Chương 141
Quyết Tuyệt
07/11/2021
Chỗ ở của Tô Mặc Tu cách công ty y rất gần, xe y từ gara ngầm công ty lái ra không bao lâu, đã chạy vào một cái gara khác.
Hai người quét thẻ vào thang máy, trực tiếp lên đến tầng cao nhất.
Tòa nhà này là mỗi hộ nhà giàu hơn 300 mét vuông, một hộ hai thang máy —— mỗi tầng chỉ có một hộ, nhưng thang máy có hai cái, ngoại trừ thang máy cho chủ hộ dùng ra, còn có thang máy chuyên môn cho giúp việc.
Nhưng Tô Mặc Tu cũng không mời giúp việc, nhà y còn không có bài trí gì, trống rỗng có vẻ đặc biệt lớn.
“Anh chỉ có một mình, nên đồ đạc khá là thiếu.” Tô Mặc Tu giải thích một câu.
“Như vậy cũng khá tốt, phong cách tối giản,” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, “Anh ở phòng nào?”
“Anh ở phòng ngủ chính.” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc đi theo Tô Mặc Tu tới phòng ngủ chính, liền phát hiện phòng ngủ chính có liên thông phòng để quần áo ban công phòng vệ sinh phòng tắm, cộng lại có thể có một trăm mét vuông.
Cuộc sống thổ hào, thật là làm người thường khó có thể tưởng tượng được.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía vị tổng tài bá đạo thổ hào mang mình đến đây kia, đang muốn nói gì đó, bỗng chú ý đến đối phương có phần không được tự nhiên, cũng không dám đối diện ánh mắt hắn!
Thật sự rất xin lỗi, con người hắn ấy à…… Thích được một tấc lại muốn tiến một thước.
Trước đó Tô Mặc Tu vẫn luôn nói chuyện đầu tư tài chính với hắn, hắn muốn ba hoa cái miệng cũng ngượng nói, nhưng hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc thò lại gần hôn Tô Mặc Tu một ngụm: “Bạn trai, nhà anh lớn như vậy, không bằng để em dọn vào đi? Như vậy em cũng có thể tiết kiệm chút tiền thuê nhà.”
“Được!” Tô Mặc Tu không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, y đã sớm muốn Kế Tử Thu dọn đến nhà y ở, nhưng lo lắng làm như vậy sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Kế Tử Thu, mới không có nói.
Hiện tại bản thân Kế Tử Thu nguyện ý dọn lại đây, tất nhiên không thể tốt hơn!
“Con người em sợ tối, không dám ngủ một mình…… Em ngủ cùng anh nhé?” Ngôn Cảnh Tắc cười tủm tỉm.
“Được.” Tô Mặc Tu một ngụm đáp ứng, tim không thể tránh khỏi đập càng lúc càng nhanh.
“Ngày mai em dọn lại đây ngay!” Ngôn Cảnh Tắc cười ha ha, lại hôn Tô Mặc Tu một ngụm: “Tô tổng, anh thật sự quá đáng yêu!”
Tô Mặc Tu: “……” Đây là cái từ hình dung quỷ gì vậy! Y là một thằng đàn ông, sao có thể nói y đáng yêu!
“Đã đã khuya, nên đi tắm rửa rồi.” Tô Mặc Tu nói.
“Em không quen thuộc phòng tắm nhà anh lắm…… Anh với em cùng nhau?” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Tim Tô Mặc Tu đập đến càng nhanh hơn nữa.
Y cảm thấy hiện tại tiến triển này, thật sự là quá nhanh.
Y làm tốt chuẩn bị cùng Ngôn Cảnh Tắc cộng độ cả đời, nhưng bọn họ mới nhận thức được bao lâu? Hai người cùng nhau tắm rửa, kế tiếp còn muốn cùng nhau ngủ……
Từ từ! Thái Cẩm Thuần kia, có phải cũng đã cùng Kế Tử Thu tắm chung rồi không?
Thái Cẩm Thuần cũng đã nhìn qua thân thể Kế Tử Thu, chẳng lẽ y còn muốn chịu đựng không nhìn?
Tô Mặc Tu nói: “Được!”
Tô Mặc Tu đi theo Ngôn Cảnh Tắc vào phòng tắm, sau đó……
Ngôn Cảnh Tắc lại có rất nhiều đề nghị: “Em muốn chà lưng, tự mình không chà được, anh giúp em với?”
“Em mát xa cho anh!”
“Tóc em ướt quá, anh giúp em sấy một chút được không?”
“Em ngủ thích ôm gì đó lắm……”
Tô Mặc Tu trả lời vẫn luôn lời ít ý nhiều, còn động tác…… Y vẫn luôn là người muốn động thủ thì động thủ, tuyệt đối không nói nhiều.
Đến cuối cùng, Tô Mặc Tu nói: “Được rồi, em muốn làm gì thì làm đi.”
Ngôn Cảnh Tắc có chút ngốc ra: “Chẳng lẽ không phải là…… Anh muốn làm gì thì làm đi à?”
Tô Mặc Tu cứng lại rồi, cho nên đây là…… chị em với nhau?
Lúc y theo đuổi người tuy rất chủ động, nhưng y thật ra càng thích nằm bên dưới hơn.
Đương nhiên, vì chị em rưng rưng nằm trên cũng có thể……
“Xin lỗi, em nghĩ sai rồi.” Ngôn Cảnh Tắc ôm Tô Mặc Tu liền hôn lên.
Khí tràng kia của Tô Mặc Tu, hắn còn tưởng rằng Tô Mặc Tu là nằm trên.
Nguyên chủ thích ở phía trên, hắn cũng giống vậy, nhưng hắn thật sự rất thích Tô Mặc Tu, trước đó còn nghĩ…… Có nên nhịn một chút hay không.
Kết quả căn bản là không cần!
Ngôn Cảnh Tắc hối hận!
Hối hận không sớm 'được một tấc lại muốn tiến một thước' hơn một chút!
Ngày hôm sau, Ngôn Cảnh Tắc sáng sớm đã dậy, cầm di động, một bên tra làm sao nấu ăn, một bên nấu cháo cho Tô Mặc Tu.
Tủ lạnh ướp lạnh trong phòng Tô Mặc Tu chỉ có sữa bò và bia, cả một quả trứng gà cũng tìm không thấy, tủ đông lạnh thật ra lại có vài món đông lạnh nấu lên dùng ngay, có sủi cảo và hoành thánh thủ công, còn có thịt linh tinh như bò bít tết.
Ngôn Cảnh Tắc còn tìm được trong ngăn tủ bên cạnh một túi gạo chưa bóc ra, đựng trong bọc nhỏ, cái loại mỗi bọc chỉ có một cân.
Hắn dùng gạo kia nấu cháo, lại từ tủ đông lạnh lấy ra ba khối bò bít tết ra đông, một khối cắt sợi bỏ vào cháo, hai khối khác thì chiên.
Cháo bò là cho Tô Mặc Tu ăn, bò bít tết chiên thì hắn ăn.
Nguyên chủ sẽ không nấu cơm, Tô Mặc Tu bên này lại không có gia vị gì, Ngôn Cảnh Tắc nấu cháo rất bình thường.
Nhưng Tô Mặc Tu cổ vũ mà ăn rất nhiều.
“Ăn ngon không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Ngon lắm.” Tô Mặc Tu đáp.
“Vậy sau này mỗi ngày em làm cho anh ăn!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tay Tô Mặc Tu dừng một chút, cuối cùng nói: “Được!”
Chuyện khác y không dám nói, nhưng nếm cháo bò này, nhìn nhìn hai khối bò bít tết chiên quá mức trước mặt Kế Tử Thu kia, nhìn bộ dáng Kế Tử Thu lao lực mà cắn thịt bò…. Rất hiển nhiên, Kế Tử Thu không có làm cơm cho Thái Cẩm Thuần kia ăn.
Thật tốt quá!
Từ từ, tối hôm qua Kế Tử Thu biểu hiện đến đặc biệt kém cỏi, so với y cũng không bằng, lúc Kế Tử Thu và Thái Cẩm Thuần ở bên nhau……
Tô Mặc Tu ăn xong, lơ đãng hỏi: “Trước kia em…… Là ở phía dưới sao?”
“Không có! Em vẫn luôn ở trên!” Ngôn Cảnh Tắc lập tức nói.
“Vậy kỹ thuật của em……”
“Ngày hôm qua là lần đầu tiên mà! Chờ em luyện luyện nhiều, kỹ thuật chắc chắn sẽ tốt hơn!” Ngôn Cảnh Tắc lập tức nói.
Tô Mặc Tu sáng dậy, thật ra không được thoải mái cho lắm.
Chuyện hôm qua phát sinh đến đặc biệt đột nhiên, bọn họ thứ gì cũng không chuẩn bị, chẳng sợ Ngôn Cảnh Tắc không để lại thứ kia trong thân thể y, y cũng bị thương.
Nhưng hiện tại, y cảm thấy điểm không khoẻ này của mình không cánh mà bay, cả người thần thái sáng láng.
Tô Mặc Tu nhanh chóng ăn xong cháo, đứng dậy nói: “Anh đi chuẩn bị một chút, chúng ta sớm một chút đến công ty!”
Ngôn Cảnh Tắc chỉ có thể đẩy nhanh hơn tốc độ, ăn phần bò bít tết gần như nhai hoài không hết của mình.
Nguyên chủ hoàn toàn không hiểu kỹ năng sinh hoạt, khổ hắn, ngay cả bò bít tết cũng chiên không xong!
Bọn họ tới công ty, Tô Mặc Tu bận rộn trong chốc lát, Trương Chí mới đến.
Nhìn thấy Tô Mặc Tu, anh ta có chút bất đắc dĩ: “Tô Mặc Tu, tôi nhớ rõ tối hôm qua ông tan tầm còn muộn hơn tôi…… Sao sớm như vậy đã tới rồi? Ông không ngủ được sao? Không sợ đầu trọc à?”
Tô Mặc Tu nhìn về phía Trương Chí: “10 giờ tan tầm, 12 giờ ngủ, buổi sáng 7 giờ dậy, tôi ngủ bảy giờ rồi.”
“Cũng chỉ có ông thôi, không ăn khuya không chơi di động nói ngủ là ngủ…… Từ từ, thường thì không phải 11 giờ ông đã ngủ rồi sao?” Còn năm sáu giờ đã dậy…… Quả thực không phải người!
Tô Mặc Tu nói: “Ngày hôm qua có việc, trì hoãn lại.” Y và Kế Tử Thu tiếp xúc cự ly âm một chút, nên trì hoãn.
Tối hôm qua y…… Kỳ thật là sau 12 giờ mới ngủ.
“Có việc còn có thể ngủ sớm như vậy, lợi hại.” Trương Chí không có truy vấn, anh tự làm cho mình một ly cà phê, bắt đầu một ngày làm việc.
Giữa giờ nghỉ ngơi, Trương Chí lại cùng Ngôn Cảnh Tắc trò chuyện, ừm, dùng phần mềm nói chuyện phiếm —— anh đánh chữ nhanh hơn!
“Tiểu Kế ới, trước đó cậu còn tự bôi đen mình câu view, sao đột nhiên lại tính toán gây dựng sự nghiệp vậy?”
Ngôn Cảnh Tắc trả lời: “Đó không phải tôi tự bôi đen, là có người bôi đen tôi.”
“Cậu chìm như vậy còn có người bôi đen á? Người nọ nghĩ kiểu gì?” Trương Chí giật mình, Kế Tử Thu chính là người mà anh tra Baidu cũng không ra!
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
“Ha ha, ngại quá…… Nhưng mà tôi thật sự khá tò mò, là ai bôi xấu cậu?”
“Hẳn là bạn trai cũ của tôi.”
“Cậu còn có bạn trai cũ? Sao người đó lại muốn bôi đen cậu? Cậu làm gì có lỗi với người ta lắm à?” Trương Chí tò mò cực kỳ, con người anh chỉ thích xem chuyện bà tám nói chuyện bà tám!
“Không có,” Ngôn Cảnh Tắc đáp, “Nhưng tôi đá hắn.”
“Cậu đá hắn chắc chắn là hắn hận cậu rồi! Sao cậu đá hắn vậy? Bởi vì cậu coi trọng Tô Mặc Tu hả?”
“Không phải, là bởi vì hắn không thích tôi.”
“Cậu đẹp giai như vậy, hắn thế mà không thích cậu?”
“Tôi không có khả năng làm tất cả mọi người đều thích tôi, rốt cuộc không phải tất cả mọi người đều là con người, đúng không?” Ngôn Cảnh Tắc trả lời.
Hắn cảm thấy Trương Chí này nói…… có hơi nhiều.
Nhìn thấy trên khung thoại có ba chữ “Đang trả lời”, ý thức được Trương Chí còn muốn tám chuyện không dứt…… Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng đánh chữ: “Trương Chí, tôi thấy anh Thiên Đình no đủ, anh đây là sắp……”
Trương Chí xóa chữ mình đang đánh dở, hỏi: “Sắp gì?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Sắp trọc.”
Trương Chí: “…… Cậu có quá đáng quá không vậy?”
“Anh hỏi bạn trai cũ của tôi hoài, chẳng lẽ không quá phận?”
Trương Chí: “……” Thôi đi, đều là anh sai!
Trương Chí không nói nữa, Ngôn Cảnh Tắc liền tiếp tục học tập.
Hắn quyết định đổi phương hướng gây dựng sự nghiệp rồi.
Trước đó hắn hạ quyết tâm muốn xông ra bên ngoài một lần, để hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ.
Bởi vì không muốn Tô Mặc Tu khinh thường hắn, hắn còn không muốn tiếp nhận Tô Mặc Tu trợ giúp.
Nhưng hiện tại…… Nguyện vọng của nguyên chủ nào có quan trọng bằng Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu đã bận rộn như vậy, nếu hắn còn bận rộn…… Bọn họ còn ở chung như thế nào nữa?
Còn nữa, hà tất không tiếp thu Tô Mặc Tu trợ giúp? Hắn hiện tại cảm thấy dựa vào mặt ăn cơm, một chút vấn đề cũng không có!
Hắn có một khuôn mặt như vậy, sao có thể không dùng cho đáng, đúng không?
Thế giới này, từ thời đại nông cày đi đến thời đại hơi nước, lại từ thời đại hơi nước đi đến thời đại điện khí, tiếp theo là thời đại tin tức, thời đại trí thông minh nhân tạo.
Nơi quốc gia của hắn ở thời đại nông cày ở địa vị dẫn đầu, thời đại hơi nước và điện khí lại rơi xuống một bước, thật vất vả mới nỗ lực đuổi kịp ở thời đại tin tức.
Nếu có thể làm tốt, bọn họ có thể ở thời đại trí tuệ nhân tạo hoàn toàn xoay người, trọng chưởng huy hoàng!
Tương lai, là thời đại đại số liệu.
Hắn thay vì làm giáo dục internet, không bằng…… Nghiên cứu một chút trí tuệ nhân tạo.
Sau đó chờ mình có phương hướng, lại kéo đầu tư gây dựng sự nghiệp.
Nếu như vậy…… nỗ lực học lập trình trước đi!
Mặt khác…… Có lẽ hắn có thể đăng một vài video liên quan đến kinh tế tài chính lên mạng?
Thời buổi này, một người muốn nổi thì cần phải có đặc điểm.
Vấn đề lớn nhất trước kia của nguyên chủ chính là không có đặc điểm.
Nửa tháng nay, hắn tắt đi filter, quay mấy cái video hai đăng lên mạng, ngược lại làm nguyên chủ tăng không ít fans, một đám người nói nguyên chủ lớn lên soái!
Nếu là hắn lại đi đăng video về kinh tế tài chính……
Đương nhiên, hắn không thể đăng video kinh tế tài chính quá mức thâm ảo, phải đăng loại có tính chất phổ cập khoa học mà tất cả mọi người có thể xem hiểu, hắn còn có thể nói một chút với mọi người lịch sử các đại lão làm giàu gì đó.
Từ truyền thông gây dựng sự nghiệp và học lập trình, hoàn toàn có thể làm một trận.
Ngôn Cảnh Tắc nói làm là làm ngay, cùng ngày liền đăng lên một cái video giảng giải về cuộc đời một đại lão nào đó.
Gần đây trong rất nhiều sách hắn xem, có tự truyện của đại lão này.
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc không dừng đăng video là bởi vì fans của nguyên chủ, đồng dạng cũng là lưu lượng.
Còn bây giờ hắn vẫn còn đăng…. Dù sao chuyện gây dựng sự nghiệp định chậm rãi làm, không bằng kiếm ít tiền trước.
Loại video này chế tác lên cực kỳ nhanh, quay xong đăng xong, Ngôn Cảnh Tắc liền lên mạng đi học tập với người ta.
Ngôn Cảnh Tắc dùng chính là máy tính của mình, Tô Mặc Tu bớt thời giờ nhìn vài lần, phát hiện mình hoàn toàn xem không hiểu những thứ được biểu hiện trên máy tính kia.
Ngôn Cảnh Tắc so với trong tưởng tượng của y thì lợi hại hơn rất nhiều.
Tô Mặc Tu lấy lại tinh thần, tiếp tục bận rộn.
Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc đều rất bận, nhưng hai người cũng không quên muốn mài giũa kỹ thuật nào đó cần phải cùng nhau tiến hành vận động.
Kỹ thuật này, đương nhiên là càng luyện càng tốt rồi.
Tâm tình của Tô Mặc Tu tự nhiên cũng càng ngày càng tốt.
Mà tâm tình y tốt, nhiệt tình liền đủ.
Trương Chí đều sắp hỏng mất: “Tô Mặc Tu, trước kia ông đã rất biến thái, hiện tại càng biến thái! Ông đang yêu đương rồi, không thể nghỉ ngơi nhiều thêm mấy hả?”
Tô Mặc Tu chính là nhà tư bản vạn ác!
Từ từ, anh và Tô Mặc Tu không phải là quan hệ sếp và cấp dưới, là quan hệ đối tác ngang bằng, anh cũng là nhà tư bản……
“Tôi yêu đương, muốn kiếm tiền nuôi gia đình.” Tô Mặc Tu nói.
Gần đây, thời gian làm việc của y thật ra cũng không tăng lên.
Chỉ là tinh thần y tốt, hiệu suất làm việc cao, vì thế hoàn thành càng nhiều công việc hơn.
Mà y hoàn thành công việc nhiều…… Công việc của Trương Chí cũng nhiều lên.
“Ông đã rất có tiền! Lại kiếm nhiều hơn thì ông có thể ăn nhiều hơn một chén cơm hay là có thể sống lâu thêm một năm? Sao ông không ở bên bạn trai ông đi? Không sợ cậu ta chạy à? Bây giờ người bên ngoài cũng chưa biết ông có bạn trai, sao ông không ra ngoài khoe ân ái đi?” Trương Chí nói mãi không ngừng.
Tô Mặc Tu: “Ông nói rất có đạo lý.” Trương Chí không nói, y còn không nghĩ đến…… Chuyện y có bạn trai, nên để người xung quanh biết mới được!
Kế Tử Thu đã cùng y ở bên nhau hơn một tháng, y chung quy không thể còn cất giấu người mãi.
Tô Mặc Tu hỏi Trương Chí: “Gần đây có hoạt động gì mời tôi không? Cái loại có thể mang bạn lữ theo ấy..”
“Có!” Trương Chí nói, “Có một quỹ tạo một hoạt động, ông có thể dẫn cậu ta cùng đi.”
Tô Mặc Tu nhìn nhìn, phát hiện tổ chức hoạt động là quỹ từ thiện do xí nghiệp nào đó thành phố B bên này thành lập.
Y có quyên tiền cho quỹ này nên mới được mời, thường thì nếu đi lại phải quyên thêm một chút tiền.
Quỹ này rất không tồi, là thiệt tình thật lòng mà làm từ thiện, dù y không đi cũng sẽ quyên tiền, đi một chuyến cũng không sao.
Chủ yếu là…… Có thể giới thiệu cho người khác một chút bạn trai của y.
Tác giả có lời muốn nói: Vẫn bị kẹt văn rồi OTZ
Hai người quét thẻ vào thang máy, trực tiếp lên đến tầng cao nhất.
Tòa nhà này là mỗi hộ nhà giàu hơn 300 mét vuông, một hộ hai thang máy —— mỗi tầng chỉ có một hộ, nhưng thang máy có hai cái, ngoại trừ thang máy cho chủ hộ dùng ra, còn có thang máy chuyên môn cho giúp việc.
Nhưng Tô Mặc Tu cũng không mời giúp việc, nhà y còn không có bài trí gì, trống rỗng có vẻ đặc biệt lớn.
“Anh chỉ có một mình, nên đồ đạc khá là thiếu.” Tô Mặc Tu giải thích một câu.
“Như vậy cũng khá tốt, phong cách tối giản,” Ngôn Cảnh Tắc hỏi, “Anh ở phòng nào?”
“Anh ở phòng ngủ chính.” Tô Mặc Tu nói.
Ngôn Cảnh Tắc đi theo Tô Mặc Tu tới phòng ngủ chính, liền phát hiện phòng ngủ chính có liên thông phòng để quần áo ban công phòng vệ sinh phòng tắm, cộng lại có thể có một trăm mét vuông.
Cuộc sống thổ hào, thật là làm người thường khó có thể tưởng tượng được.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn về phía vị tổng tài bá đạo thổ hào mang mình đến đây kia, đang muốn nói gì đó, bỗng chú ý đến đối phương có phần không được tự nhiên, cũng không dám đối diện ánh mắt hắn!
Thật sự rất xin lỗi, con người hắn ấy à…… Thích được một tấc lại muốn tiến một thước.
Trước đó Tô Mặc Tu vẫn luôn nói chuyện đầu tư tài chính với hắn, hắn muốn ba hoa cái miệng cũng ngượng nói, nhưng hiện tại…… Ngôn Cảnh Tắc thò lại gần hôn Tô Mặc Tu một ngụm: “Bạn trai, nhà anh lớn như vậy, không bằng để em dọn vào đi? Như vậy em cũng có thể tiết kiệm chút tiền thuê nhà.”
“Được!” Tô Mặc Tu không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, y đã sớm muốn Kế Tử Thu dọn đến nhà y ở, nhưng lo lắng làm như vậy sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của Kế Tử Thu, mới không có nói.
Hiện tại bản thân Kế Tử Thu nguyện ý dọn lại đây, tất nhiên không thể tốt hơn!
“Con người em sợ tối, không dám ngủ một mình…… Em ngủ cùng anh nhé?” Ngôn Cảnh Tắc cười tủm tỉm.
“Được.” Tô Mặc Tu một ngụm đáp ứng, tim không thể tránh khỏi đập càng lúc càng nhanh.
“Ngày mai em dọn lại đây ngay!” Ngôn Cảnh Tắc cười ha ha, lại hôn Tô Mặc Tu một ngụm: “Tô tổng, anh thật sự quá đáng yêu!”
Tô Mặc Tu: “……” Đây là cái từ hình dung quỷ gì vậy! Y là một thằng đàn ông, sao có thể nói y đáng yêu!
“Đã đã khuya, nên đi tắm rửa rồi.” Tô Mặc Tu nói.
“Em không quen thuộc phòng tắm nhà anh lắm…… Anh với em cùng nhau?” Ngôn Cảnh Tắc lại nói.
Tim Tô Mặc Tu đập đến càng nhanh hơn nữa.
Y cảm thấy hiện tại tiến triển này, thật sự là quá nhanh.
Y làm tốt chuẩn bị cùng Ngôn Cảnh Tắc cộng độ cả đời, nhưng bọn họ mới nhận thức được bao lâu? Hai người cùng nhau tắm rửa, kế tiếp còn muốn cùng nhau ngủ……
Từ từ! Thái Cẩm Thuần kia, có phải cũng đã cùng Kế Tử Thu tắm chung rồi không?
Thái Cẩm Thuần cũng đã nhìn qua thân thể Kế Tử Thu, chẳng lẽ y còn muốn chịu đựng không nhìn?
Tô Mặc Tu nói: “Được!”
Tô Mặc Tu đi theo Ngôn Cảnh Tắc vào phòng tắm, sau đó……
Ngôn Cảnh Tắc lại có rất nhiều đề nghị: “Em muốn chà lưng, tự mình không chà được, anh giúp em với?”
“Em mát xa cho anh!”
“Tóc em ướt quá, anh giúp em sấy một chút được không?”
“Em ngủ thích ôm gì đó lắm……”
Tô Mặc Tu trả lời vẫn luôn lời ít ý nhiều, còn động tác…… Y vẫn luôn là người muốn động thủ thì động thủ, tuyệt đối không nói nhiều.
Đến cuối cùng, Tô Mặc Tu nói: “Được rồi, em muốn làm gì thì làm đi.”
Ngôn Cảnh Tắc có chút ngốc ra: “Chẳng lẽ không phải là…… Anh muốn làm gì thì làm đi à?”
Tô Mặc Tu cứng lại rồi, cho nên đây là…… chị em với nhau?
Lúc y theo đuổi người tuy rất chủ động, nhưng y thật ra càng thích nằm bên dưới hơn.
Đương nhiên, vì chị em rưng rưng nằm trên cũng có thể……
“Xin lỗi, em nghĩ sai rồi.” Ngôn Cảnh Tắc ôm Tô Mặc Tu liền hôn lên.
Khí tràng kia của Tô Mặc Tu, hắn còn tưởng rằng Tô Mặc Tu là nằm trên.
Nguyên chủ thích ở phía trên, hắn cũng giống vậy, nhưng hắn thật sự rất thích Tô Mặc Tu, trước đó còn nghĩ…… Có nên nhịn một chút hay không.
Kết quả căn bản là không cần!
Ngôn Cảnh Tắc hối hận!
Hối hận không sớm 'được một tấc lại muốn tiến một thước' hơn một chút!
Ngày hôm sau, Ngôn Cảnh Tắc sáng sớm đã dậy, cầm di động, một bên tra làm sao nấu ăn, một bên nấu cháo cho Tô Mặc Tu.
Tủ lạnh ướp lạnh trong phòng Tô Mặc Tu chỉ có sữa bò và bia, cả một quả trứng gà cũng tìm không thấy, tủ đông lạnh thật ra lại có vài món đông lạnh nấu lên dùng ngay, có sủi cảo và hoành thánh thủ công, còn có thịt linh tinh như bò bít tết.
Ngôn Cảnh Tắc còn tìm được trong ngăn tủ bên cạnh một túi gạo chưa bóc ra, đựng trong bọc nhỏ, cái loại mỗi bọc chỉ có một cân.
Hắn dùng gạo kia nấu cháo, lại từ tủ đông lạnh lấy ra ba khối bò bít tết ra đông, một khối cắt sợi bỏ vào cháo, hai khối khác thì chiên.
Cháo bò là cho Tô Mặc Tu ăn, bò bít tết chiên thì hắn ăn.
Nguyên chủ sẽ không nấu cơm, Tô Mặc Tu bên này lại không có gia vị gì, Ngôn Cảnh Tắc nấu cháo rất bình thường.
Nhưng Tô Mặc Tu cổ vũ mà ăn rất nhiều.
“Ăn ngon không?” Ngôn Cảnh Tắc hỏi.
“Ngon lắm.” Tô Mặc Tu đáp.
“Vậy sau này mỗi ngày em làm cho anh ăn!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
Tay Tô Mặc Tu dừng một chút, cuối cùng nói: “Được!”
Chuyện khác y không dám nói, nhưng nếm cháo bò này, nhìn nhìn hai khối bò bít tết chiên quá mức trước mặt Kế Tử Thu kia, nhìn bộ dáng Kế Tử Thu lao lực mà cắn thịt bò…. Rất hiển nhiên, Kế Tử Thu không có làm cơm cho Thái Cẩm Thuần kia ăn.
Thật tốt quá!
Từ từ, tối hôm qua Kế Tử Thu biểu hiện đến đặc biệt kém cỏi, so với y cũng không bằng, lúc Kế Tử Thu và Thái Cẩm Thuần ở bên nhau……
Tô Mặc Tu ăn xong, lơ đãng hỏi: “Trước kia em…… Là ở phía dưới sao?”
“Không có! Em vẫn luôn ở trên!” Ngôn Cảnh Tắc lập tức nói.
“Vậy kỹ thuật của em……”
“Ngày hôm qua là lần đầu tiên mà! Chờ em luyện luyện nhiều, kỹ thuật chắc chắn sẽ tốt hơn!” Ngôn Cảnh Tắc lập tức nói.
Tô Mặc Tu sáng dậy, thật ra không được thoải mái cho lắm.
Chuyện hôm qua phát sinh đến đặc biệt đột nhiên, bọn họ thứ gì cũng không chuẩn bị, chẳng sợ Ngôn Cảnh Tắc không để lại thứ kia trong thân thể y, y cũng bị thương.
Nhưng hiện tại, y cảm thấy điểm không khoẻ này của mình không cánh mà bay, cả người thần thái sáng láng.
Tô Mặc Tu nhanh chóng ăn xong cháo, đứng dậy nói: “Anh đi chuẩn bị một chút, chúng ta sớm một chút đến công ty!”
Ngôn Cảnh Tắc chỉ có thể đẩy nhanh hơn tốc độ, ăn phần bò bít tết gần như nhai hoài không hết của mình.
Nguyên chủ hoàn toàn không hiểu kỹ năng sinh hoạt, khổ hắn, ngay cả bò bít tết cũng chiên không xong!
Bọn họ tới công ty, Tô Mặc Tu bận rộn trong chốc lát, Trương Chí mới đến.
Nhìn thấy Tô Mặc Tu, anh ta có chút bất đắc dĩ: “Tô Mặc Tu, tôi nhớ rõ tối hôm qua ông tan tầm còn muộn hơn tôi…… Sao sớm như vậy đã tới rồi? Ông không ngủ được sao? Không sợ đầu trọc à?”
Tô Mặc Tu nhìn về phía Trương Chí: “10 giờ tan tầm, 12 giờ ngủ, buổi sáng 7 giờ dậy, tôi ngủ bảy giờ rồi.”
“Cũng chỉ có ông thôi, không ăn khuya không chơi di động nói ngủ là ngủ…… Từ từ, thường thì không phải 11 giờ ông đã ngủ rồi sao?” Còn năm sáu giờ đã dậy…… Quả thực không phải người!
Tô Mặc Tu nói: “Ngày hôm qua có việc, trì hoãn lại.” Y và Kế Tử Thu tiếp xúc cự ly âm một chút, nên trì hoãn.
Tối hôm qua y…… Kỳ thật là sau 12 giờ mới ngủ.
“Có việc còn có thể ngủ sớm như vậy, lợi hại.” Trương Chí không có truy vấn, anh tự làm cho mình một ly cà phê, bắt đầu một ngày làm việc.
Giữa giờ nghỉ ngơi, Trương Chí lại cùng Ngôn Cảnh Tắc trò chuyện, ừm, dùng phần mềm nói chuyện phiếm —— anh đánh chữ nhanh hơn!
“Tiểu Kế ới, trước đó cậu còn tự bôi đen mình câu view, sao đột nhiên lại tính toán gây dựng sự nghiệp vậy?”
Ngôn Cảnh Tắc trả lời: “Đó không phải tôi tự bôi đen, là có người bôi đen tôi.”
“Cậu chìm như vậy còn có người bôi đen á? Người nọ nghĩ kiểu gì?” Trương Chí giật mình, Kế Tử Thu chính là người mà anh tra Baidu cũng không ra!
Ngôn Cảnh Tắc: “……”
“Ha ha, ngại quá…… Nhưng mà tôi thật sự khá tò mò, là ai bôi xấu cậu?”
“Hẳn là bạn trai cũ của tôi.”
“Cậu còn có bạn trai cũ? Sao người đó lại muốn bôi đen cậu? Cậu làm gì có lỗi với người ta lắm à?” Trương Chí tò mò cực kỳ, con người anh chỉ thích xem chuyện bà tám nói chuyện bà tám!
“Không có,” Ngôn Cảnh Tắc đáp, “Nhưng tôi đá hắn.”
“Cậu đá hắn chắc chắn là hắn hận cậu rồi! Sao cậu đá hắn vậy? Bởi vì cậu coi trọng Tô Mặc Tu hả?”
“Không phải, là bởi vì hắn không thích tôi.”
“Cậu đẹp giai như vậy, hắn thế mà không thích cậu?”
“Tôi không có khả năng làm tất cả mọi người đều thích tôi, rốt cuộc không phải tất cả mọi người đều là con người, đúng không?” Ngôn Cảnh Tắc trả lời.
Hắn cảm thấy Trương Chí này nói…… có hơi nhiều.
Nhìn thấy trên khung thoại có ba chữ “Đang trả lời”, ý thức được Trương Chí còn muốn tám chuyện không dứt…… Ngôn Cảnh Tắc nhanh chóng đánh chữ: “Trương Chí, tôi thấy anh Thiên Đình no đủ, anh đây là sắp……”
Trương Chí xóa chữ mình đang đánh dở, hỏi: “Sắp gì?”
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Sắp trọc.”
Trương Chí: “…… Cậu có quá đáng quá không vậy?”
“Anh hỏi bạn trai cũ của tôi hoài, chẳng lẽ không quá phận?”
Trương Chí: “……” Thôi đi, đều là anh sai!
Trương Chí không nói nữa, Ngôn Cảnh Tắc liền tiếp tục học tập.
Hắn quyết định đổi phương hướng gây dựng sự nghiệp rồi.
Trước đó hắn hạ quyết tâm muốn xông ra bên ngoài một lần, để hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ.
Bởi vì không muốn Tô Mặc Tu khinh thường hắn, hắn còn không muốn tiếp nhận Tô Mặc Tu trợ giúp.
Nhưng hiện tại…… Nguyện vọng của nguyên chủ nào có quan trọng bằng Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu đã bận rộn như vậy, nếu hắn còn bận rộn…… Bọn họ còn ở chung như thế nào nữa?
Còn nữa, hà tất không tiếp thu Tô Mặc Tu trợ giúp? Hắn hiện tại cảm thấy dựa vào mặt ăn cơm, một chút vấn đề cũng không có!
Hắn có một khuôn mặt như vậy, sao có thể không dùng cho đáng, đúng không?
Thế giới này, từ thời đại nông cày đi đến thời đại hơi nước, lại từ thời đại hơi nước đi đến thời đại điện khí, tiếp theo là thời đại tin tức, thời đại trí thông minh nhân tạo.
Nơi quốc gia của hắn ở thời đại nông cày ở địa vị dẫn đầu, thời đại hơi nước và điện khí lại rơi xuống một bước, thật vất vả mới nỗ lực đuổi kịp ở thời đại tin tức.
Nếu có thể làm tốt, bọn họ có thể ở thời đại trí tuệ nhân tạo hoàn toàn xoay người, trọng chưởng huy hoàng!
Tương lai, là thời đại đại số liệu.
Hắn thay vì làm giáo dục internet, không bằng…… Nghiên cứu một chút trí tuệ nhân tạo.
Sau đó chờ mình có phương hướng, lại kéo đầu tư gây dựng sự nghiệp.
Nếu như vậy…… nỗ lực học lập trình trước đi!
Mặt khác…… Có lẽ hắn có thể đăng một vài video liên quan đến kinh tế tài chính lên mạng?
Thời buổi này, một người muốn nổi thì cần phải có đặc điểm.
Vấn đề lớn nhất trước kia của nguyên chủ chính là không có đặc điểm.
Nửa tháng nay, hắn tắt đi filter, quay mấy cái video hai đăng lên mạng, ngược lại làm nguyên chủ tăng không ít fans, một đám người nói nguyên chủ lớn lên soái!
Nếu là hắn lại đi đăng video về kinh tế tài chính……
Đương nhiên, hắn không thể đăng video kinh tế tài chính quá mức thâm ảo, phải đăng loại có tính chất phổ cập khoa học mà tất cả mọi người có thể xem hiểu, hắn còn có thể nói một chút với mọi người lịch sử các đại lão làm giàu gì đó.
Từ truyền thông gây dựng sự nghiệp và học lập trình, hoàn toàn có thể làm một trận.
Ngôn Cảnh Tắc nói làm là làm ngay, cùng ngày liền đăng lên một cái video giảng giải về cuộc đời một đại lão nào đó.
Gần đây trong rất nhiều sách hắn xem, có tự truyện của đại lão này.
Trước đó Ngôn Cảnh Tắc không dừng đăng video là bởi vì fans của nguyên chủ, đồng dạng cũng là lưu lượng.
Còn bây giờ hắn vẫn còn đăng…. Dù sao chuyện gây dựng sự nghiệp định chậm rãi làm, không bằng kiếm ít tiền trước.
Loại video này chế tác lên cực kỳ nhanh, quay xong đăng xong, Ngôn Cảnh Tắc liền lên mạng đi học tập với người ta.
Ngôn Cảnh Tắc dùng chính là máy tính của mình, Tô Mặc Tu bớt thời giờ nhìn vài lần, phát hiện mình hoàn toàn xem không hiểu những thứ được biểu hiện trên máy tính kia.
Ngôn Cảnh Tắc so với trong tưởng tượng của y thì lợi hại hơn rất nhiều.
Tô Mặc Tu lấy lại tinh thần, tiếp tục bận rộn.
Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc đều rất bận, nhưng hai người cũng không quên muốn mài giũa kỹ thuật nào đó cần phải cùng nhau tiến hành vận động.
Kỹ thuật này, đương nhiên là càng luyện càng tốt rồi.
Tâm tình của Tô Mặc Tu tự nhiên cũng càng ngày càng tốt.
Mà tâm tình y tốt, nhiệt tình liền đủ.
Trương Chí đều sắp hỏng mất: “Tô Mặc Tu, trước kia ông đã rất biến thái, hiện tại càng biến thái! Ông đang yêu đương rồi, không thể nghỉ ngơi nhiều thêm mấy hả?”
Tô Mặc Tu chính là nhà tư bản vạn ác!
Từ từ, anh và Tô Mặc Tu không phải là quan hệ sếp và cấp dưới, là quan hệ đối tác ngang bằng, anh cũng là nhà tư bản……
“Tôi yêu đương, muốn kiếm tiền nuôi gia đình.” Tô Mặc Tu nói.
Gần đây, thời gian làm việc của y thật ra cũng không tăng lên.
Chỉ là tinh thần y tốt, hiệu suất làm việc cao, vì thế hoàn thành càng nhiều công việc hơn.
Mà y hoàn thành công việc nhiều…… Công việc của Trương Chí cũng nhiều lên.
“Ông đã rất có tiền! Lại kiếm nhiều hơn thì ông có thể ăn nhiều hơn một chén cơm hay là có thể sống lâu thêm một năm? Sao ông không ở bên bạn trai ông đi? Không sợ cậu ta chạy à? Bây giờ người bên ngoài cũng chưa biết ông có bạn trai, sao ông không ra ngoài khoe ân ái đi?” Trương Chí nói mãi không ngừng.
Tô Mặc Tu: “Ông nói rất có đạo lý.” Trương Chí không nói, y còn không nghĩ đến…… Chuyện y có bạn trai, nên để người xung quanh biết mới được!
Kế Tử Thu đã cùng y ở bên nhau hơn một tháng, y chung quy không thể còn cất giấu người mãi.
Tô Mặc Tu hỏi Trương Chí: “Gần đây có hoạt động gì mời tôi không? Cái loại có thể mang bạn lữ theo ấy..”
“Có!” Trương Chí nói, “Có một quỹ tạo một hoạt động, ông có thể dẫn cậu ta cùng đi.”
Tô Mặc Tu nhìn nhìn, phát hiện tổ chức hoạt động là quỹ từ thiện do xí nghiệp nào đó thành phố B bên này thành lập.
Y có quyên tiền cho quỹ này nên mới được mời, thường thì nếu đi lại phải quyên thêm một chút tiền.
Quỹ này rất không tồi, là thiệt tình thật lòng mà làm từ thiện, dù y không đi cũng sẽ quyên tiền, đi một chuyến cũng không sao.
Chủ yếu là…… Có thể giới thiệu cho người khác một chút bạn trai của y.
Tác giả có lời muốn nói: Vẫn bị kẹt văn rồi OTZ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.