Chương 26
Livia Bùi
09/11/2023
Mới đầu tuy là cô không đồng ý cho số đâu, nhưng mà nhìn qua mẹ, mẹ gật đầu nên cô mới miễn cưỡng bấm số của Tiêu Thần vào cho hai anh. Chưa dừng lại ở đó, hai anh của cô còn hỏi Tiêu Thần có sử dụng mạng xã hội không, kết bạn với hai anh, tiện đường thu thập bằng chứng.
Lúc này cô muốn nổi khùng lên rồi, mẹ lại gật đầu nên cô đành xuôi theo, lúc cô đang nhập tìm kiếm thì hai chị dâu cô lại tiếp tục trêu ghẹo:
Chị lớn: “Ghê nhỉ? Cái gì về anh ấy cũng nắm rõ dữ ta.”
Chị nhỏ: “Chị Vy à, cái này chắc là cậu Lục đó sợ Tiểu Tinh nhà chúng ta một cây rồi.”
Cô mím môi không nói vì ngại, vừa trả lại điện thoại cho hai anh thì tới lượt hai chị chìa điện thoại ra. Cô ngơ ngác không hiểu, Tiểu Ngọc thay mặt chị lớn nói:
“Hai anh của em trăm công ngàn việc, không thể nào theo dõi sát sao từng tí một được. Phận làm vợ đảm của hai anh em, kiêm thêm chị dâu hiền của em, hai chị đây cũng phải có trách nhiệm chứ. Nào nào, kết bạn cho hai chị nữa.”
“Hai chị dạo này rảnh lắm sao mà quan tâm đến bạn trai em thế ạ?”
“À không, hai chị bận chứ. Nhưng mà chuyện cả đời của em chồng là phải kĩ càng.” – Hải Vy đáp lại.
Anh nhỏ hất cằm: “Lẹ đi, càng đông càng vui.”
Nghĩ sao mà vui, thế nào anh ấy cũng hoảng loạn lên cho mà xem. Trong vòng chưa đầy 5 phút đồng hồ mà cả bốn người bay vô kết bạn, không rối mới lạ. Mấy anh chị cũng thật là, phải từ từ chứ, cứ như vũ bão vậy em đây chả biết có quen được bền lâu không chứ mà chuyện cả đời. Cô nhủ lòng lát nữa sẽ gọi điện thoại với anh một chuyến.
Ngồi nói chuyện thêm lúc nữa thì mọi người cùng nhau dọn dẹp bàn ăn lại, lau dọn chén bát rồi phòng ai nấy về. Thiên Tinh lúc này cũng nhanh chóng về phòng vệ sinh cá nhân thật nhanh để còn gọi cho anh. Leo lên giường, lập tức cô mở điện thoại lên gọi video call cho anh, đầu dây bên kia cũng rất nhanh nhận cuộc gọi, cô nhanh nhảu:
“Anh.”
“Anh đây, sao rồi, hôm nay đi chơi vui không?”
“Vui chứ, à đúng rồi, có chuyện kể cho anh nghe đây. Em định nhắn tin nhưng mà không có thời gian để nhắn luôn á. Mà giờ thì nhắn dài em mỏi tay, gọi cho anh cho nhanh.”
“Sao? Có chuyện gì kể với anh à?”
“Nhà em đã biết chuyện về tên Khang Chính kia rồi, ba mẹ cũng như các anh chị sẽ giúp em kiện tên kia. Nhưng mà nãy giờ anh có kiểm tra điện thoại không?”
“Hửm? Sao vậy em?”
“Cả nhà em kết bạn với anh đó, huhu, là em bị ép đó, anh chịu khó đồng ý tất cả giùm em đi nha.”
“Haha, anh thấy rồi. Anh cũng đang tự hỏi tại sao lại nhiều người lại kết bạn với anh cùng một lúc như vậy, thì ra là vì cô gái đáng yêu này.”
“Anh cứ đùa hoài, em đang căng thẳng lắm đây nè.”
“Sao mà phải căng thẳng? Người cần căng thẳng là anh mới đúng chứ.”
“Em lo anh bị công kích tinh thần mà, còn chưa có ngày hẹn hò chính thức nào đã bị tổng tấn công rồi.”
“Em lo trễ quá rồi, anh đã bị tổng tấn công cách đây 15 phút rồi, hai bài diễn văn dài như một cái sớ.”
“Hả? Nhanh vậy luôn hả anh?”
“Ừm, anh quen rồi, mẹ anh cũng tấn công anh phải từ cỡ đó trở lên không à. Anh được luyện từ lâu rồi.”
“Phù, may quá?”
“Hử?”
“Ý em là em cứ lo anh bị sốc tinh thần, ai dè anh miễn nhiễm, quá ổn.”
“Tâm trạng em hôm nay thế nào?”
“Em bình thường mà, em quên chuyện không vui rồi, em không muốn nó trở thành bóng ma tâm lý của em.”
“Vậy thì ngày mai không biết lịch trình của Triệu tiểu thư có trống thời gian nào dành cho tôi không?”
“Ngày mai nhà em đi thác nước tới trưa, chiều tối thì em rảnh.”
“Vậy thì cho phép tôi được hẹn hò chính thức với cô ngày đầu tiên nhé?”
“Địa điểm?”
“Khu resort mà anh đang ở.”
“Ổn không?”
“Tin anh.”
“Tin anh có dễ bị lừa không?”
“Anh lừa em bao giờ? Anh không đáng tin đến vậy luôn à?”
“Thì lần đầu tiên hẹn gặp bạn trai, phải có chút đề phòng chứ.”
“Gặp nhau nhiều lần vậy rồi mà em còn phải đề phòng anh à? Chỉ là hiện tại anh là bạn trai em thôi chứ có là gì ghê gớm đâu mà em lo? Hay là…?”
Cô ngạc nhiên, tròn mắt nghiêng đầu hỏi anh: “Hay là gì anh? Sao anh ngập ngừng vậy?”
Anh thản nhiên đáp lại: “Hay là em muốn bị anh lừa?”
Cứng họng nên Thiên Tinh chỉ biết cắt ngang câu chuyện tình cảm đêm khuya này: “Vậy được thôi, hẹn gặp anh ngày mai. Em buồn ngủ rồi, em đi ngủ đây.”
Anh biết thừa cô đánh trống lảng nhưng vẫn chiều theo ý cô: “Được, ngủ ngon.”
Cô tắt máy, miệng không ngậm được mà cứ cười. Còn anh cũng chẳng khác gì cô là mấy, leo lên giường gác tay ra sau gáy, nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình bóng của cô mà trong vô thức cũng phải nở nụ cười. Đúng là khi yêu rồi, cuộc đời luôn là màu hồng trong mắt những kẻ tình si.
Lúc này cô muốn nổi khùng lên rồi, mẹ lại gật đầu nên cô đành xuôi theo, lúc cô đang nhập tìm kiếm thì hai chị dâu cô lại tiếp tục trêu ghẹo:
Chị lớn: “Ghê nhỉ? Cái gì về anh ấy cũng nắm rõ dữ ta.”
Chị nhỏ: “Chị Vy à, cái này chắc là cậu Lục đó sợ Tiểu Tinh nhà chúng ta một cây rồi.”
Cô mím môi không nói vì ngại, vừa trả lại điện thoại cho hai anh thì tới lượt hai chị chìa điện thoại ra. Cô ngơ ngác không hiểu, Tiểu Ngọc thay mặt chị lớn nói:
“Hai anh của em trăm công ngàn việc, không thể nào theo dõi sát sao từng tí một được. Phận làm vợ đảm của hai anh em, kiêm thêm chị dâu hiền của em, hai chị đây cũng phải có trách nhiệm chứ. Nào nào, kết bạn cho hai chị nữa.”
“Hai chị dạo này rảnh lắm sao mà quan tâm đến bạn trai em thế ạ?”
“À không, hai chị bận chứ. Nhưng mà chuyện cả đời của em chồng là phải kĩ càng.” – Hải Vy đáp lại.
Anh nhỏ hất cằm: “Lẹ đi, càng đông càng vui.”
Nghĩ sao mà vui, thế nào anh ấy cũng hoảng loạn lên cho mà xem. Trong vòng chưa đầy 5 phút đồng hồ mà cả bốn người bay vô kết bạn, không rối mới lạ. Mấy anh chị cũng thật là, phải từ từ chứ, cứ như vũ bão vậy em đây chả biết có quen được bền lâu không chứ mà chuyện cả đời. Cô nhủ lòng lát nữa sẽ gọi điện thoại với anh một chuyến.
Ngồi nói chuyện thêm lúc nữa thì mọi người cùng nhau dọn dẹp bàn ăn lại, lau dọn chén bát rồi phòng ai nấy về. Thiên Tinh lúc này cũng nhanh chóng về phòng vệ sinh cá nhân thật nhanh để còn gọi cho anh. Leo lên giường, lập tức cô mở điện thoại lên gọi video call cho anh, đầu dây bên kia cũng rất nhanh nhận cuộc gọi, cô nhanh nhảu:
“Anh.”
“Anh đây, sao rồi, hôm nay đi chơi vui không?”
“Vui chứ, à đúng rồi, có chuyện kể cho anh nghe đây. Em định nhắn tin nhưng mà không có thời gian để nhắn luôn á. Mà giờ thì nhắn dài em mỏi tay, gọi cho anh cho nhanh.”
“Sao? Có chuyện gì kể với anh à?”
“Nhà em đã biết chuyện về tên Khang Chính kia rồi, ba mẹ cũng như các anh chị sẽ giúp em kiện tên kia. Nhưng mà nãy giờ anh có kiểm tra điện thoại không?”
“Hửm? Sao vậy em?”
“Cả nhà em kết bạn với anh đó, huhu, là em bị ép đó, anh chịu khó đồng ý tất cả giùm em đi nha.”
“Haha, anh thấy rồi. Anh cũng đang tự hỏi tại sao lại nhiều người lại kết bạn với anh cùng một lúc như vậy, thì ra là vì cô gái đáng yêu này.”
“Anh cứ đùa hoài, em đang căng thẳng lắm đây nè.”
“Sao mà phải căng thẳng? Người cần căng thẳng là anh mới đúng chứ.”
“Em lo anh bị công kích tinh thần mà, còn chưa có ngày hẹn hò chính thức nào đã bị tổng tấn công rồi.”
“Em lo trễ quá rồi, anh đã bị tổng tấn công cách đây 15 phút rồi, hai bài diễn văn dài như một cái sớ.”
“Hả? Nhanh vậy luôn hả anh?”
“Ừm, anh quen rồi, mẹ anh cũng tấn công anh phải từ cỡ đó trở lên không à. Anh được luyện từ lâu rồi.”
“Phù, may quá?”
“Hử?”
“Ý em là em cứ lo anh bị sốc tinh thần, ai dè anh miễn nhiễm, quá ổn.”
“Tâm trạng em hôm nay thế nào?”
“Em bình thường mà, em quên chuyện không vui rồi, em không muốn nó trở thành bóng ma tâm lý của em.”
“Vậy thì ngày mai không biết lịch trình của Triệu tiểu thư có trống thời gian nào dành cho tôi không?”
“Ngày mai nhà em đi thác nước tới trưa, chiều tối thì em rảnh.”
“Vậy thì cho phép tôi được hẹn hò chính thức với cô ngày đầu tiên nhé?”
“Địa điểm?”
“Khu resort mà anh đang ở.”
“Ổn không?”
“Tin anh.”
“Tin anh có dễ bị lừa không?”
“Anh lừa em bao giờ? Anh không đáng tin đến vậy luôn à?”
“Thì lần đầu tiên hẹn gặp bạn trai, phải có chút đề phòng chứ.”
“Gặp nhau nhiều lần vậy rồi mà em còn phải đề phòng anh à? Chỉ là hiện tại anh là bạn trai em thôi chứ có là gì ghê gớm đâu mà em lo? Hay là…?”
Cô ngạc nhiên, tròn mắt nghiêng đầu hỏi anh: “Hay là gì anh? Sao anh ngập ngừng vậy?”
Anh thản nhiên đáp lại: “Hay là em muốn bị anh lừa?”
Cứng họng nên Thiên Tinh chỉ biết cắt ngang câu chuyện tình cảm đêm khuya này: “Vậy được thôi, hẹn gặp anh ngày mai. Em buồn ngủ rồi, em đi ngủ đây.”
Anh biết thừa cô đánh trống lảng nhưng vẫn chiều theo ý cô: “Được, ngủ ngon.”
Cô tắt máy, miệng không ngậm được mà cứ cười. Còn anh cũng chẳng khác gì cô là mấy, leo lên giường gác tay ra sau gáy, nhắm mắt lại, trong đầu hiện lên hình bóng của cô mà trong vô thức cũng phải nở nụ cười. Đúng là khi yêu rồi, cuộc đời luôn là màu hồng trong mắt những kẻ tình si.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.