng của hắn dĩ nhiên có cảm xúc nhân loại, nhưng thân thể lại không biểu hiện ra chút nào.
Lam mang như núi, trường kiếm trong tay biến mất. Mà Lâm Dịch tắc thì quay đầu lại nhìn thoáng qua, lập tức không hề để ý tới nữa, nuốt Ẩn tức hoàn trong tay vào bụng.
Một khắc sau, Lâm Dịch cảm thấy một tầng năng lượng quỷ dị mà che dấu đến cực điểm bao phủ bên ngoài. Hắn không thể không giảm chấn động năng lượng bản thân xuống, ước chừng lúc đạt đến một phần mười, hắn mới cảm giác cỗ năng lượng che dấu kia hoàn toàn bao trùm hắn, vô luận là khí tức năng lượng hay là sóng tinh thần, đều không bỏ sót chút nào.
Da lông trên người Lâm Dịch thối lui dần, thời gian dần qua, đôi u lam đồng tử cũng dần trở lại thành màu đỏ. Ánh mắt của hắn có chút nhíu lại, khóe miệng tràn ra một vòng mỉm cười.
Bất quá, khiến hắn cảm thấy kỳ quái chính là, sau khi gia trì Linh Vân, hắn cũng chỉ có thể sử dụng một tầng năng lượng. Mà sau khi giải trừ Linh Vân, vẫn y nguyên cũng chỉ có thể sử dụng một tầng năng lượng. Phải biết rằng, sau khi gia trì Linh Vân, tinh thần lực của hắn đã tăng phúc lên gấp trăm lần. Nếu như nhìn năng lượng và cường độ tinh thần lực, sau khi Lâm Dịch giải trừ Linh Vân, cường độ chỉ bằng một phần trăm lúc gia trì Linh Vân mà thôi. Lẽ ra hẳn là hoàn toàn có thể bao trùm năng lượng che dấu này.
Nhưng không biết chuyện gì xảy ra, lại cũng không cách nào bao trùm. Bất đắc dĩ, hắn phải đành điều chỉnh năng lượng bên trong thân thể mình thành một tầng, lúc này mới hoàn toàn che dấu đi.
Làm tốt những chuyện này, Lâm Dịch mới khống chế được một tầng năng lượng. Quay đầu lại nhìn thoáng qua sau lưng, lộ ra một tia mỉm cười quỷ dị, sau đó quay người đi về hướng Bạo Loạn Tinh Hải.
Đợi đến lúc thân ảnh Lâm Dịch hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa, tại vị trí lúc trước của hắn, có năm sáu người xuất hiện.
Trên mặt những người này hoàn toàn không có chút huyết sắc nào, nhìn phương hướng Lâm Dịch rời đi, phảng phất như là nhìn thấy ác ma kinh thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.