Chương 5
Nị Nị
26/09/2016
Ngay trong căn phòng của nơi nhà hàng Paris sang trọng, chỉ có hai con người đang đứng đối diện, giương mắt nhìn chăm chăm vào đối phương. Người con trai gương mặt lạnh lẽo, ánh mắt sắc nhọn nhìn chằm chặp vào đứa con gái trước mắt, trong ánh mắt ánh lên chút gì thú vị. Còn người con gái ánh mắt có chút run sợ với người trước mặt, gương mặt lo lắng nhưng cũng không chịu khuất phục.
-Chủ tịch… chủ tịch…- Thư kí Trần của Quỳnh My từ cửa chạy vào, trên tay cầm bản hợp đồng, thật bất cẩn anh đã đến trễ hơn cả chủ tịch của mình.
Gương mặt thoáng chút lo sợ, nhìn Quỳnh My khẽ cười gượng nói- Thưa chủ tịch, đây là ngài Brian, là đối tác của chúng ta
Quỳnh My ngạc nhiên tột độ, sau đó cô cũng lo lắng nhìn anh- Thưa ngài, thứ lỗi cho sự bất cẩn của chúng tôi, chúng ta bắt đầu công việc được chứ ạ!- My lấy lại điềm tĩnh mỉm cười xã giao
-Ok! Chúng ta bắt đầu thôi!- Brian cũng tươi cười nói, trong đầu anh đã có một chút hứng thú với cô chủ tịch trẻ này.- Hai người ra ngoài đi- Ánh mắt đảo lên hai người thư kí đứng bên cạnh anh và My, ánh mắt dừng lại trên người My, anh lạnh nhạt nói.
Một tiếng trôi qua….
Quỳnh My và Brian đã bàn xong công việc, họ nói chuyện làm ăn rất hợp, rất vui vẻ. Ở My có gì đó làm Thiên Minh rất lưu tâm, sự dịu dàng, sự xinh đẹp, tinh thần trách nhiệm, tất cả những điều ấy chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã khiến người con trai băng lạnh kia đánh mất vẻ lạnh lùng của mình. Một tiếng đồng hồ mà mọi ngăn cách, mọi khoảng trống giữa họ đã biến mất mãi mãi.
-Hợp tác vui vẻ! Ngài Brian!- My đứng dậy chìa tay về phía Thiên Minh. Mỉm cười, nụ cười thân thiện mà trước đây nó không bao giờ thể hiện ngoài ba nó, Kim, Như và Eris.
-Gọi tôi là Thiên Minh- Minh cũng bắt tay với My, bàn tay anh cầm chặt bàn tay mềm mại của người con gái đầu tiên làm anh rung động, kéo cô về phía mình.
“ỐI!!” My bị Minh kéo vào lòng, cả tấm thân cô giờ đây đã hoàn toàn ngã vào vòng tay Thiên Minh
-Anh Thiên Minh, anh làm… ưm…- Chưa kịp định thần lại, Thiên Minh đã kịp chăn họng Quỳnh My bằng nụ hôn của mình, nụ hôn rất sâu. Quỳnh My không chống trả như cô nghĩ, cô hoàn toàn đã bị người con trai này hút hết sức lực rồi. Thiên Minh nhẹ nhàng luyến tiếc buông Quỳnh My ra, anh cười tươi, nụ cười toả nắng khiến cho cô có chút xao xuyến
-Tôi thích thể hiện sự hợp tác tốt bằng một nụ hôn xã giao hơn, chúc hợp tác thành công, hẹn gặp lại! À quên, sau này đừng vội vàng quá mà lầm lẫn, không phải ai cũng vị tha như tôi!
Nói rồi Thiên Minh cầm áo khoác bước ra ngoài, để lại cho cô thêm một cái nháy mắt làm cô lặng người vài giây.
-------------------
“Tí tách tí tách” Ngồi trong bồn tắm to và lớn, Quỳnh My thả hồn theo những giọt nước rơi xuống quanh mình, cô suy nghĩ về chuyện lúc kí hợp đồng, hận lòng sao lúc ấy lại như vậy, chẳng phải cô yêu Eris sao, cô không phải là người lăng nhăng, tại sao khi hôn anh ta cô lại có cảm giác hạnh phúc đến nỗi không thể phản kháng, cô muốn mình là một người con gái chung thuỷ, cô không muốn phản bội Eris.
-Thưa tiểu thư!- Người hầu gái đứng ngoài cửa, chuẩn bị khăn, lược, mỹ phẩm và một chiếc đầm voan mỏng màu trắng, kính cẩn gọi.- Cậu Eris đã về ạ!
-Cám ơn chị, chị ra ngoài đi, để em thay đồ rồi xuống.- Quỳnh My đứng dậy, quấn khăn quanh người rồi bước ra. Khẽ cười nhẹ nhàng nói.
Cô phủi đi mọi suy nghĩ vừa nãy của mình về Thiên Minh, thay đồ, đánh chút son dưỡng rồi bước xuống. Cô tự nhủ rằng người con trai đang ở dưới nhà mới là người yêu của mình.
Cô nhìn thấy Eris đang cắm cúi vào tờ báo, rón rén đằng sau anh..
“Pặt” Quỳnh My lấy hai tay bịt mắt Thiên Bảo. Nhưng không ngờ…- Á!- Cô bị Thiên Bảo đứa tay nắm chặt tay cô, kéo cô từ đằng sau lộn nhào lên trước mặt và an toạ trong lòng anh.
-Cưng à! Em thât ranh ma!- Eris cưng chiều, nhéo má cô
- Hỳ hỳ!! – Quỳnh My cười tươi
- Anh nhớ em- Khẽ nâng cằm My lên, gương mặt cô thoáng đỏ khi nghe Thiên Bảo nói vậy “Ư ..ưm”
Thiên Bảo hôn cô, nụ hôn cháy bỏng của tình yêu chân thành mà anh dành cho cô là thật lòng, là duy nhất.
Trong căn phòng cao nhất trên tòa nhà cao giữa trung tâm Thành Phố, có hai con người đang hôn nhau, họ trao cho nhau những ngọt ngào của mối tình đầu, dưới kia là thành phố về đêm, thật bận rộn, đông đúc và tuyệt đẹp.
-Chủ tịch… chủ tịch…- Thư kí Trần của Quỳnh My từ cửa chạy vào, trên tay cầm bản hợp đồng, thật bất cẩn anh đã đến trễ hơn cả chủ tịch của mình.
Gương mặt thoáng chút lo sợ, nhìn Quỳnh My khẽ cười gượng nói- Thưa chủ tịch, đây là ngài Brian, là đối tác của chúng ta
Quỳnh My ngạc nhiên tột độ, sau đó cô cũng lo lắng nhìn anh- Thưa ngài, thứ lỗi cho sự bất cẩn của chúng tôi, chúng ta bắt đầu công việc được chứ ạ!- My lấy lại điềm tĩnh mỉm cười xã giao
-Ok! Chúng ta bắt đầu thôi!- Brian cũng tươi cười nói, trong đầu anh đã có một chút hứng thú với cô chủ tịch trẻ này.- Hai người ra ngoài đi- Ánh mắt đảo lên hai người thư kí đứng bên cạnh anh và My, ánh mắt dừng lại trên người My, anh lạnh nhạt nói.
Một tiếng trôi qua….
Quỳnh My và Brian đã bàn xong công việc, họ nói chuyện làm ăn rất hợp, rất vui vẻ. Ở My có gì đó làm Thiên Minh rất lưu tâm, sự dịu dàng, sự xinh đẹp, tinh thần trách nhiệm, tất cả những điều ấy chỉ trong vòng một giờ đồng hồ đã khiến người con trai băng lạnh kia đánh mất vẻ lạnh lùng của mình. Một tiếng đồng hồ mà mọi ngăn cách, mọi khoảng trống giữa họ đã biến mất mãi mãi.
-Hợp tác vui vẻ! Ngài Brian!- My đứng dậy chìa tay về phía Thiên Minh. Mỉm cười, nụ cười thân thiện mà trước đây nó không bao giờ thể hiện ngoài ba nó, Kim, Như và Eris.
-Gọi tôi là Thiên Minh- Minh cũng bắt tay với My, bàn tay anh cầm chặt bàn tay mềm mại của người con gái đầu tiên làm anh rung động, kéo cô về phía mình.
“ỐI!!” My bị Minh kéo vào lòng, cả tấm thân cô giờ đây đã hoàn toàn ngã vào vòng tay Thiên Minh
-Anh Thiên Minh, anh làm… ưm…- Chưa kịp định thần lại, Thiên Minh đã kịp chăn họng Quỳnh My bằng nụ hôn của mình, nụ hôn rất sâu. Quỳnh My không chống trả như cô nghĩ, cô hoàn toàn đã bị người con trai này hút hết sức lực rồi. Thiên Minh nhẹ nhàng luyến tiếc buông Quỳnh My ra, anh cười tươi, nụ cười toả nắng khiến cho cô có chút xao xuyến
-Tôi thích thể hiện sự hợp tác tốt bằng một nụ hôn xã giao hơn, chúc hợp tác thành công, hẹn gặp lại! À quên, sau này đừng vội vàng quá mà lầm lẫn, không phải ai cũng vị tha như tôi!
Nói rồi Thiên Minh cầm áo khoác bước ra ngoài, để lại cho cô thêm một cái nháy mắt làm cô lặng người vài giây.
-------------------
“Tí tách tí tách” Ngồi trong bồn tắm to và lớn, Quỳnh My thả hồn theo những giọt nước rơi xuống quanh mình, cô suy nghĩ về chuyện lúc kí hợp đồng, hận lòng sao lúc ấy lại như vậy, chẳng phải cô yêu Eris sao, cô không phải là người lăng nhăng, tại sao khi hôn anh ta cô lại có cảm giác hạnh phúc đến nỗi không thể phản kháng, cô muốn mình là một người con gái chung thuỷ, cô không muốn phản bội Eris.
-Thưa tiểu thư!- Người hầu gái đứng ngoài cửa, chuẩn bị khăn, lược, mỹ phẩm và một chiếc đầm voan mỏng màu trắng, kính cẩn gọi.- Cậu Eris đã về ạ!
-Cám ơn chị, chị ra ngoài đi, để em thay đồ rồi xuống.- Quỳnh My đứng dậy, quấn khăn quanh người rồi bước ra. Khẽ cười nhẹ nhàng nói.
Cô phủi đi mọi suy nghĩ vừa nãy của mình về Thiên Minh, thay đồ, đánh chút son dưỡng rồi bước xuống. Cô tự nhủ rằng người con trai đang ở dưới nhà mới là người yêu của mình.
Cô nhìn thấy Eris đang cắm cúi vào tờ báo, rón rén đằng sau anh..
“Pặt” Quỳnh My lấy hai tay bịt mắt Thiên Bảo. Nhưng không ngờ…- Á!- Cô bị Thiên Bảo đứa tay nắm chặt tay cô, kéo cô từ đằng sau lộn nhào lên trước mặt và an toạ trong lòng anh.
-Cưng à! Em thât ranh ma!- Eris cưng chiều, nhéo má cô
- Hỳ hỳ!! – Quỳnh My cười tươi
- Anh nhớ em- Khẽ nâng cằm My lên, gương mặt cô thoáng đỏ khi nghe Thiên Bảo nói vậy “Ư ..ưm”
Thiên Bảo hôn cô, nụ hôn cháy bỏng của tình yêu chân thành mà anh dành cho cô là thật lòng, là duy nhất.
Trong căn phòng cao nhất trên tòa nhà cao giữa trung tâm Thành Phố, có hai con người đang hôn nhau, họ trao cho nhau những ngọt ngào của mối tình đầu, dưới kia là thành phố về đêm, thật bận rộn, đông đúc và tuyệt đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.