Chương 154
Quyết Tuyệt
21/11/2021
Vu Lâm xuyên thư không bao lâu liền ý thức được mình đã xuyên thư, bởi
vậy đặc biệt đem những chuyện trong sách mà gã thấy quan trọng nhớ kĩ
lại.
Giai đoạn trước trong sách đều viết về Tô Mặc Tu tu luyện ở Kình Thiên Tông như thế nào, mà thiên chi kiêu tử của Kình Thiên Tông là Tư Đồ Giang Ninh như thế nào thích Tô Mặc Tu linh tinh, ấn tượng của gã cũng không quá sâu.
Nhưng đoạn sau Tô Mặc Tu rời Kình Thiên Tông, đầu tiên là thu phục một con ngưu mã thú, theo sát lại tiến vào một chỗ bí cảnh, được đến một phần truyền thừa, cũng thuận lợi thăng cấp Kim Đan.
Trong lúc này, Tô Mặc Tu còn kết bạn thân với nam phụ y tu ôn nhu - Khiên Thành!
Hiện tại, gã đã trước tiên quen biết Khiên Thành, kế tiếp nên tiến vào bí cảnh, được đến truyền thừa!
Vu Lâm muốn đi bí cảnh, đối với chuyện này, mặc kệ là Tư Đồ Giang Ninh hay là Khiên Thành đều rất tán thành.
Hai ngàn năm qua, linh lực trên thế gian vẫn luôn ở giảm bớt, mọi người tu luyện trở nên càng ngày càng khó khăn, thường yêu cầu mượn dùng đan dược.
Mà luyện đan vẫn yêu cầu linh thực, cố tình bởi vì linh lực giảm đi, đẳng cấp cao linh thực cũng đại quy mô giảm bớt.
Hiện tại rất nhiều linh thực chỉ có ở bí cảnh mới có thể tìm được!
Mặc kệ là Tư Đồ Giang Ninh hay là Khiên Thành đều đã tới Kim Đan kỳ, bọn họ muốn tăng lên thực lực đã trở nên càng thêm khó khăn, đan dược đối với bọn họ mà nói đã là nhu yếu phẩm.
Có cơ hội tiến vào bí cảnh, bọn họ tuyệt đối không bỏ lỡ!
Nghĩ đến đan dược…… Hai người lại cùng nhau nhìn về phía Vu Lâm.
Đan dược ăn nhiều, trong cơ thể sẽ có đan độc, đan độc không chỉ ảnh hưởng bọn họ tu luyện, còn sẽ làm thọ mệnh của bọn họ ngắn đi.
Đương nhiên, nếu có thể cùng Vu Lâm ở bên nhau, hết thảy sẽ được giải quyết dễ dàng.
Chỉ là…… Bọn họ nhìn qua Vu Lâm, lại cùng nhau nhìn về phía đối phương, giữa ánh mắt đối diện tràn ngập đao quang kiếm ảnh.
Đặc biệt là Tư Đồ Giang Ninh, càng thêm nổi giận.
Sau khi hắn ta biết được Vu Lâm có được lưu li tịnh thể, liền chủ động biểu đạt hảo cảm với Vu Lâm.
Vu Lâm tuy không có đáp ứng, nhưng rõ ràng không bài xích, quan hệ của hai người cũng càng ngày càng thân cận.
Nhưng lần này Vu Lâm ra tới, đầu tiên là không muốn cùng hắn ta đi chung, sau lại cùng Khiên Thành thân thiết như vậy……
Tư Đồ Giang Ninh không cam lòng một trận, cũng có chút hối hận.
Hắn ta vẫn là rất thích Vu Lâm, dù sao Vu Lâm tính tình rất tốt, người cũng có thể yêu, quan trọng nhất chính là con người đơn thuần…… Hắn ta đã sớm nghĩ kỹ rồi, muốn cùng Vu Lâm cả đời ở bên nhau.
Chỉ là hắn ta dù sao cũng là cao thủ Kim Đan kỳ, mà hiện giờ, Trúc Cơ kỳ muốn thăng cấp đạt tới Kim Đan kỳ đã phi thường khó khăn…… Hắn ta ở trước mặt Vu Lâm cũng liền có chút cảm giác về sự ưu việt, nêm trước kia ở Kình Thiên Tông cũng không buộc Vu Lâm xác định quan hệ.
Hiện tại lại một Khiên Thành nhảy ra……
Tư Đồ Giang Ninh đặc biệt hối hận mình không xuống tay sớm.
Tâm tình Khiên Thành thật ra lại rất không tồi —— y có thể cảm giác được Vu Lâm rất thích mình.
Bảo bối Kình Thiên Tông, y muốn chắc rồi!
Môn phái y tu của Khiên Thành không giống Kình Thiên Tông thu môn đồ rộng rãi, mà là phụ truyền tử, tử truyền tôn, đời đời tương truyền.
Mà thái gia gia của Khiên Thành, từng là người theo đuổi Hạo Nhiên chân nhân, ông đã để lại rất nhiều văn hiến, kỹ càng tỉ mỉ nói lưu li tịnh thể là chuyện gì xảy ra.
Từ khi y biết được Kình Thiên Tông lại có một lưu li tịnh thể thì bắt đầu chờ đợi cơ hội, hiện tại cuối cùng đã quen biết được Vu Lâm!
Ba người cùng nhau đi về hướng bí cảnh.
Mà cùng thời gian, Ngôn Cảnh Tắc mang theo rất nhiều đan dược, tìm được Tô Mặc Tu.
“Tô sư thúc, ta mua một ít đan dược trị thương, ngươi mau dùng đi!”
Tô Mặc Tu là kiếm tu, rất nhiều đan dược không quen biết, Ngôn Cảnh Tắc mua những đan dược này, y cũng chỉ biết mỗi một loại đan dược thôi.
Cái loại đan dược này vô cùng đắt!
Còn những đan dược khác…. Chỉ ngửi mỗi đan hương thì biết những đan dược đó không rẻ rồi.
“Ta không thể nhận đồ của ngươi.” Tô Mặc Tu nhíu mày.
“Tô sư thúc, ta là có việc cầu ngươi, mới cho ngươi đan dược!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Ngươi muốn cái gì?” Tô Mặc Tu hỏi.
“Ta ở bên ngoài nghe nói, gần đây xuất hiện một cái bí cảnh mới……” Ngôn Cảnh Tắc đem chuyện về bí cảnh nói ra, đồng thời tỏ vẻ, hy vọng Tô Mặc Tu có thể che chở hắn tiến vào bí cảnh.
Hắn muốn đến bí cảnh này nhìn xem.
Lúc nguyên chủ rời Kình Thiên Tông, tuy rằng để lại tất cả pháp khí linh tinh, nhưng đan dược linh thạch là mang theo toàn bộ.
Hiện tại những thứ đó đều tiêu hao xong rồi!
Cho nên dù hắn trở về Kình Thiên Tông cũng không nhất định có thể tìm được đan dược chữa khỏi cho mình.
Nhưng thật ra loại bí cảnh này…… Bên trong nói không chừng có thứ thích hợp cho hắn dùng.
Còn chuyện bây giờ thực lực của hắn rất thấp…… trang bị của hắn tốt nha! Trên mặt hắn còn mang cái Tiên Khí nè!
Tô Mặc Tu nghe nói có bí cảnh, giật mình.
Y cảm thấy Tiêu Dạ người này có vấn đề, nhưng đồng thời cũng cảm thấy, Tiêu Dạ không phải người xấu.
Nhiều nhất chính là che giấu cái gì đó mà tiếp cận y.
Chờ hai người lại quen thuộc thêm một chút, Tiêu Dạ nói không chừng sẽ nói cho y nghe!
Hiện tại gặp được bí cảnh, y muốn xông vào một lần, mặc kệ là tìm được đồ y có thể sử dụng hay là Tiêu Dạ có thể sử dụng, đều là chuyện tốt.
“Muốn đi bí cảnh, ngươi phải dưỡng thương cho tốt trước đã, với lại chỗ ta có một thanh kiếm, cũng cho ngươi mượn dùng.” Ngôn Cảnh Tắc từ túi trữ vật của mình lấy ra một thanh kiếm.
Đồ của ma tu đặt trong nhẫn trữ vật, hắn không dám tùy tiện vận dụng —— những pháp khí đó không chừng là do ma tu này cướp về, hắn dùng bị người ta nhìn ra được, sẽ là phiền toái lớn!
Nhưng đồ trong túi trữ vật hẳn có thể tùy tiện dùng.
Tô Mặc Tu nhìn thấy thanh kiếm kia, đã bị kinh ngạc không thôi.
Trên thân kiếm này có đánh dấu mà chú kiếm sư lưu lại, đây là chú kiếm sư đúc kiếm nổi tiếng nhất hiện nay!
Thanh kiếm này, luận phẩm chất so với kiếm y dùng trước đó thì khá hơn nhiều!
Càng hiếm có chính là, thanh kiếm này cho dù là người ở Luyện Khí kỳ cũng có thể dùng được.
“Kiếm này cho ta mượn, ngươi thì sao?” Tô Mặc Tu hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tô sư thúc, thực lực này của ta dù có cầm kiếm, cũng đánh không lại những người ở Trúc Cơ kỳ, cầm kiếm làm gì nữa? Hơn nữa…… bên này ta cũng có một ít khí cụ phòng hộ.”
Ngôn Cảnh Tắc lấy ra mấy loại pháp khí phòng hộ tốt một chút, treo lên người mình.
Tô Mặc Tu không còn lời gì để nói.
Giờ này khắc này, y thậm chí cảm thấy, bản thân mình trước đó hoài nghi người trước mắt này, có chút không nên.
Tiêu Dạ sở dĩ biểu hiện thật sự kỳ quái, còn hiểu nhiều thứ như vậy, hẳn là bởi vì hắn đến từ đại gia tộc.
Nói không chừng còn là gia tộc ẩn sĩ nào đó, việc này cũng có thể giải thích hắn vì sao sẽ không biết loại thường thức nào đó!
Còn tại sao hắn lại bái nhập Kình Thiên Tông…… Là bởi vì Hạo Nhiên chân nhân đi?
Còn tại sao hắn chỉ là đệ tử ngoại môn…… Liệu có phải thiên phú của Tiêu Dạ rất kém cỏi hay không?
Tưởng tượng như vậy, Tô Mặc Tu càng muốn tiến vào bí cảnh! Ở bí cảnh, chung quy có thể tìm được các loại bảo bối, bên trong không chừng có thứ gì có thể thay đổi thiên phú của một người!
“Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta nhất định bảo vệ tốt cho ngươi!” Tô Mặc Tu nói với Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn bộ dáng Tô Mặc Tu nghiêm túc đầy mặt, nhịn không được động tâm.
Hắn thậm chí muốn lập tức thổ lộ, nhưng nghĩ đến cái mặt già kia của mình, lại trầm mặc.
Cũng không biết bí cảnh có thể có thứ gì như Đổi Nhan đan không nữa……
Kỳ thật hắn không ngại đổi khuôn mặt, không lo Hạo Nhiên chân nhân.
Chỗ bí cảnh cách chỗ bọn họ không xa, Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu cùng nhau qua đó, liền phát hiện bí cảnh còn chưa hoàn toàn mở ra, mà ngoài bí cảnh đã vây đầy người.
Những người này đề phòng lẫn nhau, nhưng cũng không đánh lên.
Đến lúc này là bởi vì ở đây xuất hiện cường giả Nguyên Anh kỳ, có cường giả Nguyên Anh kỳ tọa trấn, những người khác không dám gây chuyện.
Còn có một nguyên nhân lại là đại môn phái giống Kình Thiên Tông có rất nhiều đệ tử tụ lại, có đệ tử của các đại môn phái ở, mọi người cũng an phận hơn rất nhiều.
Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc vừa đến nơi, liền thấy được chiêu bài của Kình Thiên Tông.
Kình Thiên Tông cách bên này có hơi xa, người trong tông môn vẫn chưa lại đây, nhưng đệ tử Kình Thiên Tông ở gần núi non Quỳnh Sơn gần như đều ở, đệ tử Kình Thiên Tông đứng ở bên kia, chỉ Kim Đan kỳ thôi đã có bốn người.
Mà bốn cao thủ Kim Đan kỳ này do Tư Đồ Giang Ninh cầm đầu.
Tư Đồ Giang Ninh đã Kim Đan hậu kỳ, còn là đệ tử quan môn của Sùng Dương chân nhân, người có hy vọng thăng cấp Nguyên Anh nhất Kình Thiên Tông, mọi người đều sẽ cho hắn ta một chút mặt mũi.
Tô Mặc Tu nhìn thấy Tư Đồ Giang Ninh, bước chân hơi hơi khựng lại, nhưng cuối cùng vẫn đi qua.
Y và Tư Đồ Giang Ninh có mâu thuẫn, cũng không muốn có liên quan đến Vu Lâm bên cạnh Tư Đồ Giang Ninh, nhưng dù sao y cũng là người Kình Thiên Tông, chung quy không thể ở trường hợp này còn cách xa đội ngũ Kình Thiên Tông.
Người Kình Thiên Tông rất nhiều, người ở đây phần lớn Ngôn Cảnh Tắc không quen biết, nhưng những người khác không giống thế.
Những người ở Luyện Khí kỳ chưa chắc biết nhau, nhưng Trúc Cơ trở lên, cơ bản đều nhận thức nhau.
Nhìn thấy Tô Mặc Tu, trong số những người có vài người nhíu mày.
Tô Mặc Tu ở Kình Thiên Tông được đánh giá không tốt lắm.
Sư phụ của y là Lạc Sư là một kẻ lỗ mãng, nhưng Tô Mặc Tu không phải, y vì giữ được tài nguyên tu luyện của mình, sẽ khởi xung đột với những kẻ tìm sư phụ y chiếm tiện nghi.
Y còn phi thường lạnh nhạt, chung tình cứ trốn tránh người, tự nhiên không ai thích y cả.
Nhưng thật ra mâu thuẫn của Tô Mặc Tu và Vu Lâm…… Vu Lâm không muốn người khác chú ý đến Tô Mặc Tu, đều làm động tác ngầm, ngược lại không có người nào biết.
Tư Đồ Giang Ninh trước đó cũng không biết Vu Lâm chán ghét Tô Mặc Tu.
Lúc này thấy đến Tô Mặc Tu, Tư Đồ Giang Ninh khó chịu một trận, cố tình lại không thể làm gì Tô Mặc Tu, dứt khoát coi như không nhìn thấy.
Những người khác thấy thế, tự nhiên cũng sẽ không phản ứng Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu ước gì như vậy, chỉ là…… Ánh mắt Vu Lâm thế nhưng liên tiếp nhìn qua, y còn có thể cảm giác được, Vu Lâm đang nhìn Tiêu Dạ.
Tô Mặc Tu tiến lên một bước, che trước mặt Tiêu Dạ.
Sau khi làm như vậy, Tô Mặc Tu lại ảo não một trận.
Vu Lâm rất thích cướp đồ của y, để Vu Lâm nhìn ra y coi trọng Tiêu Dạ, ngược lại sẽ làm Vu Lâm càng chú ý Tiêu Dạ hơn nữa……
Lúc Tô Mặc Tu rối rắm, Vu Lâm lại đang hối hận.
Mấy ngày nay, gã cùng Khiên Thành nói chuyện rất khá, lại có Tư Đồ Giang Ninh bên người, lại quên mất Tô Mặc Tu……
Gã cũng không phải quên, chỉ là bên người gã có hai cao thủ Kim Đan kỳ, dù gã có nhớ tới Tô Mặc Tu, cũng không dám làm động tác nhỏ gì đi ngăn cản Tô Mặc Tu tiến vào bí cảnh.
Hiện tại Tô Mặc Tu đến rồi…… Liệu Tô Mặc Tu có thể cướp cơ duyên với gã không?
Vu Lâm rất muốn ngăn cản Tô Mặc Tu, nhưng nhìn Tiêu Dạ bên người Tô Mặc Tu một cái, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Trong quyển sách này, ma tu không một ai là dễ đối phó!
Nói như vậy, người hấp thu tu vi của tu sĩ tới tu luyện linh tinh, dùng biện pháp hại người tăng cường thực lực của mình… mới có thể bị người ta coi là ma tu.
Gia hỏa Tiêu Dạ này chính là kẻ đào Kim Đan Nguyên Anh của người khác để tu luyện.
Tư Đồ Giang Ninh và Khiên Thành tuy rằng lợi hại, nhưng ở trước mặt hắn căn bản không đủ nhìn!
Vu Lâm dĩ nhiên không dám lỗ mãng.
Giai đoạn trước trong sách đều viết về Tô Mặc Tu tu luyện ở Kình Thiên Tông như thế nào, mà thiên chi kiêu tử của Kình Thiên Tông là Tư Đồ Giang Ninh như thế nào thích Tô Mặc Tu linh tinh, ấn tượng của gã cũng không quá sâu.
Nhưng đoạn sau Tô Mặc Tu rời Kình Thiên Tông, đầu tiên là thu phục một con ngưu mã thú, theo sát lại tiến vào một chỗ bí cảnh, được đến một phần truyền thừa, cũng thuận lợi thăng cấp Kim Đan.
Trong lúc này, Tô Mặc Tu còn kết bạn thân với nam phụ y tu ôn nhu - Khiên Thành!
Hiện tại, gã đã trước tiên quen biết Khiên Thành, kế tiếp nên tiến vào bí cảnh, được đến truyền thừa!
Vu Lâm muốn đi bí cảnh, đối với chuyện này, mặc kệ là Tư Đồ Giang Ninh hay là Khiên Thành đều rất tán thành.
Hai ngàn năm qua, linh lực trên thế gian vẫn luôn ở giảm bớt, mọi người tu luyện trở nên càng ngày càng khó khăn, thường yêu cầu mượn dùng đan dược.
Mà luyện đan vẫn yêu cầu linh thực, cố tình bởi vì linh lực giảm đi, đẳng cấp cao linh thực cũng đại quy mô giảm bớt.
Hiện tại rất nhiều linh thực chỉ có ở bí cảnh mới có thể tìm được!
Mặc kệ là Tư Đồ Giang Ninh hay là Khiên Thành đều đã tới Kim Đan kỳ, bọn họ muốn tăng lên thực lực đã trở nên càng thêm khó khăn, đan dược đối với bọn họ mà nói đã là nhu yếu phẩm.
Có cơ hội tiến vào bí cảnh, bọn họ tuyệt đối không bỏ lỡ!
Nghĩ đến đan dược…… Hai người lại cùng nhau nhìn về phía Vu Lâm.
Đan dược ăn nhiều, trong cơ thể sẽ có đan độc, đan độc không chỉ ảnh hưởng bọn họ tu luyện, còn sẽ làm thọ mệnh của bọn họ ngắn đi.
Đương nhiên, nếu có thể cùng Vu Lâm ở bên nhau, hết thảy sẽ được giải quyết dễ dàng.
Chỉ là…… Bọn họ nhìn qua Vu Lâm, lại cùng nhau nhìn về phía đối phương, giữa ánh mắt đối diện tràn ngập đao quang kiếm ảnh.
Đặc biệt là Tư Đồ Giang Ninh, càng thêm nổi giận.
Sau khi hắn ta biết được Vu Lâm có được lưu li tịnh thể, liền chủ động biểu đạt hảo cảm với Vu Lâm.
Vu Lâm tuy không có đáp ứng, nhưng rõ ràng không bài xích, quan hệ của hai người cũng càng ngày càng thân cận.
Nhưng lần này Vu Lâm ra tới, đầu tiên là không muốn cùng hắn ta đi chung, sau lại cùng Khiên Thành thân thiết như vậy……
Tư Đồ Giang Ninh không cam lòng một trận, cũng có chút hối hận.
Hắn ta vẫn là rất thích Vu Lâm, dù sao Vu Lâm tính tình rất tốt, người cũng có thể yêu, quan trọng nhất chính là con người đơn thuần…… Hắn ta đã sớm nghĩ kỹ rồi, muốn cùng Vu Lâm cả đời ở bên nhau.
Chỉ là hắn ta dù sao cũng là cao thủ Kim Đan kỳ, mà hiện giờ, Trúc Cơ kỳ muốn thăng cấp đạt tới Kim Đan kỳ đã phi thường khó khăn…… Hắn ta ở trước mặt Vu Lâm cũng liền có chút cảm giác về sự ưu việt, nêm trước kia ở Kình Thiên Tông cũng không buộc Vu Lâm xác định quan hệ.
Hiện tại lại một Khiên Thành nhảy ra……
Tư Đồ Giang Ninh đặc biệt hối hận mình không xuống tay sớm.
Tâm tình Khiên Thành thật ra lại rất không tồi —— y có thể cảm giác được Vu Lâm rất thích mình.
Bảo bối Kình Thiên Tông, y muốn chắc rồi!
Môn phái y tu của Khiên Thành không giống Kình Thiên Tông thu môn đồ rộng rãi, mà là phụ truyền tử, tử truyền tôn, đời đời tương truyền.
Mà thái gia gia của Khiên Thành, từng là người theo đuổi Hạo Nhiên chân nhân, ông đã để lại rất nhiều văn hiến, kỹ càng tỉ mỉ nói lưu li tịnh thể là chuyện gì xảy ra.
Từ khi y biết được Kình Thiên Tông lại có một lưu li tịnh thể thì bắt đầu chờ đợi cơ hội, hiện tại cuối cùng đã quen biết được Vu Lâm!
Ba người cùng nhau đi về hướng bí cảnh.
Mà cùng thời gian, Ngôn Cảnh Tắc mang theo rất nhiều đan dược, tìm được Tô Mặc Tu.
“Tô sư thúc, ta mua một ít đan dược trị thương, ngươi mau dùng đi!”
Tô Mặc Tu là kiếm tu, rất nhiều đan dược không quen biết, Ngôn Cảnh Tắc mua những đan dược này, y cũng chỉ biết mỗi một loại đan dược thôi.
Cái loại đan dược này vô cùng đắt!
Còn những đan dược khác…. Chỉ ngửi mỗi đan hương thì biết những đan dược đó không rẻ rồi.
“Ta không thể nhận đồ của ngươi.” Tô Mặc Tu nhíu mày.
“Tô sư thúc, ta là có việc cầu ngươi, mới cho ngươi đan dược!” Ngôn Cảnh Tắc nói.
“Ngươi muốn cái gì?” Tô Mặc Tu hỏi.
“Ta ở bên ngoài nghe nói, gần đây xuất hiện một cái bí cảnh mới……” Ngôn Cảnh Tắc đem chuyện về bí cảnh nói ra, đồng thời tỏ vẻ, hy vọng Tô Mặc Tu có thể che chở hắn tiến vào bí cảnh.
Hắn muốn đến bí cảnh này nhìn xem.
Lúc nguyên chủ rời Kình Thiên Tông, tuy rằng để lại tất cả pháp khí linh tinh, nhưng đan dược linh thạch là mang theo toàn bộ.
Hiện tại những thứ đó đều tiêu hao xong rồi!
Cho nên dù hắn trở về Kình Thiên Tông cũng không nhất định có thể tìm được đan dược chữa khỏi cho mình.
Nhưng thật ra loại bí cảnh này…… Bên trong nói không chừng có thứ thích hợp cho hắn dùng.
Còn chuyện bây giờ thực lực của hắn rất thấp…… trang bị của hắn tốt nha! Trên mặt hắn còn mang cái Tiên Khí nè!
Tô Mặc Tu nghe nói có bí cảnh, giật mình.
Y cảm thấy Tiêu Dạ người này có vấn đề, nhưng đồng thời cũng cảm thấy, Tiêu Dạ không phải người xấu.
Nhiều nhất chính là che giấu cái gì đó mà tiếp cận y.
Chờ hai người lại quen thuộc thêm một chút, Tiêu Dạ nói không chừng sẽ nói cho y nghe!
Hiện tại gặp được bí cảnh, y muốn xông vào một lần, mặc kệ là tìm được đồ y có thể sử dụng hay là Tiêu Dạ có thể sử dụng, đều là chuyện tốt.
“Muốn đi bí cảnh, ngươi phải dưỡng thương cho tốt trước đã, với lại chỗ ta có một thanh kiếm, cũng cho ngươi mượn dùng.” Ngôn Cảnh Tắc từ túi trữ vật của mình lấy ra một thanh kiếm.
Đồ của ma tu đặt trong nhẫn trữ vật, hắn không dám tùy tiện vận dụng —— những pháp khí đó không chừng là do ma tu này cướp về, hắn dùng bị người ta nhìn ra được, sẽ là phiền toái lớn!
Nhưng đồ trong túi trữ vật hẳn có thể tùy tiện dùng.
Tô Mặc Tu nhìn thấy thanh kiếm kia, đã bị kinh ngạc không thôi.
Trên thân kiếm này có đánh dấu mà chú kiếm sư lưu lại, đây là chú kiếm sư đúc kiếm nổi tiếng nhất hiện nay!
Thanh kiếm này, luận phẩm chất so với kiếm y dùng trước đó thì khá hơn nhiều!
Càng hiếm có chính là, thanh kiếm này cho dù là người ở Luyện Khí kỳ cũng có thể dùng được.
“Kiếm này cho ta mượn, ngươi thì sao?” Tô Mặc Tu hỏi.
Ngôn Cảnh Tắc nói: “Tô sư thúc, thực lực này của ta dù có cầm kiếm, cũng đánh không lại những người ở Trúc Cơ kỳ, cầm kiếm làm gì nữa? Hơn nữa…… bên này ta cũng có một ít khí cụ phòng hộ.”
Ngôn Cảnh Tắc lấy ra mấy loại pháp khí phòng hộ tốt một chút, treo lên người mình.
Tô Mặc Tu không còn lời gì để nói.
Giờ này khắc này, y thậm chí cảm thấy, bản thân mình trước đó hoài nghi người trước mắt này, có chút không nên.
Tiêu Dạ sở dĩ biểu hiện thật sự kỳ quái, còn hiểu nhiều thứ như vậy, hẳn là bởi vì hắn đến từ đại gia tộc.
Nói không chừng còn là gia tộc ẩn sĩ nào đó, việc này cũng có thể giải thích hắn vì sao sẽ không biết loại thường thức nào đó!
Còn tại sao hắn lại bái nhập Kình Thiên Tông…… Là bởi vì Hạo Nhiên chân nhân đi?
Còn tại sao hắn chỉ là đệ tử ngoại môn…… Liệu có phải thiên phú của Tiêu Dạ rất kém cỏi hay không?
Tưởng tượng như vậy, Tô Mặc Tu càng muốn tiến vào bí cảnh! Ở bí cảnh, chung quy có thể tìm được các loại bảo bối, bên trong không chừng có thứ gì có thể thay đổi thiên phú của một người!
“Ngươi yên tâm, đến lúc đó ta nhất định bảo vệ tốt cho ngươi!” Tô Mặc Tu nói với Ngôn Cảnh Tắc.
Ngôn Cảnh Tắc nhìn bộ dáng Tô Mặc Tu nghiêm túc đầy mặt, nhịn không được động tâm.
Hắn thậm chí muốn lập tức thổ lộ, nhưng nghĩ đến cái mặt già kia của mình, lại trầm mặc.
Cũng không biết bí cảnh có thể có thứ gì như Đổi Nhan đan không nữa……
Kỳ thật hắn không ngại đổi khuôn mặt, không lo Hạo Nhiên chân nhân.
Chỗ bí cảnh cách chỗ bọn họ không xa, Ngôn Cảnh Tắc và Tô Mặc Tu cùng nhau qua đó, liền phát hiện bí cảnh còn chưa hoàn toàn mở ra, mà ngoài bí cảnh đã vây đầy người.
Những người này đề phòng lẫn nhau, nhưng cũng không đánh lên.
Đến lúc này là bởi vì ở đây xuất hiện cường giả Nguyên Anh kỳ, có cường giả Nguyên Anh kỳ tọa trấn, những người khác không dám gây chuyện.
Còn có một nguyên nhân lại là đại môn phái giống Kình Thiên Tông có rất nhiều đệ tử tụ lại, có đệ tử của các đại môn phái ở, mọi người cũng an phận hơn rất nhiều.
Tô Mặc Tu và Ngôn Cảnh Tắc vừa đến nơi, liền thấy được chiêu bài của Kình Thiên Tông.
Kình Thiên Tông cách bên này có hơi xa, người trong tông môn vẫn chưa lại đây, nhưng đệ tử Kình Thiên Tông ở gần núi non Quỳnh Sơn gần như đều ở, đệ tử Kình Thiên Tông đứng ở bên kia, chỉ Kim Đan kỳ thôi đã có bốn người.
Mà bốn cao thủ Kim Đan kỳ này do Tư Đồ Giang Ninh cầm đầu.
Tư Đồ Giang Ninh đã Kim Đan hậu kỳ, còn là đệ tử quan môn của Sùng Dương chân nhân, người có hy vọng thăng cấp Nguyên Anh nhất Kình Thiên Tông, mọi người đều sẽ cho hắn ta một chút mặt mũi.
Tô Mặc Tu nhìn thấy Tư Đồ Giang Ninh, bước chân hơi hơi khựng lại, nhưng cuối cùng vẫn đi qua.
Y và Tư Đồ Giang Ninh có mâu thuẫn, cũng không muốn có liên quan đến Vu Lâm bên cạnh Tư Đồ Giang Ninh, nhưng dù sao y cũng là người Kình Thiên Tông, chung quy không thể ở trường hợp này còn cách xa đội ngũ Kình Thiên Tông.
Người Kình Thiên Tông rất nhiều, người ở đây phần lớn Ngôn Cảnh Tắc không quen biết, nhưng những người khác không giống thế.
Những người ở Luyện Khí kỳ chưa chắc biết nhau, nhưng Trúc Cơ trở lên, cơ bản đều nhận thức nhau.
Nhìn thấy Tô Mặc Tu, trong số những người có vài người nhíu mày.
Tô Mặc Tu ở Kình Thiên Tông được đánh giá không tốt lắm.
Sư phụ của y là Lạc Sư là một kẻ lỗ mãng, nhưng Tô Mặc Tu không phải, y vì giữ được tài nguyên tu luyện của mình, sẽ khởi xung đột với những kẻ tìm sư phụ y chiếm tiện nghi.
Y còn phi thường lạnh nhạt, chung tình cứ trốn tránh người, tự nhiên không ai thích y cả.
Nhưng thật ra mâu thuẫn của Tô Mặc Tu và Vu Lâm…… Vu Lâm không muốn người khác chú ý đến Tô Mặc Tu, đều làm động tác ngầm, ngược lại không có người nào biết.
Tư Đồ Giang Ninh trước đó cũng không biết Vu Lâm chán ghét Tô Mặc Tu.
Lúc này thấy đến Tô Mặc Tu, Tư Đồ Giang Ninh khó chịu một trận, cố tình lại không thể làm gì Tô Mặc Tu, dứt khoát coi như không nhìn thấy.
Những người khác thấy thế, tự nhiên cũng sẽ không phản ứng Tô Mặc Tu.
Tô Mặc Tu ước gì như vậy, chỉ là…… Ánh mắt Vu Lâm thế nhưng liên tiếp nhìn qua, y còn có thể cảm giác được, Vu Lâm đang nhìn Tiêu Dạ.
Tô Mặc Tu tiến lên một bước, che trước mặt Tiêu Dạ.
Sau khi làm như vậy, Tô Mặc Tu lại ảo não một trận.
Vu Lâm rất thích cướp đồ của y, để Vu Lâm nhìn ra y coi trọng Tiêu Dạ, ngược lại sẽ làm Vu Lâm càng chú ý Tiêu Dạ hơn nữa……
Lúc Tô Mặc Tu rối rắm, Vu Lâm lại đang hối hận.
Mấy ngày nay, gã cùng Khiên Thành nói chuyện rất khá, lại có Tư Đồ Giang Ninh bên người, lại quên mất Tô Mặc Tu……
Gã cũng không phải quên, chỉ là bên người gã có hai cao thủ Kim Đan kỳ, dù gã có nhớ tới Tô Mặc Tu, cũng không dám làm động tác nhỏ gì đi ngăn cản Tô Mặc Tu tiến vào bí cảnh.
Hiện tại Tô Mặc Tu đến rồi…… Liệu Tô Mặc Tu có thể cướp cơ duyên với gã không?
Vu Lâm rất muốn ngăn cản Tô Mặc Tu, nhưng nhìn Tiêu Dạ bên người Tô Mặc Tu một cái, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Trong quyển sách này, ma tu không một ai là dễ đối phó!
Nói như vậy, người hấp thu tu vi của tu sĩ tới tu luyện linh tinh, dùng biện pháp hại người tăng cường thực lực của mình… mới có thể bị người ta coi là ma tu.
Gia hỏa Tiêu Dạ này chính là kẻ đào Kim Đan Nguyên Anh của người khác để tu luyện.
Tư Đồ Giang Ninh và Khiên Thành tuy rằng lợi hại, nhưng ở trước mặt hắn căn bản không đủ nhìn!
Vu Lâm dĩ nhiên không dám lỗ mãng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.