Chung Cực Truyền Thừa

Chương 352: Nhẹ nhõm tấn cấp! (P1)

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Mây đen trên không trung vẫn còn tụ tập, sau khi Lâm Dịch cúi đầu nhìn thấy động tĩnh do mình làm ra, ngay cả mình cũng không khỏi càng hoảng sợ... Hắn thật không ngờ, phạm vi rõ ràng lớn đến trình độ này!

- Cũng may mình có dự kiến trước... Nếu không Vô Song đảo ít nhất phải bị hủy đi một nửa a? Hô... lực lượng Tinh Vị Cảnh, quả nhiên rất cường đại...

Lâm Dịch nói như vậy tuyệt đối không phải khoa trương. Phải biết rằng, vừa rồi là hắn dựa vào khí thế ép mặt nước lõm xuống... Lực cản của nước lớn bao nhiêu? Nước mềm mại bao nhiêu? Nhưng mặc dù như vậy, đều bị đè xuống vài trăm mét... Có thể tưởng tượng cổ lực lượng này nếu tác dụng lên Vô Song đảo... Chỉ sợ toàn bộ hòn đảo, có một nửa sẽ bị biến thành bột mịn! Mà bên kia... Phỏng chừng cũng sẽ vì địa hình bị phá hư, mà vĩnh viễn biến mất trong hải vực.

Lâm Dịch cảm khái một hồi, chợt, sau khi nghe một tiếng khí bạo sinh ra, thân thể Lâm Dịch lập tức bạo xuất một tầng gợn sóng... Chợt, thân thể của hắn lập tức tựu biến mất phía chân trời...

Trên Vô Song đảo

- Tổ gia gia... Cổ lực lượng này...

Một gã Thánh Giai nhíu mày, nhìn về phía nam.

Xa xa, trong một mảnh mây đen bao phủ, lờ mờ có thể nhìn thấy trận trận tia chớp hỏa hồng sắc, mà cổ khí thế cường đại đến cực điểm kia, từ rất xa truyền đến.

Bạch Tiếu Thiên nhìn phương xa, như có điều suy nghĩ.

- Tốt! ! . . .

Trên tái tràng Vô Song Hội, thanh âm ủng hộ vẫn tiếp tục vang lên, tiếng hò hét, không dứt bên tai.

Hôm nay, là ngày thứ ba sau khi Lâm Dịch tiến vào Tinh Vị Cảnh, cũng là thời gian hắn tiến hành trận đấu 64 cường.

Chuyện Lâm Dịch trở thành Thánh Giai, vẫn chỉ giới hạn trong tất cả Thánh Giai, cùng với bọn người Thủy Linh Lung, Lạp Cơ Tư. Lực lượng bạo phát ngày ấy trên hải vực, tuy rằng rất nhiều người đi dạo trên bãi biển buổi tối trông thấy. . . Nhưng bởi vì khoảng cách thật sự quá xa, nên không người nào trông thấy Lâm Dịch. Tất cả mọi người đều xem dị trên trên phạm vi lớn ngày ấy trở thành kỳ quan tự nhiên. Thật ra khiến rất nhiều người ngạc nhiên không thôi. . . Đương nhiên, trong đó cũng không kể phần đông Thánh Giai. . . Đạt tới cấp độ Thánh Giai này, đã có thể dựa vào lực lượng đến cảm ứng, cũng may ngày đó thực lực Lâm Dịch tăng lên nhìn như thời gian trôi qua rất lâu, nhưng kỳ thật cũng không bao lâu, cuối cùng lại rời đi, cho nên không có ai phát hiện ra chuyện đó là do ai làm, chỉ có khi Lạp Cổ Kỳ nhắc đến chuyện này trước mặt Lâm Dịch tựa hồ có chút hoài nghi đến Lâm Dịch. . . Bất quá cuối cùng cũng không hỏi thăm gì cả.



Đương nhiên, nếu như Lạp Cổ Kỳ thật sự hỏi, Lâm Dịch cũng sẽ không dấu diếm gì cả. Dù sao, trong trận đấu sau, hắn tuyệt đối sẽ dùng tới cổ lực lượng kia, bởi vì mục tiêu của hắn là -- Bố Lan Đặc.

Đứng trong đám tuyển thủ, ánh mắt Lâm Dịch không khỏi nhìn về phía An Cách Tư và Bố Lan Đặc trong góc bên phải. Cảm ứng của Bố Lan Đặc và An Cách Tư cũng cực kỳ linh mẫn, lập tức tựu cảm ứng được ánh mắt của Lâm Dịch, quay đầu lại. Khi Bố Lan Đặc nhìn thấy ánh mắt hơi hơi coi thường của Lâm Dịch, sắc mặt lập tức có chút trầm xuống, hừ lạnh một tiếng, quay đầu đi chỗ khác. Mà An Cách Tư thì lộ ra vẻ tươi cười với Lâm Dịch, cũng hướng hắn phất phất tay.

Đối với An Cách Tư, Lâm Dịch vẫn rất có hảo cảm. Khiến hắn tức giận, chẳng qua chỉ là Bố Lan Đặc ngày ấy ra tay với hắn thôi. Cho nên sau khi khẽ gật đầu một cái với An Cách Tư, liền quay đầu nhìn về phía lôi đài.

Trận đấu sau 68 cường, đã có chỗ chuyên môn cho tuyển thủ nghỉ ngơi rồi, trước kia là vì nhân số quá nhiều, cho nên mới không có an bài, hiện giờ ít người hơn rồi, cũng đã có thể an bài được.

Khu tuyển thủ là ở hai bên đài chủ tịch, bày ra hơn bảy tám chục cái ghế dựa, có thể dùng chỗ này để nghỉ ngơi. Nếu so với người xem trên đài còn không có chỗ ngồi, thì chỗ quan sát của khu tuyển thủ còn tốt hơn rất nhiều, đồng thời cũng thoải mái rất nhiều. Mặc dù không cưỡng chế yêu cầu tất cả tuyển thủ đều phải đến xem, nhưng đã đến trận đấu này, đại đa số tuyển thủ đều đến cả, dù sao, trận đấu hôm nay đã đạt đến loại trình độ này, đám tuyển thủ dù sao cũng hy vọng nhìn xem thực lực của những người khác thế nào, cũng dễ dàng chuẩn bị sẵn sàng. . . Bất cứ người nào ở đây cũng đều có thể trở thành đối thủ ngày sau, biết mình biết người, trăm trận trăm thắng.

Mấy ngày hôm trước Lâm Dịch vì cảm giác được mình sắp đột phá, lúc này mới chạy đi tu hành. . . Hôm nay đã đột phá, sau khi tiến vào Thánh Giai nên tu hành thế nào hắn còn không có một mục tiêu rõ ràng, tự nhiên cũng không cần thiết phải tu hành vô vị như vậy nữa. . . Lấy cường độ thân thể hôm nay của hắn, sức nặng bốn ngàn cân, hiển nhiên đã hoàn toàn không cách nào thỏa mãn hắn nữa, cho nên, mấy ngày nay, hắn cũng đi tới khu tuyển thủ.

Số thứ tự của Lâm Dịch là số 35, đối thủ của hắn, là một gã Chiến Sĩ bát cấp đỉnh phong, có được trung đẳng chiến văn Thổ Long. Nếu là trước khi trở thành Thánh Giai, đối phó đối thủ này, Lâm Dịch còn phải gia trì Linh Vân mới có thể chiến thắng được, nhưng hôm nay, hiển nhiên đã không cần thiết nữa. . . Ngày đó tiến vào Tinh Vị Cảnh, cũng chỉ có thể thuật tiến nhập thôi, Dị năng của hắn vẫn ở trạng thái bát cấp đỉnh phong, cho nên Lâm Dịch đã sớm quyết định, trong trận đấu sau này, cũng sẽ không sử dụng lĩnh vực nữa.

Thời gian chậm rãi trôi qua, trên lôi đài quyết đầu của tuyển thủ số 3 và tuyển thủ sổ 34 rốt cục cũng xong, lấy thẳng lợi của tuyển thủ số 34 chấm dứt, đến phiên trận đấu của Lâm Dịch rồi.

Lâm Dịch từ vị trí đứng lên, dưới sự chào hỏi của người chủ trì, đi vào lôi đài.

Thính phòng truyền đến một hồi hò hét, như "Lâm Dịch, em yêu anh" "Lâm Dịch cố gắng lên! " không dứt bên tai. . . Cái này khiến Lâm Dịch có chút xấu hổ, bất tri bất giác, Lâm Dịch ở trong lòng người xem, đã có nhân khí tương đối cao rồi.

Đối thủ của Lâm Dịch là một gã tráng nam lớn lên tam đại ngũ thô, nhìn bề ngoài tựa như trung niên vậy. Thân cao hơn 2m5, trên người xoắn xuýt nổi đầy cơ bắp, cả người nhìn thoạt nhìn như một tòa núi nhỏ di động, vẻ mặt bưu hãn.

Nếu là ở chỗ khác nhìn thấy tên này, đoán chừng sẽ không có ai cho rằng hắn là một nhân vật phi thường lợi hại cả. . . Trên thực tế, cao thủ chân chính quả thật cũng không có ai tam đại ngũ thô cả. Cơ bắp nở nang và dáng người khổng lồ, cũng không có nghĩa là lực lượng của hắn sẽ kinh người, lực công kích sẽ cường đại. Trên thực tế, đại đa số cao thủ lợi hại dáng người đều tương đối gầy gò. . . Nhưng mà, ngàn vạn lần không nên bị vẻ bề ngoài của những người kia che mắt. Cơ bắp hình giọt nước sẽ không cao cao nổi lên, nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó lại cường đại hơn cơ bắp nổi lên quá nhiều. Dáng người gầy gò, cũng có nghĩa là phương diện tốc độ sẽ rất kinh người. Tốc độ cộng thêm lực lượng, đó chính là thực lực.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook