Chương 62: Chúng Ta Là Của Nhau
Huỳnh Thiên Kỳ
17/02/2024
Trầm Cửu Ly lại nghĩ, vợ chồng hay cặp đôi đang yêu nào cũng sẽ xảy ra
chuyện này, vốn dĩ là điều tất yếu nên cô không nên ngại ngùng hay che
giấu cảm xúc thật thà.
Hai chân của Trầm Cửu Ly chầm chậm mở ra, Đinh Tẫn Dực hài lòng mỉm cười, đưa mắt nhìn xuống nơi bí ẩn nhất của phụ nữ, chiêm ngưỡng vẻ đẹp mướt mát gợi tình, ngón tay càng thêm càn quấy.
“ A~ ư~ ”.
Nụ hôn lại rơi vào vùng cổ, xương quai xanh quyến rũ và bầu ngực no tròn, ngậm lấy nhụy hoa săn cứng mút máp chùn chụt, rồi lại liếm láp xuống vùng eo phẳng lì, sau đó là vùng cỏ mềm mượt mươn mướt của cô.
Mặc dù đang phiêu diêu hưởng thụ những xúc cảm mới lạ, nhưng Trầm Cửu Ly vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận thấy, bàn tay lập tức ngăn lại, lên tiếng:
“ Không được, Tẫn Dực!
- Bẩn lắm! ”
Khóe môi nhếch lên vô cùng bất lương, Đinh Tẫn Dực lắc đầu và bàn tay bành rộng hai chân của cô hơn nữa, cô bé hồng hào ướt át bại lộ đến rõ ràng trước anh.
“ Đã yêu thì không được ngại bất cứ thứ gì với đối phương, chúng ta là của nhau! ”
“ Nhưng… ứ~ ”
Lời nói chưa được hoàn chỉnh một câu, thì từ hoa viên truyền đến sự kích thích mạnh bạo khó cưỡng lần đầu Trầm Cửu Ly cảm nhận được, thích thú không thể tả xiết.
“ Tẫn Dực… ưm ~ ”
Cơ thể uốn éo vừa hưng phấn vừa khó chịu và cũng muốn trốn tránh, bàn tay nắm lấy drap giường càu cấu khiến nó trở nên nhăm nhúm, chẳng còn được phẳng phiu như hình dạng ban đầu.
Cuối cùng, Đinh Tẫn Dực đã không còn kiềm chế nổi bản thân, cự vật nam tính cứng rắn sưng phồng nghênh ngang làm anh khó chịu, cần gấp được Trầm Cửu Ly an ủi.
Cả hai đều là lần đầu tiên nên chưa có kinh nghiệm, lại thêm anh đoán cô vẫn còn trong trắng, lần đầu chắc chắn sẽ đau. Thế nên, anh chọn tư thế dễ dàng, cho cô nằm dưới và anh quỳ giữa hai chân ở thế chủ động, con mảnh thú tham chiến xù xì to lớn vươn dài sẵn sàng tiến vào.
“ Tẫn Dực, anh nhẹ chút nha~ ”
“ Ừ, cảm ơn em! ”
Đinh Tẫn Dực rướn người tới trước, thả xuống đôi môi của Trầm Cửu Ly một nụ hôn ngọt ngào đầy sự trân trọng và biết ơn.
Sau đó, việc cần làm phải làm, Đinh Tẫn Dực cầm lấy người anh em dũng mãnh của mình cọ sát vào hoa viên, tìm lối cửa hang nhỏ hẹp thâm nhập vào trong.
Trầm Cửu Ly vừa căng thẳng vừa mong chờ và khao khát, mỗi cái chuyển động của anh như đang giày vò tinh thần của cô, ngóng đợi cảm giác như Lam Tiểu Nghi từng tâm sự nho nhỏ với mình.
Cự vật chậm rãi tiến vào lối nhỏ, sự khít chặt của cô khiến anh lần đầu gặp khó khăn, lại thêm sợ cô đau nên không dám một lần đẩy mạnh chiếm lấy.
“ A…Dực… ~ ”
Hai hàng chân mày thanh tú nhíu lại, khuôn mặt mếu máo nhăn nhó thể hiện sự đau đớn của mình. Giờ đây, Đinh Tẫn Dực không biết nên rút lui hay tiếp tục, nhưng nếu đi ra thì cũng chẳng ổn chút nào.
“ Nhịn đau một chút nha em~”
Và rồi, Đinh Tẫn Dực đẩy mạnh một cái thành công vào trọn bên trong. Cô gái bên dưới lập tức bấu lấy bắp tay của anh, khuôn miệng há hốc. Giây phút này đây, Trầm Cửu Ly đã hoàn toàn thuộc về anh, thực sự rất hạnh phúc.
“ Đừng động… em đau lắm! ”
Đinh Tẫn Dực nín nhịn, trườn người đè xuống cơ thể của cô, một bên nắn bóp và một bên cho vào miệng tiếp tục thưởng thức, một phần muốn kích thích nơi nhạy cảm để Cửu Ly xua tan đau đớn.
“ Hôn, em muốn hôn~ ”
Hai đôi môi tiếp tục quấn quýt vào nhau, bàn tay của Đinh Tẫn Dực vẫn không ngừng xoa nắn bầu ngực to tròn và mềm mại của cô, bên dưới đã nhẹ nhàng di chuyển.
Cơn đau chốc lát đã qua đi, Trầm Cửu Ly nhanh chóng nhận được khoái cảm từ những đợt thúc hông của anh mang tới, từ khó khăn do khít chặt nhưng dần dần được bơi trơn nhiều hơn nên dễ dàng đôi chút.
“ A… ư…~. ”
Đinh Tẫn Dực cũng thoải mái không kém, bao nhiêu mệt mỏi xen lẫn áp lực, buồn bã đều tan biến. Anh cứ vịn lấy chiếc eo của cô, thắt lưng chuyển động phầm phập rút ra đâm vào, mất kiềm chế nên tiết tấu và lực đạo vừa nhanh vừa mạnh, thoải mái hạnh phúc bay bổng phiêu diêu như đang ở tận mây xanh.
Trầm Cửu Ly rên rỉ, mặc dù nín nhịn nhưng vẫn thanh thót và vang vọng ra ngoài. Hạ thân hoàn toàn ướt sũng liên tục bị va đập bởi cự long thô trướng, cứng rắn của Đinh Tẫn Dực, cực kỳ mạnh mẽ hung hãn và máu lửa làm cô tê dại vô cùng sung sướng.
Sớm biết như thế, cô đã cho anh từ hôm đi tiệc ở thành phố D.
“ Dực…ư…chậm một chút… ư… a ~”
Bỗng dưng, Đinh Tẫn Dực lật người cho Trầm Cửu Ly nằm xấp, sau đó nâng cao phần mông đưa về phía anh và tiếp tục xâm nhập vào trong, sức chiến bền bỉ đáng lo ngại cho tình hình đi đứng của cô ngày mai.
“ Á…Tẫn Dực…đừng mạnh như thế…ưm~ ”
Lúc này, bất ngờ cô chống hai tay xuống giường nâng cao phần thân trên, vô tình tạo một tư thế đẹp mắt đối phương. Đinh Tẫn Dực kích động hôn xuống tấm lưng trắng mịn, bên dưới vẫn nhịp nhàng đưa đẩy liên tục, bàn tay xoa nắn bờ mông căng tròn tới tiến đến đôi gò bồng đảo trắng trẻo đang lắc lư phía trước, ra sức bóp mạnh một cái và mâm mê nụ hồng xinh xắn.
“ Cửu Ly…ư~”
Hai chân của Trầm Cửu Ly chầm chậm mở ra, Đinh Tẫn Dực hài lòng mỉm cười, đưa mắt nhìn xuống nơi bí ẩn nhất của phụ nữ, chiêm ngưỡng vẻ đẹp mướt mát gợi tình, ngón tay càng thêm càn quấy.
“ A~ ư~ ”.
Nụ hôn lại rơi vào vùng cổ, xương quai xanh quyến rũ và bầu ngực no tròn, ngậm lấy nhụy hoa săn cứng mút máp chùn chụt, rồi lại liếm láp xuống vùng eo phẳng lì, sau đó là vùng cỏ mềm mượt mươn mướt của cô.
Mặc dù đang phiêu diêu hưởng thụ những xúc cảm mới lạ, nhưng Trầm Cửu Ly vẫn còn đủ tỉnh táo để nhận thấy, bàn tay lập tức ngăn lại, lên tiếng:
“ Không được, Tẫn Dực!
- Bẩn lắm! ”
Khóe môi nhếch lên vô cùng bất lương, Đinh Tẫn Dực lắc đầu và bàn tay bành rộng hai chân của cô hơn nữa, cô bé hồng hào ướt át bại lộ đến rõ ràng trước anh.
“ Đã yêu thì không được ngại bất cứ thứ gì với đối phương, chúng ta là của nhau! ”
“ Nhưng… ứ~ ”
Lời nói chưa được hoàn chỉnh một câu, thì từ hoa viên truyền đến sự kích thích mạnh bạo khó cưỡng lần đầu Trầm Cửu Ly cảm nhận được, thích thú không thể tả xiết.
“ Tẫn Dực… ưm ~ ”
Cơ thể uốn éo vừa hưng phấn vừa khó chịu và cũng muốn trốn tránh, bàn tay nắm lấy drap giường càu cấu khiến nó trở nên nhăm nhúm, chẳng còn được phẳng phiu như hình dạng ban đầu.
Cuối cùng, Đinh Tẫn Dực đã không còn kiềm chế nổi bản thân, cự vật nam tính cứng rắn sưng phồng nghênh ngang làm anh khó chịu, cần gấp được Trầm Cửu Ly an ủi.
Cả hai đều là lần đầu tiên nên chưa có kinh nghiệm, lại thêm anh đoán cô vẫn còn trong trắng, lần đầu chắc chắn sẽ đau. Thế nên, anh chọn tư thế dễ dàng, cho cô nằm dưới và anh quỳ giữa hai chân ở thế chủ động, con mảnh thú tham chiến xù xì to lớn vươn dài sẵn sàng tiến vào.
“ Tẫn Dực, anh nhẹ chút nha~ ”
“ Ừ, cảm ơn em! ”
Đinh Tẫn Dực rướn người tới trước, thả xuống đôi môi của Trầm Cửu Ly một nụ hôn ngọt ngào đầy sự trân trọng và biết ơn.
Sau đó, việc cần làm phải làm, Đinh Tẫn Dực cầm lấy người anh em dũng mãnh của mình cọ sát vào hoa viên, tìm lối cửa hang nhỏ hẹp thâm nhập vào trong.
Trầm Cửu Ly vừa căng thẳng vừa mong chờ và khao khát, mỗi cái chuyển động của anh như đang giày vò tinh thần của cô, ngóng đợi cảm giác như Lam Tiểu Nghi từng tâm sự nho nhỏ với mình.
Cự vật chậm rãi tiến vào lối nhỏ, sự khít chặt của cô khiến anh lần đầu gặp khó khăn, lại thêm sợ cô đau nên không dám một lần đẩy mạnh chiếm lấy.
“ A…Dực… ~ ”
Hai hàng chân mày thanh tú nhíu lại, khuôn mặt mếu máo nhăn nhó thể hiện sự đau đớn của mình. Giờ đây, Đinh Tẫn Dực không biết nên rút lui hay tiếp tục, nhưng nếu đi ra thì cũng chẳng ổn chút nào.
“ Nhịn đau một chút nha em~”
Và rồi, Đinh Tẫn Dực đẩy mạnh một cái thành công vào trọn bên trong. Cô gái bên dưới lập tức bấu lấy bắp tay của anh, khuôn miệng há hốc. Giây phút này đây, Trầm Cửu Ly đã hoàn toàn thuộc về anh, thực sự rất hạnh phúc.
“ Đừng động… em đau lắm! ”
Đinh Tẫn Dực nín nhịn, trườn người đè xuống cơ thể của cô, một bên nắn bóp và một bên cho vào miệng tiếp tục thưởng thức, một phần muốn kích thích nơi nhạy cảm để Cửu Ly xua tan đau đớn.
“ Hôn, em muốn hôn~ ”
Hai đôi môi tiếp tục quấn quýt vào nhau, bàn tay của Đinh Tẫn Dực vẫn không ngừng xoa nắn bầu ngực to tròn và mềm mại của cô, bên dưới đã nhẹ nhàng di chuyển.
Cơn đau chốc lát đã qua đi, Trầm Cửu Ly nhanh chóng nhận được khoái cảm từ những đợt thúc hông của anh mang tới, từ khó khăn do khít chặt nhưng dần dần được bơi trơn nhiều hơn nên dễ dàng đôi chút.
“ A… ư…~. ”
Đinh Tẫn Dực cũng thoải mái không kém, bao nhiêu mệt mỏi xen lẫn áp lực, buồn bã đều tan biến. Anh cứ vịn lấy chiếc eo của cô, thắt lưng chuyển động phầm phập rút ra đâm vào, mất kiềm chế nên tiết tấu và lực đạo vừa nhanh vừa mạnh, thoải mái hạnh phúc bay bổng phiêu diêu như đang ở tận mây xanh.
Trầm Cửu Ly rên rỉ, mặc dù nín nhịn nhưng vẫn thanh thót và vang vọng ra ngoài. Hạ thân hoàn toàn ướt sũng liên tục bị va đập bởi cự long thô trướng, cứng rắn của Đinh Tẫn Dực, cực kỳ mạnh mẽ hung hãn và máu lửa làm cô tê dại vô cùng sung sướng.
Sớm biết như thế, cô đã cho anh từ hôm đi tiệc ở thành phố D.
“ Dực…ư…chậm một chút… ư… a ~”
Bỗng dưng, Đinh Tẫn Dực lật người cho Trầm Cửu Ly nằm xấp, sau đó nâng cao phần mông đưa về phía anh và tiếp tục xâm nhập vào trong, sức chiến bền bỉ đáng lo ngại cho tình hình đi đứng của cô ngày mai.
“ Á…Tẫn Dực…đừng mạnh như thế…ưm~ ”
Lúc này, bất ngờ cô chống hai tay xuống giường nâng cao phần thân trên, vô tình tạo một tư thế đẹp mắt đối phương. Đinh Tẫn Dực kích động hôn xuống tấm lưng trắng mịn, bên dưới vẫn nhịp nhàng đưa đẩy liên tục, bàn tay xoa nắn bờ mông căng tròn tới tiến đến đôi gò bồng đảo trắng trẻo đang lắc lư phía trước, ra sức bóp mạnh một cái và mâm mê nụ hồng xinh xắn.
“ Cửu Ly…ư~”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.