Chương 954
Vũ Thần Vũ
03/09/2013
Nghe lão đại nói như vậy, người mở miệng nói chuyện vẫn không khỏi có chút do dự, cuối cùng cũng cắn răng một cái, quay đầu đi ra ngoài. Nhìn bộ dáng chính là đi mua cái gọi là Không ngưng đạn rồi.
Nếu như Lâm Dịch biết rõ vì mình tiến vào Hổ Thần Cư mà khiến những người này cho rằng mình là không gian dị năng giả. Thậm chí không tiếc hao phí một khỏa linh tinh mua thứ xa xỉ Không ngưng đạn có hiệu quả với không gian dị năng giả thì sẽ có biểu lộ gì nữa?
Lão Tứ rời đi, trong phòng liền yên lặng lại.
- Lão Ngũ, nhất định phải trông đối phương cho tốt, không thể để cho hắn chạy thoát đấy.
Giờ năm người bọn hắn đã dùng một phần ba gia sản rồi, nếu như vẫn để đối phương chạy thoát chỉ sợ sẽ buồn bực đến chết mất.
Lão Ngũ nhẹ gật đầu, thần thức thông qua sự điều chỉnh của Thám Trắc Giới, chăm chú tập trung vào Lâm Dịch. Mà Lâm Dịch lại không phát giác ra được gì cả.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày mới đã đến.
- Đại ca, hắn phải đi rồi!
Lão Ngũ vẫn một mực trầm mặc con mắt có chút sáng ngời, lập tức quay đầu hô lên.
Bốn người ngồi ở một bên lập tức đình chỉ tu hành, ánh mắt lão đại lộ ra tham lam và sát ý kinh người, lếm liếm đầu lưỡi, cắn răng nói:
- Lần này chúng ta không thể thất thủ được.
Mọi người gật đầu, trong mắt đều lộ ra sát ý kinh người...
Lâm Dịch tỉnh lại từ trong nhập định, duỗi cái lưng mệt mỏi, nhìn sắc trời đã dần sáng lên bên ô cử, biết đã đến lúc rời đi rồi.
Hắn rời giường, ngưng tụ ra một khỏa thủy cầu, sau khi tắm rửa sạch sẽ một phen, lúc này đi ra khỏi cử.
Thanh toán sổ sách, đi thẳng ra khỏi khách sạn, bước về phía cửa thành.
Loạn Tinh Thành không có hộ vệ gì cả. Ở cửa thành thỉnh thoảng lại có người xuất nhập, bất quá Lâm Dịch phát hiện, xuất nhập thành ít nhất cũng cường giả Hư Thần Cảnh, về phần những người cấp bậc thấp, căn bản không dám tùy ý đi ra ngoài.
Ngược lại không biết những người này năm đó vào bằng cách nào.
Mặc dù có chút hiếu kỳ, nhưng Lâm Dịch cũng không nghĩ nhiều, đi thẳng ra khỏi thành thị, xác nhận phương hướng một chút, liền hóa thành một đạo lưu quang, ầm ầm bắn ra.
- Tên kia đã đi ra, không sử dụng không gian dị năng!
Trong thành, lão Ngũ hô lên, trong mắt có chút hưng phấn.
Con mắt của lão đại cũng sáng ngời. Vốn bọn hắn đã làm tốt chuẩn bị từ đầu đối phương sẽ sử dụng không gian dị năng, nếu vậy thì bọn hắn chỉ có thể sử dụng thần thức của lão Ngũ để xác định vị trí của đối phương thôi...Dù sao, một lần di động không gian được hơn vạn mét phi thường khó khăn. Mà thần thức của lão Ngũ lại có thể bao trùm phạm vi ba vạn, có năng lượng của Thám Trắc Hoàn ủng hộ, không sợ bị người phát hiện.
Nhưng đối phương rõ ràng lại không sử dụng Không gian dị năng khiến bọn hắn rất mừng rỡ...Trên thực tế bọn hắn nào biết, đối phương không phải không sử dụng, mà căn bản là không biết...
- Theo sau, lúc thích hợp sẽ động thủ.
Lão đại ra lệnh một tiếng, năm người lập tức hóa thành lưu quang theo đuổi từ rất xa...Đương nhiên, vì có Ẩn Tức Hoàn nên bọn hắn không thể dùng toàn lực được.
Lâm Dịch tự nhiên cũng như thế.
Sau khi phi hành một hồi, thần thức Lâm Dịch tiến vào trong Thám Trắc Chi Giới. Lập tức, tất cả tình huống trong vòng vạn dăm lập tức xuất hiện trong đầu hắn.
Nhưng lập tức, lông mày hắn có chút nhíu lại một cái...Bởi vì hắn cảm ứng được ở chỗ cách hắn trăm km, đang có năm đạo thân ảnh đi theo mình.
Đương nhiên, cũng không dám xác định có phải theo mình không. Dù sao, con đường hắn đang đi hiện giờ chính là con đường tốt nhất để đi vào trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch lại thay đổi hướng khác.
Trong Bạo Loạn Tinh Hải rất rộng lớn, thay đổi phương hướng tuy quãng đường sẽ dài một chút nhưng vẫn sẽ đến nơi. Mục đích của hắn, tự nhiên là muốn xem thử những người kia có phải là xông tới chỗ mình hay là chỉ tiện đường thôi.
Lâm Dịch đang quan sát đối phương, đối phương tự nhiên cũng đang quan sát Lâm Dịch.
- Đại ca, hắn đột nhiên thay đổi phương hướng, làm sao bây giờ?
Lão Ngũ vẫn một mực quan sát đột nhiên mở miệng nói.
Lão đại hơi sững sờ, lập tức nhíu mày nói:
- Đổi sang hướng nào?
Lão Ngũ quan sát nói:
- Hướng phía Đông.
- Phía Đông?
Lão đại lại nhíu mày, sau khi suy nghĩ một chút, cắn răng một cái nói:
- Xem ra đối phương cũng có Thám Trắc Hoàn, hẳn đã phát hiện ra chúng ta đuổi theo rồi. Giờ ở khoảng cách này nếu như hắn muốn dùng dị năng không gian thì chúng ta không thể nào ngăn cản được...Không cần thay đổi phương hướng nữa, chúng ta đi thẳng! Hắn nhất định đang thăm dò chúng ta.
Nghe lão đại phân tích, lão Ngũ khẽ gật đầu, không đổi sang hướng đông.
Nhưng thần thức vẫn tập trung vào Lâm Dịch.
Lâm Dịch tự nhiên vẫn đang quan sát đối phương, thấy đối phương không đuổi theo liền thở dài một hơi. Xem ra chỉ là cùng đường thôi.
Ước chừng thay đổi phương hướng bay được chừng trăm km, Lâm Dịch lại lần nữa thay đổi phương hướng, bay về phía Đông Nam.
- Quả nhiên, phương hướng của hắn lại quay lại như cũ rồi.
Lão Ngũ thở dài một hơi, lập tức cười nói.
Không chỉ hắn mà lão đại cũng thở dài một hơi, lập tức nói:
- Thần thức của tên này rất linh mẫn, hơn nữa bộ dạng cũng rất cẩn thận...Chúng ta cẩn thận một chút, đừng để hắn trốn mất.
Tất cả mọi người nhẹ gật đầu nhưng sau khi lão Ngũ kia suy nghĩ một chút liền có chút lo lắng nói:
- Hắn có thể đã phát hiện ra chúng ta...Chúng ta làm sao bây giờ?
Lão đại nghĩ nghĩ rói:
- Ở phía trước chính là nơi hỗn loạn nhất bên ngoài Bạo Loạn Tinh Hải, nơi đó có tương đối nhiều cường đạo mai phục. Chúng ta có thể phát hiện, tin rằng với thực lực của hắn đoán cũng sẽ không bỏ qua những cường đạo kia. Chỉ cần chúng tiếp cận hắn một cách xảo diệu...đợi đến khi đến gần mấy chục km đột nhiên bộc phát, dùng Không Ngưng Đạn khóa chặt hắn lại, sau đó tốc chiến tốc thắng. Tin rằng sẽ không có vấn đề gì đâu...Dù sao, Thám Trắc Hoàn cũng không phải mỗi người đều mua, hơn nữa thực lực của năm người chúng ta trong số đạo tặc cũng không yếu, chắc hắn bọn hắn sẽ không ngốc đến mức can thiệp vào đâu.
Mọi người nghe xong đều cảm giác có lý, sau khi nhẹ gật đầu liền trầm mặc lại. Đi sau lưng lão đại hướng về phía nơi tụ tập của đạo tặc ở phía trước.
Tuy rằng đã xác định đối phương chỉ là cùng đường thôi, nhưng Lâm Dịch cũng không muốn nhiều chuyện, cho nên vẫn bảo trì khoảng cách chừng trăm km với đối phương.
Đương nhiên, cũng không phải vì Lâm Dịch sợ bọn hắn mà là không xảy ra tranh đấu vô vị thôi. Hơn nữa Lâm Dịch cũng không dám xác định đối phương có Thám Trắc Hoàn hay không, có phải đã phát hiện ra vị trí của mình không cho nên không dám tự tiện đến gần.
Song sau khi bay được mấy ngàn km, lông mày Lâm Dịch lại hơi nhíu lại.
Trong phạm vi của Thám Trắc Chi Giới, trong vòng 1 ngàm km đã dần dần xuất hiện một ít khí tức che dấu. Theo trình độ mạnh yếu thì Lâm Dịch có thể đơn giản nhìn ra những người này đều sử dụng Ẩn Tức Hoàn cả.
Nếu như Lâm Dịch biết rõ vì mình tiến vào Hổ Thần Cư mà khiến những người này cho rằng mình là không gian dị năng giả. Thậm chí không tiếc hao phí một khỏa linh tinh mua thứ xa xỉ Không ngưng đạn có hiệu quả với không gian dị năng giả thì sẽ có biểu lộ gì nữa?
Lão Tứ rời đi, trong phòng liền yên lặng lại.
- Lão Ngũ, nhất định phải trông đối phương cho tốt, không thể để cho hắn chạy thoát đấy.
Giờ năm người bọn hắn đã dùng một phần ba gia sản rồi, nếu như vẫn để đối phương chạy thoát chỉ sợ sẽ buồn bực đến chết mất.
Lão Ngũ nhẹ gật đầu, thần thức thông qua sự điều chỉnh của Thám Trắc Giới, chăm chú tập trung vào Lâm Dịch. Mà Lâm Dịch lại không phát giác ra được gì cả.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, ngày mới đã đến.
- Đại ca, hắn phải đi rồi!
Lão Ngũ vẫn một mực trầm mặc con mắt có chút sáng ngời, lập tức quay đầu hô lên.
Bốn người ngồi ở một bên lập tức đình chỉ tu hành, ánh mắt lão đại lộ ra tham lam và sát ý kinh người, lếm liếm đầu lưỡi, cắn răng nói:
- Lần này chúng ta không thể thất thủ được.
Mọi người gật đầu, trong mắt đều lộ ra sát ý kinh người...
Lâm Dịch tỉnh lại từ trong nhập định, duỗi cái lưng mệt mỏi, nhìn sắc trời đã dần sáng lên bên ô cử, biết đã đến lúc rời đi rồi.
Hắn rời giường, ngưng tụ ra một khỏa thủy cầu, sau khi tắm rửa sạch sẽ một phen, lúc này đi ra khỏi cử.
Thanh toán sổ sách, đi thẳng ra khỏi khách sạn, bước về phía cửa thành.
Loạn Tinh Thành không có hộ vệ gì cả. Ở cửa thành thỉnh thoảng lại có người xuất nhập, bất quá Lâm Dịch phát hiện, xuất nhập thành ít nhất cũng cường giả Hư Thần Cảnh, về phần những người cấp bậc thấp, căn bản không dám tùy ý đi ra ngoài.
Ngược lại không biết những người này năm đó vào bằng cách nào.
Mặc dù có chút hiếu kỳ, nhưng Lâm Dịch cũng không nghĩ nhiều, đi thẳng ra khỏi thành thị, xác nhận phương hướng một chút, liền hóa thành một đạo lưu quang, ầm ầm bắn ra.
- Tên kia đã đi ra, không sử dụng không gian dị năng!
Trong thành, lão Ngũ hô lên, trong mắt có chút hưng phấn.
Con mắt của lão đại cũng sáng ngời. Vốn bọn hắn đã làm tốt chuẩn bị từ đầu đối phương sẽ sử dụng không gian dị năng, nếu vậy thì bọn hắn chỉ có thể sử dụng thần thức của lão Ngũ để xác định vị trí của đối phương thôi...Dù sao, một lần di động không gian được hơn vạn mét phi thường khó khăn. Mà thần thức của lão Ngũ lại có thể bao trùm phạm vi ba vạn, có năng lượng của Thám Trắc Hoàn ủng hộ, không sợ bị người phát hiện.
Nhưng đối phương rõ ràng lại không sử dụng Không gian dị năng khiến bọn hắn rất mừng rỡ...Trên thực tế bọn hắn nào biết, đối phương không phải không sử dụng, mà căn bản là không biết...
- Theo sau, lúc thích hợp sẽ động thủ.
Lão đại ra lệnh một tiếng, năm người lập tức hóa thành lưu quang theo đuổi từ rất xa...Đương nhiên, vì có Ẩn Tức Hoàn nên bọn hắn không thể dùng toàn lực được.
Lâm Dịch tự nhiên cũng như thế.
Sau khi phi hành một hồi, thần thức Lâm Dịch tiến vào trong Thám Trắc Chi Giới. Lập tức, tất cả tình huống trong vòng vạn dăm lập tức xuất hiện trong đầu hắn.
Nhưng lập tức, lông mày hắn có chút nhíu lại một cái...Bởi vì hắn cảm ứng được ở chỗ cách hắn trăm km, đang có năm đạo thân ảnh đi theo mình.
Đương nhiên, cũng không dám xác định có phải theo mình không. Dù sao, con đường hắn đang đi hiện giờ chính là con đường tốt nhất để đi vào trong Bạo Loạn Tinh Hải.
Sau khi suy nghĩ một chút, Lâm Dịch lại thay đổi hướng khác.
Trong Bạo Loạn Tinh Hải rất rộng lớn, thay đổi phương hướng tuy quãng đường sẽ dài một chút nhưng vẫn sẽ đến nơi. Mục đích của hắn, tự nhiên là muốn xem thử những người kia có phải là xông tới chỗ mình hay là chỉ tiện đường thôi.
Lâm Dịch đang quan sát đối phương, đối phương tự nhiên cũng đang quan sát Lâm Dịch.
- Đại ca, hắn đột nhiên thay đổi phương hướng, làm sao bây giờ?
Lão Ngũ vẫn một mực quan sát đột nhiên mở miệng nói.
Lão đại hơi sững sờ, lập tức nhíu mày nói:
- Đổi sang hướng nào?
Lão Ngũ quan sát nói:
- Hướng phía Đông.
- Phía Đông?
Lão đại lại nhíu mày, sau khi suy nghĩ một chút, cắn răng một cái nói:
- Xem ra đối phương cũng có Thám Trắc Hoàn, hẳn đã phát hiện ra chúng ta đuổi theo rồi. Giờ ở khoảng cách này nếu như hắn muốn dùng dị năng không gian thì chúng ta không thể nào ngăn cản được...Không cần thay đổi phương hướng nữa, chúng ta đi thẳng! Hắn nhất định đang thăm dò chúng ta.
Nghe lão đại phân tích, lão Ngũ khẽ gật đầu, không đổi sang hướng đông.
Nhưng thần thức vẫn tập trung vào Lâm Dịch.
Lâm Dịch tự nhiên vẫn đang quan sát đối phương, thấy đối phương không đuổi theo liền thở dài một hơi. Xem ra chỉ là cùng đường thôi.
Ước chừng thay đổi phương hướng bay được chừng trăm km, Lâm Dịch lại lần nữa thay đổi phương hướng, bay về phía Đông Nam.
- Quả nhiên, phương hướng của hắn lại quay lại như cũ rồi.
Lão Ngũ thở dài một hơi, lập tức cười nói.
Không chỉ hắn mà lão đại cũng thở dài một hơi, lập tức nói:
- Thần thức của tên này rất linh mẫn, hơn nữa bộ dạng cũng rất cẩn thận...Chúng ta cẩn thận một chút, đừng để hắn trốn mất.
Tất cả mọi người nhẹ gật đầu nhưng sau khi lão Ngũ kia suy nghĩ một chút liền có chút lo lắng nói:
- Hắn có thể đã phát hiện ra chúng ta...Chúng ta làm sao bây giờ?
Lão đại nghĩ nghĩ rói:
- Ở phía trước chính là nơi hỗn loạn nhất bên ngoài Bạo Loạn Tinh Hải, nơi đó có tương đối nhiều cường đạo mai phục. Chúng ta có thể phát hiện, tin rằng với thực lực của hắn đoán cũng sẽ không bỏ qua những cường đạo kia. Chỉ cần chúng tiếp cận hắn một cách xảo diệu...đợi đến khi đến gần mấy chục km đột nhiên bộc phát, dùng Không Ngưng Đạn khóa chặt hắn lại, sau đó tốc chiến tốc thắng. Tin rằng sẽ không có vấn đề gì đâu...Dù sao, Thám Trắc Hoàn cũng không phải mỗi người đều mua, hơn nữa thực lực của năm người chúng ta trong số đạo tặc cũng không yếu, chắc hắn bọn hắn sẽ không ngốc đến mức can thiệp vào đâu.
Mọi người nghe xong đều cảm giác có lý, sau khi nhẹ gật đầu liền trầm mặc lại. Đi sau lưng lão đại hướng về phía nơi tụ tập của đạo tặc ở phía trước.
Tuy rằng đã xác định đối phương chỉ là cùng đường thôi, nhưng Lâm Dịch cũng không muốn nhiều chuyện, cho nên vẫn bảo trì khoảng cách chừng trăm km với đối phương.
Đương nhiên, cũng không phải vì Lâm Dịch sợ bọn hắn mà là không xảy ra tranh đấu vô vị thôi. Hơn nữa Lâm Dịch cũng không dám xác định đối phương có Thám Trắc Hoàn hay không, có phải đã phát hiện ra vị trí của mình không cho nên không dám tự tiện đến gần.
Song sau khi bay được mấy ngàn km, lông mày Lâm Dịch lại hơi nhíu lại.
Trong phạm vi của Thám Trắc Chi Giới, trong vòng 1 ngàm km đã dần dần xuất hiện một ít khí tức che dấu. Theo trình độ mạnh yếu thì Lâm Dịch có thể đơn giản nhìn ra những người này đều sử dụng Ẩn Tức Hoàn cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.