Chuyện Chua Xót Của Nữ Bác Sĩ Khoa Tiết Niệu
Chương 56: Đại chiến ba trăm hiệp
Thập Cửu Thúc
09/09/2024
Tay đang mở Weibo của Lâm Tất Tất cũng đang run, trong bài hot search “Không tuân thủ y đức” đó trực tiếp đăng ảnh của Triệu Thanh Nhượng, là hình trên trang web chính thức của bệnh viện, bình luận bên dưới rất
khó coi.
Hoá ra không chỉ có phụ nữ xinh đẹp, sự nghiệp thành công sẽ bị người khác ghen ghét nói dựa vào dáng vẻ để đi lên mà ngay cả đàn ông đẹp trai cũng sẽ bị bôi nhọ như vậy. Thậm chí ác ý của đàn ông đối với đàn ông càng lớn hơn.
Lâm Tất Tất nhìn qua bài do truyền thông tăng tải, bên trong hoàn toàn là điều hướng dư luận theo hướng xấu, rõ ràng Triệu Thanh Nhượng làm theo đúng thủ tục quy định nhưng bọn họ lại không nhắc đến một chữ mà chỉ nói người nhà bệnh nhân đau lòng buồn khổ ra làm sao.
Lâm Tất Tất tức quá hoá cười, trực tiếp chụp lại bằng chứng.
Đợi đi, tài khoản tích xanh này còn có hơn 500 lượt chia sẻ và 5000 lượt xem ở khu vực bình luận này, cô muốn kiện từng người một.
Lâm Tất Tất gói hộp cơm tình yêu xong rồi đi đưa cơm cho Triệu Thanh Nhượng.
Lúc này anh còn làm việc, lúc làm việc Triệu Thanh Nhượng rất ít khi xem điện thoại, chắc vẫn chưa xem được tin tức chết tiệt này.
Chút nữa cô sẽ tịch thu điện thoại của anh, nếu để anh xem cái thứ này sẽ ảnh hưởng tâm lý.
“Doo-la-la, doo-la-la, doo-la, doo-la-doo…” Vừa ra khỏi nhà, Lâm Mộng gọi điện thoại đến.
“Alo Thất Thất, con xem hot search trên mạng chưa? Tiểu Triệu sao thế? Đứa nhỏ này, xảy ra chuyện lớn như thế sao không nói một tiếng.”
“Chắc anh ấy còn chưa biết mình lên hot search, mẹ đừng nói với anh ấy vội, hôm trước anh ấy đã nói chuyện này với con rồi. Mẹ yên tâm, anh ấy làm theo đúng quy trình quy định, là do người nhà bệnh nhân làm khó thôi.”
Lâm Mộng đã dự định xắn tay áo lên rồi: “Muốn cãi nhau à? Mẹ đi qua giúp các con!”
Lâm Tất Tất giở khóc giở cười: “Đừng đừng đừng, mẹ đến thì e rằng phải báo cảnh sát đó.” Nếu như mẹ của cô cãi nhau với người nhà bệnh nhân thì chắc chắn sẽ đánh nhau.
“Mẹ đừng lo, con có biện pháp để đối phó với người nhà bệnh nhân gây sự vô lý như thế.”
Lâm Tất Tất nhớ rất nhiều luật pháp và điều lệ, không ngờ rằng mình còn chưa dùng đến mà đã cho Triệu Thanh Nhượng dùng trước.
Lâm Tất Tất đến vừa đúng lúc, khi đến nơi cô tình cờ gặp được gia đình người nhà bệnh nhân đó đến tìm Triệu Thanh Nhượng gây sự.
Lâm Tất Tất nhìn dáng vẻ không nói lý của họ mà huyết áp tăng cao, hận không thể đại chiến ba trăm hiệp với họ.
“Thừa nhận cái gì?” Lâm Tất Tất để hộp cơm lên bàn treo tường, nhìn người đang kiếm chuyện này: “Thừa nhận rằng anh ấy nhận được phê duyệt của văn phòng y tế, trong tình huống liên quan đến sống chết nhưng không có được chữ ký của người nhà mà làm phẫu thuật cho con trai đang trong tình trạng nguy kịch của các người, kéo anh ta từ chỗ chết trở về? Cái đó đúng thật là phải thừa nhận?”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
“Cô là ai?”
“Thất Thất” Triệu Thanh Nhượng kéo cô ra đằng sau: “Sao em lại đến đây?”
Lâm Tất Tất không nhắc đến chuyện chửi bới khắp nơi trên mạng: “Đến đưa cơm cho anh.”
“Chỗ này để anh xử lý, em về nhà đi. Chiều còn phải đi làm, trưa về ngủ một giấc.”
“Không cần.” Lâm Tất Tất xoay người kéo Triệu Thanh Nhượng ra đằng sau, nói thẳng vào mặt người phụ nữ trung niên đó: “Tôi là vợ của anh ấy. Chồng của tôi tốt bụng, thấy con trai bà còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, anh ấy hiểu cho tâm trạng của nhà bà nên không muốn cãi nhau. Nhưng tôi thì không, tôi không tốt bụng.”
Lâm Tất Tất lại gần người mẹ này, dùng khí thế áp đảo bà ta: “Điều thứ 56 của “Luật trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng”, trong tình huống khẩn cấp như cấp cứu bệnh nhân gặp nguy hiểm mà không thể lấy được chữ ký của người bệnh hoặc là ý kiến của người thân bệnh nhân, người chịu trách nhiệm chuyên môn của cơ sở y tế hoặc người được uỷ quyền phụ trách phê duyệt, có thể ngay lập tức thực thi các biện pháp trị liệu tương ứng. Lúc chồng tôi làm phẫu thuật cho con trai bà đã làm theo tất cả các quy trình, phòng phẫu thuật có camera đầy đủ, hợp pháp đúng quy định, bà có thể làm đơn để lấy thông tin.”
Người phụ nữ híp mắt, lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, sẽ có người đến lấy thông tin, tôi đã tố cáo anh ta rồi.”
“Tốt thôi, chúng tôi đợi. Nhưng việc nào ra việc đó, bà cũng đợi nhận thư mời triệu tập của toà án đi.” Lâm Tất Tất bước thêm một bước: “Sao, biết thông tin cá nhân của chồng tôi, bà rất kiêu à? Công khai thông tin của anh ấy lên mạng bà rất tự hào à? Bà rất đắc chí chuyện liên hệ với bên truyền thông, điều hướng dư luận bạo lực mạng anh ấy? Xin lỗi nhé, bà phạm pháp rồi đấy.”
“Bà đã được anh ấy đồng ý chưa mà đưa thông tin của anh ấy lên mạng? Anh ấy đã đồng ý cho bà điều tra quan hệ xã hội của anh ấy chưa? Bà đã xâm phạm quyền riêng tư của anh ấy!”
“Tôi đã đọc bài của bên truyền thông do bà liên hệ. Bên dưới bài đăng có hơn mười nghìn bình luận, năng lực dẫn dắt rất cao, trong câu văn không hề nhắc đến chuyện chồng tôi lúc làm phẫu thuật đã gọi cho nhà bà biết bao nhiêu cuộc nhưng chẳng ai nghe máy, cũng không hề nhắc đến việc anh ấy đã báo cáo và lấy được phê duyệt của văn phòng y tế, càng không nói đến tình huống lúc đó của con trai bà nếu như không phẫu thuật ngay sẽ mất mạng, thay vào đó lại cường điệu gia thế và chuyện phẫu thuật lúc trước của chồng tôi.”
Lâm Tất Tất cười nhạt một tiếng: “Nhưng ngại quá đi, về chuyện phẫu thuật lúc trước, phương án của chồng tôi không hề sai sót gì, rủi ro sau phẫu thuật là chuyện rất bình thường. Bà nghe gió nói mưa đưa mấy thứ này lên mạng là muốn làm gì? Còn có, chuyện ba mẹ chồng của tôi đều là bác sĩ của bệnh viện Thái Xương chẳng có chút liên quan gì đến bệnh viện Hiệp Chúng cả. Tóm lại là bà cứ đợi chúng tôi tố cáo bà tội phỉ báng và xâm phạm quyền riêng tư đi. À, thuận tiện nhắc nhở bà một chút, bạo lực mạng cũng phải ngồi tù đó.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Người phụ nữ cứng họng không nói lên lời.
“À đúng rồi, không phải bà rất thích liên hệ với truyền thông sao? Lời tôi vừa nói chắc mấy đơn vị truyền thông đó rất có hứng thú nhỉ? Dù sao hiện nay người ta đều thích chuyện quay xe gì đó…” Lâm Tất Tất sờ cằm: “Chắc bọn họ cũng rất quan tâm đến tình hình phẫu thuật lúc đó? Cũng không biết tình huống con trai bà vào thời điểm đó nếu đổi sang một bác sĩ khác thì có thể giữ được tính mạng không đây…”
Lâm Tất Tất trưng cầu ý kiến của bà mẹ này: “Nếu như nhà bà đồng ý, tôi sẽ làm đơn lên bệnh viện xin hồ sơ bệnh án và video camera theo dõi đưa cho bác sĩ có thẩm quyền khác xem, xem xem bọn họ có đưa ra được phương án tốt hơn để cứu con trai bà không?”
Người phụ nữ không phục, bà ta không tin bác sĩ khác không có phương án tốt hơn: “Xem thì xem, cô đưa đơn cho tôi, tôi sẽ ký. Sau khi lấy được hồ sơ và video camera theo dõi tôi sẽ đi tìm chuyên gia, xem đến lúc đó các người còn nói được gì!”
Nói xong, người nhà này tức giận đùng đùng bỏ đi.
Lúc Lâm Tất Tất móc mỉa người khác, nói chuyện như súng máy liên thanh, Triệu Thanh Nhượng không có cơ hội chen miệng vào.
Thấy Lâm Tất Tất vẫn còn tức giận, Triệu Thanh Nhượng lại lo lắng cho cảm xúc của vợ, không quan tâm đến mấy lời mắng chửi trên mạng đó nữa.
“Em đừng để bụng, cũng không phải lần đầu gặp người nhà bệnh nhân như thế.”
Lâm Tất Tất véo má anh: “Không phải là lần đầu tiên nhưng cũng không có nghĩa là coi nó bình thường. Anh cũng thật là, cứ đứng đó để người ta mắng, có ngốc hay không?”
Lâm Tất Tất nghĩ lại lời mắng chửi của mình, cô rất hài lòng đối với lần phát huy này của bản thân, còn bảo Triệu Thanh Nhượng bình luận một chút trình độ mắng chửi vừa nãy của cô.
Triệu Thanh Nhượng bị cô chọc cười, Thất Thất hình như không hề coi trọng chuyện này lắm, tâm trạng thoải mái này của cô lây sang anh làm cho anh cũng cảm thấy chuyện này cũng chẳng có gì to tát cả.
“101/100 điểm.” Triệu Thanh Nhượng giơ ngón tay cái với cô.
“Khiêm tốn, khiêm tốn thôi.” Lâm Tất Tất tựa lên bàn y tá: “ Em phải nắm bắt thời gian đi nộp đơn lấy video và hồ sơ đó, để nhà đó tìm người xem.”
Có người cảm thấy bác sĩ là thần và có thể cứu được tất cả mọi người còn bác sĩ không cứu được người chính là lang băm. Bọn họ không hiểu, không biết y học là một chuyên ngành sâu xa, bởi vì không hiểu thế nên mới ầm ĩ gây chuyện cũng là điều đương nhiên.
Hoá ra không chỉ có phụ nữ xinh đẹp, sự nghiệp thành công sẽ bị người khác ghen ghét nói dựa vào dáng vẻ để đi lên mà ngay cả đàn ông đẹp trai cũng sẽ bị bôi nhọ như vậy. Thậm chí ác ý của đàn ông đối với đàn ông càng lớn hơn.
Lâm Tất Tất nhìn qua bài do truyền thông tăng tải, bên trong hoàn toàn là điều hướng dư luận theo hướng xấu, rõ ràng Triệu Thanh Nhượng làm theo đúng thủ tục quy định nhưng bọn họ lại không nhắc đến một chữ mà chỉ nói người nhà bệnh nhân đau lòng buồn khổ ra làm sao.
Lâm Tất Tất tức quá hoá cười, trực tiếp chụp lại bằng chứng.
Đợi đi, tài khoản tích xanh này còn có hơn 500 lượt chia sẻ và 5000 lượt xem ở khu vực bình luận này, cô muốn kiện từng người một.
Lâm Tất Tất gói hộp cơm tình yêu xong rồi đi đưa cơm cho Triệu Thanh Nhượng.
Lúc này anh còn làm việc, lúc làm việc Triệu Thanh Nhượng rất ít khi xem điện thoại, chắc vẫn chưa xem được tin tức chết tiệt này.
Chút nữa cô sẽ tịch thu điện thoại của anh, nếu để anh xem cái thứ này sẽ ảnh hưởng tâm lý.
“Doo-la-la, doo-la-la, doo-la, doo-la-doo…” Vừa ra khỏi nhà, Lâm Mộng gọi điện thoại đến.
“Alo Thất Thất, con xem hot search trên mạng chưa? Tiểu Triệu sao thế? Đứa nhỏ này, xảy ra chuyện lớn như thế sao không nói một tiếng.”
“Chắc anh ấy còn chưa biết mình lên hot search, mẹ đừng nói với anh ấy vội, hôm trước anh ấy đã nói chuyện này với con rồi. Mẹ yên tâm, anh ấy làm theo đúng quy trình quy định, là do người nhà bệnh nhân làm khó thôi.”
Lâm Mộng đã dự định xắn tay áo lên rồi: “Muốn cãi nhau à? Mẹ đi qua giúp các con!”
Lâm Tất Tất giở khóc giở cười: “Đừng đừng đừng, mẹ đến thì e rằng phải báo cảnh sát đó.” Nếu như mẹ của cô cãi nhau với người nhà bệnh nhân thì chắc chắn sẽ đánh nhau.
“Mẹ đừng lo, con có biện pháp để đối phó với người nhà bệnh nhân gây sự vô lý như thế.”
Lâm Tất Tất nhớ rất nhiều luật pháp và điều lệ, không ngờ rằng mình còn chưa dùng đến mà đã cho Triệu Thanh Nhượng dùng trước.
Lâm Tất Tất đến vừa đúng lúc, khi đến nơi cô tình cờ gặp được gia đình người nhà bệnh nhân đó đến tìm Triệu Thanh Nhượng gây sự.
Lâm Tất Tất nhìn dáng vẻ không nói lý của họ mà huyết áp tăng cao, hận không thể đại chiến ba trăm hiệp với họ.
“Thừa nhận cái gì?” Lâm Tất Tất để hộp cơm lên bàn treo tường, nhìn người đang kiếm chuyện này: “Thừa nhận rằng anh ấy nhận được phê duyệt của văn phòng y tế, trong tình huống liên quan đến sống chết nhưng không có được chữ ký của người nhà mà làm phẫu thuật cho con trai đang trong tình trạng nguy kịch của các người, kéo anh ta từ chỗ chết trở về? Cái đó đúng thật là phải thừa nhận?”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
“Cô là ai?”
“Thất Thất” Triệu Thanh Nhượng kéo cô ra đằng sau: “Sao em lại đến đây?”
Lâm Tất Tất không nhắc đến chuyện chửi bới khắp nơi trên mạng: “Đến đưa cơm cho anh.”
“Chỗ này để anh xử lý, em về nhà đi. Chiều còn phải đi làm, trưa về ngủ một giấc.”
“Không cần.” Lâm Tất Tất xoay người kéo Triệu Thanh Nhượng ra đằng sau, nói thẳng vào mặt người phụ nữ trung niên đó: “Tôi là vợ của anh ấy. Chồng của tôi tốt bụng, thấy con trai bà còn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, anh ấy hiểu cho tâm trạng của nhà bà nên không muốn cãi nhau. Nhưng tôi thì không, tôi không tốt bụng.”
Lâm Tất Tất lại gần người mẹ này, dùng khí thế áp đảo bà ta: “Điều thứ 56 của “Luật trách nhiệm bồi thường thiệt hại ngoài hợp đồng”, trong tình huống khẩn cấp như cấp cứu bệnh nhân gặp nguy hiểm mà không thể lấy được chữ ký của người bệnh hoặc là ý kiến của người thân bệnh nhân, người chịu trách nhiệm chuyên môn của cơ sở y tế hoặc người được uỷ quyền phụ trách phê duyệt, có thể ngay lập tức thực thi các biện pháp trị liệu tương ứng. Lúc chồng tôi làm phẫu thuật cho con trai bà đã làm theo tất cả các quy trình, phòng phẫu thuật có camera đầy đủ, hợp pháp đúng quy định, bà có thể làm đơn để lấy thông tin.”
Người phụ nữ híp mắt, lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, sẽ có người đến lấy thông tin, tôi đã tố cáo anh ta rồi.”
“Tốt thôi, chúng tôi đợi. Nhưng việc nào ra việc đó, bà cũng đợi nhận thư mời triệu tập của toà án đi.” Lâm Tất Tất bước thêm một bước: “Sao, biết thông tin cá nhân của chồng tôi, bà rất kiêu à? Công khai thông tin của anh ấy lên mạng bà rất tự hào à? Bà rất đắc chí chuyện liên hệ với bên truyền thông, điều hướng dư luận bạo lực mạng anh ấy? Xin lỗi nhé, bà phạm pháp rồi đấy.”
“Bà đã được anh ấy đồng ý chưa mà đưa thông tin của anh ấy lên mạng? Anh ấy đã đồng ý cho bà điều tra quan hệ xã hội của anh ấy chưa? Bà đã xâm phạm quyền riêng tư của anh ấy!”
“Tôi đã đọc bài của bên truyền thông do bà liên hệ. Bên dưới bài đăng có hơn mười nghìn bình luận, năng lực dẫn dắt rất cao, trong câu văn không hề nhắc đến chuyện chồng tôi lúc làm phẫu thuật đã gọi cho nhà bà biết bao nhiêu cuộc nhưng chẳng ai nghe máy, cũng không hề nhắc đến việc anh ấy đã báo cáo và lấy được phê duyệt của văn phòng y tế, càng không nói đến tình huống lúc đó của con trai bà nếu như không phẫu thuật ngay sẽ mất mạng, thay vào đó lại cường điệu gia thế và chuyện phẫu thuật lúc trước của chồng tôi.”
Lâm Tất Tất cười nhạt một tiếng: “Nhưng ngại quá đi, về chuyện phẫu thuật lúc trước, phương án của chồng tôi không hề sai sót gì, rủi ro sau phẫu thuật là chuyện rất bình thường. Bà nghe gió nói mưa đưa mấy thứ này lên mạng là muốn làm gì? Còn có, chuyện ba mẹ chồng của tôi đều là bác sĩ của bệnh viện Thái Xương chẳng có chút liên quan gì đến bệnh viện Hiệp Chúng cả. Tóm lại là bà cứ đợi chúng tôi tố cáo bà tội phỉ báng và xâm phạm quyền riêng tư đi. À, thuận tiện nhắc nhở bà một chút, bạo lực mạng cũng phải ngồi tù đó.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Người phụ nữ cứng họng không nói lên lời.
“À đúng rồi, không phải bà rất thích liên hệ với truyền thông sao? Lời tôi vừa nói chắc mấy đơn vị truyền thông đó rất có hứng thú nhỉ? Dù sao hiện nay người ta đều thích chuyện quay xe gì đó…” Lâm Tất Tất sờ cằm: “Chắc bọn họ cũng rất quan tâm đến tình hình phẫu thuật lúc đó? Cũng không biết tình huống con trai bà vào thời điểm đó nếu đổi sang một bác sĩ khác thì có thể giữ được tính mạng không đây…”
Lâm Tất Tất trưng cầu ý kiến của bà mẹ này: “Nếu như nhà bà đồng ý, tôi sẽ làm đơn lên bệnh viện xin hồ sơ bệnh án và video camera theo dõi đưa cho bác sĩ có thẩm quyền khác xem, xem xem bọn họ có đưa ra được phương án tốt hơn để cứu con trai bà không?”
Người phụ nữ không phục, bà ta không tin bác sĩ khác không có phương án tốt hơn: “Xem thì xem, cô đưa đơn cho tôi, tôi sẽ ký. Sau khi lấy được hồ sơ và video camera theo dõi tôi sẽ đi tìm chuyên gia, xem đến lúc đó các người còn nói được gì!”
Nói xong, người nhà này tức giận đùng đùng bỏ đi.
Lúc Lâm Tất Tất móc mỉa người khác, nói chuyện như súng máy liên thanh, Triệu Thanh Nhượng không có cơ hội chen miệng vào.
Thấy Lâm Tất Tất vẫn còn tức giận, Triệu Thanh Nhượng lại lo lắng cho cảm xúc của vợ, không quan tâm đến mấy lời mắng chửi trên mạng đó nữa.
“Em đừng để bụng, cũng không phải lần đầu gặp người nhà bệnh nhân như thế.”
Lâm Tất Tất véo má anh: “Không phải là lần đầu tiên nhưng cũng không có nghĩa là coi nó bình thường. Anh cũng thật là, cứ đứng đó để người ta mắng, có ngốc hay không?”
Lâm Tất Tất nghĩ lại lời mắng chửi của mình, cô rất hài lòng đối với lần phát huy này của bản thân, còn bảo Triệu Thanh Nhượng bình luận một chút trình độ mắng chửi vừa nãy của cô.
Triệu Thanh Nhượng bị cô chọc cười, Thất Thất hình như không hề coi trọng chuyện này lắm, tâm trạng thoải mái này của cô lây sang anh làm cho anh cũng cảm thấy chuyện này cũng chẳng có gì to tát cả.
“101/100 điểm.” Triệu Thanh Nhượng giơ ngón tay cái với cô.
“Khiêm tốn, khiêm tốn thôi.” Lâm Tất Tất tựa lên bàn y tá: “ Em phải nắm bắt thời gian đi nộp đơn lấy video và hồ sơ đó, để nhà đó tìm người xem.”
Có người cảm thấy bác sĩ là thần và có thể cứu được tất cả mọi người còn bác sĩ không cứu được người chính là lang băm. Bọn họ không hiểu, không biết y học là một chuyên ngành sâu xa, bởi vì không hiểu thế nên mới ầm ĩ gây chuyện cũng là điều đương nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.