Chung Cực Truyền Thừa

Chương 324: Hổ Khiếu!

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

- Lâm Dịch thế nào rồi?

Thủy Linh Lung có chút khẩn trương nhìn Lạp Cổ Kỳ.

Lạp Cổ Kỳ thói quen vuốt vuốt chòm râu trắng xóa của mình, nhíu mày, sau đó gật đầu nói:

- Thoạt nhìn thể lực của hắn tiêu hao rất lớn, tinh thần lực cũng là tiêu hao gần như khô kiệt. Bất quá trạng thái thân thể hoàn hảo, hẳn là chỉ đơn thuần tiến vào hôn mê do thể lực tiêu hao quá độ gây ra. Cũng không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi vài ngày sẽ tỉnh táo lại thôi.

Thủy Linh Lung nghe vậy lại có chút khẩn trương liếc mắt nhìn Lâm Dịch sắc mặt tái nhợt, đang hôn mê, không khỏi thì thào nói:

- Rốt cuộc phát sinh chuyện gì a?

Một bên Khải Ni Cổ Lạp nhíu mày, quan sát Lâm Dịch đang nằm trên giường, sau đó lắc đầu:

- Nhìn tình huống hẳn là không giống như là cùng cường địch giao thủ, sau đó kiệt lực. Trên người hắn không có bất cứ vết thương gì. Ngay cả y phục cũng tương đối sạch sẽ. Nếu quả thật cùng địch nhân giao thủ mà hao hết thể lực và tinh thần lực, trên người không có một vết thương. Thậm chí ngay cả y phục cũng không có vết tích. Thực sự có chút không có khả năng.

Lạp Cổ Kỳ cùng nhận thức gật đầu. Nhìn Lâm Dịch đang nằm trên giường tựa như có chút suy nghĩ.

Quan tâm quá sẽ loạn, Thủy Linh Lung bình thường rất là thông minh lãnh tĩnh, lúc này lại giống như một tiểu nữ hài nhi bình thường. Nghe Khải Ni Cổ Lạp nói, nàng vẫn nhịn không được lại thì thào hỏi:

- Đến tột cùng phát sinh chuyện gì?

Lạp Cổ Kỳ lắc đầu, nói:

- Xem ra cũng chỉ có chờ hắn thanh tỉnh lại, sau đó mới biết được. Hoàn hảo, dựa theo tiến độ thi đầu hiện nay, trận đấu của hắn chí ít phải sáu bảy ngày sau mới có thể bắt đầu. Mấy ngày nay hẳn là cũng đủ để hắn thanh tỉnh lại.

Khải Ni Cổ Lạp gật đầu, nói:

- Cũng không có biện pháp khác.

Nói đến đây, trong mắt không khỏi lộ ra một cảm khái nói:

- Ý thức hải của hắn cường đại thần kỳ, lấy tinh thần lực của ta hoàn toàn không thể tiến vào. Lĩnh vực Dị Năng Giả, quả nhiên là sủng nhi của thượng thiên a.

Nói xong, cuối cùng cũng không khỏi cảm khái mà lắc đầu.

Lạp Cổ Kỳ ha hả cười cười, sau đó mới nói với Thủy Linh Lung ở bên cạnh đang có chút lo lắng nhìn Lâm Dịch:



- Như vậy Lâm Dịch liền giao cho ngươi chiếu cố. Nếu có tình huống gì khác lạ, lập tức cho chúng ta biết.

Nói rồi đứng dậy rời khỏi.

Thủy Linh Lung gật đầu, không nói gì. Lạp Cổ Kỳ liền cùng Khải Ni Cổ Lạp ra khỏi phòng. Trong phòng, chỉ còn lại có Lâm Dịch đang hôn mê cùng Thủy Linh Lung vẻ mặt lo lắng.

Khi Lâm Dịch khôi phục ý thức, đã không biết qua thời gian bao lâu.

Trong mơ hồ mở hai mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là trần nhà gian phòng. Hơi mờ mịt khẽ nghiêng đầu, lại thấy Thủy Linh Lung đang nghiêng đầu đang ghé vào bên cạnh hắn, ngủ gục.

Lúc này sắc trời đã sáng, ánh dương quan từ ngoài cửa số chiếu vào, rọi lên trên mặt Thủy Linh Lung, nhìn ra sắc mặt nàng có chút tiều tụy.

Nguyên bản năng lực suy nghĩ của Lâm Dịch đang bị gián đoạn, rất nhanh từng bước dần dần khôi phục. Cuối cùng, Lâm Dịch nhịn không được lộ ra một nụ cười khổ. Không nghĩ tới chỉ là bởi vì tu hành, cư nhiên biến thành thể lực và tinh thần lực hoàn toàn khô kiệt.

Thoạt nhìn Thủy Linh Lung hẳn là có vài ngày không nghỉ ngơi. Kỳ thực lấy trình độ của Dị Năng Giả bọn hắn liên tục vài ngày không nghỉ ngơi thật sự là quá bình thường. Nhưng mấy ngày nay Lâm Dịch vẫn hôn mê bất tỉnh, để Thủy Linh Lung tiêu hao tâm thần cực lớn, cuối cùng vẫn nhịn không được ngủ thiếp đi. Dù sao, tinh thần lực của bọn họ tuy mạnh, nhưng chung quy không phải người sắt.

Không đành lòng kinh động Thủy Linh Lung, Lâm Dịch suy nghĩ có chút ảm đạm, lại nhìn Thủy Linh Lung vài lần, sau đó, nhắm mắt lại.

Khi Lâm Dịch lại mở hai mắt ra, thái dương đã mọc lên cao, ánh dương quang kim sắc tràn ngập gian phòng.

- Lâm Dịch, ngươi tỉnh lại rồi?

Thanh âm kinh hỉ bên cạnh vang lên. Không đợi quay đầu lại, Thủy Linh Lung đã chạy tới bên giường của Lâm Dịch:

- Thế nào? Thân thể có cảm giác chỗ nào khó chịu hay không?

Thoạt nhìn rất là lo lắng.

Trong lòng Lâm Dịch ấm áp. Chợt lộ ra dáng tươi cười, lắc đầu nói:

- Lão sư, ta không sao.

Thấy dáng tươi cười của Lâm Dịch, trái tim Thủy Linh Lung đang treo lên mới coi như buông xuống, lại chăm chú nhìn Lâm Dịch, phát hiện hắn chỉ là sắc mặt hơi chút tái nhợt, liền không còn chỗ nào khác không thích hợp, mới thở ra một hơi. Nhưng lại lộ ra biểu tình giận dữ nhìn Lâm Dịch hỏi:

- Nói cho ta biết, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Vì sao thể lực của ngươi lại hoàn toàn cạn kiệt?



Lâm Dịch thất thần một chút, chợt xấu hổ cúi đầu nói:

- Kỳ thực là ta tự mình tu hành, cuối cùng thể lực hoàn toàn tiêu hao hết.

Thủy Linh Lung nhất thời trợn trừng mắt, đột nhiên lửa giận ngập trời quát:

- Tu hành? Ai như ngươi, tự dưng lại nghĩ tới phương pháp tu hành này? Tu hành có thể đến mức bản thân hôn mê?

Lâm Dịch nhất thời nhắm mắt lại, thừa thụ Thủy Linh Lung quát mắng, nhưng trong lòng hắn lại là ấm áp.

Một lúc lâu sau, tiếng trách cứ của Thủy Linh Lung mới coi như yên tĩnh xuống. Lâm Dịch len lén mở mắt ra, phát hiện đối phương đang hai mắt phún lửa, hung hăng trợn trừng nhìn mình, miễn cường cười khổ một tiếng nói:

- Lão sư, đừng nóng giận. Kỳ thực ta cũng không biết sẽ như vậy a. Ta bảo đảm lần sau sẽ không...

Thủy Linh Lung hừ lạnh một tiếng , hung hăng nhìn đối phương. Lâm Dịch bị nhìn cực kỳ chột dạ . Đột nhiên biến sắc , có chút đáng thương cười hì hì nói:

- Lão sư, ta rất đói...

Thủy Linh Lung nguyên bản thở phì phì, nghe vậy vẻ mặt nhất thời sửng sốt. Đột nhiên mới nhớ tới hắn đã bốn ngày rồi không có ăn cơm, nhìn vẻ mặt đau khổ của đối phương, Thủy Linh Lung trong lòng một trận bất đắc dĩ. Nhưng vẫn hung hắn trừng mắt với hắn, sẵng giọng nói:

- Nếu như còn có lần sau, liền để ngươi chết đói.

Nhưng nàng vẫn đứng dậy:

- Ta đi kiếm chút thức ăn cho ngươi.

Nói rồi, xoay người ra khỏi phòng.

Thẳng đến Thủy Linh Lung ly khai, Lâm Dịch mới thở phào một hơi.

- Thực sự là không nghĩ tới. Bình thường lão sư ôn nhu như vậy, khi tức giận lại kinh khủng như thế. Nữ nhân quả nhiên là sinh vật khó hiểu.

Lâm Dịch lại nghĩ tới Lý Thoại.

Kỳ thực bụng Lâm Dịch cũng không phải rất đói. Liên tục bốn ngày không có ăn cơm đối với hắn mà nói, cũng không coi là cái gì. Chỉ là bởi vì không có ăn cơm, lại thêm lúc trước thể lực tiêu hao sạch sẽ, lúc này thân thể hắn mới có chút cồn cào mà thôi. Đợi Thủy Linh Lung trở về, Lâm Dịch không khỏi nhắm mắt lại để cảm thụ tinh thần lực của mình. Hôm nay hắn hầu như đã có thể xác định, phương pháp của mình là chính xác. Tại chiến văn và linh văn vừa mới hiện ra một cổ cổ lực lượng khác còn chưa có biến mất. Lấy tinh thần lực đem lưỡng cổ lực lượng hoàn toàn không chế, chính là then chốt để hắn hoàn thành linh văn và chiến văn biến thân.

Đương nhiên đây là hắn còn phải lý giải. Cụ thể có phải không, vẫn cần thật sự hoàn thành quá trình này mới nói rõ ràng được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook