Chương 375: Trận đấu bắt đầu! (P2)
Vũ Thần Vũ
05/06/2013
Thư Mộng và Thủy Linh Lung cũng không khỏi lộ vẻ lo lắng trên mặt, nhìn về phía Lâm Dịch, mà Lâm Dịch tức thì khẽ cười một cái, chợt thân ảnh khẽ động, lập tức hóa thành một đạo bạch mang bắn vào không trung, đồng dạng đi tới bên người Bạch Ngạn Thanh, không hề tránh né, đối mặt với hàn mang trong mắt Bố Lan đặc bắn ra, trận đấu còn chưa bắt đầu, ý thức đối địch giữa hai người đã cường đại rồi.
Bạch Ngạn Thanh liếc nhìn chung quanh, sau đó nói với hai người:
- Sân thi đấu của các ngươi là trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, chỉ là trận đấu này của các ngươi, ta hy vọng không phải là sinh tử chi đấu.
Đối với hoàng tộc đế quốc mà nói, Thánh Giai đều là nhân tài, mặc dù đại đa số Thánh Giai đều có thế lực của gia tộc, nhưng cũng không ảnh hưởng đến lòng yêu tài của hoàng tộc đế quốc, dù sao thì Thánh Giai cực kỳ thưa thớt, trên thực tế, chiến đấu giữa Thánh Giai, trừ phi là không đội trời chung, nếu không thì cũng không dễ dàng lấy đi tính mạng người ta.
Bất quá, hiển nhiên lời nói của Bạch Ngạn Thanh không có lọt vào tai hai người, Bố Lan Đặc vì quan hệ của Thư Mộng, tự nhiên muốn trừ khử Lâm Dịch cho thống khoái, mà Lâm Dịch vì chuyện ngày đó Bố Lan Đặc không cố kỵ thân thận của mình mà ra tay với mình, cùng với thân phận vị hôn phu của Thư Mộng, nên cũng ôm ý định quyết giết chết hắn, lời nói của Bạch Ngạn Thanh tự nhiên bị hai người bỏ qua.
Bạch Ngạn Thanh hiển nhiên cũng đã nhìn ra chiến hỏa giữa hai người đã hết sức căng thẳng rồi, mà hai người hiển nhiên cũng không nghe theo lời của mình, tuy rằng hắn đều cường đại hơn so với hai người, nhưng hai người tốt xấu gì thì cũng là Thánh Giai, hơn nữa lại không phải là thuộc hạ ủa mình, hắn không có lý do gì để hạ lệnh cho người, huống chi, tính mạng của bọn hắn, chính bọn hắn đều có ý định liều mạng, Bạch Ngạn Thanh cũng không cần quản nhiều như vậy, lập tức than nhẹ trong lòng, chợt nói:
- Bắt đầu đi.
Bố Lan Đặc và Lâm Dịch lạnh lùng chăm chú liếc nhìn nhau, sau đó cơ hồ cùng khởi động, chỉ nghe một thanh âm khí bạo cực lớn, thân thể hai người đồng thời hóa thành bạch mang, vọt tới hướng Hải vực xa xa, khán giả trên bờ biển lập tức kích động lớn tiếng hô lên.
- Đuổi theo!
Dưới mặt đất, đột nhiên có người bên cạnh Bạch Tiếu Thiên hô lên, chợt có bốn đạo bạch quang từ dưới đất bắn lên, đuổi theo hai người, dù sao cũng là trận đấu chứ không phải là quyết đấu cá nhân, tự nhiên cần trọng tài.
Khoảng cách bốn kilomet đối với Thánh Giai mà nói, bất quá chỉ trong nháy mắt là đã đến, hai người Lâm Dịch và Bố Lan Đặc, bạch mang trên người cơ hồ đều tán đi, im im lặng lặng lơ lửng trên không trung cách mặt biển vài trăm mét, lạnh lùng đối mặt nhau, dưới chân bọn hắn là hải triều đang cuồn cuộn không ngớt.
Sau khi bốn Thánh Giai đuổi theo đến cách bọn họ một kilomet thì đều ngừng lại trên bầu trời, chợt từng người tách ra, từ không trung vây hai người vào bên trong, sáu gã Thánh Giai đồng thời lơ lửng trên không trung.
Trên bờ biển, tất cả người xem sau một hồi reo hò cũng không khỏi đình chỉ hô hấp, vô số ánh mắt đang nhìn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào vài đạo thân ảnh trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, nhãn lực của bọn hắn đều không tầm thường, khoảng cách như vậy, cũng vẫn có thể tinh tường.
Mà lúc này, Thủy Linh Lung và Thư Mộng cũng đã gần như nín thở, đồng thời âm thầm cầu nguyện cho Lâm Dịch, nhưng cặp mắt của các nàng đều chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Dịch, trong lòng các nàng cũng không khỏi nổi lên lo lắng.
Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lóe ra hàn mang, cuối cùng, sau một hồi đối mặt với Lâm Dịch, hắn chậm rãi mở miệng.
- Ngày hôm nay rốt cục cũng đã tới, hôm nay chúng ta đã có đủ thời gian một tháng, hối hận a, bởi vì ngươi thích một người không nên thích, đắc tội một người không nên đắc tội!
Trong thanh âm của Bố Lan Đặc mang theo một tia tàn khốc, hắn lạnh lùng như vậy, bởi vì đối mặt với cừu nhân Lâm Dịch, cho nên mới nói nhiều lời như vậy.
Mà Lâm Dịch tức thì nhíu mày, phảng phất như nghe được điều buồn cười nhất thế gian, cười phá lên.
- Cái này tựa hồ là ta nên nói mới đúng, chỉ bằng vào ngươi? Xứng đáng để ta hối hận?
Đối với Bố Lan Đặc, Lâm Dịch tuyệt đối không có hảo cảm, thế nên mới nói ra như vậy.
Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lập tức lóe lên một tia tức giận, quát:
- Xú tiểu tử, ngươi cho rằng tiến vào Tinh Vị cảnh là đã mạnh lắm rồi hay sao? Ta cho ngươi biết, trước mặt ta, ngươi vĩnh viễn chỉ là một con kiến! Trước kia là như vậy, bây giờ là như vậy, tương lai cũng là như vậy! Muốn giết ngươi, đối với ta là chuyện dễ dàng như trở bàn tay!
Lâm Dịch cười ha ha, trong mắt lộ vẻ khinh thường nhìn Bố Lan Đặc.
- Hi vọng thực lực của ngươi lợi hại như miệng lưỡi của ngươi.
- Hỗn đản!
Hai mắt Bố Lan Đặc lập tức hiện lên một vòng tức giận, chợt phát ra một tiếng gào thét.
Gió bắt đầu dừng, ngừng lại mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, chợt, Bố Lan Đặc gào thét lên.
- Bồng!
Một tiếng khí bạo cực lớn vang lên, những khoảng trống bên người Bố Lan Đặc lập tức kích động mở ra, một cỗ lực lượng cường đại cực lớn khiến linh hồn người không khỏi run rẩy, chậm rãi thức tỉnh trên người hắn.
- A!
Bố Lan Đặc lớn tiếng gào thét, theo tiếng khí bạo vang lên, lực lượng cường đại lập tức chấn quần áo hắn thành từng mảnh vỡ, chợt, bên cạnh hắn xuất hiện một cỗ khí thế cường đại như thực chất, tử điện xà nương theo không khí kích động mà ra.
Khoảng cách giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch bất quá chỉ là trăm mét, mà cái này, chính là lần thứ nhất Lâm Dịch cảm thụ được lực lương tăng lên của cường giả Thánh Giai.
Buổi sáng, lúc Thanh Y tăng lực lượng lên, bởi vì có bình chướng nên Lâm Dịch căn bản không cách nào cảm giác được, mà lúc này đã không có bình chướng bảo hộ, Lâm Dịch đột nhiên cảm giác được một cỗ hấp lực cường đại từ trên người Bố Lan Đặc phát tán ra, biểu lộ hắn không khỏi hơi giật mình, chợt, quanh thân hắn cũng bắt đầu xuất hiện khí thế thực chất, mới xuất hiện đã cơ hồ như không nhịn được lực lượng của Bố Lan Đặc.
- Thật cường đại!
Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc trong lòng, sau khi chính thức chống lại mới có thể cảm nhận được khác biệt giữa Tiểu Tinh vị hạ giai và Tiểu Tinh vị trung giai lớn như thế nào, lực lượng Bố Lan Đặc hôm nay đã hoàn toàn vượt qua trạng thái cực hạn bình thường.
Chỉ nghe tiếng khí bạo liên tục vang lên, chợt, vài trăm mét mặt biển bắt đầu xuất hiện biến hóa kinh người.
Theo lực lượng Bố Lan Đặc tăng lên, thời gian dần qua, nước trên mặt biển rõ ràng dâng lên, một lát sau, ầm ầm bay thẳng đến chân trời, lập tức bao phủ hoàn toàn thân thể hắn và Lâm Dịch.
Tâm thần của Thủy Linh Lung và Thư Mộng lập tức bị nâng lên giữa không trung, mặt lộ vẻ khẩn trương, mắt nhìn thác nước ngược đột nhiên xuất hiện trên mặt biển.
- Cái gì, đây là lực lượng Thánh Giai sao?
Một gã khán giả có chút ngốc trệ thì thào tự hỏi, cái này đã hoàn toàn trái với quy luật thiên nhiên, nước biển đang yên lặng, rõ ràng bị lực lượng cường đại làm cho dậy sóng, bay lên trên trời, cái này, thực sự là trái ngược lại với quy luật tự nhiên.
Bạch Ngạn Thanh liếc nhìn chung quanh, sau đó nói với hai người:
- Sân thi đấu của các ngươi là trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, chỉ là trận đấu này của các ngươi, ta hy vọng không phải là sinh tử chi đấu.
Đối với hoàng tộc đế quốc mà nói, Thánh Giai đều là nhân tài, mặc dù đại đa số Thánh Giai đều có thế lực của gia tộc, nhưng cũng không ảnh hưởng đến lòng yêu tài của hoàng tộc đế quốc, dù sao thì Thánh Giai cực kỳ thưa thớt, trên thực tế, chiến đấu giữa Thánh Giai, trừ phi là không đội trời chung, nếu không thì cũng không dễ dàng lấy đi tính mạng người ta.
Bất quá, hiển nhiên lời nói của Bạch Ngạn Thanh không có lọt vào tai hai người, Bố Lan Đặc vì quan hệ của Thư Mộng, tự nhiên muốn trừ khử Lâm Dịch cho thống khoái, mà Lâm Dịch vì chuyện ngày đó Bố Lan Đặc không cố kỵ thân thận của mình mà ra tay với mình, cùng với thân phận vị hôn phu của Thư Mộng, nên cũng ôm ý định quyết giết chết hắn, lời nói của Bạch Ngạn Thanh tự nhiên bị hai người bỏ qua.
Bạch Ngạn Thanh hiển nhiên cũng đã nhìn ra chiến hỏa giữa hai người đã hết sức căng thẳng rồi, mà hai người hiển nhiên cũng không nghe theo lời của mình, tuy rằng hắn đều cường đại hơn so với hai người, nhưng hai người tốt xấu gì thì cũng là Thánh Giai, hơn nữa lại không phải là thuộc hạ ủa mình, hắn không có lý do gì để hạ lệnh cho người, huống chi, tính mạng của bọn hắn, chính bọn hắn đều có ý định liều mạng, Bạch Ngạn Thanh cũng không cần quản nhiều như vậy, lập tức than nhẹ trong lòng, chợt nói:
- Bắt đầu đi.
Bố Lan Đặc và Lâm Dịch lạnh lùng chăm chú liếc nhìn nhau, sau đó cơ hồ cùng khởi động, chỉ nghe một thanh âm khí bạo cực lớn, thân thể hai người đồng thời hóa thành bạch mang, vọt tới hướng Hải vực xa xa, khán giả trên bờ biển lập tức kích động lớn tiếng hô lên.
- Đuổi theo!
Dưới mặt đất, đột nhiên có người bên cạnh Bạch Tiếu Thiên hô lên, chợt có bốn đạo bạch quang từ dưới đất bắn lên, đuổi theo hai người, dù sao cũng là trận đấu chứ không phải là quyết đấu cá nhân, tự nhiên cần trọng tài.
Khoảng cách bốn kilomet đối với Thánh Giai mà nói, bất quá chỉ trong nháy mắt là đã đến, hai người Lâm Dịch và Bố Lan Đặc, bạch mang trên người cơ hồ đều tán đi, im im lặng lặng lơ lửng trên không trung cách mặt biển vài trăm mét, lạnh lùng đối mặt nhau, dưới chân bọn hắn là hải triều đang cuồn cuộn không ngớt.
Sau khi bốn Thánh Giai đuổi theo đến cách bọn họ một kilomet thì đều ngừng lại trên bầu trời, chợt từng người tách ra, từ không trung vây hai người vào bên trong, sáu gã Thánh Giai đồng thời lơ lửng trên không trung.
Trên bờ biển, tất cả người xem sau một hồi reo hò cũng không khỏi đình chỉ hô hấp, vô số ánh mắt đang nhìn nhìn chằm chằm không chớp mắt vào vài đạo thân ảnh trên không trung ngoài hải vực bốn kilomet, nhãn lực của bọn hắn đều không tầm thường, khoảng cách như vậy, cũng vẫn có thể tinh tường.
Mà lúc này, Thủy Linh Lung và Thư Mộng cũng đã gần như nín thở, đồng thời âm thầm cầu nguyện cho Lâm Dịch, nhưng cặp mắt của các nàng đều chăm chú nhìn chằm chằm Lâm Dịch, trong lòng các nàng cũng không khỏi nổi lên lo lắng.
Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lóe ra hàn mang, cuối cùng, sau một hồi đối mặt với Lâm Dịch, hắn chậm rãi mở miệng.
- Ngày hôm nay rốt cục cũng đã tới, hôm nay chúng ta đã có đủ thời gian một tháng, hối hận a, bởi vì ngươi thích một người không nên thích, đắc tội một người không nên đắc tội!
Trong thanh âm của Bố Lan Đặc mang theo một tia tàn khốc, hắn lạnh lùng như vậy, bởi vì đối mặt với cừu nhân Lâm Dịch, cho nên mới nói nhiều lời như vậy.
Mà Lâm Dịch tức thì nhíu mày, phảng phất như nghe được điều buồn cười nhất thế gian, cười phá lên.
- Cái này tựa hồ là ta nên nói mới đúng, chỉ bằng vào ngươi? Xứng đáng để ta hối hận?
Đối với Bố Lan Đặc, Lâm Dịch tuyệt đối không có hảo cảm, thế nên mới nói ra như vậy.
Trong đôi mắt hẹp dài của Bố Lan Đặc lập tức lóe lên một tia tức giận, quát:
- Xú tiểu tử, ngươi cho rằng tiến vào Tinh Vị cảnh là đã mạnh lắm rồi hay sao? Ta cho ngươi biết, trước mặt ta, ngươi vĩnh viễn chỉ là một con kiến! Trước kia là như vậy, bây giờ là như vậy, tương lai cũng là như vậy! Muốn giết ngươi, đối với ta là chuyện dễ dàng như trở bàn tay!
Lâm Dịch cười ha ha, trong mắt lộ vẻ khinh thường nhìn Bố Lan Đặc.
- Hi vọng thực lực của ngươi lợi hại như miệng lưỡi của ngươi.
- Hỗn đản!
Hai mắt Bố Lan Đặc lập tức hiện lên một vòng tức giận, chợt phát ra một tiếng gào thét.
Gió bắt đầu dừng, ngừng lại mà không có bất kỳ dấu hiệu nào, chợt, Bố Lan Đặc gào thét lên.
- Bồng!
Một tiếng khí bạo cực lớn vang lên, những khoảng trống bên người Bố Lan Đặc lập tức kích động mở ra, một cỗ lực lượng cường đại cực lớn khiến linh hồn người không khỏi run rẩy, chậm rãi thức tỉnh trên người hắn.
- A!
Bố Lan Đặc lớn tiếng gào thét, theo tiếng khí bạo vang lên, lực lượng cường đại lập tức chấn quần áo hắn thành từng mảnh vỡ, chợt, bên cạnh hắn xuất hiện một cỗ khí thế cường đại như thực chất, tử điện xà nương theo không khí kích động mà ra.
Khoảng cách giữa Bố Lan Đặc và Lâm Dịch bất quá chỉ là trăm mét, mà cái này, chính là lần thứ nhất Lâm Dịch cảm thụ được lực lương tăng lên của cường giả Thánh Giai.
Buổi sáng, lúc Thanh Y tăng lực lượng lên, bởi vì có bình chướng nên Lâm Dịch căn bản không cách nào cảm giác được, mà lúc này đã không có bình chướng bảo hộ, Lâm Dịch đột nhiên cảm giác được một cỗ hấp lực cường đại từ trên người Bố Lan Đặc phát tán ra, biểu lộ hắn không khỏi hơi giật mình, chợt, quanh thân hắn cũng bắt đầu xuất hiện khí thế thực chất, mới xuất hiện đã cơ hồ như không nhịn được lực lượng của Bố Lan Đặc.
- Thật cường đại!
Lâm Dịch âm thầm kinh ngạc trong lòng, sau khi chính thức chống lại mới có thể cảm nhận được khác biệt giữa Tiểu Tinh vị hạ giai và Tiểu Tinh vị trung giai lớn như thế nào, lực lượng Bố Lan Đặc hôm nay đã hoàn toàn vượt qua trạng thái cực hạn bình thường.
Chỉ nghe tiếng khí bạo liên tục vang lên, chợt, vài trăm mét mặt biển bắt đầu xuất hiện biến hóa kinh người.
Theo lực lượng Bố Lan Đặc tăng lên, thời gian dần qua, nước trên mặt biển rõ ràng dâng lên, một lát sau, ầm ầm bay thẳng đến chân trời, lập tức bao phủ hoàn toàn thân thể hắn và Lâm Dịch.
Tâm thần của Thủy Linh Lung và Thư Mộng lập tức bị nâng lên giữa không trung, mặt lộ vẻ khẩn trương, mắt nhìn thác nước ngược đột nhiên xuất hiện trên mặt biển.
- Cái gì, đây là lực lượng Thánh Giai sao?
Một gã khán giả có chút ngốc trệ thì thào tự hỏi, cái này đã hoàn toàn trái với quy luật thiên nhiên, nước biển đang yên lặng, rõ ràng bị lực lượng cường đại làm cho dậy sóng, bay lên trên trời, cái này, thực sự là trái ngược lại với quy luật tự nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.