Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 50: Hưởng Thụ Đãi Ngộ Cao Nhất (2)
Nhị xà
11/05/2023
Sau khi về tới nhà, Giang Phong lập tức đi tắm rửa, sau đó lại tâm sự với anh cả một chút về tiến độ tán gái của anh cả.
Tiếp đó, hắn lại lên Wechat, nói chuyện với tác giả văn học mạng - Hồ Văn Hoa về tiến độ của việc ra mắt, sau khi biết bọn họ đang tiến triển thuận lợi, thì hắn lại bắt đầu mở app Khởi Điểm lên đọc chương mới của mấy bộ truyện mà hắn đang theo dõi.
Sau khi đọc hết tất cả những chương mới của mấy quyển sách kia, thì cũng đã là 10 giờ đêm.
Thời gian này, nếu như ở thành phố lớn, thì cuộc sống sinh hoạt chỉ mới bắt đầu mà thôi, nhưng ở nông thôn, thì vào giờ này đa số mọi người đã đi ngủ hết rồi.
Giang Phong thân là một người trẻ của thời hiện đại, hắn đương nhiên không thể ngủ sớm như thế rồi, cho nên hắn lại xem thêm mấy mỹ nữ chân dài, nhưng đáng tiếc rằng tất cả đều là giả.
"Mẹ nó, dáng người của mỹ nữ tuyệt quá, nếu mà là thật thì đúng là ghê gớm!"
"Chậc chậc, trang của mỹ nhân này thật sự quá hoàn hảo, không biết đã có bao nhiêu người đóng quân ở trang này rồi!"
"ĐM, ngón tay của mỹ nữ này dẻo thật đó, nhảy bằng ngón tay quá ngầu, khiến cho người ta xem xong không khỏi than thở!"
"Ồ..."
Giang Phong vừa lướt video, vừa nhỏ giọng đánh giá, hai tiếng cứ thế trôi qua.
Tới khi Giang Phong mắc vệ sinh, hắn mới giật mình phát hiện trời đã khuya lắm rồi, đến lúc nghỉ ngơi rồi!
Thế là Giang Phong lưu luyến không rời mà tắt app, sau đó đi vào trong nhà vệ sinh giải quyết việc của bàng quang, rửa mặt, rồi quay về giường ngủ.
Trước khi ngủ, Giang Phong đột nhiên cảm thấy việc lướt những video không có ý nghĩa gì kia suốt cả ngày đúng là lãng phí sinh mệnh, thay vì xem những video đó, hắn có thể xem mấy video có kiến thức hữu dụng, nhưng tiếc là dữ liệu không cho phép.
...
Ngày hôm sau.
10 giờ sáng.
Vị khách đã hẹn trước ngày hôm qua mang theo quà tặng và bao lì xì tới trước cửa mời hắn làm mai mối.
Vị khách này không ai xa lạ, chính là chú của Lý Hưng Văn - Vương Kim Thành.
Lần này, Vương Kim Thành tới để mời Giang Phong làm bà mối cho con trai lớn của ông - Vương Phong, người đi cùng ông là Lý Hưng Văn.
Lý Hưng Văn vừa xuống xe liền cười thật tươi, chào:
"Giang đại sư, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Kim chủ tới, Giang Phong cũng cười tươi đáp lại:
"Anh Văn, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi!"
Trong tay Vương Kim Thành cầm theo quà tặng, ông khẽ cười, nói:
"Giang đại sư, chúng ta đã từng nói chuyện với nhau trong ngày mà Tiểu Văn kết hôn, cậu còn nhớ tôi không?"
Giang Phong thuần thục tiếp nhận quà tặng, cười nói:
"Chú Vương, cháu đương nhiên là nhớ rồi, mọi người vào trong uống tách trà đi, chúng ta từ từ nói chuyện!"
Hồng bao tám trăm, hai bao thuốc lá Đại Long, hai túi hoa quả, tổng giá trị có vẻ như hơn một ngàn.
Đây chính là quà mời môi mà cậu của Lý Hưng Văn, Vương Kim Thành đưa tới, căn bản là tham chiếu tiêu chuẩn của Lý gia.
Thấy Giang Phong nhận hồng bao mời môi rồi, Vương Kim Thành liền vừa cười vừa nói: “Giang đại sư, để tôi giới thiệu hoàn cảnh nhà tôi với anh một chút trước, tôi là người trấn Đại Pha, kinh doanh một cửa hàng mì ở trên trấn, chủ yếu là bán nguyên liệu thô nấu bún. Cửa hàng mì này nhà tôi đã kinh doanh mười mấy năm, làm ăn cũng coi như đủ sống, vốn liếng để dành mặc dù không thể so sánh với nhà anh rể, nhưng một trăm mấy chục vạn thì vẫn có.”
Lý Hưng Văn ở bên cạnh xen vào nói: “Giang đại sư, là cậu của tôi khiêm tốn mà thôi, tiệm mì nhà cậu tôi đâu chỉ coi như là đủ sống thôi đâu, căn bản có thể coi như tiệm mì làm ăn khá nhất ở trên trấn rồi.”
Giang Phong gật đầu cười nói: “Anh Văn, trong lòng tôi đã rõ rồi, chú Vương cứ nói tiếp đi!”
Vương Kim Thành cười cười, tiếp tục nói: “Thằng con trai nhà tôi tên là Vương Phong, năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp một trường đại học bình thường, chiều cao đại khái khoảng 172cm, vẻ ngoài thì tôi có ảnh chụp ở đây, để tôi gửi cho cậu qua wechat!”
Nói rồi, Vương Kim Thành lập tức lấy điện thoại di động ra, vừa thao tác vừa nói: “Trước mắt, thằng nhóc kia nhà tôi kinh doanh một cửa hàng trà sữa nho nhỏ ở tỉnh thành, chỉ là vị trí của cửa hàng trà sữa kia không quá tốt, nên việc buôn bán cũng không quá thuận lợi, lợi nhuận ròng mỗi tháng chỉ khoảng ba bốn ngàn, so ra còn kém hơn tiền công của người làm công ăn lương, đã vậy lại không chịu đầu tư mạo hiểm, thật sự là không có chút lời nào.”
Giang Phong nhìn ảnh chụp Vương Phong một chút, phát hiện người này vóc dáng khá bình thường, không xấu cũng không đẹp, mang theo một đôi mắt kính cận, nhìn ngược lại khá nhã nhặn.
Nghe thấy Vương Kim Thành nói tới đây, Giang Phong cười nói: “Chú Vương, cũng không thể nói như vậy được, người làm công bình thường, tiền công cầm được không cần chịu rủi ro gì, nhưng tiền công đó dù sao cũng là tiền chết, trừ khi là Hoàng Đế làm việc lớn, bằng không, người bình thường muốn dựa vào làm công để phát tài, căn bản là chuyện không thể.
Nhưng bản thân tự đầu tư mở tiệm thì khác, kể cả hiện tại chưa kiếm được tiền gì nhiều, còn phải chịu rủi ro từ việc đầu tư, nhưng một khi đầu tư thành công, thành quả gặt hái được cũng sẽ thật sự kinh người.”
Lý Hưng Văn cũng tán đồng, nói: “Giang đại sư nói không sai, huống chi, cửa hàng trà sữa của em họ bây giờ cũng không bị lỗ tiền, chỉ là kiếm được ít mà thôi. Trước cứ để em ấy kinh doanh một đoạn thời gian, kể cả chưa kiếm được bao nhiêu tiền, thì chí ít cũng thu được kinh nghiệm, chờ lúc sau đầu tư sẽ cân nhắc toàn diện hơn, xác suất đầu tư thành công cũng cao hơn.”
“Đạo lý kia, tôi hiểu, tôi bây giờ không phải lo lắng nó đầu tư thất bại, mà là lo lắng chuyện hôn nhân đại sự của nó.”
Nói tới đây, Vương Kim Thành lại thở dài, nói: “Giang đại sư, cậu không biết mà thôi, thằng con kia nhà tôi tính tình tương đối chất phác, khả năng xã giao gần như bằng không, so với người anh họ Tiểu Văn của nó đúng là hai thái cực khác nhau. Nếu như không phải tôi để ý sắp xếp cho nó đi xem mắt, chỉ sợ nó sẽ độc thân đến già.”
Giang Phong nói: “Chú Vương không cần phải lo lắng, tính cách mỗi người là khác nhau, tính cách anh Phong, nghe chú nói thì chính là kiểu người chân thật, người đàn ông như vậy có lẽ là không lãng mạn, cũng không biết cách dỗ dành chị em phụ nữ, nhưng anh ấy lại có thể cho phụ nữ cảm giác an toàn mà họ muốn nhất, như vậy là đủ rồi!”
Vương Kim Thành nhẹ gật đầu, nói: “Giang đại sư, tôi tin tưởng ánh mắt của cậu, tất cả đành nhờ cậu rồi!”
Giang Phong cười đáp: “Không cần khách khí, chú Vương cứ đợi tin tức của cháu là được rồi!”
------
Dịch: MBMH Translate
Tiếp đó, hắn lại lên Wechat, nói chuyện với tác giả văn học mạng - Hồ Văn Hoa về tiến độ của việc ra mắt, sau khi biết bọn họ đang tiến triển thuận lợi, thì hắn lại bắt đầu mở app Khởi Điểm lên đọc chương mới của mấy bộ truyện mà hắn đang theo dõi.
Sau khi đọc hết tất cả những chương mới của mấy quyển sách kia, thì cũng đã là 10 giờ đêm.
Thời gian này, nếu như ở thành phố lớn, thì cuộc sống sinh hoạt chỉ mới bắt đầu mà thôi, nhưng ở nông thôn, thì vào giờ này đa số mọi người đã đi ngủ hết rồi.
Giang Phong thân là một người trẻ của thời hiện đại, hắn đương nhiên không thể ngủ sớm như thế rồi, cho nên hắn lại xem thêm mấy mỹ nữ chân dài, nhưng đáng tiếc rằng tất cả đều là giả.
"Mẹ nó, dáng người của mỹ nữ tuyệt quá, nếu mà là thật thì đúng là ghê gớm!"
"Chậc chậc, trang của mỹ nhân này thật sự quá hoàn hảo, không biết đã có bao nhiêu người đóng quân ở trang này rồi!"
"ĐM, ngón tay của mỹ nữ này dẻo thật đó, nhảy bằng ngón tay quá ngầu, khiến cho người ta xem xong không khỏi than thở!"
"Ồ..."
Giang Phong vừa lướt video, vừa nhỏ giọng đánh giá, hai tiếng cứ thế trôi qua.
Tới khi Giang Phong mắc vệ sinh, hắn mới giật mình phát hiện trời đã khuya lắm rồi, đến lúc nghỉ ngơi rồi!
Thế là Giang Phong lưu luyến không rời mà tắt app, sau đó đi vào trong nhà vệ sinh giải quyết việc của bàng quang, rửa mặt, rồi quay về giường ngủ.
Trước khi ngủ, Giang Phong đột nhiên cảm thấy việc lướt những video không có ý nghĩa gì kia suốt cả ngày đúng là lãng phí sinh mệnh, thay vì xem những video đó, hắn có thể xem mấy video có kiến thức hữu dụng, nhưng tiếc là dữ liệu không cho phép.
...
Ngày hôm sau.
10 giờ sáng.
Vị khách đã hẹn trước ngày hôm qua mang theo quà tặng và bao lì xì tới trước cửa mời hắn làm mai mối.
Vị khách này không ai xa lạ, chính là chú của Lý Hưng Văn - Vương Kim Thành.
Lần này, Vương Kim Thành tới để mời Giang Phong làm bà mối cho con trai lớn của ông - Vương Phong, người đi cùng ông là Lý Hưng Văn.
Lý Hưng Văn vừa xuống xe liền cười thật tươi, chào:
"Giang đại sư, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
Kim chủ tới, Giang Phong cũng cười tươi đáp lại:
"Anh Văn, chúng ta lại gặp mặt nhau rồi!"
Trong tay Vương Kim Thành cầm theo quà tặng, ông khẽ cười, nói:
"Giang đại sư, chúng ta đã từng nói chuyện với nhau trong ngày mà Tiểu Văn kết hôn, cậu còn nhớ tôi không?"
Giang Phong thuần thục tiếp nhận quà tặng, cười nói:
"Chú Vương, cháu đương nhiên là nhớ rồi, mọi người vào trong uống tách trà đi, chúng ta từ từ nói chuyện!"
Hồng bao tám trăm, hai bao thuốc lá Đại Long, hai túi hoa quả, tổng giá trị có vẻ như hơn một ngàn.
Đây chính là quà mời môi mà cậu của Lý Hưng Văn, Vương Kim Thành đưa tới, căn bản là tham chiếu tiêu chuẩn của Lý gia.
Thấy Giang Phong nhận hồng bao mời môi rồi, Vương Kim Thành liền vừa cười vừa nói: “Giang đại sư, để tôi giới thiệu hoàn cảnh nhà tôi với anh một chút trước, tôi là người trấn Đại Pha, kinh doanh một cửa hàng mì ở trên trấn, chủ yếu là bán nguyên liệu thô nấu bún. Cửa hàng mì này nhà tôi đã kinh doanh mười mấy năm, làm ăn cũng coi như đủ sống, vốn liếng để dành mặc dù không thể so sánh với nhà anh rể, nhưng một trăm mấy chục vạn thì vẫn có.”
Lý Hưng Văn ở bên cạnh xen vào nói: “Giang đại sư, là cậu của tôi khiêm tốn mà thôi, tiệm mì nhà cậu tôi đâu chỉ coi như là đủ sống thôi đâu, căn bản có thể coi như tiệm mì làm ăn khá nhất ở trên trấn rồi.”
Giang Phong gật đầu cười nói: “Anh Văn, trong lòng tôi đã rõ rồi, chú Vương cứ nói tiếp đi!”
Vương Kim Thành cười cười, tiếp tục nói: “Thằng con trai nhà tôi tên là Vương Phong, năm nay 28 tuổi, tốt nghiệp một trường đại học bình thường, chiều cao đại khái khoảng 172cm, vẻ ngoài thì tôi có ảnh chụp ở đây, để tôi gửi cho cậu qua wechat!”
Nói rồi, Vương Kim Thành lập tức lấy điện thoại di động ra, vừa thao tác vừa nói: “Trước mắt, thằng nhóc kia nhà tôi kinh doanh một cửa hàng trà sữa nho nhỏ ở tỉnh thành, chỉ là vị trí của cửa hàng trà sữa kia không quá tốt, nên việc buôn bán cũng không quá thuận lợi, lợi nhuận ròng mỗi tháng chỉ khoảng ba bốn ngàn, so ra còn kém hơn tiền công của người làm công ăn lương, đã vậy lại không chịu đầu tư mạo hiểm, thật sự là không có chút lời nào.”
Giang Phong nhìn ảnh chụp Vương Phong một chút, phát hiện người này vóc dáng khá bình thường, không xấu cũng không đẹp, mang theo một đôi mắt kính cận, nhìn ngược lại khá nhã nhặn.
Nghe thấy Vương Kim Thành nói tới đây, Giang Phong cười nói: “Chú Vương, cũng không thể nói như vậy được, người làm công bình thường, tiền công cầm được không cần chịu rủi ro gì, nhưng tiền công đó dù sao cũng là tiền chết, trừ khi là Hoàng Đế làm việc lớn, bằng không, người bình thường muốn dựa vào làm công để phát tài, căn bản là chuyện không thể.
Nhưng bản thân tự đầu tư mở tiệm thì khác, kể cả hiện tại chưa kiếm được tiền gì nhiều, còn phải chịu rủi ro từ việc đầu tư, nhưng một khi đầu tư thành công, thành quả gặt hái được cũng sẽ thật sự kinh người.”
Lý Hưng Văn cũng tán đồng, nói: “Giang đại sư nói không sai, huống chi, cửa hàng trà sữa của em họ bây giờ cũng không bị lỗ tiền, chỉ là kiếm được ít mà thôi. Trước cứ để em ấy kinh doanh một đoạn thời gian, kể cả chưa kiếm được bao nhiêu tiền, thì chí ít cũng thu được kinh nghiệm, chờ lúc sau đầu tư sẽ cân nhắc toàn diện hơn, xác suất đầu tư thành công cũng cao hơn.”
“Đạo lý kia, tôi hiểu, tôi bây giờ không phải lo lắng nó đầu tư thất bại, mà là lo lắng chuyện hôn nhân đại sự của nó.”
Nói tới đây, Vương Kim Thành lại thở dài, nói: “Giang đại sư, cậu không biết mà thôi, thằng con kia nhà tôi tính tình tương đối chất phác, khả năng xã giao gần như bằng không, so với người anh họ Tiểu Văn của nó đúng là hai thái cực khác nhau. Nếu như không phải tôi để ý sắp xếp cho nó đi xem mắt, chỉ sợ nó sẽ độc thân đến già.”
Giang Phong nói: “Chú Vương không cần phải lo lắng, tính cách mỗi người là khác nhau, tính cách anh Phong, nghe chú nói thì chính là kiểu người chân thật, người đàn ông như vậy có lẽ là không lãng mạn, cũng không biết cách dỗ dành chị em phụ nữ, nhưng anh ấy lại có thể cho phụ nữ cảm giác an toàn mà họ muốn nhất, như vậy là đủ rồi!”
Vương Kim Thành nhẹ gật đầu, nói: “Giang đại sư, tôi tin tưởng ánh mắt của cậu, tất cả đành nhờ cậu rồi!”
Giang Phong cười đáp: “Không cần khách khí, chú Vương cứ đợi tin tức của cháu là được rồi!”
------
Dịch: MBMH Translate
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.