Chung Cực Truyền Thừa

Chương 356: Tâm linh Dị Năng Giả cường đại. (P2)

Vũ Thần Vũ

05/06/2013

Vô Song Hội nói là chiến đấu công bình, nhưng trên thực tế là vậy sao? Nhìn xem trong những người dự thi chết đi hoặc bị đánh tàn phế, có mấy người có bối cảnh cường đại? Những chuyện này... Trong lòng tất cả mọi người đều rõ, nhưng lại đều không vạch trần. Dù sao, Vô Song Hội chỉ là một trận đấu... Ban thưởng cuối cùng của nó đến tột cùng là cái gì vẫn còn chưa biết... Nếu như là thứ thần khí, vậy thì dù đắc tội cũng đáng. Một kiện thứ thần khí, giá trị tuyệt đối không đong đếm được. Nhưng nếu như chỉ là một kiện thánh khí... Vậy thì đắc tội một gia tộc cường đại, thật sự có chút cái được không bù cái mất.

Trên thực tế, nếu như không phải Lâm Dịch và Bố Lan Đặc có xung đột lợi ích trực tiếp, Bố Lan Đặc cũng không muốn đơn giản ra tay với Lâm Dịch... Vô luận đối phương là Lĩnh Vực Dị Năng Giả, có được tư chất tất cả thế lực trên đại lục đều coi trong, hay là thường xuyên ở cùng một chỗ với bọn người Lạp Cổ Kỳ, Khải Ni Cổ Lạp... Không có cái nào dễ trêu cả, Bố Lan Đặc tuy rằng lòng dạ hẹp hòi, nhưng cuối cùng không phải là một người ngu dốt.

Thanh niên tóc xanh sau khi nghe xong Bố Lan Đặc nói, rõ ràng ngẩn người, nhưng lại chợt lắc đầu cười nói:

- Ta vẫn muốn cùng so chiêu với đại nhân, kính xin đại nhân vui lòng chỉ giáo.

Nói xong, làm một cái tư thế xin mời.

Biểu lộ Bố Lan Đặc lạnh lùng, có chút nhíu mày. Lạnh lùng nói:

- Không nên không có chừng mực.

Một cổ khí thế lại lần nữa đánh tới trước mặt thanh niên tóc xanh, nhưng trước người thanh niên tóc xanh lại lần nữa hiện lên một màn hào quang không màu, nét mặt của hắn lại không biến hóa chút nào.

- Nếu đại nhân đã không ra tay... vậy đành đắc tội.

Thanh niên tóc xanh nói xong, chợt chỉ thấy đôi đồng tử cũng là màu xanh lá của hắn lập tức biến thành một đôi đồng tử màu bạc tuyết trắng! Một cổ khí thế cực kỳ quái dị từ trên người hắn tràn ngập ra.

Lâm Dịch kinh ngạc nhìn thanh niên tóc xanh, hắn rất dễ dàng cảm giác được tinh thần lực đối phương bắt đầu đột nhiên tăng vọt! Trước kia vẫn ngang hàng với hắn, nhưng sau một lát, rõ ràng đã cường đại hơn tinh thần lực của hắn gấp mấy lần!

- Tâm linh dị năng... Đến tột cùng có chỗ nào người khác kinh hãi.



Lâm Dịch chờ mong.

Chỉ thấy trong hai trong mắt Bố Lan Đặc đột nhiên lập loè một tia mê mang, rõ ràng ma xui quỷ khiến tiến về trước một bước.. Chỉ thấy sắc mặt thanh niên tóc xanh lập tức có chút biến thành trắng bệch, trong đôi đồng tử màu bạc, ngân mang càng bỗng nhiên đại thịnh!

Biểu lộ của Bố Lan Đặc cũng đột nhiên có chút vặn vẹo, tựa hồ đang cực lực giãy dụa cái gì đấy.

Nhưng Lâm Dịch lại nhìn không hiểu thấu... Bởi vì hắn căn bản không cách nào lý giải được Bố Lan Đặc lúc này đến cùng xảy ra chuyện gì, mà trên mặt tên thanh niên tóc xanh kia cũng lộ ra bộ dạng cực kỳ cố gắng hết sức! Trên lôi đài, hai người cứ như vậy tiếp tục giằng co trong trạng thái cực kỳ quái dị.

Từ chỗ thính phòng, căn bản không cách nào nhìn thấy trên lôi đài xảy ra chuyện gì... Ngoại trừ số ít mấy người rất có kiến thức, thực lực bất phàm biết được đến cùng có chuyện gì ra, những người còn lại đều có chút không biết ra sao...

- Bọn hắn sao lại bất động?

Một gã người xem nghi ngờ hỏi.

- Không biết ah... Chuyện gì xảy ra?

- Đúng vậy a, chuyện gì xảy ra?

Giống như lây bệnh vậy, sau một lát, toàn bộ thính phòng đều truyền đến từng đợt thấp giọng nghị luận... Nhưng không ai dám tự tiện hống lên... Phải biết rằng, bây giờ trong đám người ở trong trận đấu, lại có một gã Thánh Giai... Không có người nào nguyện ý đi chọc giận Thánh Giai cả.

Đột nhiên, chỉ nghe oanh một tiếng vang thật lớn! Kết giới phòng hộ năng lượng của lôi đài trong khoảnh khắc vỡ vụn! Phần đông Thánh Giai trên đài chủ trì phản ứng thần tốc, cơ hồ đồng thời thân hình nhoáng một cái, bốn đạo thân ảnh xuất hiện ở bốn góc trên lôi đại, chỉ nghe vụt một tiếng vang nhỏ, bốn đạo năng lượng từ bốn góc ầm ầm xông lên! Vị trí không trung trung tâm lôi đài, mãnh liệt giao nhau! Một cổ quang mang chói mắt lập tức ầm ầm nhấp nhoáng! Sau một lát, đã hình thành một đạo năng lượng kết giới không màu.

Nói đến thì chậm, nhưng trên thực tế lại xảy ra trong nháy mắt, lực lượng cường đại bên trong không có một tia tiết ra ngoài. Mà đồng thời lúc này, chỉ nghe PHỐC một tiếng, thân thể của thanh niên tóc xanh đã ầm ầm bay ra ngoài... Hung hăng đụng vào năng lượng kết giới mấy tên Thánh Giai vừa mới gia trì, bắn xuống mặt đất, lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi... Đôi mắt sâu u không thể tin nhìn về phía Bố Lan Đặc.



Bố Lan Đặc lúc này hiển nhiên đã hoàn toàn phẫn nộ rồi! Nhất thời chưa phát giác ra phía dưới, thanh niên tóc xanh thiếu chút nữa đã đi tong! Vừa rồi trên mặt hắn xuất hiện biểu lộ giãy dụa, cũng bởi vì công kích của thanh niên tóc xanh!

Tâm linh dị năng thần bí như vậy... Cũng bởi vì phương pháp công kích của nó thật khiến người khó lòng phòng bị! Cũng may tinh thần lực của Bố Lan Đặc cũng không kém, lực lượng càng là đạt đến trình độ Thánh Giai, do thực lực trước mắt của thanh niên tóc xanh còn không cách nào hoàn toàn xâm nhập vào sâu trong tinh thần thức hải của hắn... Nếu không hắn thậm chí có thể ra lệnh cho Bố Lan Đặc tự sát!

Sự cường đại của Tâm linh dị năng, có thể thấy được chút rồi!

Mà trong mắt Lâm Dịch thì lộ ra vẻ kinh ngạc.

Nhưng bởi vậy, Bố Lan Đặc hôm nay đã chính thức nổi giận! Hắn đã quyết tâm không quản cái gì Áo Tư Đình nữa, lửa giận vì Lâm Dịch trước kia cũng theo công kích của thanh niên tóc xanh, khiến nó hoàn toàn bộc phát!

Chỉ thấy chung quanh thân thể hắn quấn quanh một vòng khí thế như thực chất! Thân thể của hắn đã lơ lửng đến không trung, trên mặt mang theo biểu lộ thẹn quá hoá giận, một đôi mắt hẹp dài lóe ra hàn mang.

- Nếu ngươi đã không biết tốt xấu như thế. . . Cũng đừng trách ta ra tay ác độc!

Trước kia đã nói. . . Vô Song Hội cho phép giết người, nhưng lại không cho phép hành hạ đến chết. . . Lực lượng của Bố Lan Đặc đích thật so với thanh niên tóc xanh thì mạnh hơn nhiều, nhưng hành vi hôm nay của thanh niên tóc xanh, đã có thể khiến Bố Lan Đặc hạ sát thủ với hắn rồi. . . Bố Lan Đặc đã cảnh cáo hắn, bảo hắn buông tha trận đấu. . . Một gã bát cấp Dị Năng Giả muốn khiêu chiến Thánh Giai cường giả? Đó chính là biểu hiện của việc không tự biết bản thân! Trước kia đã nói. . . Nếu như muốn chết, cũng trách không được người khác!

Lập tức, một đạo bạch quang liền xuất hiện trên tay Bố Lan Đặc lơ lửng trên không trung, hắn lạnh lùng nhìn thanh niên tóc xanh y nguyên té trên mặt đất, sắc mặt tái nhợt, khóe môi nhếch lên một tia tơ máu, còn muốn giãy dụa đứng dậy. Sau khi một vòng sát ý hiện lên, lạnh lùng mở miệng:

- Đi chết đi.

Chợt, tay phải vung về phía trước. . .

Chỉ thấy một đạo bạch sắc hào quang, lập tức bắn về phía thanh niên tóc xanh dưới đất! Đừng nói thanh niên tóc xanh hôm nay đã bị thương. . . Dù không bị thương, một kích nhìn như tùy ý của một gã Thánh Giai, cũng đủ để lấy mạng hắn rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chung Cực Truyền Thừa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook