Chương 60: Anh Yêu Em!
Huỳnh Thiên Kỳ
15/02/2024
Máy bay hạ cánh đến thành phố E vào lúc tám giờ tối, Trầm Cửu Ly gấp gáp làm các thủ tục rồi chạy đi ra ngoài, bắt taxi rời khỏi sân bay quốc tế.
Ngồi trên xe, cô liên tục gọi cho Đinh Tẫn Dực nhưng không được, cứ thuê bao. Trong lòng của cô thực sự hỗn loạn và phức tạp, là anh đang giận hay đã muốn từ bỏ?
“ Em nghe chị ơi! ”
“ Anh ba em hiện tại có ở Đinh Gia không Mạn Nhu? ”
“ Anh ấy sang thành phố V rồi mà? Ủa, chị không gặp anh ba em sao? ”
Sắc mặt của Trầm Cửu Ly càng thêm tồi tệ, lo sợ và thảm hại, giờ đây cô chẳng biết phải nói làm sao với Đinh Mạn Nhu, rõ ràng Đinh Gia đối xử với cô cực kỳ tốt.
“ Ồ… chị đang có việc, để ngày mai nói sau nha Mạn Nhu! ”
Xong rồi, Trầm Cửu Ly lập tức cúp máy, ngã lưng về sau mệt mỏi nhắm mắt.
Chiếc taxi dừng lại trước biệt thự riêng của Đinh Tẫn Dực, cô mở khóa vào nhà tìm kiếm nhưng thực sự khả năng có anh ở đây rất thấp. Ngôn Tình Xuyên Không
Lên phòng ngủ và vào phòng việc, sau đó Trầm Cửu Ly nặng nề chậm chạp bước xuống, thả tự do cơ thể ngồi ở sofa chờ đợi.
Chín giờ, mười giờ… một giờ, Đinh Tẫn Dực vẫn chưa về nhà, Trầm Cửu Ly chờ đợi mỏi mòn trong vô vọng và lo âu.
Thế nhưng, sau đó nửa tiếng thì cửa nhà được mở ra, Đinh Tẫn Dực trở về trong tình trạng say rượu, nhưng không phải nghiêng ngã hay chẳng còn nhận thức.
“ Tẫn Dực! ”
Nhìn thấy Trầm Cửu Ly, Đinh Tẫn Dực có chút hơi bất ngờ, anh đoán thời gian ít nhất cũng phải sáng mai.
“ Em sang lúc nào? ”
Trầm Cửu Ly chầm chậm lê từng bước nặng nhọc đi đến đối diện với Đinh Tẫn Dực, mếu máo rồi tủi thân rơi nước mắt, nghẹn ngào lên tiếng:
“ Tẫn Dực, em xin lỗi! ”
“ Ngốc nữa rồi! ”
Đinh Tẫn Dực lập tức dang tay ôm chầm lấy cô, vuốt vuốt tấm lưng dỗ dành bạn gái đang khóc, lại nói tiếp:
“ Em sang đây, ba mẹ có nói gì không? ”
Trầm Cửu Ly lắc đầu, ngẩng lên nhìn anh hỏi lại:
“ Sao em gọi điện cho anh không được? Anh muốn buông tay em hả? ”
“ Điện thoại của anh hết pin, trước đó anh cũng có nhắn tin cho em thông báo sẽ về thành phố E mà, em nghĩ anh thiếu bản lĩnh dễ dàng buông tay thế sao? ”
Trầm Cửu Ly chu môi, đẩy nhẹ Đinh Tẫn Dực ra, sau đó thọt tay vào túi quần của anh móc lấy điện thoại kiểm tra, xem có phải là hết pin thật không.
Anh bật cười, ôm cô đi lại sofa ngồi xuống, lên tiếng:
“ Anh đã hứa không nói dối thì sẽ không nói dối! ”
Sự thật điện thoại của Đinh Tẫn Dực hết pin, và anh cũng chẳng thèm cắm sạc.
Lúc này, Trầm Cửu Ly buông bỏ điện thoại xuống sofa, hai tay vòng qua ôm chặt lấy thắt lưng của Đinh Tẫn Dực, mặc dù người anh đầy mùi rượu nhưng cô bất chấp, dụi vào lồng ngực lên tiếng:
“ Tẫn Dực, em thay mặt mẹ em xin lỗi anh! ”
“ Ừ, anh say rồi, không thể lái xe, để anh gọi cho Dương Lãng đến đưa em về chung cư. ”
Vừa nói, Đinh Tẫn Dực vừa với tay tới trước, định lấy chiếc điện thoại của Trầm Cửu Ly. Thế nhưng, cô lập tức ngăn lại, nhướn mày mạnh dạn cất tiếng:
“ Em có nói muốn về chung cư sao? ”
Sau đó, Trầm Cửu Ly bạo gan trèo lên ngồi xuống trên đùi của Đinh Tẫn Dực, cho khuôn mặt đối diện với khuôn mặt và ánh mắt giao nhau, còn vòng tay ôm lấy cổ anh.
“ Tẫn Dực, em muốn anh chịu trách nhiệm với em! ”
Đầu của Đinh Tẫn Dực nổ ầm, hai mắt cứ chăm chú nhìn nhau. Mặc dù uống rượu không ít nhưng anh vẫn còn rất tỉnh táo, hiểu được tình ý trong lời nói gọi mời đó.
Lập tức, thân hình nhỏ nhắn của cô bị anh lật ngược trở lại, đè ép nằm xuống sofa và đôi môi lúc này đã đống chiếm đối phương.
Trầm Cửu Ly hăng say cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn, cô đã sẵn sàng đón nhận chuyện này, đủ trưởng thành và kinh tế để giải quyết những hậu quả có thể xảy ra, dù tương lai thế nào thì cũng sẽ không hối hận, xem như trải nghiệm để thêm bản lĩnh và mạnh mẽ.
“ Tẫn Dực, lên phòng đi anh~ ”
Đinh Tẫn Dực bế ngang Trầm Cửu Ly lên trên tay, từng bước gấp gáp đi nhanh về phía trước. Khóe môi khẽ nhếch, cất tiếng:
“ Lần này để xem mẹ gả em cho ai. ”
Trầm Cửu Ly bẽn lẽn nhìn anh, bàn tay nâng lên đặt vào bả vai to rộng, vừa ngại ngùng vừa cảm thấy có lỗi với anh.
Cửa phòng mở ra nhưng không kịp đóng lại, cả hai nằm xuống kẻ dưới người trên cùng nhau hòa quyện nụ hôn, mút máp từng cái vào đôi môi đối phương, chiếc lưỡi phối hợp đồng điệu cọ sát quấn quýt, nhiệt độ cơ thể càng lúc nóng lên, trong người rạo rực ham muốn vô cùng.
Bàn tay Đinh Tẫn Dực chui vào bên trong chiếc áo thun vuốt ve vào da thịt vừa mềm vừa mịn của Trầm Cửu Ly, lấn lướt lên trên va phải chiếc áo lót, nhưng anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại và to tròn.
Và bàn tay của Trầm Cửu Ly cũng đâu nhàn rỗi, đang bận rộn mở khuy áo sơ mi cho anh, sau đó sờ vuốt vào cơ bụng và vòm ngực săn chắc của người đàn ông phía trên.
Đôi môi của cả hai tạm thời dứt ra, hơi thở đều hỗn loạn và mạnh mẽ như nhau, lồng ngực phập phồng thấy rõ, ánh mắt mụ mị mê hoặc nhìn ngắm bạn tình.
“ Ly, anh yêu em! ”
…----------------…
Ngồi trên xe, cô liên tục gọi cho Đinh Tẫn Dực nhưng không được, cứ thuê bao. Trong lòng của cô thực sự hỗn loạn và phức tạp, là anh đang giận hay đã muốn từ bỏ?
“ Em nghe chị ơi! ”
“ Anh ba em hiện tại có ở Đinh Gia không Mạn Nhu? ”
“ Anh ấy sang thành phố V rồi mà? Ủa, chị không gặp anh ba em sao? ”
Sắc mặt của Trầm Cửu Ly càng thêm tồi tệ, lo sợ và thảm hại, giờ đây cô chẳng biết phải nói làm sao với Đinh Mạn Nhu, rõ ràng Đinh Gia đối xử với cô cực kỳ tốt.
“ Ồ… chị đang có việc, để ngày mai nói sau nha Mạn Nhu! ”
Xong rồi, Trầm Cửu Ly lập tức cúp máy, ngã lưng về sau mệt mỏi nhắm mắt.
Chiếc taxi dừng lại trước biệt thự riêng của Đinh Tẫn Dực, cô mở khóa vào nhà tìm kiếm nhưng thực sự khả năng có anh ở đây rất thấp. Ngôn Tình Xuyên Không
Lên phòng ngủ và vào phòng việc, sau đó Trầm Cửu Ly nặng nề chậm chạp bước xuống, thả tự do cơ thể ngồi ở sofa chờ đợi.
Chín giờ, mười giờ… một giờ, Đinh Tẫn Dực vẫn chưa về nhà, Trầm Cửu Ly chờ đợi mỏi mòn trong vô vọng và lo âu.
Thế nhưng, sau đó nửa tiếng thì cửa nhà được mở ra, Đinh Tẫn Dực trở về trong tình trạng say rượu, nhưng không phải nghiêng ngã hay chẳng còn nhận thức.
“ Tẫn Dực! ”
Nhìn thấy Trầm Cửu Ly, Đinh Tẫn Dực có chút hơi bất ngờ, anh đoán thời gian ít nhất cũng phải sáng mai.
“ Em sang lúc nào? ”
Trầm Cửu Ly chầm chậm lê từng bước nặng nhọc đi đến đối diện với Đinh Tẫn Dực, mếu máo rồi tủi thân rơi nước mắt, nghẹn ngào lên tiếng:
“ Tẫn Dực, em xin lỗi! ”
“ Ngốc nữa rồi! ”
Đinh Tẫn Dực lập tức dang tay ôm chầm lấy cô, vuốt vuốt tấm lưng dỗ dành bạn gái đang khóc, lại nói tiếp:
“ Em sang đây, ba mẹ có nói gì không? ”
Trầm Cửu Ly lắc đầu, ngẩng lên nhìn anh hỏi lại:
“ Sao em gọi điện cho anh không được? Anh muốn buông tay em hả? ”
“ Điện thoại của anh hết pin, trước đó anh cũng có nhắn tin cho em thông báo sẽ về thành phố E mà, em nghĩ anh thiếu bản lĩnh dễ dàng buông tay thế sao? ”
Trầm Cửu Ly chu môi, đẩy nhẹ Đinh Tẫn Dực ra, sau đó thọt tay vào túi quần của anh móc lấy điện thoại kiểm tra, xem có phải là hết pin thật không.
Anh bật cười, ôm cô đi lại sofa ngồi xuống, lên tiếng:
“ Anh đã hứa không nói dối thì sẽ không nói dối! ”
Sự thật điện thoại của Đinh Tẫn Dực hết pin, và anh cũng chẳng thèm cắm sạc.
Lúc này, Trầm Cửu Ly buông bỏ điện thoại xuống sofa, hai tay vòng qua ôm chặt lấy thắt lưng của Đinh Tẫn Dực, mặc dù người anh đầy mùi rượu nhưng cô bất chấp, dụi vào lồng ngực lên tiếng:
“ Tẫn Dực, em thay mặt mẹ em xin lỗi anh! ”
“ Ừ, anh say rồi, không thể lái xe, để anh gọi cho Dương Lãng đến đưa em về chung cư. ”
Vừa nói, Đinh Tẫn Dực vừa với tay tới trước, định lấy chiếc điện thoại của Trầm Cửu Ly. Thế nhưng, cô lập tức ngăn lại, nhướn mày mạnh dạn cất tiếng:
“ Em có nói muốn về chung cư sao? ”
Sau đó, Trầm Cửu Ly bạo gan trèo lên ngồi xuống trên đùi của Đinh Tẫn Dực, cho khuôn mặt đối diện với khuôn mặt và ánh mắt giao nhau, còn vòng tay ôm lấy cổ anh.
“ Tẫn Dực, em muốn anh chịu trách nhiệm với em! ”
Đầu của Đinh Tẫn Dực nổ ầm, hai mắt cứ chăm chú nhìn nhau. Mặc dù uống rượu không ít nhưng anh vẫn còn rất tỉnh táo, hiểu được tình ý trong lời nói gọi mời đó.
Lập tức, thân hình nhỏ nhắn của cô bị anh lật ngược trở lại, đè ép nằm xuống sofa và đôi môi lúc này đã đống chiếm đối phương.
Trầm Cửu Ly hăng say cuồng nhiệt đáp lại nụ hôn, cô đã sẵn sàng đón nhận chuyện này, đủ trưởng thành và kinh tế để giải quyết những hậu quả có thể xảy ra, dù tương lai thế nào thì cũng sẽ không hối hận, xem như trải nghiệm để thêm bản lĩnh và mạnh mẽ.
“ Tẫn Dực, lên phòng đi anh~ ”
Đinh Tẫn Dực bế ngang Trầm Cửu Ly lên trên tay, từng bước gấp gáp đi nhanh về phía trước. Khóe môi khẽ nhếch, cất tiếng:
“ Lần này để xem mẹ gả em cho ai. ”
Trầm Cửu Ly bẽn lẽn nhìn anh, bàn tay nâng lên đặt vào bả vai to rộng, vừa ngại ngùng vừa cảm thấy có lỗi với anh.
Cửa phòng mở ra nhưng không kịp đóng lại, cả hai nằm xuống kẻ dưới người trên cùng nhau hòa quyện nụ hôn, mút máp từng cái vào đôi môi đối phương, chiếc lưỡi phối hợp đồng điệu cọ sát quấn quýt, nhiệt độ cơ thể càng lúc nóng lên, trong người rạo rực ham muốn vô cùng.
Bàn tay Đinh Tẫn Dực chui vào bên trong chiếc áo thun vuốt ve vào da thịt vừa mềm vừa mịn của Trầm Cửu Ly, lấn lướt lên trên va phải chiếc áo lót, nhưng anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại và to tròn.
Và bàn tay của Trầm Cửu Ly cũng đâu nhàn rỗi, đang bận rộn mở khuy áo sơ mi cho anh, sau đó sờ vuốt vào cơ bụng và vòm ngực săn chắc của người đàn ông phía trên.
Đôi môi của cả hai tạm thời dứt ra, hơi thở đều hỗn loạn và mạnh mẽ như nhau, lồng ngực phập phồng thấy rõ, ánh mắt mụ mị mê hoặc nhìn ngắm bạn tình.
“ Ly, anh yêu em! ”
…----------------…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.