Chưởng Môn Sư Thúc Không Thể Nào Là Phàm Nhân
Chương 26: Gói Quà Lớn Cho Tân Thủ
Hỗn Độn Đông Qua Tinh
24/09/2023
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Gào!"
Lửng mật cấu xé bụi cây ven đường, nhảy xuống đường, đứng thẳng người lên, gầm thét nhào về phía Diệp Phong.
Huynh đệ Chu gia lúc đầu còn tưởng lửng mật xông tới chỗ mình, tập trung nhìn kỹ mới phát hiện đối tượng thù hận của đối phương vậy mà lại là Diệp Phong ở bên cạnh!
"Cái tên này thật sự là giết không chết mà."
Diệp Phong bước nhanh về phía trước, dễ dàng tránh được móng vuốt sắc bén của lửng mật, sau đó dùng một chân đạp nó bay ra ngoài mấy chục mét, đúng lúc ngã xuống một cái hố sâu, bị dòng sông ngầm phía dưới cuốn trôi, nhất thời sẽ không trở về được.
"Cái này... Làm sao có thể chứ?"
Huynh đệ Chu gia trợn mắt há hốc mồm.
Không phải Diệp Phong là phàm nhân sao?
Làm sao hắn lại có lực phản ứng nhanh chóng và dễ dàng tránh được công kích của yêu thú kia như vậy?
Càng đáng sợ hơn chính là, Diệp Phong chỉ dùng một chân liền đạp nó đá bay ra xa mấy chục mét!
Đây là sức mạnh mà một là phàm nhân nên có sao?
Hai huynh đệ Chu gia há to miệng, giống như gặp quỷ.
"Không hổ là ân nhân, một chiêu liền đạp bay yêu thú cấp Yêu Binh cao đẳng, hai hài nhi của ta tu hành ở Phiêu Miểu Phái của ngài, về sau tuyệt đối có thể nổi bật." Âu Dương Hào nói với vẻ mặt kích động cùng chờ mong.
"Hai cháu ngoại gia nhập Phiêu Miểu Phái sao?"
Chấp sự Chu Gia Tiền trợn tròn mắt.
Lúc trước hắn ta cũng có gửi thư cho Âu Dương Hào, nói là chờ bọn họ đến thành Bạch Phù sẽ giới thiệu hai cháu ngoại gia nhập một môn phái cao đẳng.
Kết quả, Âu Dương Hào lại để cho hai cháu trai của mình gia nhập Phiêu Miểu Phái!
"Như thế nào, không được sao?"
Âu Dương Hào phát hiện sắc mặt Chu Gia Tiền có chút không thích hợp, tò mò hỏi.
"Đương nhiên có thể, toàn bộ đều nghe theo tỷ phu sắp xếp."
Chấp sự Chu Gia Tiền liên tục gật đầu.
Nếu như là trước kia, hắn ta đương nhiên sẽ không vui khi cháu ngoại của mình gia nhập một môn phái hạ đẳng như Phiêu Miểu Phái.
Nhưng mấy ngày nay, thanh danh của Phiêu Miểu Phái ngày càng vang dội.
Nhất là vừa rồi, sau khi tận mắt chứng kiến Diệp Phong đánh lửng mật, cái nhìn của Chu Gia Tiền đối với Phiêu Miểu Phái hoàn toàn thay đổi, việc hai cháu ngoại gia nhập nơi này hình như cũng không kém so với việc tiến vào môn phái cao đẳng.
"Không nói nhiều nữa, Diệp chưởng môn đã cứu Âu Dương gia chúng ta, lẽ ra phải mời hắn vào thành, thiết yến chiêu đãi mới đúng!"
Đúng lúc này, Âu Dương Hào vỗ vỗ lồng ngực, bộ dáng "Ta mời khách".
"Mời khách thì miễn đi, ta còn phải dẫn bọn họ về môn phái đăng ký trước." Diệp Phong chỉ vào Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ rồi nói, có vẻ có chút sốt ruột.
Mắt thấy nhiệm vụ sát hạch sắp hoàn thành, làm sao hắn còn thời gian để dự tiệc được? Vẫn nên đi ghi danh thông tin trước, sau đó lấy được gói quà lớn cho tân thủ mới ổn.
"Nếu không thì như vậy đi, Diệp chưởng môn dẫn hai cháu ngoại của ta về Phiêu Miểu Phong ghi danh trước, bổn chấp sự sẽ hộ tống tỷ phu về thành. Tối nay, ta sẽ đại diện Chu gia mở tiệc chiêu đãi toàn bộ Phiêu Miểu Phái. Buổi chiều hôm nay, sẽ có người đến đưa đón quý phái của ngài." Chấp sự Chu Gia Tiền nói ra sự sắp xếp ổn thỏa.
"Ta không có vấn đề gì."
Vừa nghe là buổi tối, thời gian không có xung đột, Diệp Phong vui vẻ đồng ý.
"Cũng được." Âu Dương Hào cũng gật đầu.
"Nếu đã như vậy thì Diệp mỗ xin đi trước."
Diệp Phong chắp tay với mọi người, nhảy lên trên Nghênh Phong Phi Kiếm do Mặc Oanh phóng ra, mang theo Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ phóng lên trời, rất nhanh biến mất trong tầm mắt mọi người.
"Tỷ phu, chúng ta về thành trước đi! Mấy ngày nay đại tỷ lo lắng, vẫn luôn muốn gặp huynh."
"Băng bó cho người bị thương trước đã, rồi xuất phát sau!"
Âu Dương Hào rất thông cảm cho thuộc hạ, hạ lệnh nghỉ ngơi tại chỗ một lát, sau đó mới xuất phát.
......
Trên Phiêu Miểu Phong.
Lý Kiều Kiều đứng bên vách núi ngóng trông.
Vừa nhìn thấy Diệp Phong và Mặc Oanh trở về, ánh mắt sáng ngời, tò mò hỏi: "Chưởng môn sư thúc, cuối cùng ngài cũng quay về, hai vị tiểu đệ đệ cùng tiểu muội muội này là ai vậy?"
Diệp Phong cao hứng nói: "Đây là Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ, về sau, bọn họ chính là đệ tử thứ mười và đệ tử thứ mười một của môn phái chúng ta."
Hắn vội vàng lôi kéo hai huynh muội này đi vào đại điện chưởng môn, lấy danh sách ra, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến hành ghi danh.
Khi đại ấn của chưởng môn đóng xuống, một loại cảm giác kỳ dị lóe lên trong đầu.
[Đinh, nhận được đệ tử ký danh Âu Dương Phong, căn cốt hạ phẩm, tạm thời chưa có tu vi!]
[Đinh, nhận được đệ tử ký danh Âu Dương Vũ, căn cốt hạ phẩm, tạm thời chưa có tu vi!]
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Diệp Phong phát hiện, thanh tiến độ nhiệm vụ sát hạch đã tăng lên "99", chưa đạt tới trăm phần trăm.
Ngay khi hắn hết đường xoay xở, lại nghe được âm thanh đến từ hệ thống.
[Chúc mừng ký chủ chiêu mộ tròn mười đệ tử trong vòng bảy ngày, trong đó có ba đệ tử ngoại môn, bảy đệ tử ký danh, người cao nhất đã đạt tới Luyện Khí tầng bảy, vượt mức hoàn thành nhiệm vụ."
Sau khi âm thanh dừng lại, thanh tiến độ lập tức lên đến "100".
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sát hạch, hệ thống vĩnh viễn ràng buộc, không thể thay đổi!]
[Đinh, cập nhật thân phận, chúc mừng ký chủ trở thành chủ nhân của 'Hệ Thống Chưởng Môn Mạnh Nhất'.]
[Gói quà lớn của tân thủ sắp kết toán, bởi vì chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, chất lượng gói quà có tăng lên, xin chú ý kiểm tra và nhận!]
Khi âm thanh hệ thống truyền ra lần nữa, Diệp Phong ngạc nhiên phát hiện trong tầm mắt có thêm vài dòng văn tự màu lam nhạt.
[Khí đan tu vi hạ phẩm x 10]
[Không gian trữ vật của tông môn x 10 mét khối]
[Pháp thuật cấp một "Toàn Phương Vị Linh Thức"]
[Công pháp phụ trợ: "Đệ nhị Khí Hải (1) - quyển thượng"]
[Linh khí hạ phẩm Linh Nguyên Chung]
(1) Khí Hải: là một trong 36 đại huyệt trên cơ thể con người, nó được xem là huyệt đạo căn bản giúp cơ thể được bồi bổ sinh khí, mang đến nguồn năng lượng dồi dào, cung cấp cả sự sống. Huyệt này nằm ở dưới rốn.
Có tổng cộng năm phần thưởng.
Diệp Phong nhất thời kích động, nói với những đệ tử khác: "Các ngươi mau dẫn sư đệ sư muội đi làm quen cảnh vật xung quanh đi, ta xử lý một ít việc."
Dứt lời, hắn đóng cửa đại điện chưởng môn lại.
Sau một phen mò mẫm, Diệp Phong phát hiện, chỉ cần ý thức của hắn tiếp xúc với những văn tự trong tầm mắt, phía sau lập tức xuất hiện những tin tức tương ứng.
Khí đan tu vi hạ phẩm là một loại đan dược dùng để nâng cao tu vi, thích hợp sử dụng cho Luyện Khí: "Hóa ra là đan dược tăng tu vi, nhìn qua cũng rất khá."
Diệp Phong có chút vui sướng.
Ở Thần Châu đại lục, cấp bậc của đan dược cũng tương ứng với tu vi, theo thứ tự gọi là:
Khí đan, Nguyên đan, Linh đan, Thần đan, Hư đan, Thánh đan, mỗi một cấp bậc lại chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Khí đan tu vi hạ phẩm chỉ là đan dược phẩm cấp thấp nhất, nhưng mà giá cả cũng không rẻ, một viên thuốc tối thiểu có thể bán được năm viên linh thạch hạ phẩm.
Diệp Phong tiếp tục nhìn xuống.
Không gian trữ vật của tông môn do hệ thống tặng kèm, là nơi ẩn nấp vô cùng an toàn, có thể lấy bảo vật ra bất cứ lúc nào, không gian ban đầu là mười mét khối.
Nhìn đến đây, Diệp Phong phát hiện mình có thể liên lạc với một không gian thứ nguyên hoàn toàn phong bế, bên trong cũng không quá lớn, chiều dài rộng cao lần lượt là 2m, 2m, 25m, tổng thể tích vừa vặn là 10 mét khối.
"Xem ra đây là không gian trữ vật của tông môn, cũng chính là cái gọi là không gian hệ thống."
Diệp Phong thầm nghĩ.
Ý thức của hắn nhìn vào trong không gian trữ vật của tông môn một chút, phát hiện bên trong đặt mười viên đan dược màu trắng to bằng ngón cái, rõ ràng chính là Khí đan tu vi hạ phẩm.
Ngoài ra, còn có hai quyển sách cổ, cùng với một chiếc chuông cổ bằng đồng, thoạt nhìn chỉ lớn bằng chén trà.
"Thứ còn lại hẳn là pháp thuật cấp một "Toàn Phương Vị Linh Thức", công pháp phụ trợ "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng", và Linh khí hạ phẩm Linh Nguyên Chung."
Diệp Phong đăm chiêu suy nghĩ.
Bỗng nhiên, hắn trừng to hai mắt, tất cả lực chú ý đều đặt vào quyển sách cổ "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng".
"Chờ đã! Là công pháp phụ trợ chứ không phải là pháp thuật, vừa rồi vậy mà ta lại nhìn nhầm."
Diệp Phong hít một hơi khí lạnh.
Nếu như thật sự là công pháp phụ trợ, như vậy giá trị của gói quà lớn cho tân thủ cũng rất khủng bố.
Nghe nói, một quyển công pháp phụ trợ khởi đầu cũng tốn ít nhất một ngàn viên linh thạch hạ phẩm, hơn nữa còn có quyển có tiền mà không mua được.
Mang theo tâm tình kích động, Diệp Phong ấn mở giới thiệu "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng".
Một chuỗi văn tự chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt.
"Gào!"
Lửng mật cấu xé bụi cây ven đường, nhảy xuống đường, đứng thẳng người lên, gầm thét nhào về phía Diệp Phong.
Huynh đệ Chu gia lúc đầu còn tưởng lửng mật xông tới chỗ mình, tập trung nhìn kỹ mới phát hiện đối tượng thù hận của đối phương vậy mà lại là Diệp Phong ở bên cạnh!
"Cái tên này thật sự là giết không chết mà."
Diệp Phong bước nhanh về phía trước, dễ dàng tránh được móng vuốt sắc bén của lửng mật, sau đó dùng một chân đạp nó bay ra ngoài mấy chục mét, đúng lúc ngã xuống một cái hố sâu, bị dòng sông ngầm phía dưới cuốn trôi, nhất thời sẽ không trở về được.
"Cái này... Làm sao có thể chứ?"
Huynh đệ Chu gia trợn mắt há hốc mồm.
Không phải Diệp Phong là phàm nhân sao?
Làm sao hắn lại có lực phản ứng nhanh chóng và dễ dàng tránh được công kích của yêu thú kia như vậy?
Càng đáng sợ hơn chính là, Diệp Phong chỉ dùng một chân liền đạp nó đá bay ra xa mấy chục mét!
Đây là sức mạnh mà một là phàm nhân nên có sao?
Hai huynh đệ Chu gia há to miệng, giống như gặp quỷ.
"Không hổ là ân nhân, một chiêu liền đạp bay yêu thú cấp Yêu Binh cao đẳng, hai hài nhi của ta tu hành ở Phiêu Miểu Phái của ngài, về sau tuyệt đối có thể nổi bật." Âu Dương Hào nói với vẻ mặt kích động cùng chờ mong.
"Hai cháu ngoại gia nhập Phiêu Miểu Phái sao?"
Chấp sự Chu Gia Tiền trợn tròn mắt.
Lúc trước hắn ta cũng có gửi thư cho Âu Dương Hào, nói là chờ bọn họ đến thành Bạch Phù sẽ giới thiệu hai cháu ngoại gia nhập một môn phái cao đẳng.
Kết quả, Âu Dương Hào lại để cho hai cháu trai của mình gia nhập Phiêu Miểu Phái!
"Như thế nào, không được sao?"
Âu Dương Hào phát hiện sắc mặt Chu Gia Tiền có chút không thích hợp, tò mò hỏi.
"Đương nhiên có thể, toàn bộ đều nghe theo tỷ phu sắp xếp."
Chấp sự Chu Gia Tiền liên tục gật đầu.
Nếu như là trước kia, hắn ta đương nhiên sẽ không vui khi cháu ngoại của mình gia nhập một môn phái hạ đẳng như Phiêu Miểu Phái.
Nhưng mấy ngày nay, thanh danh của Phiêu Miểu Phái ngày càng vang dội.
Nhất là vừa rồi, sau khi tận mắt chứng kiến Diệp Phong đánh lửng mật, cái nhìn của Chu Gia Tiền đối với Phiêu Miểu Phái hoàn toàn thay đổi, việc hai cháu ngoại gia nhập nơi này hình như cũng không kém so với việc tiến vào môn phái cao đẳng.
"Không nói nhiều nữa, Diệp chưởng môn đã cứu Âu Dương gia chúng ta, lẽ ra phải mời hắn vào thành, thiết yến chiêu đãi mới đúng!"
Đúng lúc này, Âu Dương Hào vỗ vỗ lồng ngực, bộ dáng "Ta mời khách".
"Mời khách thì miễn đi, ta còn phải dẫn bọn họ về môn phái đăng ký trước." Diệp Phong chỉ vào Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ rồi nói, có vẻ có chút sốt ruột.
Mắt thấy nhiệm vụ sát hạch sắp hoàn thành, làm sao hắn còn thời gian để dự tiệc được? Vẫn nên đi ghi danh thông tin trước, sau đó lấy được gói quà lớn cho tân thủ mới ổn.
"Nếu không thì như vậy đi, Diệp chưởng môn dẫn hai cháu ngoại của ta về Phiêu Miểu Phong ghi danh trước, bổn chấp sự sẽ hộ tống tỷ phu về thành. Tối nay, ta sẽ đại diện Chu gia mở tiệc chiêu đãi toàn bộ Phiêu Miểu Phái. Buổi chiều hôm nay, sẽ có người đến đưa đón quý phái của ngài." Chấp sự Chu Gia Tiền nói ra sự sắp xếp ổn thỏa.
"Ta không có vấn đề gì."
Vừa nghe là buổi tối, thời gian không có xung đột, Diệp Phong vui vẻ đồng ý.
"Cũng được." Âu Dương Hào cũng gật đầu.
"Nếu đã như vậy thì Diệp mỗ xin đi trước."
Diệp Phong chắp tay với mọi người, nhảy lên trên Nghênh Phong Phi Kiếm do Mặc Oanh phóng ra, mang theo Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ phóng lên trời, rất nhanh biến mất trong tầm mắt mọi người.
"Tỷ phu, chúng ta về thành trước đi! Mấy ngày nay đại tỷ lo lắng, vẫn luôn muốn gặp huynh."
"Băng bó cho người bị thương trước đã, rồi xuất phát sau!"
Âu Dương Hào rất thông cảm cho thuộc hạ, hạ lệnh nghỉ ngơi tại chỗ một lát, sau đó mới xuất phát.
......
Trên Phiêu Miểu Phong.
Lý Kiều Kiều đứng bên vách núi ngóng trông.
Vừa nhìn thấy Diệp Phong và Mặc Oanh trở về, ánh mắt sáng ngời, tò mò hỏi: "Chưởng môn sư thúc, cuối cùng ngài cũng quay về, hai vị tiểu đệ đệ cùng tiểu muội muội này là ai vậy?"
Diệp Phong cao hứng nói: "Đây là Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ, về sau, bọn họ chính là đệ tử thứ mười và đệ tử thứ mười một của môn phái chúng ta."
Hắn vội vàng lôi kéo hai huynh muội này đi vào đại điện chưởng môn, lấy danh sách ra, dùng tốc độ nhanh nhất để tiến hành ghi danh.
Khi đại ấn của chưởng môn đóng xuống, một loại cảm giác kỳ dị lóe lên trong đầu.
[Đinh, nhận được đệ tử ký danh Âu Dương Phong, căn cốt hạ phẩm, tạm thời chưa có tu vi!]
[Đinh, nhận được đệ tử ký danh Âu Dương Vũ, căn cốt hạ phẩm, tạm thời chưa có tu vi!]
Âm thanh của hệ thống vang lên.
Diệp Phong phát hiện, thanh tiến độ nhiệm vụ sát hạch đã tăng lên "99", chưa đạt tới trăm phần trăm.
Ngay khi hắn hết đường xoay xở, lại nghe được âm thanh đến từ hệ thống.
[Chúc mừng ký chủ chiêu mộ tròn mười đệ tử trong vòng bảy ngày, trong đó có ba đệ tử ngoại môn, bảy đệ tử ký danh, người cao nhất đã đạt tới Luyện Khí tầng bảy, vượt mức hoàn thành nhiệm vụ."
Sau khi âm thanh dừng lại, thanh tiến độ lập tức lên đến "100".
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ sát hạch, hệ thống vĩnh viễn ràng buộc, không thể thay đổi!]
[Đinh, cập nhật thân phận, chúc mừng ký chủ trở thành chủ nhân của 'Hệ Thống Chưởng Môn Mạnh Nhất'.]
[Gói quà lớn của tân thủ sắp kết toán, bởi vì chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ vượt mức, chất lượng gói quà có tăng lên, xin chú ý kiểm tra và nhận!]
Khi âm thanh hệ thống truyền ra lần nữa, Diệp Phong ngạc nhiên phát hiện trong tầm mắt có thêm vài dòng văn tự màu lam nhạt.
[Khí đan tu vi hạ phẩm x 10]
[Không gian trữ vật của tông môn x 10 mét khối]
[Pháp thuật cấp một "Toàn Phương Vị Linh Thức"]
[Công pháp phụ trợ: "Đệ nhị Khí Hải (1) - quyển thượng"]
[Linh khí hạ phẩm Linh Nguyên Chung]
(1) Khí Hải: là một trong 36 đại huyệt trên cơ thể con người, nó được xem là huyệt đạo căn bản giúp cơ thể được bồi bổ sinh khí, mang đến nguồn năng lượng dồi dào, cung cấp cả sự sống. Huyệt này nằm ở dưới rốn.
Có tổng cộng năm phần thưởng.
Diệp Phong nhất thời kích động, nói với những đệ tử khác: "Các ngươi mau dẫn sư đệ sư muội đi làm quen cảnh vật xung quanh đi, ta xử lý một ít việc."
Dứt lời, hắn đóng cửa đại điện chưởng môn lại.
Sau một phen mò mẫm, Diệp Phong phát hiện, chỉ cần ý thức của hắn tiếp xúc với những văn tự trong tầm mắt, phía sau lập tức xuất hiện những tin tức tương ứng.
Khí đan tu vi hạ phẩm là một loại đan dược dùng để nâng cao tu vi, thích hợp sử dụng cho Luyện Khí: "Hóa ra là đan dược tăng tu vi, nhìn qua cũng rất khá."
Diệp Phong có chút vui sướng.
Ở Thần Châu đại lục, cấp bậc của đan dược cũng tương ứng với tu vi, theo thứ tự gọi là:
Khí đan, Nguyên đan, Linh đan, Thần đan, Hư đan, Thánh đan, mỗi một cấp bậc lại chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Khí đan tu vi hạ phẩm chỉ là đan dược phẩm cấp thấp nhất, nhưng mà giá cả cũng không rẻ, một viên thuốc tối thiểu có thể bán được năm viên linh thạch hạ phẩm.
Diệp Phong tiếp tục nhìn xuống.
Không gian trữ vật của tông môn do hệ thống tặng kèm, là nơi ẩn nấp vô cùng an toàn, có thể lấy bảo vật ra bất cứ lúc nào, không gian ban đầu là mười mét khối.
Nhìn đến đây, Diệp Phong phát hiện mình có thể liên lạc với một không gian thứ nguyên hoàn toàn phong bế, bên trong cũng không quá lớn, chiều dài rộng cao lần lượt là 2m, 2m, 25m, tổng thể tích vừa vặn là 10 mét khối.
"Xem ra đây là không gian trữ vật của tông môn, cũng chính là cái gọi là không gian hệ thống."
Diệp Phong thầm nghĩ.
Ý thức của hắn nhìn vào trong không gian trữ vật của tông môn một chút, phát hiện bên trong đặt mười viên đan dược màu trắng to bằng ngón cái, rõ ràng chính là Khí đan tu vi hạ phẩm.
Ngoài ra, còn có hai quyển sách cổ, cùng với một chiếc chuông cổ bằng đồng, thoạt nhìn chỉ lớn bằng chén trà.
"Thứ còn lại hẳn là pháp thuật cấp một "Toàn Phương Vị Linh Thức", công pháp phụ trợ "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng", và Linh khí hạ phẩm Linh Nguyên Chung."
Diệp Phong đăm chiêu suy nghĩ.
Bỗng nhiên, hắn trừng to hai mắt, tất cả lực chú ý đều đặt vào quyển sách cổ "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng".
"Chờ đã! Là công pháp phụ trợ chứ không phải là pháp thuật, vừa rồi vậy mà ta lại nhìn nhầm."
Diệp Phong hít một hơi khí lạnh.
Nếu như thật sự là công pháp phụ trợ, như vậy giá trị của gói quà lớn cho tân thủ cũng rất khủng bố.
Nghe nói, một quyển công pháp phụ trợ khởi đầu cũng tốn ít nhất một ngàn viên linh thạch hạ phẩm, hơn nữa còn có quyển có tiền mà không mua được.
Mang theo tâm tình kích động, Diệp Phong ấn mở giới thiệu "Đệ nhị Khí Hải - quyển thượng".
Một chuỗi văn tự chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.