Chúng Ta Có Thuộc Về Nhau

Chương 28: Nghỉ việc

phong linh

28/12/2023

Tay ôm con mắt thì để hết nơi chồng, Lệ Hằng thấy bồn chồn khó tả. Gabriel đang sửa soạn để đi làm, có phải là hơi lâu quá không, sao cần chăm chút kĩ vậy. 1 công đôi việc, vừa đến chỗ làm vừa được gặp tình nhân, tiện ghê. Nay Lệ Hằng đã sinh con phải ở nhà vậy là Gabriel có cớ để ở bên Diệu Hương tha hồ muốn làm gì thì làm.

Hôn Gabriel chào tạm biệt xong Lệ Hằng núp vào sau cánh cửa phòng khách. Nhìn qua khe cửa thấy chồng lên xe lái đi cô ta giao vội con cho nhũ mẫu rồi giục tài xế của gia đình mau mau đuổi theo xe Gabriel.

Mấy ngày nay cô ta đều theo dõi Gabriel. Sao có thể tin anh ả ở bên nhau không có chuyện gì. Gabriel và Diệu Hương trai xinh gái đẹp, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chỉ có cô ta sinh con xấu xí ngồi nhà, không khéo mới lấy chồng đã mất chồng.

Gabriel thấy thân thiết với Diệu Hương hơn bao giờ hết. Ngay cả bí mật của vợ chồng anh ta cũng đã chia xẻ với cô. Thôi thì không thể làm người yêu của nhau trở thành tri kỉ cũng không tệ.

Gabriel dự định hôm nay đến sắp xếp thêm vài việc trong khách sạn, dặn dò nhân viên 1 số chuyện quan trọng rồi sẽ nghỉ hẳn 1 tuần bên vợ con. Giờ đây đó là ưu tiên hàng đầu với anh ta.

Trời vào thu đã bắt đầu se se lạnh. Hôm nay thời tiết hơi ngược so với bình thường buổi sáng sớm nhiệt độ có vẻ còn cao hơn gần trưa. Lo cho Diệu Hương, Alex mang 1 chiếc áo khoác mỏng tới khách sạn cho cô.

Đứng nhấp nhổm nhìn Gabriel và Diệu Hương cười nói Lệ Hằng cắn móng tay đến bật cả máu. 1 nỗi tức giận xông lên tận não làm người cô ta nóng hừng hực. Không kiềm chế được Lệ Hằng chạy phăm phăm về phía 2 người.

Nhìn đôi bàn tay như được chuốt bằng ngọc của Diệu Hương đang thoăn thoắt cắm hoa vào lọ, bất giác Lệ Hằng giấu tay mình sau vạt áo. Trước kia khi còn sống cùng bố mẹ tuy trong nhà có người ở, cô ta vẫn phải tham gia vào làm việc nhà nên tay đã có những vết chai. Rõ ràng về mọi mặt cô ta đều thua kém Diệu Hương, ngay cả may mắn cũng vậy.

1 nỗi căm hờn uất ức dâng đầy trong lòng Lệ Hằng. Nghiến răng trèo trẹo, cô ta quắc mắt nhìn Diệu Hương rồi hỏi:

- Cô rảnh rang quá ha, làm việc thì không lo chỉ quen thói đi cướp chồng người khác!

Cả cô và Gabriel đều ngây người ra nhìn Lệ Hằng ngạc nhiên không thốt nên lời. Rồi như sực tỉnh, Gabriel cau mày, sẵng giọng gắt:

- Em nói linh tinh cái gì đấy hả? Không ở nhà lo chăm con ra đây quậy phá là sao?

- Anh mắng em! Anh to tiếng với em chỉ vì cô ta. Từ trước tới nay anh chưa bao giờ quát em hết!

Nói đoạn Lệ Hằng đứng khóc ngon lành. Tuy nhiên đâu chỉ dừng ở đấy, cô ta lại quay sang chì chiết cô:

- Con đàn bà mất nết chỉ biết đi phá hoại hạnh phúc gia đình người khác! Liêm sỉ cô để đâu?



- Câm cái họng cô lại!

Cô giật bắn người khi nghe tiếng gầm của chồng mình đằng sau lưng. Dịu dàng khoác chiếc áo len mỏng cho cô rồi ôm chặt từ phía sau, anh quắc mắt nhìn Lệ Hằng:

- Cái thứ xấu xí như cô vừa xấu người vừa xấu nết chồng chán cũng dễ hiểu thôi.

Lệ Hằng tức đến run người, môi giật giật, miệng lắp bắp:

- Anh là thằng ngu vợ cắm sừng dài ngoẵng trên đầu cũng không hay biết!

Cô tưởng như cảm nhận được cả sức nóng từ chồng vì anh tức giận. Tính chồng cô là thế, ăn thua đủ, dù là đàn ông hay đàn bà cũng không kiêng nể. Cãi cọ thêm chút nữa không khéo anh tát lệch mặt Lệ Hằng mất. Ôm chặt cánh tay anh cô vuốt ve nhẹ nhàng cho anh dịu lại.

- Thôi anh, thôi mà! - Cô khẩn khoản nói, ngước lên nhìn anh cầu khẩn.

Ngay tức thì chồng cô nguôi giận. Vuốt nhẹ tóc cô anh bảo:

- Trời trở lạnh anh mang thêm cho em cái áo khoác. Em làm việc tiếp đi anh không làm phiền em nữa!

Nói rồi anh quay người đi còn không quên trừng mắt nhìn Lệ Hằng.

Nói vội vã câu xin lỗi với cô sau đó Gabriel cũng hối hả kéo vợ về. Chỉ còn mình cô đứng nhìn theo ngán ngẩm. Cứ thế này sao làm việc tiếp được đây.

1 tuần sau khi Gabriel quay lại làm việc cô quyết định nghỉ làm. Cố đấm ăn xôi để được gì, Lệ Hằng đã có định kiến đối với cô chắc chắn sẽ lại còn kiếm chuyện tiếp chẳng để yên. Mới quay lại công việc vài tháng cô lại mất việc. Giờ cả 2 vợ chồng cô đều thất nghiệp ngồi nhà ôm con.

Cô đang ngồi chơi với con và bảo mẫu thì anh bước vào phòng.

- Đi ra! - Anh hất hàm nói với vú em giọng lạnh lùng.



Khi đuổi được nhũ mẫu đi rồi anh sà tới ôm cô, tay nhanh nhẹn luồn vào trong áo vuốt ve đôi gò bồng đảo. Anh vừa tắm xong bàn tay mát lạnh chạm vào da thịt cảm giác thật dễ chịu. Cô khúc khích cười, để mặc anh từ từ cởi chiếc váy dạ ra.

- Em với Gabriel không có gì hết! - Cô rụt rè thì thào. Đấy là chuyện cô đã áy náy định nói bấy lâu.

- Anh biết! - Anh trả lời giọng thản nhiên như thể đó là điều tất yếu không cần bàn cãi.

- Anh tin em? - Cô hỏi, xoay người lại nhìn sâu vào mắt chồng.

- Đương nhiên anh tin em, người con gái đã sẵn sàng hy sinh tất cả tuổi của mình để cho anh. Người con gái đã phải chịu biết bao đắng cay, ấm ức chỉ để có thể ở bên anh. Anh yêu em bằng cả trái tim mình và đặt niềm tin ở em với cả linh hồn mình!

Cô cười nho nhỏ trong miệng để che giấu đi nỗi xúc động. Chồng cô không phải là người có tài ăn nói, chắc phải mất rất nhiều thời gian anh mới nghĩ ra những câu nói tình cảm có phần hơi sến sẩm như vậy.

Vươn người lên cô hôn anh, nụ hôn mãnh liệt như cách thể hiện tình cảm. Cô thực ra cũng không phải loại hoạt ngôn gì và cũng khá ngại ngần mỗi khi nói lời yêu. Bởi vậy đây là cách để anh hiểu tình yêu của cô sâu nặng thế nào.

Bế cô đặt lên giường anh hôn cô thấp dần thấp dần xuống. Ngừng lại 1 bên của cặp tuyết lê anh mút mạnh, 1 tay nhào nặn bên còn lại lúc mạnh lúc nhẹ, cảm nhận sự mềm mại của da thịt cô.

Bên này anh ngậm chặt đ*u v* mút mạnh, thỉnh thoảng đảo lưỡi thành vòng tròn bên kia tay anh bóp bóp đ*u v* rồi dùng ngón tay gẩy gẩy. Cô rên lên những tiếng vô nghĩa 2 tay lùa vào tóc anh vò cho nó rối tung lên.

Lần xuống thấp hơn anh hôn lên phía trong đùi non của cô đôi lúc cắn nhè nhẹ. Ghé sát vào cô bé của cô anh liếm 1 đường dài từ dưới lên. Giật nảy mình vì bị kích thích, lưng uốn cong cô bắt đầu thở dốc. Lấy tay banh rộng cô bé của cô anh liếm 2 bên mép rồi đột ngột chọc sâu lưỡi vào trong, miệng mút thật mạnh.

Bất ngờ anh chồm người lên thâm nhập vào trong cô thật sâu ngay từ lần đầu tiên. Cơn khoái cảm đến nhanh và mạnh mẽ làm cô tưởng như có dòng điện chạy dọc sống lưng. Nó chạy xuống 2 chân làm cho những ngón chân của cô co quắp.

- Ôi! Ôi! Hưm… hư…

Cô thở hổn hển, cơ thể chuyển động theo nhịp của chồng, thỉnh thoảng lại hẩy mông lên để anh vào được sâu hơn.

Vòng tay quanh cổ Alex, mắt long lanh với 1 làn nước mắt loang loáng cô nhìn anh đắm đuối, miệng thì thào giọng khàn khàn:

- Em yêu anh nhiều lắm!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chúng Ta Có Thuộc Về Nhau

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook