Quyển 1 - Chương 11: Vinh dự giết giặc.
Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
21/04/2013
Đạo tặc kia đã bị trúng vài kích của Tiêu Linh, mà ngay chéo áo Tiêu Linh hắn còn chưa chạm được đến, lượng máu của đạo tặc đã chỉ còn 7%.
Không nghĩ tới tốc độ phản ứng cùng tốc độ công kích của Tiêu Linh lại nhanh như vậy, hơn nữa thương tổn công kích cũng quá cao rồi! Hắn rút cuộc là Ác ma thuật sĩ, Thống khổ thuật sĩ hay Hủy diệt thuật sĩ vậy? Đạo tặc thầm mắng một tiếng, như thế nào lại có loại game thủ dị thường nay tồn tại, đạo tặc vội vàng uống một một bình nhỏ hồi phục lượng máu trong nháy mắt, lượng máu tăng lên 67%.
Tật phong bộ!
Đạo tặc lại lần nữa tiến nhập trạng thái ẩn mình.
Đạo tặc này thật sự có tiền nha, một bình nhỏ hồi phục lượng máu trong nháy mắt ước chừng cũng phải 5 kim tệ mà thoáng cái đã bị hắn dùng mất.
Trong trò chơi, vật phẩm hồi máu được chia thành bánh bao, băng vải cùng huyết bình, băng vải cùng bánh bao giống nhau là sau khi chiến đấu mới có thể sử dụng, có thể thong thả phục hồi lượng máu, nếu như trong chiến đấu thì dễ dàng bị cắt đứt, mà huyết bình thì lại là phục hồi trong nháy mắt, được sử dụng trong chiến đấu. Huyết bình hơi hiếm, nếu như được dùng tốt mà nói trong chiến đấu có thể nghịch chuyển chiến cuộc, bình thường giá cả cũng rất đắt. Không nghĩ tới đạo tặc này tùy tiện dùng một lọ, mặc dù chỉ là tiểu huyết bình như vậy cũng gần 5 kim tệ rồi!
Đạo tặc vừa biến mất, Tiêu Linh tỉnh táo quan sát chung quanh. Mặc dù còn chưa từng PK qua nhưng không có nghĩa là Tiêu Linh sợ PK. Thân mang kỹ năng nghề nghiệp của tam hệ ác ma, nếu PK chỉ là với một game thủ bình thường, thì Tiêu Linh chỉ cần một lượt là đã có thể giết chết rồi.
Pháp thuật của Tiêu Linh chỉ có Khí Bạo là phạm vi công kích có thể do thám vị trí đạo tặc, nhưng phạm vi công kích của Khí Bạo chỉ có chừng 5 mét, nếu như đạo tặc đứng ngoài khoảng đó thì Tiêu Linh không cách nào công kích được, chỉ có cách chờ hắn tới gần.
Chung quanh yên tĩnh đáng sợ, gió thổi qua phiến đất hoang vu rộng lớn này làm Tiêu Linh có cảm giác lạnh lẽo, thần kinh Tiêu Linh căng ra, cảm thụ động tĩnh chung quanh một cách sâu sắc, Khí Bạo cũng đã được chuẩn bị xong.
Tiêu Linh thầm đoán xem đạo tặc sẽ công kích lúc nào, cũng đoán vị trí đại khái mà hắn sẽ xuất hiện.
Sau đầu truyền đến một tia hàn ý, tốc độ thật nhanh! Không nghĩ tới hắn nhanh như vậy đã đến gần bên người mình, đồng tử Tiêu Linh bỗng co rút lại.
Khí Bạo!
Từ lúc cảm ứng được đạo tặc công kích đến khi phản ứng, cả thời gian tuyệt đối không vượt quá 0.5 giây. Nhưng lúc này Tiêu Linh cũng không cảm thấy hài long, bởi vì cao thủ chân chính, thời gian phản ứng so với mình lúc này phải nhanh hơn nhiều.
Khí Bạo trong phạm vi 5 mét giống như tạc đạn nổ tung, quét ngang trong phạm vi 5 mét xung quanh, đạo tặc kêu rên một tiếng, thân thể hiện ra.
Tiêu Linh thầm cảm thấy may mắn, nếu như để đạo tặc đến gần người phát ra kỹ năng Muộn Côn mà nói ( phang gậy vào đầu ), Tiêu Linh sẽ bị 5 giây đồng hồ chìm trong trạng thái hôn mê, bởi vì toàn bộ đều gia tăng vào trí tuệ, lượng máu Tiêu Linh rất ít, phòng ngự cũng thấp, với khả năng tấn công đơn thể cường đại của đạo tặc, 5 giây đồng hồ đủ để đạo tặc ngược đãi Tiêu Linh đến chết rồi. Nhưng bây giờ hắn đã không còn cơ hội nữa, bởi vì tật phong bộ có thời gian làm lạnh rất dài, hắn muốn một lần nữa ẩn mình phải giữ mình qua thời gian này mới được.
Tập trung mục tiêu.
Ăn Mòn!
Ám Ảnh Tiễn!
Đau Nhức Nóng Rực!
Đạo tặc giãy dụa hướng Tiêu Linh tới gần.
Kháng Cự Quang Hoàn!
Áo thuật!
Tổng số hơn 400 thương tổn, trừ khi là nghề nghiệp chiến sĩ, kỵ sĩ huyết cao phòng ngự dày, còn không có rất ít người có thể chịu được, ma pháp liên tiếp rời tay, đạo tặc hai tròng mắt tối sầm té trên mặt đất.
Hệ thống: Vinh dự giết giặc, số lượng 1. Vinh quang Bố Lạp Tạp Đạt +1. Game thủ Tiêu Linh vinh quang +1.
Bố Lạp Tạp Đạt vinh quang là chỉ điểm vinh quang quốc gia, cả Bố Lạp Tạp Đạt, mỗi game thủ nếu như giết chết một người thuộc Liên Minh Tà Ác đều được điểm vinh quang quốc gia, vinh quang quốc gia càng cao, tại trong Thiên sứ liên minh bài danh càng cao, lời nói cũng càng có trọng lượng, hơn nữa game thủ trong quốc gia đó còn đạt được nhiều lợi ích thực tế hơn nữa. Về phần vinh quang game thủ, thì vinh quang game thủ tới một mức độ nào đó sẽ được phong chức tặng huân chương nhất định, sẽ được thưởng hoặc được cho một ít đãi ngộ tốt.
Rốt cuộc cũng đánh chết được tên đạo tặc này, Tiêu Linh thở dài một hơi, đá đá thi thể của đạo tặc, từ trên mặt đất nhặt lên một ít kim tệ, không nghĩ tới có đến 13 kim tệ, dựa theo tỉ lệ 100:1 mà nói, trên người hắn có ít nhất 1300 kim tệ!
Thật là, rất có tiền nha! Tiêu Linh nhịn không được cảm thán, một tên cấp 7 nho nhỏ ra ngoài luyện cấp lại đem theo 1300 kim tệ, cũng thật là nhiều tiền a. Tiêu Linh tìm tòi một phen, từ thi thể đạo tặc tìm được một kiện cực phẩm tiểu giáp da màu lam, trông bộ dáng hẳn là có thể bán được mấy chục kim tệ. Tiêu Linh tâm trạng đại khởi, đã đưa đến tận cửa thế này, Tiêu Linh hắn cũng không cần phải khách khí nữa.
“Đại ca, làm sao tâm tình kém như vậy?” Băng hệ pháp sư Liệp Thủ Nhân* hỏi, hắn là một người 47 cấp, bài danh thứ sáu trong tộc nguyên tố pháp sư lại gọi một thất cấp đạo tặc là đại ca, thật sự làm cho người ta khó hiểu.
( *Liệp Thủ Nhân : Săn đầu người )
Liệp Sát Nhân buồn bực nói: “Buổi sáng bị người ta giết, lam trang giáp da bị rớt rồi.”
Lam trang giáp da thật ra là việc nhỏ, cũng không đến nỗi không gượng dậy nổi thế này!
Liệp Thủ Nhân kinh ngạc, theo lý thuyết, đạo tặc tại nơi hoang dã hẳn là không có khả năng chết mới đúng, gặp phải đẳng cấp cao trực tiếp ẩn mình đào tẩu là xong, gặp phải một người đồng cấp hoặc cấp thấp, lấy Liệp Sát Nhân một thân lam trang, trang bị tiểu huyết bình thì chỉ có giết người khác chứ như thế nào bị người khác giết được. Liệp Thủ Nhân há mồm muốn hỏi đối thủ là game thủ cấp mấy, nhưng thủy chung vẫn có hỏi rõ ra.
“Là một thuật sĩ cấp 6.” Liệp Sát Nhân nhìn ra sự nghi hoặc của Liệp Thủ Nhân, thản nhiên nói.
Liệp Thủ Nhân càng kinh ngạc vạn phần, cái này cũng quá khó tin rồi, chẳng lẽ bị đánh lén? Vậy cũng không thể nha, đạo tặc khi bị công kích một cái sẽ trực tiếp ẩn mình trốn ngay, như thế nào lại có thể bị người ta giết chết, hơn nữa lấy kỹ thuật của Liệp Sát Nhân đủ để vào hàng nhất lưu cao thủ, nếu như không phải tiến vào trò chơi quá muộn, ít nhất cũng phải là một cao thủ trên Thiên bảng rồi. Nhưng không ngờ lại bị một thuật sĩ thấp hơn mình một cấp giết chết, cái này cũng quá không thể tưởng tượng nổi rồi.
Liệp Sát Nhân cũng không có giải thích gì, loại chuyện này không cần bất cứ lời giải thích nào cả, thua chính là thua, trong ánh mắt hiện lên một tia hàn ý, nếu gặp phải người kia lần nữa hắn nhất định sẽ trả lại cái lễ này. Trong lòng Liệp Sát Nhân nhớ kỹ Tiêu Linh. Thuật sĩ mang tam hệ pháp thuật, quả là thú vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.