Chung Cực Truyền Thừa

Chương 958

Vũ Thần Vũ

03/09/2013

- Cái gì?

Sắc mặt năm người kia liền thay đổi, không dám tin nhìn Lâm Dịch biến mất vô tung trên không trung! Bọn hắn cực kỳ tinh tường, trong bọn hắn, thực lực Lão tam không phải là mạnh nhất, nhưng Đao chiêu này của hắn lại cực kỳ nổi danh. Có thể nói chỉ cần hắn xuất đao thì không phải là lưỡng bại câu thương mà là một chiêu chế địch! Người bị công kích căn bản không có khả năng trốn thoát. Dù là mạnh nhất như Lão đại, đối mặt chiêu này cũng chỉ có thể dùng cứng đối cứng.

Thần sắc năm người đều bắt đầu có chút cẩn thận. Sặc mặt lão tam càng là tái nhợt, hai mắt như ưng, ánh mắt như điện, vọt tới hướng không xa trên không trung. Nộ khí ẩn chứa trong mắt hắn, đủ để đốt cháy người khác.

Không xa trên không trung, có một đạo thân ảnh đang phiêu nhiên đứng đấy.

- Thiên Đạo này quả nhiên dùng tốt a.

Lâm Dịch híp hai mắt lại, nghĩ đến.

Nếu lúc ấy hắn không dùng Thiên Đạo cảm ứng, cơ hồ toàn thân hắn đã tập trung vào công kích kia, ngạnh kháng lại. Nhưng sau khi bắt chước Thiên Đạo kia, hắn lại có thể mượn nhờ quỹ tích xảo diệu của Thiên Đạo để tránh thoát công kích của đối phương. Có thể thấy được Thiên Đạo thần kỳ như thế nào.

- Quả nhiên có vài phần thực lực, ta đã xem thường ngươi rồi.

Lão đại khẽ thở dài một hơi, hai mắt âm lãnh nheo lại.

Đây tuyệt đối không phải là dị năng Không gian. Lão đại phi thường tinh tường, nếu nói có người có thể sử dụng dị năng không gian trong phạm vi ảnh hưởng của Ngưng Không, dù đánh chết hắn, hắn cũng không tin tưởng.

Lâm Dịch híp hai mắt lại, nhẹ nói ra:

- Xuất đao với ta, lẽ ra ta phải giết chết các ngươi. Bất quá, ta thật sự không có hứng thú đánh một hồi với các ngươi. Cho nên các ngươi rời đi đi.

Thực ra, nếu chiến đấu tại nơi này, Lâm Dịch vẫn có chỗ cố kỵ. Dù sao thì chiến đấu với những tên cường đạo, chưa biết chừng Lâm Dịch còn có thể gặp nạn. Tuy rằng không sợ hãi, nhưng nếu có thể không đánh, tự nhiên là tốt nhất.

Chỉ là trải qua chuyện này, đối phương xuất đao với mình, Lâm Dịch không có khả năng sẽ bỏ qua cho đối phương. Dù sao thì tính cách Lâm Dịch từ trước đến giờ đều là ngươi không phạm ta thì ta sẽ không phạm ngươi. Nhưng nếu ngươi dám phạm ta, vậy thì ngươi chỉ có chết.



Đó là suy nghĩ thứ hai của hắn.

Đây cũng không phải nói Lâm Dịch không khoan dung, thật sự là lúc ở trong Rừng rậm cấm kỵ, hắn đã bị giáo huấn nhiều lắm. Tha đối phương, sau đó đối phương lại tìm mình gây phiền toái, đây cũng không phải điều Lâm Dịch nguyện ý nhìn thấy.

Nhưng tên Lão đại này hiển nhiên không muốn buông tha cho miếng thịt đã dâng đến miệng hư vậy. Hắn nhìn thấy Lâm Dịch móc ra năm khỏa Linh tinh mua tư liệu mà không nhíu mày cái nào. Nếu nói trên người hắn không còn Linh tinh, dù đánh hắn hắn cũng không tin, bỏ ra hai Linh tinh, một cái giá lớn như vậy để đuổi theo hắn. Hiện giờ miếng thịt thơm ngào ngạt đã dâng lên tận miệng rồi. Tuy nói có chút bị phỏng miệng, nhưng muốn hắn vứt bỏ khối thịt này, tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Lại nói, hôm nay Lâm Dịch chỉ biểu hiện ra thân pháp khiến người kinh diễm mà thôi. Còn bên bọn hắn thì có năm cường giả Luyện Cách kỳ. Muốn giết chết đối phương, hắn phi thường có lòng tin.

- Vậy sao? Vậy thì phải xem các hạ có thực lực hay không rồi.

Lão đại âm trầm lạnh nhạt nói. Lập tức, hào quang liền lóe ra trên người năm người bọn hắn! Trong đó, hỏa diễm bay lên trên người Lão đại này. Trong nháy mắt, không khí bốn phía liền biến thành khô nóng. Dù Lâm Dịch cách bọn hắn khá xa cũng có thể cảm giác được một cỗ sóng nhiệt đánh tới trước mặt. Thực lực bọn hắn hiển nhiên rất mạnh!

Lâm Dịch khẽ thở dài một tiếng, lạnh nhạt nói:

- Các ngươi đã một lòng tìm chết, như vậy ta cũng chỉ có thể thành toàn cho các ngươi thôi.

Vừa nói ra, trên người của hắn liền xuất hiện biến hóa. Đôi huyết sắc đồng tử chậm rãi chuyển hóa thành màu xanh da trời. Mà nét mặt của hắn cũng dần dần thu liễm lại, cuối cùng hoàn toàn không còn chút cảm xúc nhân loại nào, bĩnh tĩnh giống như nước đọng ao tù.

Biến hóa trên người Lâm Dịch khiến đồng tử năm người bọn hắn lập tức co rút lại một hồi.

Tại Thiên Giới, nhất là đối với cường giả Hư Thần Cảnh mà nói, Chiến Văn là tồn tại cực kỳ biến thái. Dù sao thì đạt đến trình độ này, muốn tìm thần thú có thực lực mạnh hơn hắn, thì cũng chính là lấy máu huyết đối phương. Có thể tưởng tượng độ khó khăn lớn như thế nào.

Dù sao, đối với Thần thú mà nói, muốn máu tươi của nó thì chẳng khác thì muốn mạng của nó. Mà nếu như tính mạng cũng không có thì thần thú kia có khả năng để đối phương tinh luyện máu tươi của mình sao? Trừ phi...

Đối phương là cường giả Thần Cấp!



Nghĩ đến khả năng này. Ánh mắt Lão đại lộ ra thần sắc không dám tin. Trong đôi mắt lập tức bắn ra thần sắc sợ hãi!

- Ngươi...Ngươi đến tột cùng là ai?

Lão đại chỉ vào Lâm Dịch, thanh âm hơi có chút run rẩy. Trong đôi tròng mắt ẩn ẩn lộ ra một tia sợ hãi! Nhìn thấy Chiến văn trên người đối phương. Hắn không thể không hoài nghi phía sau đối phương có một gã cường giả Thần Cấp nào hay không. Nếu quả thực có mà nói. Như vậy hắn như thế nào cũng không dám lộn xộn coi thường! Thực lực cường giả Thần Cấp như thế nào, hắn đều phi thường tinh tường. Muốn giết chết hắn, căn bản chỉ cần một ý niệm!

Nhưng mà sau khi gia trì Linh Vân, Lâm Dịch cũng đã động sát tâm. Hắn căn bản không để ý tới câu hỏi của đối phương, chỉ yên lặng nhìn hắn.

Nhưng mà, Lâm Dịch càng bình tĩnh thì nỗi sợ hãi trong nội tâm Lão đại càng sâu. Hắn lập tức hô lớn:

- Trốn!

Bốn người khác hiển nhiên không suy nghĩ như vậy. Vừa nghe Lão đại nói, bọn hắn còn có chút sửng sốt. Nghe Lão đại hô trốn, lúc nguyên một đám đều có chút chưa lấy lại tinh thần. Lão đại kia đã hóa thành một đạo lưu quang, ầm ầm bay ra ngoài! Tốc độ cực nhanh, chính là tốc độ cao nhất của hắn!

- Cho ngươi đi thì ngươi lại không đi, bây giờ có muốn thì cũng đã muộn rồi.

Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng không mang theo chút cảm xúc nào vang lên. Mà trên người lão đại tuy có lửa cháy toàn thân, nhưng trong lòng hắn lại là một cỗ hàn ý đang tuôn trào.

- Định.

Một thanh âm đạm mạc vang lên, thân hình Lão đại đang cực tốc phi hành, cơ hồ ầm ầm bất động trong nháy mắt!

Trong mắt Lão đại kia lộ ra sợ hãi vô hạn, điên cuồng vận chuyển năng lượng trong người mình, muốn thoát ra, nhưng hắn căn bản không cách nào chống lại cỗ áp lực khổng lồ chung quanh! Dù hắn cố gắng như thế nào, năng lượng trong thân thể hắn vẫn bị áp chế gắt gao. Lúc bình thường, năng lượng vận chuyển với tốc độ cực nhanh, lúc này lại biến thành chậm như rùa!

Ngoại trừ lão đại ra, trong mắt bốn người còn lại cũng lộ ra thần sắc vô cùng hoảng sợ. Thân thể của bọn hắn giống như bị một cỗ lực lượng bàng đại đột ngột xuất hiện, giam cầm lại, bọn hắn căn bản không thể giãy giụa một chút nào.

Hôm nay, sau khi Lâm Dịch gia trì Linh Vân, tuy rằng Lĩnh vực mở ra không dám nói có thể giam cầm cường giả Ngưng Thần kỳ, nhưng dưới Ngưng Thần kỳ, có thể nói là đến bao nhiêu thì giam cầm bấy nhiêu!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook