Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?
Chương 17:
Huỳnh Huỳnh12
04/01/2021
\-Suỵttttt!Hai cậu im lặng coi làm gì mà nhảy nhót la hét như tinh tinh vậy.
Cả hai dừng hành động thấy cả lớp đang nhìn mình chằm chằm thì liền lấy giọng lại xong ngồi xuống ngượng nghịu có vẻ vui hơi lố,cô nói vẻ giọng nhỏ nhẹ
\-À tại chúng tớ vui quá thôi.
\-Ừ.\_Ngân đồng tình.
\-Các cậu vui gì chứ.
\-Vui chứ sao không,vậy là từ nay tai của chúng tớ sẽ không nghe những lời kêu trời "Vì sao lại ế" của cậu nữa rồi.\_Ngân bô ba nói một tràng.
\-Mà người yêu cậu là ai vậy,đang đi làm hay vẫn đi học.\_Vy hỏi
\-Anh ý đang đi học.
\-Hửm học gì vậy?\_Ngân hỏi
\-Học Y.
\-À thì ra là anh ta học Y nên cậu cũng học đúng không?\_Ngân lại nói.
\-Ừ .
Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp,câu chuyện cũng tạm dừng.Lam và Ngân đã định hướng được tương lai còn cô vẫn không biết sẽ chọn gì đây? Thật mệt,giá như cô cũng có một người nào đó để cô định hướng theo như Lam theo người yêu mà học Y.
Giờ giải lao,Ngân vẫn câu chuyện cũ về người yêu của Lam.Cô bạn Ngân này được cái tò mò chưa giải quyết xong thì sẽ không dừng lại phải biết đến cùng.
\-Lam,cậu cho chúng tớ xem người yêu của cậu đi.
\-Cậu này vô duyên tự nhiên đòi xem mặt người yêu người ta.
Vy liền đẩy cô bạn bởi đó là một yêu cầu mà cô thấy tế nhị nhưng Ngân thì với một quan điểm khác mà đáp lại.
\-Cậu ngốc quá,mình biết mặt anh ta để còn biết đường tránh,cậu có xem phim không thấy một người mà cua người cô không? Thấy dụ giờ mình biết mặt thì biết đâu mình lại được nhiều chuyện tốt,tớ thấy chẳng gì là xấu cả.
\-Ngân nói đúng,tớ cũng định cho hai cậu xem.
Lam tán đồng với ý của Ngân còn cô nghe Ngân giải thích xong thì cũng đã hiểu hơn về mặt này hơn.Vừa mới xem ảnh xong Ngân liền ôm miệng thốt lên.
\-Oa đẹp trai quá vậy.Làm sao mà cậu quen được anh ta vậy Lam?Nói ngay là cậu theo như đỉa nên anh ta mới chịu quen cậu đúng không?
\-Này con Ngân chết tiệt kia,cậu tin tớ đánh cậu không.Cậu sỉ nhục tớ vừa thôi,tớ thấy tớ rất đẹp mà cần gì phải theo anh ấy như đỉa.Anh ấy tán tớ đấy nhé!
Lam nói đúng,cô ấy có khuôn mặt rất xinh xắn với đôi mắt sáng to tròn,mũ cao môi trái tim đỏ mà không cần tô son với làn da trắng và chiều cao 1m68 như vậy là chuẩn rồi.
\-Vy?
Lam gọi làm cô giật mình.
\-Gì vậy?
\-Cậu cũng cho tụi tớ xem hình người mà cậu nhớ bao năm nay không quên được đi.Đừng nói không có hình nha?
\-Tớ có..nhưng...
\-Nhưng gì mà nhưng,cho tụi tớ xem cho biết mặt,ai mà làm cho Tường Vy chúng ta nhớ mãi không quên còn bị người ta ghen mà đánh gãy xương năm đó.
\-Ừ..
Cô hơi ngập ngừng nhưng cũng lấy điện thoại ra vuốt đến những tấm hình của ba năm trước rồi chìa ra trước mặt hai cậu ta.Hai cậu ta vừa nhìn thấy liền nhìn nhau rồi kinh ngạc thốt lên.
\-Ôi mẹ ơi người hay tiên vậy trời,sao đẹp trai quá vậy.Còn đẹp hơn bạn trai của cậu nữa đó Lam,nhà nào đúc ra anh ta vậy trời ơi.
Ngân không khỏi u mê mà cảm thán trước vẻ đẹp của người con trai trong tấm hình,còn Lam thì cũng như ngân thốt lên
\-Bạn trai tớ sao giám so với anh này,trời má ơi đẹp vậy nên không để ý Vy nhà mình là phải rồi.Tội bạn tôi thương một người không nên thương.
Vy có vẻ hơi buồn mà cúi mặt xuống,Ngân liền đánh vai Lam một cái trách mắng.
\-Con ngốc Lam này.
\-Tớ xin lỗi Vy,cậu đừng buồn đừng để ý lời tớ nói nha.
\-Hii,Lam cậu nói đúng mà,anh ấy là một người rất ưu tú còn tớ thì lại không ra gì,tớ cũng như rất nhiều người chỉ thầm đơn phương thích anh ấy thôi.Tớ thì thấp kém còn anh ấy thì cao sang mãi tớ sẽ không với tới anh ấy đâu.Tớ chỉ là đang mơ mộng một ngày anh ấy sẽ để ý mình nhưng cậu biết mà giấc mơ sẽ không thành sự thật.
......
Không gian tĩnh mịch,màn đêm buông xuống,cho đứng trên ban công nhìn về thành phố phía xa kia với những ánh đèn đủ màu sắc lấp lánh đó là nơi gia đình cô đã từng chen nhau sống trong căn trọ thuê nhưng khi cô chuyển về trường mới thì gia đình cô cũng mua một căn nhà ở nơi này,ngôi nhà nhỏ của cô nằm ở một vùng ngoại ô cách thành phố 2 tiếng đồng hồ đi xe.Không xa cũng không gần nhưng là hai môi trường khác hẳn,nơi cô ở vô cùng bình yên không chen chúc trong những ngôi nhà nhỏ san sát nhau,không tranh đua đấu đá nơi đây là tình làng nghĩa xóm,là những tiếng cười vui của những đứa trẻ đang chơi đùa,là tiếng cười của ba và bác hàng xóm đang chơi đánh cờ,là tiếng mẹ đang rôm rả nói chuyện cùng bác gái hàng xóm và là nơi đem lại những năm tháng bình yên bên gia đình và bạn bè.
Cả hai dừng hành động thấy cả lớp đang nhìn mình chằm chằm thì liền lấy giọng lại xong ngồi xuống ngượng nghịu có vẻ vui hơi lố,cô nói vẻ giọng nhỏ nhẹ
\-À tại chúng tớ vui quá thôi.
\-Ừ.\_Ngân đồng tình.
\-Các cậu vui gì chứ.
\-Vui chứ sao không,vậy là từ nay tai của chúng tớ sẽ không nghe những lời kêu trời "Vì sao lại ế" của cậu nữa rồi.\_Ngân bô ba nói một tràng.
\-Mà người yêu cậu là ai vậy,đang đi làm hay vẫn đi học.\_Vy hỏi
\-Anh ý đang đi học.
\-Hửm học gì vậy?\_Ngân hỏi
\-Học Y.
\-À thì ra là anh ta học Y nên cậu cũng học đúng không?\_Ngân lại nói.
\-Ừ .
Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp,câu chuyện cũng tạm dừng.Lam và Ngân đã định hướng được tương lai còn cô vẫn không biết sẽ chọn gì đây? Thật mệt,giá như cô cũng có một người nào đó để cô định hướng theo như Lam theo người yêu mà học Y.
Giờ giải lao,Ngân vẫn câu chuyện cũ về người yêu của Lam.Cô bạn Ngân này được cái tò mò chưa giải quyết xong thì sẽ không dừng lại phải biết đến cùng.
\-Lam,cậu cho chúng tớ xem người yêu của cậu đi.
\-Cậu này vô duyên tự nhiên đòi xem mặt người yêu người ta.
Vy liền đẩy cô bạn bởi đó là một yêu cầu mà cô thấy tế nhị nhưng Ngân thì với một quan điểm khác mà đáp lại.
\-Cậu ngốc quá,mình biết mặt anh ta để còn biết đường tránh,cậu có xem phim không thấy một người mà cua người cô không? Thấy dụ giờ mình biết mặt thì biết đâu mình lại được nhiều chuyện tốt,tớ thấy chẳng gì là xấu cả.
\-Ngân nói đúng,tớ cũng định cho hai cậu xem.
Lam tán đồng với ý của Ngân còn cô nghe Ngân giải thích xong thì cũng đã hiểu hơn về mặt này hơn.Vừa mới xem ảnh xong Ngân liền ôm miệng thốt lên.
\-Oa đẹp trai quá vậy.Làm sao mà cậu quen được anh ta vậy Lam?Nói ngay là cậu theo như đỉa nên anh ta mới chịu quen cậu đúng không?
\-Này con Ngân chết tiệt kia,cậu tin tớ đánh cậu không.Cậu sỉ nhục tớ vừa thôi,tớ thấy tớ rất đẹp mà cần gì phải theo anh ấy như đỉa.Anh ấy tán tớ đấy nhé!
Lam nói đúng,cô ấy có khuôn mặt rất xinh xắn với đôi mắt sáng to tròn,mũ cao môi trái tim đỏ mà không cần tô son với làn da trắng và chiều cao 1m68 như vậy là chuẩn rồi.
\-Vy?
Lam gọi làm cô giật mình.
\-Gì vậy?
\-Cậu cũng cho tụi tớ xem hình người mà cậu nhớ bao năm nay không quên được đi.Đừng nói không có hình nha?
\-Tớ có..nhưng...
\-Nhưng gì mà nhưng,cho tụi tớ xem cho biết mặt,ai mà làm cho Tường Vy chúng ta nhớ mãi không quên còn bị người ta ghen mà đánh gãy xương năm đó.
\-Ừ..
Cô hơi ngập ngừng nhưng cũng lấy điện thoại ra vuốt đến những tấm hình của ba năm trước rồi chìa ra trước mặt hai cậu ta.Hai cậu ta vừa nhìn thấy liền nhìn nhau rồi kinh ngạc thốt lên.
\-Ôi mẹ ơi người hay tiên vậy trời,sao đẹp trai quá vậy.Còn đẹp hơn bạn trai của cậu nữa đó Lam,nhà nào đúc ra anh ta vậy trời ơi.
Ngân không khỏi u mê mà cảm thán trước vẻ đẹp của người con trai trong tấm hình,còn Lam thì cũng như ngân thốt lên
\-Bạn trai tớ sao giám so với anh này,trời má ơi đẹp vậy nên không để ý Vy nhà mình là phải rồi.Tội bạn tôi thương một người không nên thương.
Vy có vẻ hơi buồn mà cúi mặt xuống,Ngân liền đánh vai Lam một cái trách mắng.
\-Con ngốc Lam này.
\-Tớ xin lỗi Vy,cậu đừng buồn đừng để ý lời tớ nói nha.
\-Hii,Lam cậu nói đúng mà,anh ấy là một người rất ưu tú còn tớ thì lại không ra gì,tớ cũng như rất nhiều người chỉ thầm đơn phương thích anh ấy thôi.Tớ thì thấp kém còn anh ấy thì cao sang mãi tớ sẽ không với tới anh ấy đâu.Tớ chỉ là đang mơ mộng một ngày anh ấy sẽ để ý mình nhưng cậu biết mà giấc mơ sẽ không thành sự thật.
......
Không gian tĩnh mịch,màn đêm buông xuống,cho đứng trên ban công nhìn về thành phố phía xa kia với những ánh đèn đủ màu sắc lấp lánh đó là nơi gia đình cô đã từng chen nhau sống trong căn trọ thuê nhưng khi cô chuyển về trường mới thì gia đình cô cũng mua một căn nhà ở nơi này,ngôi nhà nhỏ của cô nằm ở một vùng ngoại ô cách thành phố 2 tiếng đồng hồ đi xe.Không xa cũng không gần nhưng là hai môi trường khác hẳn,nơi cô ở vô cùng bình yên không chen chúc trong những ngôi nhà nhỏ san sát nhau,không tranh đua đấu đá nơi đây là tình làng nghĩa xóm,là những tiếng cười vui của những đứa trẻ đang chơi đùa,là tiếng cười của ba và bác hàng xóm đang chơi đánh cờ,là tiếng mẹ đang rôm rả nói chuyện cùng bác gái hàng xóm và là nơi đem lại những năm tháng bình yên bên gia đình và bạn bè.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.