Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 48: Phân Biệt Đối Xử

Nhị xà

11/05/2023

Thực ra, trong lòng Trần Quế Trân hiểu rõ tích cách 'phân biệt đối xử' này của mình là không tốt, nhưng mà tục ngữ có câu 'giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời'. Mặc dù, chồng bà đã nói với bà rất nhiều lần về chuyện này rồi, nhưng mà chính bà vẫn không thể sửa được.

Trong lúc mang đồ ăn đi vào trong nhà, Trần Quế Quân thầm nghĩ tới nguyên nhân mà hai vợ chồng chị hai và cháu ngoại trai Giang Phong sang đây. Dù sao thì ở nông thôn, nếu như đi thăm người thân, thì đa phần đều sẽ lựa đi thăm trước buổi trưa, không có việc gì gấp thì rất ít có ai đi thăm người thân vào buổi chiều.

Đường từ vườn rau tới nhà không xa, Trần Quế Trân còn chưa kịp nghĩ ra được nguyên nhân thì đã đi tới nhà.

"Mợ út!"

Giang Phong thấy mợ út về liền chào.

Trần Quế Anh cũng cười chào lại:

"Chị hai, anh rể, Tiểu Phong, mọi người tới rồi à!"

Bà vừa nói, vừa đặt đồ ăn trên tay xuống đất, có chút tò mò nhìn thoáng qua chiếc xe mới ở trước cổng.

"Quế Anh!"

Hôm nay, Trương Cường cực kỳ vui vẻ, tươi cười nói:

"Có thấy chiếc xe đó không, đó là chiếc xe mà Tiểu Phong mới mua đó, em không biết đúng không, em biết bây giờ Tiểu Phong đang làm gì không? Nó vậy mà lại đi làm mai mối cho người ta..."

Sao đó, Trương Cường kể lại những sự tích của cháu trai mà mình vừa nghe được từ miệng chị hai cho vợ nghe, sau đó lấy bình rượu Mao Đài ra, nói:

"Bình rượu Mao Đài này là quà người ta tặng cho Tiểu Phong để cảm ơn đó, giá hơn 3.000 tệ!"

Trần Quế Anh nghe xong liền trợn mắt há mồm.

Bất kể là nghề mà Giang Phong làm, hay là năng lực đáng sợ kia của Giang Phong, tất cả đều làm cho Trần Quế Anh cảm thấy cực kỳ khiếp sợ.

Tuy nói rằng bây giờ việc có người mua xe mới đã không còn là chuyện mới lạ trong thôn nữa.



Nhưng mà, không phải gia đình nào cũng có thể mua được xe, ít nhất thì trong bốn chị em Trương gia, trước kia chỉ có một mình nhà em chồng mở cửa hàng là mua được xe, còn ba nhà khác thì đều không mua nổi.

Bây giờ, gia đình vốn dĩ có điều kiện kém nhất lại nháy mắt trở thành gia đình thứ hai mua được xe, chuyện này khiến cho lòng Trần Quế Anh vô cùng bối rối.

Bà chỉ có thể cảm thán, cái danh sinh viên này đúng là không tầm thường. Sau khi tốt nghiệp trở về, dù cho làm nghề gì cũng có thể dễ dàng kiếm được tiền. Tiếc là hai đứa con nhà bà không ai có thiên phú trong việc học cả.

Trần Quế Anh vừa âm thầm cảm thán, vừa âm thầm điều chỉnh thái độ đối với gia đình chị hai, địa vị của gia đình chị hai lập tức được nâng lên ngang bằng với vị trí của nhà em chồng.

Sau đó, dưới sự nịnh nọt của người em dâu Trần Quế Anh, hai chị em vừa nhặt rau, vừa trò chuyện, còn khá ăn ý.

Một bên khác, Giang phụ thân là con rể cũng đi nói chuyện với mẹ vợ.

Trương Cường thấy thế liền đi vào trong phòng bếp, lấy con gà đã được luộc xong ra chặt.

Giang Phong đi theo, hỏi:

"Cậu út, cậu có cần cháu giúp một tay không?"

"Vậy thì cháu nêm nồi nước hầm gà kia đi!"

Trương Cường biết người cháu trai này của mình rất am hiểu việc nấu ăn, cho nên việc nêm nồi nước dùng gà đương nhiên chẳng phải là việc gì khó, nói xong Trương Cường liền cảm thán nói:

"Tiểu Phong, cậu thật sự không ngờ sau khi tốt nghiệp trở về cháu lại quyết định đi làm bà mối, cháu định sẽ như thế nào, định làm bà mối ở quê cả đời hả?"

Giang Phong vừa nêm nước dùng, vừa cưới trả lời:

"Việc làm bà mối ở quê chỉ là tạm thời mà thôi, sau khi tạo được danh tiếng, cháu chắc chắn sẽ đi lên thành phố. Dù sao thì ở thành phố cũng có rất nhiều người có tiền, nếu như cháu may mắn, thì sẽ có thể gặp được một vị khách lớn, tác hợp thành công cho một mối có lẽ kiếm được hơn bây giờ rất nhiều!"

Trương Cường vừa đeo tạp dề lên, vừa tán thưởng:

"Thằng nhóc này, cháu lợi hại thật đó, chỉ tác hợp cho hai đôi vợ chồng thôi đã có thể kiếm được số tiền mà người khác có làm cả năm cũng chẳng thể kiếm được, xem ra cháu đúng là có thiên phú trong nghề bà mối này. Nếu như cháu nhìn thấy cô gái nào phù hợp với anh họ của mình, thì giới thiệu cho nó một chút."



Giang Phong cười, nói:

"Không thành vấn đề, không biết anh họ có tình nguyện ra mắt hay không thôi!"

Nhà cậu út có hai người con, một nam một nữ, theo thứ tự là anh họ Trương Long và em họ Trương Yến.

Anh họ Trương Long lớn hơn Giang Phong một tuổi, còn em họ Trương Yến thì nhỏ hơn Giang Phong một tuổi, hiện tại cả hai đều đang đi làm công ở bên Quảng Đông.

Trương Cường rửa tay, lau khô rồi nói:

"Cũng chẳng thể trách nó được, cháu cứ để ý giúp cậu trước đi. Sau khi anh họ cháu về thì sắp xếp cho bọn họ gặp mặt sau."

Giang Phong nếm lại một chút, thấy nước dùng vẫn còn hơi nhạt liền bỏ thêm một xíu muối, đồng thời nói:

"Được, vậy cháu sẽ để ý giúp anh họ, sau khi anh họ trở về sẽ sắp xếp cho bọn họ gặp mặt sau!"

Trương Cường ừ một tiếng, sau đó bắt đầu chặt gà thành những khối dày, chuẩn bị xào nó chung với tỏi, đây là một trong những cách làm phổ biến nhất ở huyện Bách Lương.

Gà nhất định phải chọn loại gà đất béo mập đã nuôi ở nông thôn cỡ một năm, nếu lấy loại gà công nghiệp thì vừa nấu nó đã nát, làm sao có thể xào để ăn được nữa?

Tỏi thì nhất định phải dùng loại tỏi địa phương, loại tỏi bán quanh năm trên thị trường kia hoàn toàn không có chút mùi thơm nào cả.

Nếu như nguyên liệu đã đủ rồi, thì phải dùng lò đất, nồi sắt lớn ở nông thôn để xào, sau đó chỉ cần nêm nó với số lượng vừa phải muối, xì dầu, dầu hào, đường là được, không cần tới mấy thứ như hạt nêm gà gì đó.

Sau khi xào cho gà săn lại rồi, thì sẽ bỏ tỏi đã được cắt sẵn trước đó vào, xào tiếp mười mấy giây đồng hồ là có thể cho ra dĩa, mùi vị ngon tới bùng nổ.

Giang Phong không biết người khác như thế nào, đối với hắn, mỗi lần ăn món này, hắn đều có thể ăn được ba chén cơm lớn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook