Chúng Ta Có Thể Đi Cùng Nhau Không?
Chương 6:
Huỳnh Huỳnh12
04/01/2021
\-Con trai à,con vào đây rồi đồ con ở đâu?
\-Con gửi cô hàng xóm bên nhà ấy mẹ.
\-Cô quen nhanh thật.
\-Thì là cô ấy nói với con em đang ở bệnh viện mà mẹ.
\-Ừ.hihi.
Bà cười hiền từ nhưng trong lòng lại chợt thấy buồn,đáng nhẽ ra hôm nay sẽ rất vui vì con trai đi xa mấy năm nay đã trở về nhưng con gái lại bị như vậy haizz.
Quan sát thấy cô em nhỏ của mình đã ngủ thiếp đi khi đang xem tivi,anh quay qua hỏi mẹ.
\-Mẹ bác sĩ nói khi nào thì cho con bé vận động.
\-Bác sĩ không nói.Chờ tới lần kiểm tra tiếp theo sẽ rõ.
\-Dạ.
Anh dùng ánh mắt âu yếm nhìn cô bé đang nằm ngủ ngon lành trên giường,khẽ vuốt tóc cô bé nhìn những vết bầm đã dần mờ kia không khỏi nhăn mặt.
\-Mẹ anh hai khi nào vào đây mẹ?
\-Chắc là chiều nay đó,ngày nào đi làm về nó cũng chạy vào giành chăm em cho mẹ về nghỉ ngơi rồi sáng mẹ vào nó đi làm.
\-Dạ.
Cô ngủ một giấc đến bốn giờ chiều mới dậy,tỉnh dậy chỉ thấy có anh ba đang ngồi coi điện thoại,liếc qua thấy cô đã dậy thì bỏ điện thoại xuống nhẹ nhàng hỏi.
\-Dậy rồi đấy à,ngủ ghê thật.Để anh lấy khăn lau mặt em.
\-Ủa mẹ về rồi hả anh?
\-Ừ mẹ bảo về nấu cơm.
\-Dạ,em làm khổ mọi người quá.
\-Cô ngốc này có muốn tôi gõ đầu không?
\-Hihi..
\-Em đừng nói ra những lời như vậy nữa nha,mọi người sẽ không vui đâu.
\-Dạ.
Chiều hôm ấy anh hai và ba anh đi làm về rồi vào bệnh viện,căn phòng bệnh nhỏ này đã có mặt đầy đủ năm người của một gia đình.Ai cũng cảm thấy hạnh phúc xen lẫn một chút buồn,vì khó khăn lắm mới đoàn tụ nhưng lại trong hoàn cảnh này.
\-Chờ con khỏi bệnh rồi mình làm cái buổi tiệc thật nhé ba mẹ,anh hai,anh ba.
Cô nói xong thấy mọi người đều im lặng không ai nói gì cô nghĩ là mình nói sai gì hay sao nên có chút ngập ngừng hỏi lại.
\-Không..không được hả?
\-Tất nhiên là đồng ý rồi!
Cả ba mẹ và hai anh cô đều đồng thanh nói.Tại sao họ lại không đồng ý được chứ,ngày cô ra viện sẽ làm luôn một bữa tiệc coi như mừng cô khỏi bệnh cũng là chào đón anh ba về.Nghĩ đến đây lòng cô vui không tả được mà cứ cười không ngậm được mồm.
Buổi tối hôm đó anh ba ở lại viện với cô.Trước đó đã nổ ra một sự tranh giành gay gắt giữa hai anh trai,ba mẹ thì già cả cũng không thèm tranh làm chi,cuối cùng qua lời nói hết sức thuyết phục của anh ba mà anh hai ra về.
\-Anh hai à anh về nghỉ ngơi mai còn đi làm nữa.
\-Em ba à,em về nghỉ ngơi đi em đi đường xa về chưa được nghỉ ngơi đã phải ở đây cả sáng.Em mệt rồi.
\-Không mệt đâu anh hai,em vui mà.Nhưng anh hai lại bận rộn như vậy.Em thực cũng cảm thấy xót.
\-Anh lo được,em về nghỉ đi.
\-Không anh về đi,dạo này em thấy anh hơi xuống sắc rồi đó,thôi anh về đi có em rồi cứ để em chia sẻ một phần.Với lại cho em ở bên em gái sau nhiều năm xa cách cái nào.
\-Ừ vậy em chăm sóc cho con bé nhé.
Nhà người ta thì luôn tìm cách đùn đẩy trách nhiệm cho nhau không muốn chăm người bệnh nhưng nhà cô thì ngược lại cứ lại phải đi giành nhau.
Một buổi sáng đẹp trời nữa lại đến,cô lại nằm trên giường xem tivi,cô đã ở trên giường một tuần rồi thật sự cô đã chán cảnh này lắm rồi cứ nằm như ngày hoài chắc quên luôn cách đi.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn những cây cổ thụ lại nhớ đến sân trường,nhớ đến anh.Lần đầu tiên nhìn thấy anh là ở buổi khai giảng năm học mới chào đón học sinh lớp 10.Khối lớp 10 và 12 ngồi đối diện nhau còn khối 11 sẽ xếp phía dưới thành hình chữ U,trời xui đất khiến cô ngồi đầu hàng và Vương Bá Hy cũng vậy.Khuôn mặt đẹp trai đầy ấn tượng cùng dáng người thanh lịch khiến cô không thể rời khỏi anh lòng tự hỏi không biết người đâu mà đẹp đến thế,không biết tên anh là gì?
\-Mời học sinh Vương Bá Hy lớp 12 a1 đại diện khối 12 lên phát biểu chào đón các em lớp 10 vào trường.
Lời nói của thầy hiệu trưởng vừa ngừng thì dáng người kia tươi cười đứng lên,trời ạ nụ cười tỏa nắng đốt cháy lòng cô,cô say nắng anh thật rồi."Thì ra anh ấy tên Vương Bá Hy,thật là đẹp trai mà,mình nhất định phải cưa anh ấy hihi." vừa nhìn anh vừa cười đến ngây ngốc thì bị tiếng anh phát biểu cắt ngang.
\-Kính thưa thầy hiệu trưởng cùng các thầy cô trong ban giám hiệu trường,xin chào các em lớp 10 xinh trai đẹp gái thân mến...
Trời ạ anh vừa nói vừa cười có chút ngại ngùng làm tim cô muốn vỡ tan.Những bạn nữ không chỉ khối lớp 10 mà cả trường đều muốn hét lên "Đẹp trai quá","Dễ thương quá","Anh ấy là của mình","...." có một sự tranh giành lớn ở đây,nếu mà cô theo tán anh ấy chắc chắn sẽ bị nhiều người không ưa nhưng cô vẫn hạ quyết tâm theo đuổi mặc cho anh không để ý,chưa giành được tình cảm người ấy mà đã nằm đây một đống.
\-Con gửi cô hàng xóm bên nhà ấy mẹ.
\-Cô quen nhanh thật.
\-Thì là cô ấy nói với con em đang ở bệnh viện mà mẹ.
\-Ừ.hihi.
Bà cười hiền từ nhưng trong lòng lại chợt thấy buồn,đáng nhẽ ra hôm nay sẽ rất vui vì con trai đi xa mấy năm nay đã trở về nhưng con gái lại bị như vậy haizz.
Quan sát thấy cô em nhỏ của mình đã ngủ thiếp đi khi đang xem tivi,anh quay qua hỏi mẹ.
\-Mẹ bác sĩ nói khi nào thì cho con bé vận động.
\-Bác sĩ không nói.Chờ tới lần kiểm tra tiếp theo sẽ rõ.
\-Dạ.
Anh dùng ánh mắt âu yếm nhìn cô bé đang nằm ngủ ngon lành trên giường,khẽ vuốt tóc cô bé nhìn những vết bầm đã dần mờ kia không khỏi nhăn mặt.
\-Mẹ anh hai khi nào vào đây mẹ?
\-Chắc là chiều nay đó,ngày nào đi làm về nó cũng chạy vào giành chăm em cho mẹ về nghỉ ngơi rồi sáng mẹ vào nó đi làm.
\-Dạ.
Cô ngủ một giấc đến bốn giờ chiều mới dậy,tỉnh dậy chỉ thấy có anh ba đang ngồi coi điện thoại,liếc qua thấy cô đã dậy thì bỏ điện thoại xuống nhẹ nhàng hỏi.
\-Dậy rồi đấy à,ngủ ghê thật.Để anh lấy khăn lau mặt em.
\-Ủa mẹ về rồi hả anh?
\-Ừ mẹ bảo về nấu cơm.
\-Dạ,em làm khổ mọi người quá.
\-Cô ngốc này có muốn tôi gõ đầu không?
\-Hihi..
\-Em đừng nói ra những lời như vậy nữa nha,mọi người sẽ không vui đâu.
\-Dạ.
Chiều hôm ấy anh hai và ba anh đi làm về rồi vào bệnh viện,căn phòng bệnh nhỏ này đã có mặt đầy đủ năm người của một gia đình.Ai cũng cảm thấy hạnh phúc xen lẫn một chút buồn,vì khó khăn lắm mới đoàn tụ nhưng lại trong hoàn cảnh này.
\-Chờ con khỏi bệnh rồi mình làm cái buổi tiệc thật nhé ba mẹ,anh hai,anh ba.
Cô nói xong thấy mọi người đều im lặng không ai nói gì cô nghĩ là mình nói sai gì hay sao nên có chút ngập ngừng hỏi lại.
\-Không..không được hả?
\-Tất nhiên là đồng ý rồi!
Cả ba mẹ và hai anh cô đều đồng thanh nói.Tại sao họ lại không đồng ý được chứ,ngày cô ra viện sẽ làm luôn một bữa tiệc coi như mừng cô khỏi bệnh cũng là chào đón anh ba về.Nghĩ đến đây lòng cô vui không tả được mà cứ cười không ngậm được mồm.
Buổi tối hôm đó anh ba ở lại viện với cô.Trước đó đã nổ ra một sự tranh giành gay gắt giữa hai anh trai,ba mẹ thì già cả cũng không thèm tranh làm chi,cuối cùng qua lời nói hết sức thuyết phục của anh ba mà anh hai ra về.
\-Anh hai à anh về nghỉ ngơi mai còn đi làm nữa.
\-Em ba à,em về nghỉ ngơi đi em đi đường xa về chưa được nghỉ ngơi đã phải ở đây cả sáng.Em mệt rồi.
\-Không mệt đâu anh hai,em vui mà.Nhưng anh hai lại bận rộn như vậy.Em thực cũng cảm thấy xót.
\-Anh lo được,em về nghỉ đi.
\-Không anh về đi,dạo này em thấy anh hơi xuống sắc rồi đó,thôi anh về đi có em rồi cứ để em chia sẻ một phần.Với lại cho em ở bên em gái sau nhiều năm xa cách cái nào.
\-Ừ vậy em chăm sóc cho con bé nhé.
Nhà người ta thì luôn tìm cách đùn đẩy trách nhiệm cho nhau không muốn chăm người bệnh nhưng nhà cô thì ngược lại cứ lại phải đi giành nhau.
Một buổi sáng đẹp trời nữa lại đến,cô lại nằm trên giường xem tivi,cô đã ở trên giường một tuần rồi thật sự cô đã chán cảnh này lắm rồi cứ nằm như ngày hoài chắc quên luôn cách đi.
Cô nhìn ra ngoài cửa sổ nhìn những cây cổ thụ lại nhớ đến sân trường,nhớ đến anh.Lần đầu tiên nhìn thấy anh là ở buổi khai giảng năm học mới chào đón học sinh lớp 10.Khối lớp 10 và 12 ngồi đối diện nhau còn khối 11 sẽ xếp phía dưới thành hình chữ U,trời xui đất khiến cô ngồi đầu hàng và Vương Bá Hy cũng vậy.Khuôn mặt đẹp trai đầy ấn tượng cùng dáng người thanh lịch khiến cô không thể rời khỏi anh lòng tự hỏi không biết người đâu mà đẹp đến thế,không biết tên anh là gì?
\-Mời học sinh Vương Bá Hy lớp 12 a1 đại diện khối 12 lên phát biểu chào đón các em lớp 10 vào trường.
Lời nói của thầy hiệu trưởng vừa ngừng thì dáng người kia tươi cười đứng lên,trời ạ nụ cười tỏa nắng đốt cháy lòng cô,cô say nắng anh thật rồi."Thì ra anh ấy tên Vương Bá Hy,thật là đẹp trai mà,mình nhất định phải cưa anh ấy hihi." vừa nhìn anh vừa cười đến ngây ngốc thì bị tiếng anh phát biểu cắt ngang.
\-Kính thưa thầy hiệu trưởng cùng các thầy cô trong ban giám hiệu trường,xin chào các em lớp 10 xinh trai đẹp gái thân mến...
Trời ạ anh vừa nói vừa cười có chút ngại ngùng làm tim cô muốn vỡ tan.Những bạn nữ không chỉ khối lớp 10 mà cả trường đều muốn hét lên "Đẹp trai quá","Dễ thương quá","Anh ấy là của mình","...." có một sự tranh giành lớn ở đây,nếu mà cô theo tán anh ấy chắc chắn sẽ bị nhiều người không ưa nhưng cô vẫn hạ quyết tâm theo đuổi mặc cho anh không để ý,chưa giành được tình cảm người ấy mà đã nằm đây một đống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.